Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 879 Bị thần kinh à?
Lauren nịnh nọt giữ anh lại: "Gần đây tôi vừa nhập một lô cà phê xay cao cấp, cậu thử nhé?"
"Không cần đâu, so với cà phê thì tôi thích trà hơn!", Trần Hạo ngẫm nghĩ liếc nhìn ông ta.
"À! Tôi biết rồi, lần sau tôi sẽ chuẩn bị trà cho cậu!"
Thông minh như Lauren sao lại không hiểu ý Trần Hạo được? Anh đang bóng gió cảnh cáo ông ta phải biết mình là chó của ai!
Trần Hạo thản nhiên gật đầu rồi đứng dậy tiến ra cửa, rõ ràng là muốn đi.
"Chí Tôn, để tôi tiễn cậu!", Lauren nịnh nọt nói.
Hai người nhanh chóng ra khỏi văn phòng.
"Đối tác cho dự án này thì quyết định theo như tôi nói, còn quyền sở hữu công nghệ này thì đừng vội trao cho công ty quốc tế Thiên Tôn. Giữ lại đi, có lẽ sẽ có ích gì đó cho tôi!", Trần Hạo dặn dò.
"Vâng, tôi biết nên làm gì".
Hai người đang nói chuyện với nhau thì tình cờ bắt gặp vợ chồng bà Hình và người đàn ông trung niên đang đi tới ở lối đi đối diện.
Thấy Trần Hạo, Hình Thiên Tinh nhếch mép tiến lên: "Ha ha, thì ra thằng nhóc này ở đây! Tìm cậu cả nửa ngày rồi đấy!"
Anh nghe vậy thì nhíu mày, thầm nghĩ hai vợ chồng bà Hình này đúng là không biết sống chết, đã không chấp nhặt rồi mà vẫn gây khó dễ cho mình.
Nói xong, Hình Thiên Tinh vênh váo quay lại, nhìn người đàn ông trung niên vừa đưa mình ra ngoài: "Lão Dương, đây là tên nhóc vừa rồi tôi nói với anh đấy! Chỉ là một dòng họ nhỏ nhoi ở Hải Dương mà cũng dám đến Ma Đô hoành hành. Lão Dương, người Ma Đô chúng ta nên cho cậu ta đi học miễn phí để biết Ma Đô là một nơi thế nào nhỉ? Anh thấy thế nào?"
Người đi cùng Hình Thiên Tinh chính là đại diện nước Hoa của công ty quốc tế Thiên Tôn, Dương Thiên Hoa.
Vừa rồi, khi còn ở trong văn phòng, Dương Thiên Hoa đã vỗ ngực đồng ý với Hình Thiên Tinh sẽ giúp dạy dỗ cái người không có mắt dám chọc giận nhà họ Hình. Ông ta còn suy nghĩ rằng, con mẹ nó, tên nào gan to bằng trời dám đắc tội nhà họ Hình ở Ma Đô thế này?
Nào ngờ, lúc này gặp nhau lại phát hiện người mà nhà họ Hình muốn giáo huấn lại đi cùng cấp trên Lauren của mình, Dương Thiên Hoa đứng sững ra tại chỗ.
Lauren mới là người nắm quyền công ty quốc tế Thiên Tôn chân chính, Dương Thiên Hoa chỉ là chân chạy vặt của ông ta mà thôi.
Sáng sớm hôm nay, nghe Lauren nói sẽ tới đây nên Dương Thiên Hoa rất nóng lòng được gặp, cuối cùng lại bị thông báo rằng có một vị khách quý đến nên phải đợi một lát.
Sau một lúc sững sờ, Dương Thiên Hoa lập tức liên hệ Trần Hạo với vị khách quý mà Lauren đã nói.
Tiếc rằng vợ chồng nhà họ Hình lại không biết chuyện này, vừa chạm mặt đã xông lên huênh hoang, cho rằng Lauren là một nhân viên nước ngoài, hoàn toàn không để hai người vào mắt.
