LÀM SAO ĐỂ TRẢ THÙ BẠN TRAI CŨ TỒI TỆ?
Dịch: Niên Niên Tuế Tuế
-------------------
1. Tôi từng trả thù rồi, cho mọi người tham khảo nhé.
Tôi và anh bạn trai quen nhau 7 năm cuối cùng cũng chia tay. Thật ra bạn trai kém tôi về mọi mặt, nhưng tôi rất trân trọng mối tình đầu. Thu nhập của anh ấy chỉ bằng một nửa tôi, bằng cấp cũng thấp hơn tôi, ngoại hình không dám tâng bốc, gia cảnh cũng kém cạnh tôi rất nhiều. Anh tốt với tôi lắm, vì điều này nên tôi chẳng hề so đo điều kiện vật chất của anh.
Tuy nhiên, khi bàn bạc chuyện cưới xin thì mẹ anh lại làm tôi bẽ mặt nhiều lần. Mẹ anh dòm ngó số tiền tiết kiệm của ba mẹ tôi, bắt tôi phải mua nhà mua xe cộng với mấy trăm ngàn tiền hồi môn. Mẹ anh bảo đã là con dâu trong nhà rồi, nhà con giàu như thế sao không phụ giúp gia đình cô?
Ý tôi thì mua nhà mua xe cũng được, nhưng sẽ không đưa 500 ngàn tệ (~1 tỷ 7) (nhà họ muốn lấy số tiền đó cho em trai anh ấy mua nhà). Mâu thuẫn xảy ra, mẹ anh nổi cơn tam bành.
Nguyên nhân dẫn tới chia tay chỉ là chuyện nhỏ, nhưng từ lúc đó thái độ của mẹ anh rất tệ, một hôm tôi đến nhà anh, trong lúc phụ nấu nướng bất cẩn làm đổ súp. Ai ngờ mẹ anh đ/á/n/h tôi.
Chuyện vặt vãnh vậy mà cũng động thủ được, tôi bàng hoàng, cũng động thủ với mẹ anh. Bạn trai đứng bên nhìn, hèn nhát nhu nhược như anh không dám giúp tôi cũng không dám giúp mẹ, chỉ đứng đực người ra đấy.
Vì chuyện này tôi quyết định chia tay.
Khi tôi đi về một mình thì gặp sếp, người khiến tôi thay đổi ý định. Lúc ấy tôi đầu bù tóc rối, nhìn là biết có chuyện không ổn, sếp thấy thì hỏi sao thế? Tôi trả lời trời mưa nên té ngã, sếp mới nói lại: Em sửa soạn lại đi, công ty chúng ta là nơi nào chứ, rất trọng thể diện.
Tôi bừng tỉnh, dù gì mình đường đường là dân tốt nghiệp đại học trọng điểm, còn đang làm ở ngân hàng tốt nhất khu vực, nhận lương cao vút, hà cớ gì để mình mất mặt nông nỗi này?
Khoảng mấy ngày sau tôi mua áo phao lông vũ cho người trung niên, sữa ong chúa,... đến nhà anh ấy xin lỗi, tuôn toàn lời hay ý đẹp, còn đồng ý đưa 500 ngàn tệ tiền hồi môn thì mẹ anh mới tha thứ cho tôi. Sau này tôi tận tâm tận lực tốt với anh, tốt với mẹ anh. Thường xuyên mua đồ tặng, săn sóc bạn trai, anh tăng ca thì tôi lập tức đi đưa cơm.
Trong quá trình cho không biếu không, chúng tôi cực kỳ hòa hợp, tôi và mẹ anh không còn cãi vã nữa, tôi cung kính lấy bản lĩnh hầu hạ sếp ra hầu hạ mẹ anh, thậm chí lúc ăn uống cũng ra sức rót nước gắp đồ xới cơm v.v... Quả nhiên, mẹ anh rất hài lòng.
Hai tháng cứ thế trôi qua, mẹ anh vốn rất xoi mói bắt bẻ tôi giờ đây hối thúc chúng tôi kết hôn. Lúc này tôi mới chặn cả nhà anh, để lại một dòng tin nhắn: Em rất yêu anh, tiếc là ba mẹ em c/h/ế/t cũng không chấp nhận, hôm qua mẹ em lấy cái c/h/ế/t ra để ép em chia tay. Xin lỗi anh, em còn yêu anh lắm, anh quên em đi.
Tôi không nghe điện thoại, về sau anh như phát điên tới công ty tìm tôi, tôi cũng không gặp.
Giờ đã một năm trôi qua, tôi có người đàn ông thật lòng yêu mình, anh cũng không còn tìm tới.
Trong vòng bạn bè của tôi, gia đình anh đã bị mọi người cộp mác là gia đình kỳ quặc Nghe đồn nhà anh yêu cầu phía nhà vợ phải lấy căn nhà ra làm của hồi môn, tính tình tốt, ưa nhìn, công việc tốt, gia cảnh tốt. Yêu cầu về tính tình tốt rất cao, phải cung kính với mẹ anh, sau tôi thì người ta cũng giới thiệu vài mối cho anh ấy mà cả anh với mẹ đều không hài lòng.
Cứ như này thì cả đời anh ấy cũng sẽ không tìm được ai.
Là vậy đấy, giờ tôi sống rất sảng khoái.
Bình luận facebook