Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap 1.
chap 1.
_Tùng ơi mau dậy đi...
_Rồi để tao dậy mày hôm nay có đi với tao không?
Tùng bật dậy bật đèn lên để chuẩn bị tắm đi học thì tiếng của Khoa càu nhàu.
_Mầy bị điên hay sao giờ này thức đi đâu đó?
_Tùng nhìn lại nói: Ơ cái thằng này,mày vừa kêu tao dậy đi học còn gì.Mà sáng rồi đó mau dậy đi.
_Khoa: Thằng điên,mới 3h sáng đi ăn cướp à? Tao đang ngủ rảnh đâu chọc ghẹo mày.
Nói rồi Khoa lấy cái chăn trùm kín đầu để ngủ tiếp,còn Tùng thì đứng đó ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra,như muốn chứng minh là mình đúng liền mở điện thoại lên để xem thì anh chàng há hốc miệng ngạc nhiên.
_Ơ...mới ba giờ sáng thật sao...Vậy ai kêu tao dậy thế hả?
Nằm trong chăn Khoa nói vọng ra.
_Có ma nó kêu chứ ai kêu mày...
Tùng đứng đó mà không sao hiểu được bởi rõ là có người kêu mình còn lay vai mới làm anh chàng thức,vậy mà bây giờ thì Khoa bảo không kêu với lại mới 3h sáng thì kêu dậy làm cái gì chứ?
_Má ơi đừng nói là bị ma kêu thật nha ...
Tùng với Khoa là sinh viên năm nhất đại học sư phạm, hai người quê tận ngoài bắc lại người cùng thôn nên vào sài gòn thuê nhà trọ ở chung để tiện học. Căn nhà trọ này cũng mới thuê được gần ba tháng nay vậy mà hôm nay Tùng lại gặp phải chuyện lạ thường như vậy. một lúc hoang mang thì anh chàng cũng bỏ qua nghĩ là mình mơ nên đi đến tắt đèn rồi tiếp tục nằm xuống ngủ để mai còn đi học.
Có lẽ suy nghĩ của hai anh chàng không đúng với sự thật mà họ đang trải qua,bằng chứng là chưa đầy nửa tiếng sau thì Khoa bị ai đó đánh thật mạnh vào mặt làm anh chàng bật dậy mà la lớn .
_Con mẹ mày làm gì đánh tao mạnh thế hả thằng chó?
Nói rồi còn tát lại Tùng một cái như trời giáng vào mặt khiến tùng hoang mang không hiểu chuyện gì.
_Mày bị mộng du hay sao mà đánh tao đau vậy?
_Khoa: Mộng du cái đầu mày,tao đang ngủ thì mày đánh còn giả vờ không biết gì hả?
Tùng chạy lại mở đèn lên thì hỏi lại Khoa.
_Giờ mày nói rõ coi ai đánh ai hả? Mày cũng thấy tao đang ngủ ngon còn gì?
_Khoa bỗng nhớ ra gì nên nói : Ê khoan đã,hình như...phòng mình có ma thì phải...
_Tùng: Nè đừng có chơi trò dọa ma nửa đêm thế này nha,tao bỏ mày ngủ mình thật đó.
_Khoa giải thích: Không đâu,tao nói thật là lúc đang ngủ thì bị ai đánh rất đau làm tao tỉnh lại,cứ nghĩ mày chọc nên mới đánh lại,nhưng tao vừa nhớ ra là lúc đó mày ngủ ngon còn ngáy như bò nữa.
Nghe nói thì Tùng mới đến gần nhìn vào mặt của Khoa rồi run sợ nói lấp.
_Mày...mày coi cái mặt của mày kìa...
Khoa lấy cái gương lên xem thì sợ hãi nói.
_Ai lại đánh tao mạnh đến để cả dấu tay lên thế này? Mà hình như dấu tay này nhỏ lắm cứ như là tay con gái thì phải?
Tùng đến đưa bàn tay mình vào để so thì đúng là dấu tay nhỏ hơn của anh chàng khá nhiều,lúc này Khoa nói thêm.
_Mày vừa rồi bảo có ai gọi mày dậy là thật không?
_Tùng: Chẳng lẽ tao đi đùa mày à,mà cũng biết một khi tao ngủ thì có la làng còn chưa chắc làm tao dậy nữa ,nhưng rõ là lúc vừa rồi có tiếng ai kêu còn lay vai mới làm tao dậy đấy.
