7
Lần thứ chín bạn sống lại, lần này, cuối cùng bạn cũng có thể rời khỏi cái thôn, khỏi ngọn núi kia.
Bạn đi đến một thế giới mới.
Bạn được một ông lão nhặt ve chai nhận nuôi.
Một già một trẻ giúp đỡ, sống nương tựa lẫn nhau.
Ông ấy đối xử với bạn rất tốt, đây là lần đầu tiên bạn cảm nhận được ấm áp sau chín lần sống lại.
Ông ấy cho bạn ăn trứng gà, bản thân thì uống nước gạo cho đỡ đói; ông ấy cho bạn mua bộ đồ mới, bản thân thì mặc một chiếc áo bông rách trong mùa đông giá rét; ông ấy đưa bạn đi học, bản thân thì lại luyến tiếc mua thuốc trị cảm cho mình.
Bạn từ chối, nhưng ông ấy không đồng ý.
Ông ấy rất thiện lương, nhưng cũng rất cố chấp.
Ông ấy sẽ hung hăng m..ắng bạn, nhưng đằng sau sự hung dữ ấy là tình yêu thương sâu đậm.
Bạn rất nỗ lực, lần nào thi bạn cũng đứng vị trí đầu.
Ông ấy rất hãnh diện, ở trong lòng ông ấy, bạn chính là đứa cháu gái ruột.
Vào cấp 2, bạn vẫn tiếp tục nỗ lực, bạn vẫn dẫn đầu như trước.
Nhưng mà, lòng á..c ý của các thiếu nam thiếu nữ tuổi dậy thì lại rất đáng sợ.
Bạn bị bạ..o lự..c học đường.
Bởi vì nghèo khổ?
Phải, nhưng lại không đơn giản chỉ là nguyên nhân này.
Là bởi vì nghèo khổ nhưng lại xuất sắc.
Là học sinh đắc ý trong lòng thầy cô, là con nhà người ta trong miệng phụ huynh.
Những lời tán thưởng dành cho bạn đều như những cây roi đối với người khác. Dần dà, hình thành một thanh d..ao g...ăm cắm vào ngực của bạn.
Cửa nhà vệ sinh mãi mãi mở không ra, ngăn kéo thường xuyên có chuột đến thăm, bạn không lên tiếng, bởi vì bạn không muốn lãng phí thời gian, bạn chỉ muốn cố gắng học tập, báo đáp ông lão.
Nhưng mà, bạ..o lự..c sẽ không dừng lại vì bạn thờ ơ, nó chỉ càng trầm trọng thêm.
Có người bỏ con gián vào đồ ăn của bạn, có người hất mực đỏ lên trên người của bạn, có người bạ..o lự...c với bạn bằng ngôn ngữ.
Người phán xét, đồ thấp kém, q..uỷ nghèo, thứ rách rưới……
Thiếu nam thiếu nữ mười mấy tuổi cho rằng những thứ này chỉ là gia vị cho cuộc sống thời kỳ trưởng thành, cho dù tạo thành thương tổn, mấy chục năm sau cũng chỉ cười cười một câu “Năm đó tuổi còn nhỏ vẫn không hiểu chuyện” rồi cho qua.
Lần này bạn không định nhẫn nhịn nữa, bởi vì nếu tiếp tục nhẫn nhịn, có thể bọn họ sẽ thương tổn đến thân thể của bạn.
Bạn báo việc này cho thầy cô giáo, nhưng thầy cô chỉ nói “Sao bọn họ không b..ắt n..ạt người khác mà chỉ b..ắt n...ạt trò, nguyên nhân nhất định là do trò”, bạn không cam lòng, nhưng không có cách nào khác.
Bởi vì bạn biết vĩnh viễn sẽ không kêu người giả bộ ngủ dậy được.
Vì thế, bạn không định dựa vào bất kỳ kẻ nào, quyết tâm tự mình phản kích.
Khi lại có một đám người làm đổ thức ăn của bạn, bạn hung hăng hắt canh rau vào đối phương.
Cứ như vậy, một trận đánh hội đồng đã xảy ra.
Trường học tiến hành xử lý, bạn bị phê bình cảnh cáo, bạn giải thích, nhưng không ai nghe, hoặc là thứ mà bọn họ muốn nghe không phải là chân tướng, mà là thứ bọn họ muốn nghe.
Nghèo khổ cũng là cái tội sao?
