Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 878 Làm tốt lắm
Hình Thiên Tinh nói ra những lời độc địa. Gần đây khi đi ra ngoài, ông ta thường xuyên bị bạn bè châm chọc chuyện của bà Hình. Nhưng vì có tính sợ vợ nên Hình Thiên Tinh không dám thẳng lưng trước mặt bà ta, chỉ có thể trút giận lên Trần Hạo.
"Tìm đâu cũng không thấy, lại tình cờ chạm mặt thằng nhóc đó ở đây. Hôm nay chúng ta phải thanh toán nợ nần, cũ mới gì cũng tính hết!", bà Hình âm trầm nói.
Trong lúc hai người nói chuyện, Trần Hạo đã đi vào công ty quốc tế Thiên Tôn.
Hình Thiên Tinh thấy vậy, trong mắt lóe lên tia sắc bén.
"Không ngờ thằng nhóc đó lại đến công ty quốc tế Thiên Tôn. Lão Dương bên đó khá thân với tôi, vừa hay dạy cho cậu ta một bài học. Dám làm nhà họ Hình mất hết thể diện à, chờ làm ăn thất bại đi!", ánh mắt ông ta đầy oán độc.
Nhưng khi hai người giận dữ đi vào công ty quốc tế Thiên Tôn thì lại không thấy Trần Hạo đâu cả.
"Chết tiệt, thằng ranh đó chạy đi đâu rồi?", Hình Thiên Tinh giận dữ nói.
Bà Hình nở nụ cười xấu xa: "Hòa thượng bỏ chạy không phải vẫn còn miếu đó sao? Lát nữa hỏi lão Dương là được rồi!"
Đang lúc hai người thảo luận làm sao để đối phó với Trần Hạo, anh đã đến văn phòng của Lauren.
Thấy Trần Hạo, Lauren khúm núm chào: "Chí Tôn, cậu tới rồi!"
Anh lười biếng ngồi vào bàn làm việc, ngậm một điếu thuốc.
Lauren mau chóng châm thuốc cho Trần Hạo để lấy lòng.
"Nói đi, hẹn tôi tới đây làm gì vậy?", anh hỏi.
Lauren đáp: "Thưa Chí Tôn, trong ba năm cậu rời cương vị, ngày nào tôi cũng thực hiện nhiệm vụ mà cậu giao. Số tiền chúng ta bỏ ra để đầu tư tại phố Wall đã tăng lên gấp bốn lần, tôi chia ra cho ba công ty, mua thêm cổ phiếu ở công ty Fruit. Trước mắt cậu đang là cổ đông lớn nhất công ty Fruit đấy ạ!"
Đây là một công lao rất lớn đối với Lauren, nhưng thực tế nó lại chẳng ra gì trong lòng Trần Hạo.
"Làm tốt lắm. Mà sao ông tới nước Hoa thế?", anh khen ngợi một câu đơn giản rồi hỏi sang chuyện khác.
Lauren đáp: "Tôi tới đây, mục đích hàng đầu đương nhiên là muốn gặp lại Chí Tôn, hơn nữa quả thật cũng có một chuyện khá quan trọng muốn hỏi ý kiến của cậu".
"Nói nghe xem", Trần Hạo thản nhiên nói.
"Gần đây, nhóm nghiên cứu khoa học mà bốn năm trước chúng ta đầu tư đã có được rất nhiều thành quả, trong đó quan trọng nhất là công nghệ chế tạo lõi đạn APCR. Đây là công nghệ đang được các nước lớn trên toàn thế giới quan tâm và cạnh tranh với nhau".
"Công nghệ chế tạo lõi đạn APCR?", nghe đến đây, Trần Hạo không khỏi giật mình.
Chế tạo đạn APCR đang là kỹ thuật được chú ý nhất hiện nay, và cũng là thứ mà nước Hoa yếu nhất.
"Vâng, hai công ty khoa học kỹ thuật lớn nhất thế giới hiện nay là Fruit của nước Mỹ và Daisy của nước Hoa đều quan tâm đến công ty chúng ta. Tôi không biết nên chọn công ty nào nữa".
Trần Hạo mỉm cười, đã có quyết định từ trước. Nhưng dù sao Lauren cũng là người phương Tây, anh muốn biết ông ta nghĩ thế nào về việc này nên nói: "Ông nói cho tôi nghe về tình hình hiện nay đi".
"Nếu chọn công ty của nước Mỹ thì tiến độ phát triển dự án và tiến quân vào thị trưởng nước Mỹ sẽ nhanh hơn rất nhiều. Vì tuy nước Hoa đã vững mạnh nhưng trước giờ luôn là phe chủ động khiêu chiến!"
Trần Hạo hiểu ý của Lauren, ông ta là người phương Tây nên khi lựa chọn sẽ nghiêng về nước Mỹ hơn.
"Quan điểm của tôi vẫn như cũ. Không cần cân nhắc nữa, chọn công ty của nước Hoa đi!", anh đưa ra quyết định.
"Tôi biết rồi, Chí Tôn!", Lauren gật gật đầu.