Nói xong hai người nhìn nhau rồi đưa ánh mắt nhìn quanh căn phòng như tìm kiếm gì đó,một lúc sau cả hai cũng tạm bỏ qua.
_Tùng:Thôi kệ đi chứ không tìm được gì thì biết làm sao cho được,đừng nói là tao với mày xui đến nổi thuê ngay căn phòng ma nghe.
_Khoa: Mẹ còn ở đó nói tàu lao nữa,đi ngủ đi mai không lên lớp được thì no đòn đấy.
Hai người nằm xuống để ngủ,nhưng chỉ giả vờ nhắm mắt để xem có chuyện gì nữa không cuối cùng thì không chịu nỗi mà ngủ lúc nào chẳng hay đến khi Tùng giật mình dậy thì đã hơn 7h sáng.
_Chết mẹ rồi trễ học rồi... Khoa dậy mau trễ giờ rồi.
Khoa còn đang ngáy ngủ cứ cào nhàu: Mày lại bị con ma kêu dậy nữa à...
_Ma quỷ mẹ gì,hơn 7h rồi đó.
Nghe đến đây anh chàng bật lên đôi mắt sáng như đèn ô tô mà nhào vào nhà vệ sinh tắm.
_ Mày cài báo thức kiểu gì mà hơn 7h mới gọi tao dậy hả?
_Tùng nói: Tao đâu biết,chắc là do tối qua nằm canh con ma đến gần sáng nên mới ngủ quên báo thức không hay chứ gì.
Hai người đi ra chạy như ma đuổi để đến cho kịp giờ nếu không thì coi như khỏi vào cổng. Giờ thì hiểu câu “nhà rách lại gặp đám mưa dai”là thế nào. Đi chưa được bao xa thì bánh xe xẹp mất tiêu,hai người đưa vào một tiệm rồi chạy bộ đến trường do cũng còn khoảng 1km là tới,ai ngờ gần tới cổng trường thì đến ngã tư đã bị chặn lại cho đoàn xe hộ tống các quan chức đi công tác,đến khi đoàn xe đi qua thì cánh cửa đã đóng lại từ lâu.
Do quy định của trường đến giờ là phải đóng cửa nên chỉ cần đến muộn 5phút cũng phải ở ngoài.Hai người đứng trước cửa mà đành bất lực bởi đâu còn cách nào vào bên trong.
_Mẹ nó chẳng biết đêm hôm tới nay gặp cái quái gì không biết,coi như hôm nay được nghỉ một hôm rồi.
Khoa nói xong thì lửng thửng bước về nhà trong bộ dạng thảm hại của kẻ thất bại,Tùng cũng bước theo sau,đến một quán bún riêu thì Tùng đói bụng nên kêu Khoa vào ăn.
_Thôi đi ăn bún riêu cho xả xui đi mày,dù sao thì hôm nay mình vẫn được tự do một bữa mà.
_Khoa:Thằng khùng,có ai bảo ăn bún riêu để hết xui bao giờ hả,ừ mà chạy nảy giờ cũng thấy đói rồi.
Hai người vào ăn xong thì kêu thêm hai ly cafe uống cho đỡ buồn ngủ vì tối qua bị mất ngủ.Đang ngồi thì có mấy bà cũng ngồi ăn bên bàn bên,một bà lên tiếng nói.
_Mẹ kiếp cái bọn sinh viên nhà bà Hồng,đêm hôm mới hai,ba giờ sáng chúng nó lôi nhau ra chửi lộn làm tôi cũng mất ngủ theo.
_Một bà khác: Tôi nghĩ không phải đâu,chắc bọn nó bị nhát nên nửa đêm mới la làng như vậy.
_Nhát cái gì,rõ là tiếng hai thằng cải nhau vì đùa giỡn thôi,thằng này nhát ma thằng kia nên mới có chửi nhau.
_Nếu vậy thì may cho bọn nó đấy,chứ tôi thì sợ bọn nhỏ bị dọa cho chết luôn thì khổ.
Bà thứ ba chen vào hỏi: hai bà nói có phải là chuyện đứa sinh viên chết năm trước trong dãy trọ đó không?Mà tôi nghe nói bà Hồng cúng trục vong đi rồi mà?
_Ôi dzời bà ta không làm vậy thì có ma mới thuê à,mới tháng trước có hai vợ chồng dọn đi sang phòng trọ của tôi thuê đấy.Xui cho hai người họ thuê đúng căn phòng con bé kia chết,thế là tối lại bị phá sáng hôm sau bỏ chạy luôn.
