1.
Một tháng trước, tôi trở thành nữ sinh được hâm mộ nhất toàn trường.
Hotboy dịu dàng, trùm trường bá đạo, idol lớp lạnh lùng bỗng như bị giật kinh phong, điên cuồng theo đuổi tôi.
Nhưng tôi cũng chẳng thèm đón nhận, mặc kệ bọn họ.
Bạn học đều nghi ngờ tôi chơi bùa ba nhân vật làm mưa làm gió trong trường, nếu không sao họ lại vừa mắt tôi chứ.
Tôi biết lý do tại sao bọn họ theo đuổi tôi!
Còn vì sao tôi biết, là do bọn họ ở trước mặt tôi lớn tiếng bàn bạc mưu tính.
Tôi có một công việc tay trái, đó là partner chơi game cùng.
Đừng nhìn hotboy, trùm trường, idol lớp đều là những nhân vật nổi tiếng trong trường, nhưng bọn họ chơi game thật sự rất đỉnh.
Bọn họ lên mạng tìm người chơi game cùng vừa khéo lại chọn tôi.
Tôi không nói nhiều lời lại còn đa năng, nên dần dần trở thành partner chơi game cùng họ.
Một đêm nọ, họ vừa chơi game vừa nói chuyện phiếm.
Bảo rằng cuộc sống thật quá nhàm chán, quyết định tìm kiếm thú vui mới cho bản thân, cuối cùng không hẹn mà nghĩ đến tôi trong thực tế.
Tôi khá xinh xắn, vừa vào học đã được rất nhiều nam sinh gửi thư tình nhưng tôi đều từ chối hết. Ở đại học A cũng xem như một đóa hoa lạnh lùng khó lòng hái được.
Theo đuổi được tôi là một chuyện rất có tính khiêu chiến.
Vậy nên bọn họ đánh cược, ai cưa đổ được tôi sẽ nhận được một chiếc siêu xe.
Nghe đến đó tôi đã không ngần ngại bỏ rơi trùm trường đang chơi nhân vật Dao Dao công chúa, khiến anh ta bị quân địch đánh hội đồng tới c h ế t.
Trùm trường vô cùng tức giận.
"Này Bắc Thành Đệ Nhất Thâm Tình, sao cậu không đến hỗ trợ tôi?"
Bắc Thành Đệ Nhất Thâm Tình là tên trong game của tôi.
Tôi gõ chữ: [Trượt tay.]
Kế tiếp, tôi trượt tay vô số lần, ba người bọn họ cũng bị địch giết vô số lần, tặng bên đối thủ năm mươi đầu người.
May mắn thay tôi đã lật ngược tình thế, đánh sập trụ phe địch, giành được chiến thắng.
Sau đó bọn họ hỏi tôi có điều chi cần giải thích không.
Tôi hời hợt trả lời: [ Ừm thì tại các cậu quá cùi bắp. Nhưng hên là tôi lợi hại, khiến mấy cậu nằm không cũng thắng.]
Ba người họ vừa nghe được lời này của tôi đã lập tức kick tôi khỏi tổ đội.
Tôi gửi lời mời không biết bao nhiêu lần, bọn họ mới cho tôi vào đội.
Trùm trường lần nữa hỏi tôi: "Bắc Thành Đệ Nhất Thâm Tình, cậu biết cậu sai ở đâu rồi chứ?"
[Tôi đến để nhắc nhở mấy cậu đừng quên trả tiền chơi game cùng.]
Lần nữa tôi bị kick khỏi phòng.
Chẳng bao lâu Wechat của tôi đã nhận được 500 tệ tiền chơi game cùng do trùm trường gửi.
2.
Ngày hôm sau, Hotboy Quý Lãnh là người đầu tiên theo đuổi tôi.
Thỉnh thoảng tôi sẽ lên sân thượng ăn cơm trưa.
Hôm nay bữa trưa là sandwich, trong bánh có hành tây, tôi bị cay đến mức chảy nước mắt.
Bỗng Quý Lãnh xuất hiện trước mặt tôi.