Bà Hình nở nụ cười đểu cáng: "Cậu đẹp trai này, cậu và công ty quốc tế Thiên Tôn có đàm phán thành công không? Hay để chị đây giúp cậu nhé? Thấy người đang đi với tôi không? Đó chính là ông chủ của công ty quốc tế Thiên Tôn, Dương Thiên Hoa đấy! Chỉ cần chị đây nói một câu thì ông ấy sẽ giúp cậu!"
Dương Thiên Hoa không biết nên đối mặt với Lauren thế nào, chỉ biết vắt óc để nghĩ ra nên giải thích làm sao.
Cuối cùng bà Hình lại nói ra những lời như vậy, ông ta cũng phải chết trân.
Thầm nghĩ, bà cô này ở nhà tác oai tác quái quen rồi nên xem đây là nhà mình luôn rồi phỏng? Bị thần kinh à?
Sự ngỡ ngàng hốt hoảng của Dương Thiên Hoa lại bị hai vợ chồng nhà họ Hình nghĩ là ủng hộ.
Thế là hai người này lại càng kiêu ngạo hơn.
"Trần Hạo, giờ cậu hối hận đến xanh ruột luôn rồi đúng không? Hậu quả của việc chọc giận tôi là vậy đấy, biết sợ chưa?", Hình Thiên Tinh cười phá lên.
Bà Hình lạnh lùng nói: "Đồ láo xược. Nhà họ Hình muốn trị chết cậu thì một giây là xong, còn muốn làm ăn với công ty quốc tế Thiên Tôn cơ à? Phải hỏi nhà họ Hình có chấp nhận hay không!"
Dứt lời, bà ta còn chưa vừa ý, nhướng mày nói tiếp: "Cậu đẹp trai, cậu nghĩ mình được Andrew che chở, Diệc Hiên không bị loại khỏi cuộc thi thiết kế nên dám vênh váo với tôi đúng không? Đúng là ngu xuẩn, ban đầu tôi chỉ muốn đá các cậu ra khỏi cuộc thi thiết kế, dạy cho cậu một bài học nho nhỏ rồi thôi, không ngờ lại xấc xược trả thù lại tôi. Để tôi nói cho mà nghe, cậu rắc rối to rồi!"
"Không cần đâu, so với cà phê thì tôi thích trà hơn!", Trần Hạo ngẫm nghĩ liếc nhìn ông ta.
"À! Tôi biết rồi, lần sau tôi sẽ chuẩn bị trà cho cậu!"
Thông minh như Lauren sao lại không hiểu ý Trần Hạo được? Anh đang bóng gió cảnh cáo ông ta phải biết mình là chó của ai!
Trần Hạo thản nhiên gật đầu rồi đứng dậy tiến ra cửa, rõ ràng là muốn đi.
"Chí Tôn, để tôi tiễn cậu!", Lauren nịnh nọt nói.
Hai người nhanh chóng ra khỏi văn phòng.
"Đối tác cho dự án này thì quyết định theo như tôi nói, còn quyền sở hữu công nghệ này thì đừng vội trao cho công ty quốc tế Thiên Tôn. Giữ lại đi, có lẽ sẽ có ích gì đó cho tôi!", Trần Hạo dặn dò.
"Vâng, tôi biết nên làm gì".
Hai người đang nói chuyện với nhau thì tình cờ bắt gặp vợ chồng bà Hình và người đàn ông trung niên đang đi tới ở lối đi đối diện.
Thấy Trần Hạo, Hình Thiên Tinh nhếch mép tiến lên: "Ha ha, thì ra thằng nhóc này ở đây! Tìm cậu cả nửa ngày rồi đấy!"
Anh nghe vậy thì nhíu mày, thầm nghĩ hai vợ chồng bà Hình này đúng là không biết sống chết, đã không chấp nhặt rồi mà vẫn gây khó dễ cho mình.
Nói xong, Hình Thiên Tinh vênh váo quay lại, nhìn người đàn ông trung niên vừa đưa mình ra ngoài: "Lão Dương, đây là tên nhóc vừa rồi tôi nói với anh đấy! Chỉ là một dòng họ nhỏ nhoi ở Hải Dương mà cũng dám đến Ma Đô hoành hành. Lão Dương, người Ma Đô chúng ta nên cho cậu ta đi học miễn phí để biết Ma Đô là một nơi thế nào nhỉ? Anh thấy thế nào?"