Nghe đến đây thì hai người nhìn nhau mà nuốt nước miếng cái ực,bởi họ đang nói chính là dãy trọ mà hai anh chàng đang thuê,còn chuyện có người chết trong dãy trọ thì hai người không hề bế,có lẽ do bà chủ không nói,còn mấy người khác thì đa phần là công nhân đi làm tới khuya mới về đến nhà nên cũng ít tiếp xúc.Thấy vậy hai anh chàng đi vội về phòng,vừa vào đến cổng thì có một anh đi ra vừa trông thấy đã hỏi .
_Đêm qua hai đứa mày chơi đấu kiếm hay sao thế hả,nửa đêm không ngủ đi đùa giỡn rồi chửi nhau um sùm lên vậy à,ở tập thể phải biết nghĩ cho người khác với chứ đâu ai rảnh như tụi mày chỉ có học rồi về chơi game cả đêm đâu,lần sau còn làm ồn thì đừng trách tao đấy.
Bị chửi một tăng làm hai người đơ người ra không hiểu chuyện gì,nhưng đúng là đêm hôm mình làm ồn nên cuối đầu xin lỗi rồi đi vào trong.Vừa đến cửa lại gặp một bà chị chợ búa chóng hai tay hất cái mặt lên hỏi tội.
_Bọn mày có muốn ở đây nữa không hả? Mẹ tụi tao làm đến 11h đêm mới về vậy mà nửa đêm bọn mày chửi lộn không sao ngủ được,hôm nay tao phải nghỉ vì không làm nổi đây.
Lúc này Khoa mới lên tiếng giải thích.
_Dạ chị bớt giận,thật tình bọn em không làm gì cả chẳng hiểu sao đêm hôm hai đứa em như bị ma nhát hay sao đó,hết thằng này bị đánh đến thằng kia mới làm ồn như vậy,mong chị bỏ qua cho ạ!
_Ma với quỷ gì tao ở đây gần năm sao không thấy con ma nào nhát mà bọn mày mới đến mấy tháng mà bị hả?
Lúc này một cô lớn tuổi đi đến nói với chị ta.
_Thôi con đừng la bọn nó nữa,nhìn mặt là biết bọn nó đêm hôm cũng chẳng ngủ được rồi,đúng là dãy trọ mình năm trước có một con bé sinh viên chết vì tình,sau đó ai đến thuê căn phòng đó cũng bị nhát bỏ chạy trong đêm luôn.
Lúc này bà chị kia mới nhẹ giọng lại nói:Có chuyện đó thật sao cô Thu? Mà chẳng lẽ căn phòng bọn này thuê hả?
_Cô Thu:Không phải,căn phòng có người chết chính là phòng số 7,tháng trước có hai vợ chồng đến ở thì sáng hôm sau dọn đi đấy.
Bà chị lại hỏi: Nhưng con với mấy người khác đâu bị gì? Mà hai thằng nhỏ này cũng đâu có ở gần phòng đó cô?
Nghe đến đây thì Khoa liền chạy đến giải thích.
_Chị ơi em nói thật đó,đêm hôm chẳng biết gì đang ngủ ngon thì có ai lay vai còn gọi em dậy,nên em thức kêu thằng bạn dậy để chuẩn bị đi học ai ngờ nó chửi bảo mới 3h sáng thì đi đâu. Sau đó kiểm tra lại thì thấy đúng là mới 3h nên mới ngủ lại ai ngờ,được nửa tiếng sau thì thằng này bị đánh sưng cả mặt đây.
Nói rồi còn kéo Khoa lại để chỉ vết bầm trên mặt cho hai người kia xem,Tùng nói thêm.
_Cô với chị xem có phải dấu tay đó rất nhỏ còn bàn tay em thì to hơn nhiều,vậy hai người giải thích xem tại sao lại có hả?
Bà chị xem xong thì trợn mắt sợ hãi nói.
_Má ơi lần đầu tiên tao thấy cảnh này đó,đúng là dấu tay này không phải của em rồi chẳng lẽ tụi mày gặp ma thật à?Mà xem ra bị đánh mạnh lắm mới để lại dấu tay như này.
Cô Thu mới nhìn đã hiểu nên nói vào: Bây giờ hay đứa về mua ít hoa quả cúng xin người ta đừng phá mình,chứ bị ma quỷ theo phá mãi thì không tốt đâu nghe.