Đúng vậy, chỉ là mọi người tránh mà không nói, nhưng một khi phát sinh xung đột, người chịu tội lại là người nghèo hơn.
Trước đây, sự ưu tú của bạn khiến bao phụ huynh khen thưởng tán dương, nhưng giờ phút này, nó lại trở thành cái đích cho bọn họ công kích.
“Một đứa bé không có giáo dục, một đứa trẻ nhặt ve chai, cho dù thành tích học tập có tốt thì có ích gì, nói không chừng sau này sẽ trở thành tộ...i p...hạm có chỉ số thông minh cao.”
Bạn phẫn nộ mà nhìn chằm chằm vào bọn họ, bọn họ càng bảo vệ chặt con của mình, còn đắc ý dào dạt mà nói: “Các người xem ánh mắt của nó kìa, như muốn giec người vậy đó!”
Thầy giáo thấy vậy, lập tức nghiêm khắc trách cứ bạn: “Xin lỗi đi! Nếu không thầy sẽ gọi cho phụ huynh của trò.”
Thầy ấy bắt trúng ngay điểm yếu của bạn!
Bạn chẳng sợ gì cả, nhưng lại sợ ông lão sẽ bị nhóm người này nh...ục nhã khinh thường, cũng sợ ông ấy sẽ cảm thấy thất vọng về bạn.
Càng yêu một người thì càng để ý đến cảm xúc của họ, càng để ý thì càng có thể nhẫn nại.
Bạn cố kìm nước mắt, cúi đầu xin lỗi bọn họ.
Bọn họ cười ha hả, giễu cợt sự đáng thương của bạn, cũng như chúc mừng cho thắng lợi của bọn họ.
Có đôi khi thất bại sau cuộc phản kích càng đáng sợ hơn cả việc nhường nhịn.
Bởi vì bọn họ ý thức được bạn nhỏ yếu đến thế nào, thỉnh thoảng giương vuốt nhe nanh cũng chỉ là cào ngứa mà thôi, ngược lại còn tăng thêm niềm vui khi b..ắt n...ạt của bọn họ.
Học kỳ cuối cùng.
Thi đậu cấp 3, rời khỏi ngôi trường cấp 2 này, dường như điều này đã trở thành kim chỉ nam cho cuộc đời bạn lúc này.
Nhưng mà, vận mệnh vẫn tiếp tục cười nhạo sự giãy giụa của bạn.
Đám á..c m..a này muốn chơi lớn trước khi tốt nghiệp!
Bạn bị chặn lại trong một con hẻm nhỏ.
Mấy người phía trước là mấy tên cầm đầu b..ắt n..ạt bạn, phía sau là mấy tên l..ưu m..anh hay đ..ánh nhau ngoài đầu đường xó chợ.
Bọn họ cười cười tiến lại gần bạn, thậm chí có mấy tên còn lấy điện thoại ra quay video.
Thật nực cười, họ làm vậy chỉ vì cái gọi là cảm giác mới mẻ, để tặng cho bản thân một phần quà trưởng thành.
Bạn kêu gọi, giãy giụa, cầu cứu, nhưng không có hiệu quả.
Nghe tiếng quần áo bị xé rách, bạn không ngừng cầu xin trời cao phái một người đến cứu bạn, cứu bạn.
“Các người đang làm gì?!”
Trời cao đáp lại bạn!
Thật sự có người tới cứu bạn!
Vốn dĩ bạn nên cảm thấy vui mừng, nhưng tức khắc sâu, bạn chỉ cảm thấy tuyệt vọng.
Bởi vì, người tới chính là người duy nhất yêu thương bạn trên cõi đời này, ông lão nhà bạn.
“Không cần lại đây.”
Bạn nhìn về hướng ông lão mà hô thật to, nếu có thể quay ngược thời gian, bạn thà một người thừa nhận thống khổ, cũng không thể làm liên lụy đến ông lão.
“Lão già kia, bây giờ ông có muốn chạy cũng đừng hòng chạy.”
Bọn họ cư...ớp cây gậy của ông ấy, đá..nh nghiêng giỏ của ông ấy, thậm chí……
Đẩy ông ấy xuống mặt đất, dùng chân đạp thật mạnh, giống như là đang ẩu đả một con chó già ở đầu đường.
Thân thể già nua gầy yếu sao có thể chịu được những cú đạp, đ..ánh, đá của bọn họ như thế.
Chẳng lâu sau, ông ấy đã không có động tĩnh gì.
