• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full [Zhihu] Sự báo thù của bì thi (2 Viewers)

  • Chương 3

9.

Đám ta.ng của ba chồng tôi được thực hiện vội vàng, trong phòng tang, tôi khuyên mẹ chồng tôi để ta.ng.

Dù sao, chẳng mấy chốc sẽ đến lượt bà ta.

Khi tôi đứng dậy, chân tôi đột nhiên mềm nhũn ngã xuống đất, trong tiếng la hét của mọi người, một người đàn ông cầm thanh kiếm gỗ đào nhảy ra từ bên cạnh Thẩm Kính.

"Bì th.i kia trốn đi đâu, ta đã bố trí linh điện này thành trận trói h.ồn rồi, ngươi có chạy đằng trời!"

Tôi không thể đứng dậy, đẫm nước mắt phản bác lại.

"Chồng, anh nhìn xem anh ta toàn nói xằng bậy, cho anh ta vào ta.ng lễ có thích hợp không?”

Thấy nước mắt trên mặt tôi, Thẩm Kính không khỏi do dự: "Đại sư, không phải anh nói bì th.i sẽ không rơi nước mắt sao, rõ ràng cô ấy có.”

"Cô ta đã ă.n th.ịt ba anh rồi, đã mở được năm giác quan, không phải tối hôm qua tôi dẫn anh đi dùng thuật chân hỏa kiểm tra x.ác ch*t sao, dấu tay trên x.ác của ba anh chính là của vợ anh!"

Tiểu đạo sĩ lấy ra lá bùa màu vàng ra, không giải thích gì đi đến gần tôi, muốn khiến cho tôi lộ ra hình dạng ban đầu.

Đây gọi là Liệt Hỏa Phù, lão bì th.i đã cảnh cáo tôi: "Bì th.i kị lửa nhất, đặc biệt là Liệt Hỏa Phù của đạo giáo. Một khi chạm vào, cho dù là trăm năm tu hành cũng sẽ bị ti.êu di.ệt trong chốc lát!"

Lá bùa màu vàng càng đến gần, sắc mặt tôi càng tái nhợt.

Da thịt tôi dưới lớp quần áo đang tan chảy và mưng mủ, trong vòng chưa đầy một phút nữa tôi sẽ tan chảy thành m.áu.

Lúc này, tôi không thể chịu đựng được nữa, giật lấy con da.o hoa quả kề vào cổ, tức giận bùng nổ hơn bao giờ hết.

"Thẩm Kính, tôi gả cho nhà họ Thẩm được ba năm, lương tâm trong sáng, Tôi đã chăm sóc mẹ anh, phục vụ cha anh. Bây giờ chỉ vì một người vô danh nào đó trên mạng, mà anh muốn làm nh.ục tôi trước mặt người thân và bạn bè như thế này sao?"

"Anh lấy tôi ra để livestream, còn muốn phát cảnh tôi đang tắm. Nếu tôi là một x.ác ch*t, thì anh là cái thá gì? Cứ để hàng chục ngàn người làm chứng cho tôi để xem tôi là người hay m.a!"

Toàn bộ sảnh tang là lời buộc tội thê lương của tôi, đạo sĩ nhỏ sững sờ, tôi ném dao đến trước mặt Thẩm Kính.

"Nào đến đây, đâ.m đi, đâ.m ch*t tôi tôi luôn đi!"

Trong câu tiếp theo, lời tôi nói ra khiến mọi người kinh ngạc.

"Đơn giản, ngay cả đứa trẻ trong bụng tôi cũng sẽ bị đâ.m ch*t cùng tôi!"

10.

Mẹ chồng sửng sốt, vui mừng khôn xiết, bà ta nói cái gì mà con có rồi!

Tôi lau nước mắt, lấy ra một vật, lễ tám tháng ba tôi đã thu mua một tấm siêu âm chế độ B*: "Đã ba tháng rồi, vốn định đợi đến sinh nhật mới nói cho mọi người biết, nhưng không ngờ ba lại ra đi đầy bi thảm như vậy, cho nên con thấy nói cũng không hay."