Hai người nghe xong thì cám ơn cô và không quên cuối đầu xin lỗi cả hai vì đêm qua họ làm ảnh hưởng tới nhiều người,thấy hai thằng khá thật thà lại lễ phép nên không ai trách gì,rồi kêu mau đi mua đồ về cúng.Lúc này chỉ còn cô lớn tuổi đó với bà chị kia thì cô mới lên tiếng nói.
_Cô Thu:Cô nói thật hai đứa này còn bị vong hồn cô gái kia theo phá dài dài,haizz tội cho hai thằng nhỏ.
_Cô nói vậy là sao,chẳng lẽ hai đứa nó hạp với vong hồn con bé chết à?
_Cô Thu:Nếu không thì đâu có đi chọc phá hai đứa nó làm gì,với lại con bé kia chết là do bị phụ tình mới ức hận mà tự tử cộng thêm cả dãy này chỉ có hai thằng nó là trẻ nhất .
_Con nói thật cái gì chứ nhắc tới ma quỷ là con sợ lắm,kiểu này chắc con dọn đi nơi khác ở thôi chứ nửa đêm nó xuất hiện trong phòng chắc con theo nó luôn.
_Cô cười nói: Trời cái thây mày quỷ chưa dám làm gì nói gì tới ma,nói chung ai hợp mạng mới thấy con thấy từ khi ở tới giờ con có bị gì đâu?
Hai người nói chuyện thêm một lúc thì ai cũng về làm việc,sau khi mua đồ xong thì hai người về đến phòng vừa mở cửa ra một cảm giác dựng tóc gáy xuất hiện.Cả căn phòng nồng nặc mùi nước hoa của nữ...hai người chỉ biết nhìn nhau không nói được câu nào liền chạy ra ngoài đến phòng có cô Thu gì đó .
_Cô Thu: Tụi con thấy mấy ngày nay có gì lạ nữa không hay chỉ mới bắt đầu đêm hôm thôi?
_Tùng: Dạ chỉ mới đêm hôm thôi cô,giờ về thì căn phòng như cái xưởng sản xuất nước hoa vậy đó.
_Cô chọc: Chắc nó thấy phòng hai đứa hôi quá nên nó làm cho thơm hơn ấy mà hihi,thôi không có gì đáng lo đâu hai đứa cứ làm như cô nói đi .
Sau khi cúng kiến xong thì hai người cũng ngủ một giấc để bù lại đêm hôm,nhưng rồi Tùng một lần nữa bị đánh thức bởi tiếng động lạ trong nhà tắm.Do đang ngủ nên anh ta cũng không rõ lắm chỉ nghe như tiếng nước chảy,nên giật mình dậy để khóa nước nếu không cuối tháng đóng tiền nước đủ mệt.
Vừa đi vừa nhằn vì cứ nghĩ Khoa quên khóa nước mới để cho chảy như này,nhưng vào đến nơi thì chẳng có nước đâu cả trong xô cũng không có nước đứng ngơ người một lúc thì lại nghĩ” Chắc phòng bên về mở nước” thấy trời chuyển mưa nên Tùng chạy ra để lấy mớ đồ vào nhưng ra ngoài thì Tùng đứng chết chân bởi cả dãy trọ phòng nào cũng khóa bên ngoài “lạ vậy ta,đâu có ai ở phòng vậy tiếng nước chảy kia ở đâu?mịa ơi chẳng lẽ...” nghĩ như vậy nên Tùng đi nhanh lấy đồ cho xong rồi vào phòng thì một lần nữa Tùng chất chân tại chỗ...trong nhà tắm lại phát ra tiếng nước chảy như ai đang tắm mà Khoa thì vẫn đang ngủ...
Chẳng hiểu nghĩ gì mà anh chàng lại đi ra ngoài đến ngay phòng số 7 nơi cô Thu nói năm trước có cô gái tự tử,nhìn qua của sổ được làm kiếng thì Tùng há hốc miệng kinh ngạc xen lẫn sợ hãi...Bởi qua kiếng anh thấy rõ có dáng người đi qua lại bên trong...do kiếng cũ nên bị mờ nhìn không rõ,nhưng vẫn thấy được dáng người cứ lướt qua lướt lại.Tùng bắt đầu sợ dãy trọ này nên chạy về phòng đánh thức Khoa dậy để đi tìm phòng mới thuê.
