• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full [18+] Nhật Ký Tán Gái (1 Viewer)

  • Chap 39: Lo Lắng, Tai Bay Vạ Gió

Buổi sáng đẹp trời, em vẫn như thường lệ em chạy bộ, tập thể dục thể thao "giữ dáng" 6 múi. Lại gặp ẻm vừa từ phòng bước ra trong bộ dạng ngáp ngủ, tất nhiên là vẫn như thường lệ, độc bộ đồ ngủ bằng vải phuy bóng, quần đùi để lộ làn da trắng trẻo mà tối hôm trước còn bị em giày xéo. Dáng đi nhìn buồn cười dữ lắm, hướng thẳng về wc, một thoáng suy nghĩ em quyết định nấp kín trong chỗ khuất.
EM: Hù!
N: Hết hồn! - tỉnh cả ngủ, 2 tay ôm ngực che lại kiểu như bảo vệ ấy, trông buồn cười lắm, ẻm nhào tới đánh em túi bụi
EM: Hê hê, con gái gì mà nướng tận giờ này
N: Mới có 6 giờ mấy mà làm gì con gái này con gái nọ
EM: Người ta phải dậy từ sớm 5h mấy rồi tập thể dục để mà còn dưỡng da dưỡng sức này nọ nữa chứ
N: Dáng tui đẹp sẵn rồi, chỉ có mấy người dáng xuề xòa thì mới cần thôi, ví dụ như ai kia nè
EM: Kệ tui, dáng tui xấu vậy mà dc 6 múi, mí người dc không mà chê
N: Vậy bụng mí người dc phẳng thế này không mà chê tui
EM: Thôi không nói nữa, đi đâu ra hướng này đây?
N: Vô duyên! Đi đâu kệ tui hỏi chi
EM: Thì không biết mới hỏi
N: Hướng ra wc thì đi đâu? Nhiêu đó cũng hỏi
Thế rồi em cũng cười chữa thẹn rồi quay mặt đi. Tối hôm đó em mới kiếm cớ bắt chuyện, cuối cùng cũng trao đổi dc một số thông tin quan trọng như tên người yêu của ẻm lớn hơn ẻm tới 4 tuổi, anh ta là sinh viên năm 2 của trường cao đẳng gần đó. Rồi thì anh ta ở trọ ở đây hơn 1 năm, tán tỉnh mãi cũng dc Ngân đồng ý, rồi đến hồi Ngân yêu hắn tha thiết, lúc này ở trường hắn cũng quen được một cô gái chịu chơi, da trắng dáng xinh, ăn mặc đẹp (nghe Ngân bảo là cô gái đó đến tìm hắn), rồi đến nhà trọ tìm hắn nên Ngân mới vỡ lẽ. Rồi chia tay, rồi hắn dọn đi nơi khác, rồi Ngân đau khổ một thời gian, cũng phải trên dưới nửa năm trước khi em tới đây.
Rồi khoảng thời gian khủng hoảng của ẻm, ẻm cũng kể em nghe nốt. Thay vào đó em phải kể chuyện của mình như là một hình thức "trao đổi thông tin" vậy. Tất nhiên là em không hề kể là mình đã có người yêu rồi =D :yoyo36:
Cuối cùng, ẻm đã có thể nở được một nụ cười tươi như những bông hoa hướng dương mà ẻm trồng sau sân nhà mà mỗi sáng ẻm chăm bón. Từ hôm sau, em lại có thêm sở thích là chăm sóc những bông hoa mà ẻm tận tay vun trồng, điều này làm cho ẻm có thiện cảm với em hơn. Buổi sáng của 2 đứa không còn những tiếng trêu ghẹo chọc tức mà thay vào đó là những nụ cười chào nhau buổi sáng, cùng nhau đi ăn sáng, cùng nha tập thể dục, chạy bộ. EM mời tới chưa bao lâu mà bọn em đã hết ghét nhau rồi các bác ạ hehe. Chiều hôm đó, trong lúc nghỉ tay chờ bữa tối, bọn em tranh thủ đi ăn vặt ở con phố bên cạnh. Ở đó có bán món bánh canh cua với nghêu được chuyển về từ Bến Tre, cũng khá là ngon :yoyo52:.
thêm 1 tuần sau đó nữa, hôm đó em xin bà cho nghỉ buổi tối đi thăm quan thành phố với lí do là tới đây lâu rồi mà chưa đi thăm quan thành phố lần nào. Thế là bà nội bảo Ngân chở em đi cho biết, ẻm không còn phản đối nữa mà vui vẻ nhận lời, vốn dĩ vô hại trăm lợi mà sao không đồng ý cho được hê hê, vừa được nghỉ làm có lương lại còn được đi chơi được em bao ăn uống nữa, em còn kể chuyện cười cho nghe, đi với em biết bao điều thú vị, còn giúp ẻm quên được chuyện buồn phiền cũ nữa chứ :yoyo52:. Một niềm vui lớn lao là cách xưng hô đã thay đổi, từ anh - tui sang anh - em (vì em chủ động thay đổi nên ẻm cũng đổi theo nhé! thành công bước đầu chinh phục cô gái mà em có cảm tình nhé).
