Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 189
Tamlinh247.me: Anh chồng khờ ( full)
Tác giả: Tinh Quân
Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình
Lời ngỏ: Góp gạo đọc truyện chung:
Chương 189: Cô đang đùa với lửa đấy
Nội dung Chương có chứa hình ảnh
Chu Trường Lâm cười: "Vẫn là lão Phương thông minh, sao tôi lại không nghĩ ra biện pháp này chứ! Cứ thống nhất biện pháp này đi, tôi lập tức cho người bắt tay vào làm hiệp nghị gop vốn!"
Tiêu Nhất Phi hỏi: "A? Vậy cổ phần giữa chúng tôi và trường học...thì tính như thế nào!"
Chu Trường Lâm cười lớn: "Về vấn đề này thì cô Tiêu có thể yên tâm, Đại học Trung Y giữ lại
10% cổ phần, về phương diện kinh doanh đều do nhà đầu tư quyết định, tôi chỉ có một yêu cầu đó là hy vọng cô Tiêu có thể giữ lại những công nhân đang làm việc trong nhà xưởng, đừng sa thải bọn họ, cuộc sống của họ cũng không dễ dàng gì!"
Tiêu Nhất Phi sửng sốt, thật sự không thể tin vào tai mình, đây là góp vốn? Là tặng không mới đúng! Lúc này, Tiêu Nhất Phi đưa ra một quyết định.
"Tất nhiên, điều kiện ưu đãi như vậy, tôi nhất định sẽ đối xử thật tốt với công nhân trong nhà xưởng. Sau này, tất cả công nhân đều sẽ trở thành công
nhân chính thức của công ty chúng tôi, tiêu chuẩn thấp nhất là được đóng bảo hiểm và tiền lương tính theo năng suất lao động".
VietWriter
Chu Trường Lâm cười: "Cảm ơn cô Tiêu, để tôi bảo thư ký đưa cô đi bàn bạc với bộ phận liên quan của trường!"
Lâm Dạ Bạch mỉm cười nhìn Trần Hạo: "Trần đại sư, biện pháp giải quyết này cậu có hài lòng không?"
Trần Hạo thản nhiên nói: "Làm phiền hiệu trưởng Chu!"
Chu Trường Lâm cười:
"Không phiền, tôi còn đang muốn nhờ Trần đại sư bỏ ra nhiều thời gian hơn để giảng bài cho sinh viên trường chúng tôi đấy! Đây chỉ là chuyện nhỏ thôi, cậu là người mà thầy tôi kính trọng! Tôi tin tưởng nếu cậu tham gia buổi tọa đàm thì sinh viên sẽ thu hoạch được rất nhiều thứ!"
Lúc này, Phương Đồng mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, cảm thấy bản thân mình đã lừa gạt trót lọt.
Đồng thời ông ta càng thêm tò mò, chẳng lẽ tên chết tiệt này chính là đại sư? Những đại sư trước đó đến đây cũng không
được tiếp đón đến mức này.
Trần Hạo mỉm cười nhìn Phương Đồng: "Phó hiệu trưởng Phương, tôi nói rồi, tôi có thể đứng đây kiếm tiền, ông lại không tin, bây giờ thì sao?"
Trong lòng Phương Đồng tức giận, nhưng ngoài mặt lại phải giả vờ mỉm cười lấy lòng: "Trần đại sư, chuyện trước đó đều là hiểu lầm, hiện tại không phải tất cả đã được giải quyết tốt đẹp hay sao?"
Trần Hạo mỉm cười khinh bỉ, không nói thêm lời vô nghĩa, trực tiếp dẫn đầu nhóm người rời khỏi văn phòng của Phương
Đồng.
"ông tự lo cho bản thân mình đi!"
Nói xong, Chu Trương Lâm rời đi.
Mọi người đều đã đi hết, nụ cười trên mặt Phương Đồng dần thu lại, lạnh lẽo nói: "Nghĩ mình có chút trình độ y học liền cho là giỏi? Cậu chờ đó cho tôi, nếu để cho cậu yên ổn lấy được nhà xưởng thuốc kia, tôi sẽ không gọi là Phương Đồng!"
Mà giờ phút này, Trần Hạo vừa ra khỏi cửa đã bị Tiêu Nhất Phi kéo sang một bên.
Lâm Dạ Bạch và Chu Trường Lâm cũng hiểu ý mà trở về văn phòng trước.