_Tùng ơi mau dậy đi...
_Rồi để tao dậy mày hôm nay có đi với tao không?
Tùng bật dậy bật đèn lên để chuẩn bị tắm đi học thì tiếng của Khoa càu nhàu.
_Mầy bị điên hay sao giờ này thức đi đâu đó?
_Tùng nhìn lại nói: Ơ cái thằng này,mày vừa kêu tao dậy đi học còn gì.Mà sáng rồi đó mau dậy đi.
_Khoa: Thằng điên,mới 3h sáng đi ăn cướp à? Tao đang ngủ rảnh đâu chọc ghẹo mày.
Nói rồi Khoa lấy cái chăn trùm kín đầu để ngủ tiếp,còn Tùng thì đứng đó ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra,như muốn chứng minh là mình đúng liền mở điện thoại lên để xem thì anh chàng há hốc miệng ngạc nhiên.
_Ơ...mới ba giờ sáng thật sao...Vậy ai kêu tao dậy thế hả?
Nằm trong chăn Khoa nói vọng ra.
_Có ma nó kêu chứ ai kêu mày...
Tùng đứng đó mà không sao hiểu được bởi rõ là có người kêu mình còn lay vai mới làm anh chàng thức,vậy mà bây giờ thì Khoa bảo không kêu với lại mới 3h sáng thì kêu dậy làm cái gì chứ?
_Má ơi đừng nói là bị ma kêu thật nha ...
Tùng với Khoa là sinh viên năm nhất đại học sư phạm, hai người quê tận ngoài bắc lại người cùng thôn nên vào sài gòn thuê nhà trọ ở chung để tiện học. Căn nhà trọ này cũng mới thuê được gần ba tháng nay vậy mà hôm nay Tùng lại gặp phải chuyện lạ thường như vậy. một lúc hoang mang thì anh chàng cũng bỏ qua nghĩ là mình mơ nên đi đến tắt đèn rồi tiếp tục nằm xuống ngủ để mai còn đi học.
Có lẽ suy nghĩ của hai anh chàng không đúng với sự thật mà họ đang trải qua,bằng chứng là chưa đầy nửa tiếng sau thì Khoa bị ai đó đánh thật mạnh vào mặt làm anh chàng bật dậy mà la lớn .
_Con mẹ mày làm gì đánh tao mạnh thế hả thằng chó?
Nói rồi còn tát lại Tùng một cái như trời giáng vào mặt khiến tùng hoang mang không hiểu chuyện gì.
_Mày bị mộng du hay sao mà đánh tao đau vậy?
_Khoa: Mộng du cái đầu mày,tao đang ngủ thì mày đánh còn giả vờ không biết gì hả?
Tùng chạy lại mở đèn lên thì hỏi lại Khoa.
_Giờ mày nói rõ coi ai đánh ai hả? Mày cũng thấy tao đang ngủ ngon còn gì?
_Khoa bỗng nhớ ra gì nên nói : Ê khoan đã,hình như...phòng mình có ma thì phải...
_Tùng: Nè đừng có chơi trò dọa ma nửa đêm thế này nha,tao bỏ mày ngủ mình thật đó.
_Khoa giải thích: Không đâu,tao nói thật là lúc đang ngủ thì bị ai đánh rất đau làm tao tỉnh lại,cứ nghĩ mày chọc nên mới đánh lại,nhưng tao vừa nhớ ra là lúc đó mày ngủ ngon còn ngáy như bò nữa.
Nghe nói thì Tùng mới đến gần nhìn vào mặt của Khoa rồi run sợ nói lấp.
_Mày...mày coi cái mặt của mày kìa...
Khoa lấy cái gương lên xem thì sợ hãi nói.
_Ai lại đánh tao mạnh đến để cả dấu tay lên thế này? Mà hình như dấu tay này nhỏ lắm cứ như là tay con gái thì phải?
Tùng đến đưa bàn tay mình vào để so thì đúng là dấu tay nhỏ hơn của anh chàng khá nhiều,lúc này Khoa nói thêm.
_Mày vừa rồi bảo có ai gọi mày dậy là thật không?
_Tùng: Chẳng lẽ tao đi đùa mày à,mà cũng biết một khi tao ngủ thì có la làng còn chưa chắc làm tao dậy nữa ,nhưng rõ là lúc vừa rồi có tiếng ai kêu còn lay vai mới làm tao dậy đấy.