*siêu âm chế độ B: siêu âm đen trắng

Mẹ chồng trực tiếp thay đổi thái độ ngay, khiển trách con trai: "Bì th.i là cái gì, con dâu mẹ rất tốt, mẹ nghĩ đây là kẻ nói dối muốn lừa tiền nhà chúng ta."

Vừa hay cảnh sát đến cửa, bắt đạo sĩ nhỏ đưa đi ngay tại chỗ, tôi không thể cử động là không thể nhắn tin báo cảnh sát sao?

Đó là quyền hợp pháp của công dân khi báo cáo về việc mê tín dị đoan.

Mà cảnh này đều bị Thẩm Kính đang phát sóng trực tiếp quay lại, lúc này anh ta không khỏi nở nụ cười: "Buổi phát sóng trực tiếp vượt qua một triệu, ha ha ha, tiền đến thật dễ dàng, đạo sĩ nhỏ, cảm ơn sự hợp tác của anh!"

Đạo sĩ nhỏ ch*t lặng.

Tôi cong môi đầy xấu xa, Thẩm Kính chỉ đang dùng đạo sĩ làm trò cười cho phiên livestream này mà thôi.

Anh ta còn đắc ý vênh váo chế giễu mọi người: "Tưởng tôi ngốc sao? Chúng ta mới quen nhau không lâu, anh lại giả vờ nhiệt tình giúp đỡ tôi, chắc chắn là đang muốn cướp đi lượt người theo dõi tôi!"

"Vị thần duy nhất mà ông đây tin tưởng là Thần Tài!"

"Anh, anh đang tự gi*t chính mình!"

Lòng tốt như thể bị ném cho chó ăn, khuôn mặt của đạo sĩ nhỏ đầy nhục nhã: "Nhìn hương trong điện tang, vừa rồi nó vẫn còn trắng, nhưng khi bì th.i xuất hiện thì nó đã biến thành khói đen!"

"Điều đó chỉ chứng tỏ đây là hàng giả kém chất lượng, phải giao cho Cục Giám sát chất lượng.” Đồng chí cảnh sát khiển trách: "Nhỏ không học, lớn gây hại cho xã hội, còn phá hoại gia đình nhà người ta.”

Khóe miệng tôi nở một nụ cười đầy ác ý, cười nh.am hi.ểm với đạo sĩ nhỏ.

Muốn đấu với tôi, anh còn non lắm.

Sau khi ăn ba chồng xong, bụng tôi to hơn rất nhiều, cần thời gian tiêu hóa. Mẹ chồng tôi ngày nào cũng mặt mày rạng rỡ, nói rằng da dẻ tôi mịn màng, khẳng định là con trai.

Ừm, đúng là một bé trai già.

Sinh nhật của mẹ chồng tôi sắp tới rồi, tôi đã chủ động tổ chức cho bà ta, cảm giác như một nghi lễ trước bữa ăn lớn.

Nhưng đột nhiên, sân trước nhà họ Thẩm vang lên tiếng l.a h.ét, tôi bước ra ngoài nhìn thì sững sờ tại chỗ.

Người đột nhập vào nhà họ Thẩm là bà tôi.

11.

"Nói đi, cháu gái tôi có phải do gia đình bà gi*t không!"

Bà tôi cưỡi trên người mẹ chồng Trương Thúy Phương, giữa lúc gi.ằng co, áo khoác bị x.é toạc thành một mớ hỗn độn.

Hàng xóm đều vây quanh xem náo nhiệt, thân hình gầy gò của bà ngoại cũng không biết có sức lực từ đâu, bà túm lấy cổ Trương Thúy Phương không buông ra.

"Nhìn đi, sợi dây chuyền vàng trên cổ bà ta là do cháu gái tôi mua cho tôi!"

Giọng bà đứt quãng, giống như một chiếc chiêng bị vỡ.

Giống như một học sinh tiểu học đang vội vàng phàn nàn, không thể chờ đợi để nói với cả thế giới.

"Là cháu gái của tôi đi làm thêm rồi muốn tặng tôi, hóa đơn ở đây, không phải là giống hệt sao. Trên mặt dây chuyền có dòng chữ, đó là tên tôi!"