Tiêu Nhất Phi mỉm cười, như có điều suy nghĩ nhìn Trần Hạo: "Sao bây giờ cậu lại biến thành đại sư, còn giảng bài chính trong buổi tọa đàm nữa... Đây là chuyện gì?"
Trần Hạo nói không nên lời: "Lưu Khánh và Lâm Dạ Bạch, hiệu trưởng trước của Đại học Trung Y đào hố hãm hại tôi!"
"Bọn họ đào hố cậu liền nhảy vào? Đây không giống phong cách của cậu chút nào!", Tiêu Nhất Phi khẽ cười trêu chọc.
"Hai người họ nói đến thảm thương, ngay cả bản mặt già nua cũng mang ra nốt, tôi mà không đến thì mặt mũi họ vứt đi đâu, đã đến mức này rôi thì tôi có thế không đến sao?"
Tiêu Nhất Phi sờ sờ cằm, khẽ cười nói: "Tôi lại nghĩ rằng, cậu đến đây là vì cảm thấy các em gái ở đại học rất dễ lừa, đúng không?"
Trần Hạo không còn lời gì đế nói.
Tiêu Nhất Phi bỗng nhiên đi đến trước mặt Trần Hạo: "Thật ra...cậu cần gì phải bỏ gần muốn xa đâu..."
Trần Hạo sững sờ, sau đó co rụt lại, quanh thân anh tràn ngập hơi thở thơm mát, Tiêu Nhất Phi dựa vào rất gần, hơi thở của hai người như đan xen vào nhau.
Tiêu Nhất Phi to gan tỏ vẻ hung ác: "Trốn cái gì? Cậu thử một chút xem, biết đâu lại phát hiện ra tôi thú vị hơn nhiều so với tảng băng nhà câu!"
Trong mắt Trần Hạo hiện lên ý cười nghiền ngẫm: "Cô đang đùa với lửa đấy!"
***
Vì kinh phí mua bộ truyện này khá cao nên một ngày chúng mình chỉ có thể mua từ 2-4 chương.
Để có thể cùng đọc nhanh hơn, nhiều hơn, chúng mình xin để link quyên góp: Link donate qua ví momo
Tiền các bạn đóng góp chúng mình sẽ dùng mua truyện cho đến khi full toàn bộ.
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ web trong thời gian qua
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Anh chồng khờ được cập nhật nhanh nhất trên Tamlinh247.me
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Tác giả: Tinh Quân
Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình
Lời ngỏ: Góp gạo đọc truyện chung:
Chương 189: Cô đang đùa với lửa đấy
Nội dung Chương có chứa hình ảnh
Chu Trường Lâm cười: "Vẫn là lão Phương thông minh, sao tôi lại không nghĩ ra biện pháp này chứ! Cứ thống nhất biện pháp này đi, tôi lập tức cho người bắt tay vào làm hiệp nghị gop vốn!"
Tiêu Nhất Phi hỏi: "A? Vậy cổ phần giữa chúng tôi và trường học...thì tính như thế nào!"
Chu Trường Lâm cười lớn: "Về vấn đề này thì cô Tiêu có thể yên tâm, Đại học Trung Y giữ lại
10% cổ phần, về phương diện kinh doanh đều do nhà đầu tư quyết định, tôi chỉ có một yêu cầu đó là hy vọng cô Tiêu có thể giữ lại những công nhân đang làm việc trong nhà xưởng, đừng sa thải bọn họ, cuộc sống của họ cũng không dễ dàng gì!"
Tiêu Nhất Phi sửng sốt, thật sự không thể tin vào tai mình, đây là góp vốn? Là tặng không mới đúng! Lúc này, Tiêu Nhất Phi đưa ra một quyết định.
"Tất nhiên, điều kiện ưu đãi như vậy, tôi nhất định sẽ đối xử thật tốt với công nhân trong nhà xưởng. Sau này, tất cả công nhân đều sẽ trở thành công
nhân chính thức của công ty chúng tôi, tiêu chuẩn thấp nhất là được đóng bảo hiểm và tiền lương tính theo năng suất lao động".
VietWriter
Chu Trường Lâm cười: "Cảm ơn cô Tiêu, để tôi bảo thư ký đưa cô đi bàn bạc với bộ phận liên quan của trường!"
Lâm Dạ Bạch mỉm cười nhìn Trần Hạo: "Trần đại sư, biện pháp giải quyết này cậu có hài lòng không?"
Trần Hạo thản nhiên nói: "Làm phiền hiệu trưởng Chu!"