Nói xong hai người nhìn nhau rồi đưa ánh mắt nhìn quanh căn phòng như tìm kiếm gì đó,một lúc sau cả hai cũng tạm bỏ qua.
_Tùng:Thôi kệ đi chứ không tìm được gì thì biết làm sao cho được,đừng nói là tao với mày xui đến nổi thuê ngay căn phòng ma nghe.
_Khoa: Mẹ còn ở đó nói tàu lao nữa,đi ngủ đi mai không lên lớp được thì no đòn đấy.
Hai người nằm xuống để ngủ,nhưng chỉ giả vờ nhắm mắt để xem có chuyện gì nữa không cuối cùng thì không chịu nỗi mà ngủ lúc nào chẳng hay đến khi Tùng giật mình dậy thì đã hơn 7h sáng.
_Chết mẹ rồi trễ học rồi... Khoa dậy mau trễ giờ rồi.
Khoa còn đang ngáy ngủ cứ cào nhàu: Mày lại bị con ma kêu dậy nữa à...
_Ma quỷ mẹ gì,hơn 7h rồi đó.
Nghe đến đây anh chàng bật lên đôi mắt sáng như đèn ô tô mà nhào vào nhà vệ sinh tắm.
_ Mày cài báo thức kiểu gì mà hơn 7h mới gọi tao dậy hả?
_Tùng nói: Tao đâu biết,chắc là do tối qua nằm canh con ma đến gần sáng nên mới ngủ quên báo thức không hay chứ gì.
Hai người đi ra chạy như ma đuổi để đến cho kịp giờ nếu không thì coi như khỏi vào cổng. Giờ thì hiểu câu “nhà rách lại gặp đám mưa dai”là thế nào. Đi chưa được bao xa thì bánh xe xẹp mất tiêu,hai người đưa vào một tiệm rồi chạy bộ đến trường do cũng còn khoảng 1km là tới,ai ngờ gần tới cổng trường thì đến ngã tư đã bị chặn lại cho đoàn xe hộ tống các quan chức đi công tác,đến khi đoàn xe đi qua thì cánh cửa đã đóng lại từ lâu.
Do quy định của trường đến giờ là phải đóng cửa nên chỉ cần đến muộn 5phút cũng phải ở ngoài.Hai người đứng trước cửa mà đành bất lực bởi đâu còn cách nào vào bên trong.
_Mẹ nó chẳng biết đêm hôm tới nay gặp cái quái gì không biết,coi như hôm nay được nghỉ một hôm rồi.
Khoa nói xong thì lửng thửng bước về nhà trong bộ dạng thảm hại của kẻ thất bại,Tùng cũng bước theo sau,đến một quán bún riêu thì Tùng đói bụng nên kêu Khoa vào ăn.
_Thôi đi ăn bún riêu cho xả xui đi mày,dù sao thì hôm nay mình vẫn được tự do một bữa mà.
_Khoa:Thằng khùng,có ai bảo ăn bún riêu để hết xui bao giờ hả,ừ mà chạy nảy giờ cũng thấy đói rồi.
Hai người vào ăn xong thì kêu thêm hai ly cafe uống cho đỡ buồn ngủ vì tối qua bị mất ngủ.Đang ngồi thì có mấy bà cũng ngồi ăn bên bàn bên,một bà lên tiếng nói.
_Mẹ kiếp cái bọn sinh viên nhà bà Hồng,đêm hôm mới hai,ba giờ sáng chúng nó lôi nhau ra chửi lộn làm tôi cũng mất ngủ theo.
_Một bà khác: Tôi nghĩ không phải đâu,chắc bọn nó bị nhát nên nửa đêm mới la làng như vậy.
_Nhát cái gì,rõ là tiếng hai thằng cải nhau vì đùa giỡn thôi,thằng này nhát ma thằng kia nên mới có chửi nhau.
_Nếu vậy thì may cho bọn nó đấy,chứ tôi thì sợ bọn nhỏ bị dọa cho chết luôn thì khổ.
Bà thứ ba chen vào hỏi: hai bà nói có phải là chuyện đứa sinh viên chết năm trước trong dãy trọ đó không?Mà tôi nghe nói bà Hồng cúng trục vong đi rồi mà?
_Ôi dzời bà ta không làm vậy thì có ma mới thuê à,mới tháng trước có hai vợ chồng dọn đi sang phòng trọ của tôi thuê đấy.Xui cho hai người họ thuê đúng căn phòng con bé kia chết,thế là tối lại bị phá sáng hôm sau bỏ chạy luôn.