Vẻ mặt thâm tình nhìn tôi nói: "Thẩm Thanh, nếu muốn khóc hãy chổng ngược đầu như vậy nước mắt mới không rơi."
Ba dấu chấm hỏi dần dần hiện lên trong đầu tôi, Quý Lãnh coi Vườn Sao Băng tới lậm luôn rồi à, chẳng lẽ giây tiếp theo cậu ta định đưa tôi đến Meters/bonwe* sao?
*Tập đoàn Metersbonwe là công ty may mặc thường phục hàng đầu của Trung Quốc.
Tôi chớp mắt, ngây thơ vô tội nói: "Nhưng mà tôi không biết chổng ngược, cậu có thể dạy tớ không?"
Quý Lãnh rất có lòng, đặc biệt biểu diễn riêng màn trồng cây chuối cho tôi xem.
Vẻ mặt tôi sùng bái: "Wow, thật lợi hại."
Khóe môi Quý Lãnh khẽ cong lên. Cậu ta cảm thấy muốn cưa đổ tôi thật quá dễ dàng.
Đang định đứng lên thì bị tôi ngăn lại.
"Chờ một chút!"
"Sao vậy?"
Tôi lấy đồng hồ ra bấm giờ: "Để tôi bấm giờ cho cậu thử, xem cậu có thể kiên trì được bao lâu.
Đương nhiên Quý Lãnh muốn thể hiện bản thân nên chỉ do dự một chút đã đồng ý.
Tư thế trồng cây chuối cả người đều chổng ngược, chỉ dựa vào sức của hai tay chống đỡ.
Chưa được ba phút, Quý Lãnh đã bắt đầu run rẩy.
Tôi cổ vũ nói: “Wow, ba phút rồi. Cậu xịn như vậy chắc có thể trụ được mười phút.”
Quý Lãnh nghiến răng cố nặn ra nụ cười: “Chuyện nhỏ.”
Năm phút sau, Quý Lãnh lung lay sắp ngã.
Tôi thất vọng: “Không thể nào, không thể nào, cậu chỉ đến mức này thôi.”
Khuôn mặt Quý Lãnh tụ máu đến đỏ bừng bởi vì trồng cây chuối: “Tôi có thể.”
Chưa được mười phút, cuối cùng Quý Lãnh chịu không nổi nữa ngã nhào về phía tôi.
Tôi vội nhảy về sau hai bước!
Thật tốt, cậu ta không ngã vào người tôi.
Hành động này của tôi chắc đã khiến cậu ta bị tổn thương, vẻ mặt Quý Lãnh đau lòng: “Sao vừa rồi cậu không đỡ tôi?”
Tôi so với cậu ta càng đau lòng hơn, hàng mi dài chớp chớp: “Cậu đang trách tôi sao?”
Hotboy đến cưa tôi chứ không phải đến kiếm chuyện với tôi.
Cậu ta vội nói: “Không có .”
Tôi đúng tình hợp lý nói: “Lúc này mới hiểu sao, cậu rõ ràng là đồ cùi bắp, sao có thể trách tôi được.”
Quý Lãnh kinh ngạc, không nghĩ cô gái mới vừa rồi dịu dàng điềm đạm giờ lại nói những lời tàn nhẫn như vậy.
Tôi lại cười: “Cảm ơn cậu, lúc nãy cậu trồng cây chuối trông như con khỉ vậy. Nhìn dáng vẻ đó của cậu, tôi thấy cũng khá vui vẻ.”
“Cậu….”
Tôi không nhìn cậu ta nữa mà đi về phía cầu thang, chỉ để lại cho cậu ấy bóng dáng cao quý lạnh lùng.
Kể từ hôm đó, tôi đã không còn gặp lại Quý Lãnh nữa.
Nhưng nghe nói dạo gần đây ngày nào Quý Lãnh cũng đến phòng tập thể dục chạy bộ rèn luyện thân thể.
Như vậy mới đúng chứ.
Dám xem tôi là trò đùa, để xem tôi PUA c h ế t cậu ta không.