Chu Trường Lâm cười:
"Không phiền, tôi còn đang muốn nhờ Trần đại sư bỏ ra nhiều thời gian hơn để giảng bài cho sinh viên trường chúng tôi đấy! Đây chỉ là chuyện nhỏ thôi, cậu là người mà thầy tôi kính trọng! Tôi tin tưởng nếu cậu tham gia buổi tọa đàm thì sinh viên sẽ thu hoạch được rất nhiều thứ!"
Lúc này, Phương Đồng mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, cảm thấy bản thân mình đã lừa gạt trót lọt.
Đồng thời ông ta càng thêm tò mò, chẳng lẽ tên chết tiệt này chính là đại sư? Những đại sư trước đó đến đây cũng không
được tiếp đón đến mức này.
Trần Hạo mỉm cười nhìn Phương Đồng: "Phó hiệu trưởng Phương, tôi nói rồi, tôi có thể đứng đây kiếm tiền, ông lại không tin, bây giờ thì sao?"
Trong lòng Phương Đồng tức giận, nhưng ngoài mặt lại phải giả vờ mỉm cười lấy lòng: "Trần đại sư, chuyện trước đó đều là hiểu lầm, hiện tại không phải tất cả đã được giải quyết tốt đẹp hay sao?"
Trần Hạo mỉm cười khinh bỉ, không nói thêm lời vô nghĩa, trực tiếp dẫn đầu nhóm người rời khỏi văn phòng của Phương
Đồng.
"ông tự lo cho bản thân mình đi!"
Nói xong, Chu Trương Lâm rời đi.
Mọi người đều đã đi hết, nụ cười trên mặt Phương Đồng dần thu lại, lạnh lẽo nói: "Nghĩ mình có chút trình độ y học liền cho là giỏi? Cậu chờ đó cho tôi, nếu để cho cậu yên ổn lấy được nhà xưởng thuốc kia, tôi sẽ không gọi là Phương Đồng!"
Mà giờ phút này, Trần Hạo vừa ra khỏi cửa đã bị Tiêu Nhất Phi kéo sang một bên.
Lâm Dạ Bạch và Chu Trường Lâm cũng hiểu ý mà trở về văn phòng trước.
Tiêu Nhất Phi mỉm cười, như có điều suy nghĩ nhìn Trần Hạo: "Sao bây giờ cậu lại biến thành đại sư, còn giảng bài chính trong buổi tọa đàm nữa... Đây là chuyện gì?"
Trần Hạo nói không nên lời: "Lưu Khánh và Lâm Dạ Bạch, hiệu trưởng trước của Đại học Trung Y đào hố hãm hại tôi!"
"Bọn họ đào hố cậu liền nhảy vào? Đây không giống phong cách của cậu chút nào!", Tiêu Nhất Phi khẽ cười trêu chọc.
"Hai người họ nói đến thảm thương, ngay cả bản mặt già nua cũng mang ra nốt, tôi mà không đến thì mặt mũi họ vứt đi đâu, đã đến mức này rôi thì tôi có thế không đến sao?"
Tiêu Nhất Phi sờ sờ cằm, khẽ cười nói: "Tôi lại nghĩ rằng, cậu đến đây là vì cảm thấy các em gái ở đại học rất dễ lừa, đúng không?"
Trần Hạo không còn lời gì đế nói.
Tiêu Nhất Phi bỗng nhiên đi đến trước mặt Trần Hạo: "Thật ra...cậu cần gì phải bỏ gần muốn xa đâu..."
Trần Hạo sững sờ, sau đó co rụt lại, quanh thân anh tràn ngập hơi thở thơm mát, Tiêu Nhất Phi dựa vào rất gần, hơi thở của hai người như đan xen vào nhau.
Tiêu Nhất Phi to gan tỏ vẻ hung ác: "Trốn cái gì? Cậu thử một chút xem, biết đâu lại phát hiện ra tôi thú vị hơn nhiều so với tảng băng nhà câu!"
Trong mắt Trần Hạo hiện lên ý cười nghiền ngẫm: "Cô đang đùa với lửa đấy!"
***
Vì kinh phí mua bộ truyện này khá cao nên một ngày chúng mình chỉ có thể mua từ 2-4 chương.
Để có thể cùng đọc nhanh hơn, nhiều hơn, chúng mình xin để link quyên góp: Link donate qua ví momo
Tiền các bạn đóng góp chúng mình sẽ dùng mua truyện cho đến khi full toàn bộ.
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ web trong thời gian qua
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Anh chồng khờ được cập nhật nhanh nhất trên Tamlinh247.me
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Bình luận facebook