"Nói, rốt cuộc cháu gái Khương Tư Tư của tôi đâu!"

Chẳng mấy chốc, Thẩm Kính vội vã lao tới, túm lấy sau gáy bà ngoại tôi rồi thô lỗ đẩy bà xuống.

Tôi nghiến răng kìm nén ý muốn gi*t người.

"Cút đi, bà già đi.ên này, dây chuyền vàng như vậy ở khắp nơi, nếu gây thêm phiền toái nữa, ông đây sẽ đánh gãy chân bà!"

Hóa ra bà ngoại đã thay đổi chiến lược của mình.

Trên đường tôi đi về nhà vào kỳ nghỉ hè có ba ngôi làng gần đó.

Đường trên núi rất khó đi vào ban đêm nên cảnh sát xác định rằng th.ủ ph.ạm không phải là người ngoài, nếu không sẽ không có cách nào để xử lý các dấu vết sạch sẽ như vậy.

Bà không còn hỏi thăm tung tích của tôi nữa, mà lấp đầy túi bằng hạt dưa và đậu phộng, giả vờ đi đến thăm người thân, rồi lang thang qua lại nhiều ngôi làng.

Bà lảng vảng khắp nơi buôn đủ thứ chuyện, có lẽ ông trời đã thương bà mệnh khổ.

Cuối cùng bà cũng tìm được manh mối.

12.

"Ban đầu đồ tể* nhà họ Thẩm mỗi thứ tư hàng tháng đều đến thị trấn để mua hàng, nhưng sau khi cháu gái tôi biến mất, cả tháng nay ông ta đã không đi mua hàng.”

*đồ tể: người gi*t m.ổ động vật)

"Ngay cả xe chở lợn của ông ta cũng được bán lại với giá rẻ vào ngày hôm sau. Ông ta chỉ mua chiếc xe đó cách đây nửa năm, tại sao ông ta lại bán nó?"

"Trên đó chắc chắn có máu của cháu gái tôi!"

Bà ấy vừa nói xong, sắc mặt hai mẹ con nhà họ Thẩm hoàn toàn thay đổi.

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng người bà không biết chữ của tôi, chỉ dựa vào hỏi thăm, dựa vào nghe ngóng, dựa vào trèo đèo lội suối mà liên kết ra được sự thật mà ngay cả cảnh sát cũng chưa bao giờ chạm tới được.

Nước mắt tôi nhòe đi, chỉ có bà mới không từ bỏ tôi.

Bà sẽ mãi mãi tìm kiếm tôi, chờ đợi tôi, yêu tôi.

Nhưng không ai tin một bà lão nông thôn, vẻ mặt Thẩm Kính lóe lên vẻ kinh ngạc hoảng sợ, sau đó đổi thành vẻ mặt dữ tợn và hung ác: "Muốn tống tiền đúng không! Bà già đáng ch*t, bà có chứng cứ không, nếu bà có chứng cứ thì đi báo cảnh sát, xem cảnh sát có để ý đến bà không!"

Mắt bà ngoại tối sầm lại.

Trong một khoảnh khắc, bà như tràn đầy sức sống, lau m.áu trên tay.

"Tôi sẽ tìm thấy nó, nhất định sẽ tìm thấy!"

"Tôi nhất định phải tìm lại công lý cho cháu gái tôi!"

Buổi tối, tôi nghe hai mẹ con nhà họ Thẩm bàn bạc riêng.

"Bà già ch*t ti.ệt đó lại tới rồi, tiếp tục như thế này cũng không phải là cách, đã bốn năm rồi sao bà ta vẫn còn chưa từ bỏ ý định!"

"Ta nói rồi phải phá hủy chiếc xe đó, nhưng ba con lại không nỡ bỏ nó, còn bảo rằng mới mua chưa được bao lâu. Giờ nhìn xem, lưu lại mầm họa rồi đấy, nếu thật sự tìm ra được…”

Thẩm Kính dập điếu thuốc, lời nói bộc lộ sự hung hãn.

"Chỉ cần không còn người nữa, chẳng phải mọi chuyện sẽ được giải quyết sao?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom