Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 11
Thật mệt chết đi!
Bởi vì Thiên Dạ lúc đi học đều có ký giả tạp chí Bát Quái theo cô,mà hắn chẳng qua chỉ nhún vai,nói cho cô biết: hắn chỉ để ý dưỡng nữ cảm nhận bố nuôi thôi.
"Thế thì không cần, " Nâng mặt cô lên Bách Lý Tuấn nhìn chòng chọc cô, "Con tới công ty trễ, ta chỉ là muốn con thỉnh thoảng đừng........."
Bị ép ngửa mặt lên,đôi con ngươi trong suốt của Thiên Dạ nhìn vào ánh mắt sắc bén.
Cô biết tay mình đang run, từ mười tuổi năm ấy khi vào Bách Lý gia,cô cũng biết khuôn mặt tuấn mỹ này oa oa thật đáng sợ,cô không dám cải mệnh lệnh của hắn,nhưng cô nắm chặt quả đấm, theo bản năng lộ ra chiêu bài nụ cười ngọt ngào,không để cho cảm giác sợ hãi lộ ra.
"Đừng có lần sau......"
"Con thường hay cười,cười đến vậy miệng không mệt sao?"
Đôi mắt Thiên Dạ nghi ngờ nhìn chăm chú bố nuôi, miễn cưỡng trả lời câu hỏi hắn,"Con không cười chẳng lẻ phải khóc sao? Công việc như vậy không đúng à?"
"Không có gì không đúng, chẳng qua là quá chuyên nghiệp."
"Ơ! Con không biết chuyên nghiệp cũng là sai......" Nhìn như bình thản trả lời nhưng bao hàm chút giễu cợt,Thiên Dạ lấy thái độ bình tĩnh đối mặt người gây sự.
"Không phải sai, chẳng qua sẽ khiến người thấy phiền chán ghét."
"Như vậy con sẽ sữa!" Có qua có lại khi hắn nhìn soi mói cô tận lực dễ thương trả lời tất cả vấn đề, không chọc giận hắn nữa.
"Chuyên nghiệp" là điều kiện làm công việc,cô gái này là bí thư riêng của hắn không phải sao?
Trừ dung mạo ngọt còn có năng lực siêu cường, các tạp chí nhỏ nói cô là nhờ có chổ dựa tổng tài mới sống tốt, cho nên cô cố gắng học tập tất cả anh chị ở phòng bí thư,cũng khó trách cô giao tiếp càng ngày càng tốt.
Vì trở thành người không thể thiếu trong Bách Lý gia,Thiên Dạ dùng toàn lực.
"Đúng!" Bách Lý Tuấn thất thần nhìn cô bé nhỏ hơn hắn mười hai tuổi,này coi là khuất phục sao? Hắn đối với việc cô không ngừng lột xác ứng đối cảm thấy hết sức tò mò, ban đầu cùng hắn thực hiện công việc nhóc con này đã trưởng thành, năm đó kiêu ngạo,kiên trì hoàn toàn biến thành tuyệt đối vui vẻ dễ bảo.
Hắn biết điều này có lợi với Bách Lý gia nhưng hắn không vui, "Tại sao cười như vậy? Ta cho con có vẻ mặt khác."
"......" Cũng nữa chịu không được áp bách vô hình,Thiên Dạ sau khi quay mặt, không muốn lại tiếp nhận cưỡng ép của hắn. Nét mặt của cô có liên quan gì đến hắn?
Cô tất cả đều vì dễ dàng làm công việc cô mới như vậy na!
Bởi vì Thiên Dạ lúc đi học đều có ký giả tạp chí Bát Quái theo cô,mà hắn chẳng qua chỉ nhún vai,nói cho cô biết: hắn chỉ để ý dưỡng nữ cảm nhận bố nuôi thôi.
"Thế thì không cần, " Nâng mặt cô lên Bách Lý Tuấn nhìn chòng chọc cô, "Con tới công ty trễ, ta chỉ là muốn con thỉnh thoảng đừng........."
Bị ép ngửa mặt lên,đôi con ngươi trong suốt của Thiên Dạ nhìn vào ánh mắt sắc bén.
Cô biết tay mình đang run, từ mười tuổi năm ấy khi vào Bách Lý gia,cô cũng biết khuôn mặt tuấn mỹ này oa oa thật đáng sợ,cô không dám cải mệnh lệnh của hắn,nhưng cô nắm chặt quả đấm, theo bản năng lộ ra chiêu bài nụ cười ngọt ngào,không để cho cảm giác sợ hãi lộ ra.
"Đừng có lần sau......"
"Con thường hay cười,cười đến vậy miệng không mệt sao?"
Đôi mắt Thiên Dạ nghi ngờ nhìn chăm chú bố nuôi, miễn cưỡng trả lời câu hỏi hắn,"Con không cười chẳng lẻ phải khóc sao? Công việc như vậy không đúng à?"
"Không có gì không đúng, chẳng qua là quá chuyên nghiệp."
"Ơ! Con không biết chuyên nghiệp cũng là sai......" Nhìn như bình thản trả lời nhưng bao hàm chút giễu cợt,Thiên Dạ lấy thái độ bình tĩnh đối mặt người gây sự.
"Không phải sai, chẳng qua sẽ khiến người thấy phiền chán ghét."
"Như vậy con sẽ sữa!" Có qua có lại khi hắn nhìn soi mói cô tận lực dễ thương trả lời tất cả vấn đề, không chọc giận hắn nữa.
"Chuyên nghiệp" là điều kiện làm công việc,cô gái này là bí thư riêng của hắn không phải sao?
Trừ dung mạo ngọt còn có năng lực siêu cường, các tạp chí nhỏ nói cô là nhờ có chổ dựa tổng tài mới sống tốt, cho nên cô cố gắng học tập tất cả anh chị ở phòng bí thư,cũng khó trách cô giao tiếp càng ngày càng tốt.
Vì trở thành người không thể thiếu trong Bách Lý gia,Thiên Dạ dùng toàn lực.
"Đúng!" Bách Lý Tuấn thất thần nhìn cô bé nhỏ hơn hắn mười hai tuổi,này coi là khuất phục sao? Hắn đối với việc cô không ngừng lột xác ứng đối cảm thấy hết sức tò mò, ban đầu cùng hắn thực hiện công việc nhóc con này đã trưởng thành, năm đó kiêu ngạo,kiên trì hoàn toàn biến thành tuyệt đối vui vẻ dễ bảo.
Hắn biết điều này có lợi với Bách Lý gia nhưng hắn không vui, "Tại sao cười như vậy? Ta cho con có vẻ mặt khác."
"......" Cũng nữa chịu không được áp bách vô hình,Thiên Dạ sau khi quay mặt, không muốn lại tiếp nhận cưỡng ép của hắn. Nét mặt của cô có liên quan gì đến hắn?
Cô tất cả đều vì dễ dàng làm công việc cô mới như vậy na!
Bình luận facebook