Người đi cùng Hình Thiên Tinh chính là đại diện nước Hoa của công ty quốc tế Thiên Tôn, Dương Thiên Hoa.
Vừa rồi, khi còn ở trong văn phòng, Dương Thiên Hoa đã vỗ ngực đồng ý với Hình Thiên Tinh sẽ giúp dạy dỗ cái người không có mắt dám chọc giận nhà họ Hình. Ông ta còn suy nghĩ rằng, con mẹ nó, tên nào gan to bằng trời dám đắc tội nhà họ Hình ở Ma Đô thế này?
Nào ngờ, lúc này gặp nhau lại phát hiện người mà nhà họ Hình muốn giáo huấn lại đi cùng cấp trên Lauren của mình, Dương Thiên Hoa đứng sững ra tại chỗ.
Lauren mới là người nắm quyền công ty quốc tế Thiên Tôn chân chính, Dương Thiên Hoa chỉ là chân chạy vặt của ông ta mà thôi.
Sáng sớm hôm nay, nghe Lauren nói sẽ tới đây nên Dương Thiên Hoa rất nóng lòng được gặp, cuối cùng lại bị thông báo rằng có một vị khách quý đến nên phải đợi một lát.
Sau một lúc sững sờ, Dương Thiên Hoa lập tức liên hệ Trần Hạo với vị khách quý mà Lauren đã nói.
Tiếc rằng vợ chồng nhà họ Hình lại không biết chuyện này, vừa chạm mặt đã xông lên huênh hoang, cho rằng Lauren là một nhân viên nước ngoài, hoàn toàn không để hai người vào mắt.
Bà Hình nở nụ cười đểu cáng: "Cậu đẹp trai này, cậu và công ty quốc tế Thiên Tôn có đàm phán thành công không? Hay để chị đây giúp cậu nhé? Thấy người đang đi với tôi không? Đó chính là ông chủ của công ty quốc tế Thiên Tôn, Dương Thiên Hoa đấy! Chỉ cần chị đây nói một câu thì ông ấy sẽ giúp cậu!"
Dương Thiên Hoa không biết nên đối mặt với Lauren thế nào, chỉ biết vắt óc để nghĩ ra nên giải thích làm sao.
Cuối cùng bà Hình lại nói ra những lời như vậy, ông ta cũng phải chết trân.
Thầm nghĩ, bà cô này ở nhà tác oai tác quái quen rồi nên xem đây là nhà mình luôn rồi phỏng? Bị thần kinh à?
Sự ngỡ ngàng hốt hoảng của Dương Thiên Hoa lại bị hai vợ chồng nhà họ Hình nghĩ là ủng hộ.
Thế là hai người này lại càng kiêu ngạo hơn.
"Trần Hạo, giờ cậu hối hận đến xanh ruột luôn rồi đúng không? Hậu quả của việc chọc giận tôi là vậy đấy, biết sợ chưa?", Hình Thiên Tinh cười phá lên.
Bà Hình lạnh lùng nói: "Đồ láo xược. Nhà họ Hình muốn trị chết cậu thì một giây là xong, còn muốn làm ăn với công ty quốc tế Thiên Tôn cơ à? Phải hỏi nhà họ Hình có chấp nhận hay không!"
Dứt lời, bà ta còn chưa vừa ý, nhướng mày nói tiếp: "Cậu đẹp trai, cậu nghĩ mình được Andrew che chở, Diệc Hiên không bị loại khỏi cuộc thi thiết kế nên dám vênh váo với tôi đúng không? Đúng là ngu xuẩn, ban đầu tôi chỉ muốn đá các cậu ra khỏi cuộc thi thiết kế, dạy cho cậu một bài học nho nhỏ rồi thôi, không ngờ lại xấc xược trả thù lại tôi. Để tôi nói cho mà nghe, cậu rắc rối to rồi!"
Bình luận facebook