Một buổi tối nọ, tôi đang chạy bộ ở sân tập thể dục.
Trùm trường Hoắc Ẩn ngăn tôi lại, nở một nụ cười xấu cmn xa: “Bạn học Thẩm Thanh, ông đây muốn cùng cậu tâm sự.”
Khóe miệng tôi khẽ nhếch lên, lại thêm một thằng không sợ c h ế t.
3.
Tôi hỏi: “Cậu muốn nói gì?”
Cậu ta búng tay một cái, một đám đàn em sau lưng nhanh chóng tản ra, lộ ra một dãy nến xếp thành hình trái tim.
Tôi cạn mịa lời!
Cứu mạng, này… Hơi quá lố rồi!
Cậu ta lấy từ sau lưng ra một bó hoa hồng, Kabe-don tôi vào tường: “Thẩm Thanh, ông đây vừa mắt cậu, cậu làm bạn gái tôi đi.”
Giọng điệu này, ánh mắt này, chính là bảy phần bá đạo, hai phần quyến rũ, một phần lạnh lùng trong truyền thuyết!
Đàn em của cậu ta sôi nổi hét lên: “Đồng ý đi, đồng ý đi.”
Tôi nhíu mày, dáng vẻ trông không biết nên làm gì.
Hoắc Ẩn nguy hiểm nheo mắt lại: “Sao, cậu không muốn à?”
“Ừm thì mẹ tôi không cho tôi hẹn hò với người không có tố chất.”
Hoắc Ẩn nhíu mày càng sâu: “Ông đây không có tố chất sao?”
Tôi hỏi ngược lại: “Thế cậu xem người tự xưng bản thân là ông đây thì có tố chất không?”
“Cậu thích ông đây…. Tôi có tố chất, ông đây… Tôi sửa lại là được rồi chứ gì?”
Hai chữ “Ông đây” đã ngấm vào trong xương đối với Hoắc Ẩn.
Tôi nhàn nhạt nói: “Sửa xong rồi nói sau.”
“Được, ông đây…. Tôi sẽ để cậu nhìn thấy tôi thay đổi.”
Hoắc Ẩn lấy hoa hồng dúi vào tay tôi, định dẫn tụi đàn em rời đi luôn.
“Chờ một chút.”
Hoắc Ẩn đột nhiên xoay người, cực kỳ đắc ý nói: “Cậu nghĩ lại rồi sao? Ông đây biết mà, sao cậu có thể chống lại sức quyến rũ của ông đây cơ chứ?”
Cậu ta lần nữa kabe-don tôi: “Cô gái, sự kiên nhẫn của ông đây có giới hạn. Đừng chơi trò lạt mềm buộc chặt, mau nhanh đáp ứng lời tỏ tình của ông đây.”
Khóe miệng tôi giật giật.
Hoắc Ẩn có phải tự tin tới điên rồi không.
Khi cậu ta đang liến thoắng thì dì quản lý ký túc xá đi đến.
Lúc Hoắc Ẩn đang làm màu như con công xòe đuôi giải phóng sức quyến rũ khó cưỡng, tôi đã lén nhắn tin Wechat cho dì ấy.
Dì quản lý ký túc xá nghiêm khắc nói: “Là ai để nến ở chỗ này? Không biết ở đây cấm đốt nến sao? Làm vậy sẽ gây nên hỏa hoạn đó!”
Dù là trùm trường quyến rũ ngang tàn nhưng ở trước mặt dì quản lý cũng chỉ như một đứa trẻ hỉ mũi chưa sạch chịu nghe lời răn dạy mà thôi.
Thừa lúc Hoắc Ẩn đang bị mắng thúi đầu, tôi lén chạy về ký túc xá, giấu luôn chiến công của bản thân mình.
Sau đó, tôi nghe Hoắc Ẩn sau khi trở về phải viết bản kiểm điểm 800 từ.
Nhưng bản kiểm điểm ghi quá nhiều từ “ông đây” nên bị dì quản lý phạt bắt viết lại.