Đọc đến đây các bác có thể nói là em đào hoa hay lăng nhăng mèo mả gì đấy cũng được nhưng em chỉ hành động theo cảm xúc thôi, mình có cảm giác với người nào thì tiến tới với người đó thôi, không lẽ ôm khư khư cảm giác rung động ấy mà chống chịu cùng năm tháng hay sao? các bác nhỉ? hehe :yoyo51:
Có thể các bác sẽ bảo là em ba hoa, khi mà cô gái mới chia tay bn5 trai chưa bao lâu mà em có thể cưa được thì em xin giải thích một cách logic nhất có thể, đó là vì sự đau khổ trong khi bị hản bội, c3m giác mà trước giờ Ngân nhận được chỉ là giả tạo, vì tên kia vốn chỉ muốn lợi dụng em ấy mà thôi, hắn ta trọ ở đây, đời sống sinh viên những năm đó là khá khó khăn cho một sinh viên tỉnh lẻ, nên mục đích của hắn là "kiếm ăn" chút đỉnh cho những ngày tháng kham khổ của mình.Tới khi tìm được một cô gái giàu có khác, sẵn sàng lao đầu vào tròng của hắn, có thể hi sinh mọi thứ vì hắn rồi thì cô gái bé nhỏ này chẳng đáng cái đinh rỉ gì sất. Chính vì lẽ đó mà khi ở bên em, sự quan tâm của em một cách thật tình khiến cho cô ấy cảm thấy mình thật quan trọng, rồi những mẩu chuyện dí dỏm của em khến cho em ấy cảm thấy cuộc sống không thiếu niềm vui, chỉ là bản thân cứ chìm trong đau khổ mà thôi (cảm giác này là khi 2 đứa yêu nhau ẻm mới kể cho em nghe nhé!).
Mọi chuyện vẫn diễn ra như một thời khóa biểu vốn có của nó, nhưng khác ở chỗ mỗi buổi sáng em và Ngân đều thức dậy cùng nhau, tập thể dục cùng nhau, ăn sáng, khởi đầu ngày mới cùng nhau cho đến buổi tối kết thúc một ngày cũng là cùng nhau. Những giây phút chăm sóc vườn cây của bà, những lúc cho cá sấu hay cho heo rừng ăn, hay chỉ là những lúc cho những chú chó kiểng ăn cũng thấy thích thú lắm.
Chị Bé: V lúc này thấy thân thiết với Ngân quá nha! Hai đứa hết ghét nhau rồi hả? hihi
EM: À thì lúc trước nhiều chuyện hiểu lầm mà chị, giờ thấy Ngân hết thấy ghét ời hihi
Chị Nữ: Vậy giờ thấy bé Ngân dễ thương hay thấy đẹp? hehe
EM: Chị gian thế! EM không mắc lừa chị đâu hén
Chị Nữ: Chị lừa gì đâu, chị hỏi thiệt mà, không biết V nhà ta thấy bé Ngân nhà mình dễ thương hơn trước hay đẹp hơn trước chưa ta?
EM: Rồi chị ạ hehe
Chị Bé: Ngân nghe chưa Ngân?! Có người khen rồi nhé! haha
Rồi các chị trong quán đều cười rần rần làm em ngượng chín mặt. Ẻm cũng gượng gạo rồi lảng mất cả buổi mới thấy lại làm tiếp.
Look chuyện vẫn cứ diễn ra bthường như mọi ngày, và e xin lượt bớt những tình tiết ấy, đi đến lí do vì sao e xác nhận là cô ấy có cảm tình với e để e tiến tới nhé.
(E gõ chap bằng đt nên hơi lâu, các bác thông cảm nha, dạo này ko có mấy tgian rỗi để mở laptop)
Hôm đó ẻm xin phép mẹ ẻm và nà e, cho đi đâu cả ngày ko thấy về, tối khoảng tầm 10h mà chưa thấy đâu, mẹ ẻm tá hỏa lên đi tìm vẫn ko tìm dc, e chợt nhớ lại lúc ẻm dẫn e đi thăm thú tp, có đưa e đến công viên có mấy cái tượng giải phóng quân, hai dưad cùng ngồi tâm sự mỏng.