Miệng của bạn bị lấp kín, tứ chi bị tr...ói buộc.
Trước đôi mắt chec không nhắm mắt của ông lão, bạn bị t..ra tấ..n cực kỳ tà..n á..c.
Phẫn nộ, tuyệt vọng, tàn nhẫn, bạn muốn cá chec lưới rách.
Nhưng tay bạn mới vừa chạm vào con d..ao, sinh mệnh bạn đã lập tức ngừng lại.
Bạn không biết liệu th..i th..ể của mình và ông lão có vĩnh viễn nằm trong bóng đêm hay không, cũng không biết liệu đám á..c ma này có chịu sự trừng phạt hay không, lại càng không biết liệu có vì bọn họ vẫn còn vị thành niên mà chỉ nhận trừng phạt cho có hay không.
Bởi vì bạn đã chec, bạn không thể nhìn thấy sau này.
Thì ra trong lúc giãy dụa một cái đinh sắt không cẩn thận cắm vào xương sọ của bạn, đây chỉ là một ta..i nạ..n ngoài ý muốn.
Đây cũng là lần thứ chín bạn t..ử vo..ng.
8
Bạn sống lại lần thứ mười.
Bạn vượt qua núi cao, lựa chọn một con đường tương phản với đời trước.
Bởi vì bạn sợ hãi, bạn sợ bản thân sẽ mang đến bất hạnh cho người mà bạn yêu thương.
Không có sự xuất hiện của bạn, ông lão sẽ sống cô độc, nhưng mà ông ấy có thể sống được lâu hơn.
Lần này bạn bị đưa vào một trại trẻ mồ côi.
Tất cả mọi người đều là những đứa trẻ bị vứt bỏ, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc những đứa trẻ ở đây phải tranh đoạt với nhau để sinh tồn.
Không có tình yêu thương, không có ấm áp, bạn nhớ ông lão đời trước, nhưng bạn cũng chỉ dám nghĩ mà thôi.
Cũng có vài đôi vợ chồng đến trại trẻ mồ côi để nhận con nuôi, trong đó có hai hộ gia đình khá thích bạn.
Một là gia đình giàu có ở địa phương, một là gia đình thông thường như bao gia đình khác.
Nghèo khổ cũng là một cái tội, bạn nhớ tới những lời này.
Cho nên bạn dứt khoát lựa chọn đôi vợ chồng giàu có kia.
Bạn bắt đầu sống một cuộc sống như mơ.
Đầy đủ vật chất, tinh thần phong phú.
Dường như những cực khổ trước đây đều là để phụ trợ cho hạnh phúc của đời này.
Bề ngoài, tài năng, gia thế, bạn có tất cả mọi thứ.
Lần này, bạn không hề bị b..ạo l...ực học đường, ngược lại lại được những người khác tôn trọng, yêu thích, thậm chí kính sợ.
Bạn thi đậu cấp 3, cũng vào thời điểm này, bạn gặp được một nam sinh khiến bạn rung động.
Mặc dù bạn cũng không biết vì sao bản thân lại cảm thấy rung động nữa, nói cho cùng, vốn dĩ bạn là một người đàn ông.
Nhưng vận mệnh chú định bạn sẽ yêu anh ấy, yêu đến hết thuốc chữa.
Có bạn học tìm đến bạn nói là anh ấy lừa gạt bạn, bạn không tin; Có thầy cô giáo bảo bạn chớ có yêu sớm làm chậm trễ việc học, bạn không phục.
Sau đó, cha mẹ nuôi của bạn đã biết.
Bọn họ phản đối kịch liệt, cho rằng anh ấy không xứng với bạn.
Bạn rất yêu cha mẹ nuôi của bạn, bạn rất muốn nghe lời bọn họ.
Nhưng giống như là m..a q...uỷ ám ảnh vậy, bạn trở nên đi..ên cuồng, thề sống chec cũng muốn ở bên cạnh anh ấy.
Hai người các bạn giống như những cặp đôi phá tan tất cả mọi thứ để đến với nhau, vì tình yêu mà phấn đấu quên mình.
Đương nhiên, đây chỉ là ý tưởng của bạn.
Nhưng mà, không đợi bạn kịp phản ứng lại, sinh mệnh của bạn lại kết thúc một lần nữa.
Bạn bị bạn cùng phòng đầu đ...ộc và chec.
Đây là lần t..ử vo..ng thứ 10 của bạn.
Bình luận facebook