4.
Chắc là do chuyện tình cảm không như ý muốn nên Hoắc Ẩn cùng Quý Lãnh đã lâu không tìm tôi chơi game lại không hẹn mà gặp mời tôi đấu vài trận vòng loại.
Khi chúng tôi đang lập tổ đội thì idol lớp Trần Triều cũng online. Hai người bọn họ thuận tay kéo cậu ta vào nhóm.
Trong game, lần đầu Quý Lãnh với Hoắc Ẩn tiến hành giao lưu thân thân thiện.
Quý Lãnh quái gở nói: “Uây, đây không phải Hoắc Ẩn sao? Viết kiểm điểm xong rồi hả? Sao lại có tâm trạng chơi game thế?”
Hoắc Ẩn cũng không nhượng bộ: “Ông đây có viết kiểm điểm xong hay chưa có liên quan đéo gì đến cậu. Nghe nói gần đây cậu luôn đến phòng tập thể dục. Có phải Thẩm Thanh chê cậu không được nên từ chối cậu rồi phải không chó nhỏ.”
Lời này chọc tới chỗ đau của Quý Lãnh: “Miệng độc như vậy, khó trách Thẩm Thanh chướng mắt cậu.”
“Vậy không lẽ cô ấy nhìn trúng cậu?”
Hai người họ bắt đầu đâm chọt lẫn nhau.
Còn tôi chỉ im lặng đứng xem kịch, thi thoảng chạy đến hỗ trợ Qúy Lãnh với Hoắc Ẩn đang bị phe địch đánh tơi bời hoa lá.
“Bắc Thành Đệ Nhất Thâm Tình, có cậu thật tốt.”
Nếu bọn họ biết tôi chính là cội nguồn của những điều buồn rầu gần đây của hai người bọn họ, không biết bọn họ sẽ phản ứng thế nào.
Hai anh em cùng chung cảnh ngộ công kích nhau nửa chừng đã chuyển sang giao lưu kinh nghiệm thất bại.
Hai người họ nghĩ đến điên khùng cũng không ra, đều là đối tượng được nữ sinh toàn trường theo đuổi, nhận thư tình đến mỏi cả tay, thế sao lại không cưa đổ được tôi.
“Không phải con gái đều thích xem phim thần tượng sao? Tôi cũng dựa theo mấy bộ phim đó mà?”
Tôi phì cười, hotboy thật sự đã xem “Vườn Sao Băng”, dựa theo kịch bản đó mà theo đuổi tôi.
Hoắc Ẩn nói: “Chẳng lẽ Thẩm Thanh thích con gái? Ông đây đẹp trai như vậy, sao cô ấy lại không thích tôi?”
Hai người bọn họ nghĩ như vậy tôi cũng không lấy làm lạ.
Từ nhỏ bọn họ đã là người được theo đuổi, trước nay chưa từng theo đuổi ai, nên cũng không biết cách theo đuổi người khác.
Bọn họ nghĩ rằng chỉ cần phóng chút sức hút cho tôi, tôi sẽ ngay lập tức cắn câu.
Mơ đi cưng!
Đúng lúc này, Trần Triều - Người từ nãy đến giờ vẫn chưa mở miệng lên tiếng, giọng cậu ta lạnh lùng, mang theo nhàn nhạt trào phúng: “Đề cao chính mình, dèm pha người khác, thật là mất mặt.”
Hoắc Ẩn hừ lạnh một tiếng: “Cậu nói dễ nghe thế thì cậu làm đi.”
Trần Triều thờ ơ nói: “Không cần nhắc, tôi sẽ ra tay.”
Cậu ta sẽ ra tay đúng không?
Nhìn thấy quân địch bao vây Trần Triều trong game, tôi không đoái hoài tới.
Cậu ta vẫn tiếp tục chơi, trước đem bản thân mình cứu ra rồi tính tiếp.
Nhưng mà tôi vẫn hơi tò mò, idol lớp định theo đuổi tôi thế nào đây.
Bình luận facebook