N: hồi trước e với a Phúc thường hay tới đây chơi lắm a, tối tối có mấy anh chị sv với mấy vợ chồng ngta dắt con tới đây chơi, nhìn lãng mạn mà náo nhiệt nữa anh.
E: chắc e thương a ta nhiều lắm ta? Giớ còn hôn?
N: e hong biết cảm giác đó là yêu hay hận nữa a, hong muốn nhìn thấy mặt a ta nhưng có cảm giác nhơ nhớ vậy á.
E: vậy nếu có chuyện buồn hay vui gì e cũng ra đây hết hả?
N: ừa, e thích không khí mát mẻ ở đây, chỗ này là nơi bắt đầu cũng là nơi kết thúc tình yêu của em đó - Ngân mỉm cười nhẹ, nụ cười của sự từ bỏ.
E: a ta ngu thật, có dc tình yêu của ng con gái tốt vậy, xinh đẹp như vậy mad lại từ bỏ, cô gái kia xinh đẹp cỡ nào a ko biết, nhưng đã giàu có thì trươc sau gì cũng đá a ta thôi.
N: kệ, ư hong quan tâm nưa, miễn đừng phiền tới e lad dc.
(Hai đúa trod chuyện đánh chén hết một hộp sò huyết hấp củ hành, một hộp ốc móng tay, một hộp bánh gạo cay, nốc cạn "bình" nươc ngọt 1,5lít mà vẫn chưa xi-nhê :yoyo27::big_smile::sad:)
Chợt nhớ thoáng qu trong đầu, e đánh con sóng thần chở hàng trong tiệm phi nhanh trong màn đêm, thì ra hôm nay sinh nhật ẻm, ẻm xin đi chơi với đám bạn, mẹ ẻm tưởng là ẻm đi chiều về như mọi năm nên ko có gì xảy ra cho tơi nửa đêm mà vẫn ko thấy mặt mũi ẻm đâu. Nhà chuẩn bị tiệc tùng hết rồi, chờ hết khách là bày biện ra ngay vậy mà m_chính lại đi mất biệt. Cuối cùng e cũng tìm thấy ẻm đang đi lang thang trên đường, chả hiểu sao lại đi bộ nữa, lại còn bị 2 anh thanh niên dí theo chọc ghẹo nữa.
E tức tốc chạy tới, bước xuống xe đến bên cạnh ẻm ra chiều bảo vệ, nhưng mẹ ơi, rước họa, e này nhìn dáng giống thôi, e đang vôik, lại lo lang
Tạm gọi 2 thanh niên là A và B đi
B: ê thằng kia, m là ai mà dám phá đám?
E: thế 2 đứa m là ai mà ghẹo bạn gái tao?
A: gì? Chiêu này cũ r e, bgái m à? Có gì chưng minh ko?
E: vậy m biết cô gái này tên gì không?
A: dzậy mầy có biết tên nó ko mà sủa? Đm giờ tao thích chọc gái đó, mầy làm c*c gì tao?
E: này... em, e có bị 2 người này làm phiền ko?
E gái: (nói đúng hơn là... chị "gái" các bac ạ) hic không sao đâu, cảm ơn a, nhà e kia kìa, gần tới rồi.
E: vậy e có cần a chở về ko?
E gái: dạ thôi, cảm ơn a, chút xíu nữa tới rồi.
Thế là giải quyết xong rắc rối, e định té, mà 2 chàng tniên lại ko buông tha
A: đứng lại m, đinh chuồn à, cản mũi xong rồi định chạy à?
E: thế giờ mấy a muốn sao?
B: thằng hỏi lạ, nãy còn mạnh miệng mày tao mà?
E: tôi là ng lịch sự, nc v mấy a lsự vậy còn đòi gì nữa
Bọn nó thấy e .ói nhỏ nhẹ nghĩ e sợ nên dc nước làm tới.
E rồ ga đi, để lại sau lưng cô gái lững thửng bước đi về hướng ngược với mình, sau lưg cô gái, 2 anh chàng xoa xoa người... :yoyo10:
Tìm mãi ko thấy ẻm đâu, e nhanh chóng quay về...
----------------------------- end chap
Mời các đồng dâm đón chap ttheo vào ngmai tùy hứng hehe
:big_smile::gach::gach::gach::gach::smile::smile::smile:
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom