Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 64
hai...... chị hai......" Thiên Toàn gục ở trên cửa sổ thủy tinh, ánh mắt khóc sưng lại chảy ra nước mắt, "Chị rốt cục đợi đến lời hứa hẹn chị muốn,chị có nghe chưa? Chị có nghe chưa......"
"Cô ấy sẽ tốt." Vỗ vỗ bả vai Thiên Toàn, Dật bá lấy mắt kiếng, sống mũi ê ẩm.
Không thể tin nghe đoạn đối thoại này, Chuông Uyển Nhi không thể tin được lão quản gia luôn luôn giúp cô lại tán thành lời của Bách Lý Tuấn?
Dùng nhiều tâm tư như vậy, cô lại thua ở một cô bé? Cô không cam lòng......
"Tôi muốn triệu tập ký giả! Tôi muốn anh thân bại danh liệt! Bách Lý Tuấn, anh sẽ hối hận......" Chung Uyển Nhi rống to đối với Bách Lý Tuấn.
"Xin mời!"
Bách Lý Tuấn lạnh lùng nhìn người yêu ngày xưa khuôn mặt đã mất trang nhã lộ ra vẻ dử tợn đặc biệt xa lạ, thật kinh ngạc hắn từng ảo tưởng với cô!
Trước mắt hắn chỉ nghĩ đến thân ảnh nhỏ gầy nằm trong phòng vô khuẩn, hơn nữa quyết định —— chờ đợi.
....................
Bách Lý Tuấn giương mắt nhìn g ngoài cửa sổ. Đúng! Đêm đã thật khuya.
Mỗi buổi tối hắn đều tới bệnh viện chờ đợi Thiên Dạ hôn mê bất tỉnh,nhưng cô tựa hồ không có khởi sắc gì, mặt gầy gò tái nhợt má phảng phất tùy thời sẽ vứt bỏ bọn họ đi......
"Nếu như tuần này vẫn còn như vậy...... Cô có thể sẽ trở thành người sống thực vật......" Mới vừa vào phòng vô khuẩn,Bác sĩ từng nói như vậy.
Nắm chặc bàn tay mãnh khảnh của Thiên Dạ,Bách Lý Tuấn dùng sức lắc đầu, hắn phải đuổi đi ý niệm xui xẻo trong đầu, nếu không hắn ở chỗ này cũng đợi không nổi nữa.
Hắn làm sao có thể không có cô làm bạn mà tự mình sống hết vô tận xuân hu? Loại cuộc sống buồn tẻ này hắn không muốn!
Vẫn còn nhớ chuyện xảy ra ngoài ý muốn kia, lúc ấy Thiên Dạ để lại hai câu nói:
"Con...... trả mạng lại cho bố......"
"Con...... Không có nuốt lời......"
Thiên Dạ dùng những lời này, những hành động này chứng minh cái gì đây? Cô còn đang tự trách hắn không tin lòng của cô sao? Bách Lý Tuấn không nghĩ tới hắn ngu xuẩn như vậy, bị sự thật trước mắt che mắt chân tướng, mà trách lầm cô gái yêu hắn......
Nếu như cô nằm mãi không tỉnh, lỗi của hắn không phải vĩnh viễn không có cơ hội đền bù sao?
Không được! Hắn tuyệt đối không thể để cho cô biến thành một người vô dụng không biết gì,cũng không thể khiến cô ôm tiếc nuối trong lòng rời đi thế gian. Bởi vì hắn ngay lúc đó không phát giác,đã yêu cô......
Hắn yêu cô! Chẳng qua hắn không muốn thừa nhận thôi!
"Cô ấy sẽ tốt." Vỗ vỗ bả vai Thiên Toàn, Dật bá lấy mắt kiếng, sống mũi ê ẩm.
Không thể tin nghe đoạn đối thoại này, Chuông Uyển Nhi không thể tin được lão quản gia luôn luôn giúp cô lại tán thành lời của Bách Lý Tuấn?
Dùng nhiều tâm tư như vậy, cô lại thua ở một cô bé? Cô không cam lòng......
"Tôi muốn triệu tập ký giả! Tôi muốn anh thân bại danh liệt! Bách Lý Tuấn, anh sẽ hối hận......" Chung Uyển Nhi rống to đối với Bách Lý Tuấn.
"Xin mời!"
Bách Lý Tuấn lạnh lùng nhìn người yêu ngày xưa khuôn mặt đã mất trang nhã lộ ra vẻ dử tợn đặc biệt xa lạ, thật kinh ngạc hắn từng ảo tưởng với cô!
Trước mắt hắn chỉ nghĩ đến thân ảnh nhỏ gầy nằm trong phòng vô khuẩn, hơn nữa quyết định —— chờ đợi.
....................
Bách Lý Tuấn giương mắt nhìn g ngoài cửa sổ. Đúng! Đêm đã thật khuya.
Mỗi buổi tối hắn đều tới bệnh viện chờ đợi Thiên Dạ hôn mê bất tỉnh,nhưng cô tựa hồ không có khởi sắc gì, mặt gầy gò tái nhợt má phảng phất tùy thời sẽ vứt bỏ bọn họ đi......
"Nếu như tuần này vẫn còn như vậy...... Cô có thể sẽ trở thành người sống thực vật......" Mới vừa vào phòng vô khuẩn,Bác sĩ từng nói như vậy.
Nắm chặc bàn tay mãnh khảnh của Thiên Dạ,Bách Lý Tuấn dùng sức lắc đầu, hắn phải đuổi đi ý niệm xui xẻo trong đầu, nếu không hắn ở chỗ này cũng đợi không nổi nữa.
Hắn làm sao có thể không có cô làm bạn mà tự mình sống hết vô tận xuân hu? Loại cuộc sống buồn tẻ này hắn không muốn!
Vẫn còn nhớ chuyện xảy ra ngoài ý muốn kia, lúc ấy Thiên Dạ để lại hai câu nói:
"Con...... trả mạng lại cho bố......"
"Con...... Không có nuốt lời......"
Thiên Dạ dùng những lời này, những hành động này chứng minh cái gì đây? Cô còn đang tự trách hắn không tin lòng của cô sao? Bách Lý Tuấn không nghĩ tới hắn ngu xuẩn như vậy, bị sự thật trước mắt che mắt chân tướng, mà trách lầm cô gái yêu hắn......
Nếu như cô nằm mãi không tỉnh, lỗi của hắn không phải vĩnh viễn không có cơ hội đền bù sao?
Không được! Hắn tuyệt đối không thể để cho cô biến thành một người vô dụng không biết gì,cũng không thể khiến cô ôm tiếc nuối trong lòng rời đi thế gian. Bởi vì hắn ngay lúc đó không phát giác,đã yêu cô......
Hắn yêu cô! Chẳng qua hắn không muốn thừa nhận thôi!
Bình luận facebook