Nghe đến đây thì hai người nhìn nhau mà nuốt nước miếng cái ực,bởi họ đang nói chính là dãy trọ mà hai anh chàng đang thuê,còn chuyện có người chết trong dãy trọ thì hai người không hề bế,có lẽ do bà chủ không nói,còn mấy người khác thì đa phần là công nhân đi làm tới khuya mới về đến nhà nên cũng ít tiếp xúc.Thấy vậy hai anh chàng đi vội về phòng,vừa vào đến cổng thì có một anh đi ra vừa trông thấy đã hỏi .
_Đêm qua hai đứa mày chơi đấu kiếm hay sao thế hả,nửa đêm không ngủ đi đùa giỡn rồi chửi nhau um sùm lên vậy à,ở tập thể phải biết nghĩ cho người khác với chứ đâu ai rảnh như tụi mày chỉ có học rồi về chơi game cả đêm đâu,lần sau còn làm ồn thì đừng trách tao đấy.
Bị chửi một tăng làm hai người đơ người ra không hiểu chuyện gì,nhưng đúng là đêm hôm mình làm ồn nên cuối đầu xin lỗi rồi đi vào trong.Vừa đến cửa lại gặp một bà chị chợ búa chóng hai tay hất cái mặt lên hỏi tội.
_Bọn mày có muốn ở đây nữa không hả? Mẹ tụi tao làm đến 11h đêm mới về vậy mà nửa đêm bọn mày chửi lộn không sao ngủ được,hôm nay tao phải nghỉ vì không làm nổi đây.
Lúc này Khoa mới lên tiếng giải thích.
_Dạ chị bớt giận,thật tình bọn em không làm gì cả chẳng hiểu sao đêm hôm hai đứa em như bị ma nhát hay sao đó,hết thằng này bị đánh đến thằng kia mới làm ồn như vậy,mong chị bỏ qua cho ạ!
_Ma với quỷ gì tao ở đây gần năm sao không thấy con ma nào nhát mà bọn mày mới đến mấy tháng mà bị hả?
Lúc này một cô lớn tuổi đi đến nói với chị ta.
_Thôi con đừng la bọn nó nữa,nhìn mặt là biết bọn nó đêm hôm cũng chẳng ngủ được rồi,đúng là dãy trọ mình năm trước có một con bé sinh viên chết vì tình,sau đó ai đến thuê căn phòng đó cũng bị nhát bỏ chạy trong đêm luôn.
Lúc này bà chị kia mới nhẹ giọng lại nói:Có chuyện đó thật sao cô Thu? Mà chẳng lẽ căn phòng bọn này thuê hả?
_Cô Thu:Không phải,căn phòng có người chết chính là phòng số 7,tháng trước có hai vợ chồng đến ở thì sáng hôm sau dọn đi đấy.
Bà chị lại hỏi: Nhưng con với mấy người khác đâu bị gì? Mà hai thằng nhỏ này cũng đâu có ở gần phòng đó cô?
Nghe đến đây thì Khoa liền chạy đến giải thích.
_Chị ơi em nói thật đó,đêm hôm chẳng biết gì đang ngủ ngon thì có ai lay vai còn gọi em dậy,nên em thức kêu thằng bạn dậy để chuẩn bị đi học ai ngờ nó chửi bảo mới 3h sáng thì đi đâu. Sau đó kiểm tra lại thì thấy đúng là mới 3h nên mới ngủ lại ai ngờ,được nửa tiếng sau thì thằng này bị đánh sưng cả mặt đây.
Nói rồi còn kéo Khoa lại để chỉ vết bầm trên mặt cho hai người kia xem,Tùng nói thêm.
_Cô với chị xem có phải dấu tay đó rất nhỏ còn bàn tay em thì to hơn nhiều,vậy hai người giải thích xem tại sao lại có hả?
Bà chị xem xong thì trợn mắt sợ hãi nói.
_Má ơi lần đầu tiên tao thấy cảnh này đó,đúng là dấu tay này không phải của em rồi chẳng lẽ tụi mày gặp ma thật à?Mà xem ra bị đánh mạnh lắm mới để lại dấu tay như này.
Cô Thu mới nhìn đã hiểu nên nói vào: Bây giờ hay đứa về mua ít hoa quả cúng xin người ta đừng phá mình,chứ bị ma quỷ theo phá mãi thì không tốt đâu nghe.