"Sau này có chuyện nào thế này nữa thì không cần xin chỉ thị đâu, cứ chọn nước Hoa là được. Còn gì nữa không? Không thì tôi đi trước đây".
"Tìm đâu cũng không thấy, lại tình cờ chạm mặt thằng nhóc đó ở đây. Hôm nay chúng ta phải thanh toán nợ nần, cũ mới gì cũng tính hết!", bà Hình âm trầm nói.
Trong lúc hai người nói chuyện, Trần Hạo đã đi vào công ty quốc tế Thiên Tôn.
Hình Thiên Tinh thấy vậy, trong mắt lóe lên tia sắc bén.
"Không ngờ thằng nhóc đó lại đến công ty quốc tế Thiên Tôn. Lão Dương bên đó khá thân với tôi, vừa hay dạy cho cậu ta một bài học. Dám làm nhà họ Hình mất hết thể diện à, chờ làm ăn thất bại đi!", ánh mắt ông ta đầy oán độc.
Nhưng khi hai người giận dữ đi vào công ty quốc tế Thiên Tôn thì lại không thấy Trần Hạo đâu cả.
"Chết tiệt, thằng ranh đó chạy đi đâu rồi?", Hình Thiên Tinh giận dữ nói.
Bà Hình nở nụ cười xấu xa: "Hòa thượng bỏ chạy không phải vẫn còn miếu đó sao? Lát nữa hỏi lão Dương là được rồi!"
Đang lúc hai người thảo luận làm sao để đối phó với Trần Hạo, anh đã đến văn phòng của Lauren.
Thấy Trần Hạo, Lauren khúm núm chào: "Chí Tôn, cậu tới rồi!"
Anh lười biếng ngồi vào bàn làm việc, ngậm một điếu thuốc.
Lauren mau chóng châm thuốc cho Trần Hạo để lấy lòng.
"Nói đi, hẹn tôi tới đây làm gì vậy?", anh hỏi.
Lauren đáp: "Thưa Chí Tôn, trong ba năm cậu rời cương vị, ngày nào tôi cũng thực hiện nhiệm vụ mà cậu giao. Số tiền chúng ta bỏ ra để đầu tư tại phố Wall đã tăng lên gấp bốn lần, tôi chia ra cho ba công ty, mua thêm cổ phiếu ở công ty Fruit. Trước mắt cậu đang là cổ đông lớn nhất công ty Fruit đấy ạ!"
Đây là một công lao rất lớn đối với Lauren, nhưng thực tế nó lại chẳng ra gì trong lòng Trần Hạo.
"Làm tốt lắm. Mà sao ông tới nước Hoa thế?", anh khen ngợi một câu đơn giản rồi hỏi sang chuyện khác.
Lauren đáp: "Tôi tới đây, mục đích hàng đầu đương nhiên là muốn gặp lại Chí Tôn, hơn nữa quả thật cũng có một chuyện khá quan trọng muốn hỏi ý kiến của cậu".
"Nói nghe xem", Trần Hạo thản nhiên nói.
"Gần đây, nhóm nghiên cứu khoa học mà bốn năm trước chúng ta đầu tư đã có được rất nhiều thành quả, trong đó quan trọng nhất là công nghệ chế tạo lõi đạn APCR. Đây là công nghệ đang được các nước lớn trên toàn thế giới quan tâm và cạnh tranh với nhau".
"Công nghệ chế tạo lõi đạn APCR?", nghe đến đây, Trần Hạo không khỏi giật mình.
Chế tạo đạn APCR đang là kỹ thuật được chú ý nhất hiện nay, và cũng là thứ mà nước Hoa yếu nhất.
"Vâng, hai công ty khoa học kỹ thuật lớn nhất thế giới hiện nay là Fruit của nước Mỹ và Daisy của nước Hoa đều quan tâm đến công ty chúng ta. Tôi không biết nên chọn công ty nào nữa".
Trần Hạo mỉm cười, đã có quyết định từ trước. Nhưng dù sao Lauren cũng là người phương Tây, anh muốn biết ông ta nghĩ thế nào về việc này nên nói: "Ông nói cho tôi nghe về tình hình hiện nay đi".
"Nếu chọn công ty của nước Mỹ thì tiến độ phát triển dự án và tiến quân vào thị trưởng nước Mỹ sẽ nhanh hơn rất nhiều. Vì tuy nước Hoa đã vững mạnh nhưng trước giờ luôn là phe chủ động khiêu chiến!"
Trần Hạo hiểu ý của Lauren, ông ta là người phương Tây nên khi lựa chọn sẽ nghiêng về nước Mỹ hơn.
"Quan điểm của tôi vẫn như cũ. Không cần cân nhắc nữa, chọn công ty của nước Hoa đi!", anh đưa ra quyết định.
"Tôi biết rồi, Chí Tôn!", Lauren gật gật đầu.
"Sau này có chuyện nào thế này nữa thì không cần xin chỉ thị đâu, cứ chọn nước Hoa là được. Còn gì nữa không? Không thì tôi đi trước đây".