Hai người nghe xong thì cám ơn cô và không quên cuối đầu xin lỗi cả hai vì đêm qua họ làm ảnh hưởng tới nhiều người,thấy hai thằng khá thật thà lại lễ phép nên không ai trách gì,rồi kêu mau đi mua đồ về cúng.Lúc này chỉ còn cô lớn tuổi đó với bà chị kia thì cô mới lên tiếng nói.
_Cô Thu:Cô nói thật hai đứa này còn bị vong hồn cô gái kia theo phá dài dài,haizz tội cho hai thằng nhỏ.
_Cô nói vậy là sao,chẳng lẽ hai đứa nó hạp với vong hồn con bé chết à?
_Cô Thu:Nếu không thì đâu có đi chọc phá hai đứa nó làm gì,với lại con bé kia chết là do bị phụ tình mới ức hận mà tự tử cộng thêm cả dãy này chỉ có hai thằng nó là trẻ nhất .
_Con nói thật cái gì chứ nhắc tới ma quỷ là con sợ lắm,kiểu này chắc con dọn đi nơi khác ở thôi chứ nửa đêm nó xuất hiện trong phòng chắc con theo nó luôn.
_Cô cười nói: Trời cái thây mày quỷ chưa dám làm gì nói gì tới ma,nói chung ai hợp mạng mới thấy con thấy từ khi ở tới giờ con có bị gì đâu?
Hai người nói chuyện thêm một lúc thì ai cũng về làm việc,sau khi mua đồ xong thì hai người về đến phòng vừa mở cửa ra một cảm giác dựng tóc gáy xuất hiện.Cả căn phòng nồng nặc mùi nước hoa của nữ...hai người chỉ biết nhìn nhau không nói được câu nào liền chạy ra ngoài đến phòng có cô Thu gì đó .
_Cô Thu: Tụi con thấy mấy ngày nay có gì lạ nữa không hay chỉ mới bắt đầu đêm hôm thôi?
_Tùng: Dạ chỉ mới đêm hôm thôi cô,giờ về thì căn phòng như cái xưởng sản xuất nước hoa vậy đó.
_Cô chọc: Chắc nó thấy phòng hai đứa hôi quá nên nó làm cho thơm hơn ấy mà hihi,thôi không có gì đáng lo đâu hai đứa cứ làm như cô nói đi .
Sau khi cúng kiến xong thì hai người cũng ngủ một giấc để bù lại đêm hôm,nhưng rồi Tùng một lần nữa bị đánh thức bởi tiếng động lạ trong nhà tắm.Do đang ngủ nên anh ta cũng không rõ lắm chỉ nghe như tiếng nước chảy,nên giật mình dậy để khóa nước nếu không cuối tháng đóng tiền nước đủ mệt.
Vừa đi vừa nhằn vì cứ nghĩ Khoa quên khóa nước mới để cho chảy như này,nhưng vào đến nơi thì chẳng có nước đâu cả trong xô cũng không có nước đứng ngơ người một lúc thì lại nghĩ” Chắc phòng bên về mở nước” thấy trời chuyển mưa nên Tùng chạy ra để lấy mớ đồ vào nhưng ra ngoài thì Tùng đứng chết chân bởi cả dãy trọ phòng nào cũng khóa bên ngoài “lạ vậy ta,đâu có ai ở phòng vậy tiếng nước chảy kia ở đâu?mịa ơi chẳng lẽ...” nghĩ như vậy nên Tùng đi nhanh lấy đồ cho xong rồi vào phòng thì một lần nữa Tùng chất chân tại chỗ...trong nhà tắm lại phát ra tiếng nước chảy như ai đang tắm mà Khoa thì vẫn đang ngủ...
Chẳng hiểu nghĩ gì mà anh chàng lại đi ra ngoài đến ngay phòng số 7 nơi cô Thu nói năm trước có cô gái tự tử,nhìn qua của sổ được làm kiếng thì Tùng há hốc miệng kinh ngạc xen lẫn sợ hãi...Bởi qua kiếng anh thấy rõ có dáng người đi qua lại bên trong...do kiếng cũ nên bị mờ nhìn không rõ,nhưng vẫn thấy được dáng người cứ lướt qua lướt lại.Tùng bắt đầu sợ dãy trọ này nên chạy về phòng đánh thức Khoa dậy để đi tìm phòng mới thuê.
Bình luận facebook