Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 892 Thật trùng hợp?
Trần Hạo gật đầu nói: “Được rồi! Ở nơi này của anh có viên kim cương nào thích hợp không?”
“Có, vừa lúc bên tôi mới nhập về hai lô hàng mới, chất lượng không tồi, Chí Tôn, anh chờ một chút, tôi đi lấy cho anh!”
Andrew nói xong liền vội vàng rời đi.
Sau khi anh ta rời đi, Trần Hạo đứng tại chỗ suy nghĩ về ý tưởng thiết kế.
Không biết là trùng hợp hay như thế nào, khi Trần Hạo đang suy nghĩ, Bối Thự Vinh mang theo một người phụ nữ xinh đẹp đi vào phòng làm việc.
Những người xung quanh nhìn thấy hai người kia, nhỏ giọng bàn luận.
“Người kia không phải là người nhà họ Bối, Bối Thự Vinh hay sao? Người bên cạnh anh ta có phải là ngôi sao lớn Chu An Na không?”
“Hình như là vậy, nghe nói khẩu vị của vị con nhà giàu này rất tốt, đặc biệt thích chơi đùa với mấy cô nàng trong giới giải trí!”
“Có tiền mà, muốn chơi ai mà chẳng được, mấy ngôi sao đó có danh tiếng lớn, còn có thể nở mày nở mặt với những người trong giới, sao lại không chơi?”
Bối Thự Vinh nghe được những lời bàn tán của đám người xung quanh, trong lòng vô cùng đắc ý, vừa đi được vài bước đã nhìn thấy Trần Hạo, anh ta lập tức mỉm cười xấu xa.
Trải qua sự việc lần trước, Bối Thự Vinh đã cho người điều tra chi tiết về Trần Hạo.
Nhìn kết quả điều tra, Bối Thự Vinh cảm thấy bản thân như bị người ta vả một cái thật đau, quả thật là vô cùng nhục nhã.
Chỉ là một người ở rể trong một gia tộc nhỏ ở Hải Dương mà cũng dám kiêu ngạo trước mặt anh ta?
Quả thật là không biết sống chết mà!
Lúc trước anh ta còn đang muốn tìm cơ hội để dạy dỗ Trần Hạo, không nghĩ tới lại trùng hợp gặp được anh ở ngay phòng làm việc này.
Thật sự là cố gắng tìm kiếm thì không thấy, ai ngờ cơ hội lại tình cờ đến!
Lúc này, trong lòng Bối Thự Vinh cảm thấy bản thân nhất định sẽ đè ép được Trần Hạo, chỉ là đùa chết một người ở rể của một gia tộc nhỏ thôi mà, còn không phải là chỉ cần một phút thôi sao?
Trong đầu lóe lên một vài suy nghĩ, Bối Thự Vinh dẫn theo Chu An Na đi đến.
“Ha ha! Thật trùng hợp? Cậu Trần cũng đến đây mua đồ sao?”
Nghe thấy có người nói chuyện với mình, Trần Hạo có chút sửng sốt, anh không nghĩ tới ở phòng làm việc của Andrew mà cũng có thể gặp được người quen.
Xoay đầu lại, Trần Hạo lập tức nhìn thấy Bối Thự Vinh đang mỉm cười xấu xa, sao anh còn có thể không biết, hai người này đến đây để tìm đánh?
Trần Hạo mỉm cười nhàn nhạt không nói gì, tiếp tục tập trung ánh mắt lên quầy ngọc thạch, trực tiếp làm lơ Bối Thự Vinh.
Chu An Na đi bên cạnh Bối Thự Vinh lúc đầu còn nghĩ Trần Hạo là bạn của anh ta, trên mặt cô ta lộ ra vẻ tươi cười, chuẩn bị nịnh nọt.
Nhưng không ngờ là, Trần Hạo lại không thèm phản ứng lại, nụ cười rạng rỡ trên mặt Chu An Na cứng lại, cô ta có chút xấu hổ.
Bối Thự Vinh cũng không không để ý đến thái độ làm lơ của Trần Hạo, anh ta cười tủm tỉm nói: “Cậu Trần cũng thật nhàn rỗi! Nhưng mà tôi nghe nói, nhà họ Bạch ở Hải Dương dạo gần đây đang gặp chút khó khăn, dường như là đắc tội với người nào đó, bị phong sát đến mức lung lay sắp đổ rồi, vậy mà anh còn có thời gian đi lang thang ở đây?”
Chu An Na nghe được lời Bối Thự Vinh nói, suy nghĩ lại ý nghĩa trong lời nói của anh ta.
Cô ta thầm nghĩ, cảm tình của hai người này không giống như những gì mà cô ta nghĩ sao?
Nhất thời, Chu An Na đã biết mình nên làm thế nào!
Trần Hạo thản nhiên trả lời: “Chuyện này thì có liên quan gì đến anh?”
Bỏ lại một câu, Trần Hạo hờ hững đảo mắt nhìn hai người, sau đó chuẩn bị đi đến một quầy khác.
Bối Thự Vinh cau mày, anh ta không ngờ rằng mình đã nói ra thân phận của Trần Hạo, vậy mà cái tên bụi đời này vẫn còn dám kiêu ngạo như thế này là sao? Lúc này, trong lòng anh ta vô cùng giận dữ.
Chu An Na nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Bối Thự Vinh, trong lòng lại càng thêm khẳng định, giữa Trần Hạo và Bối Thự Vinh là quan hệ đối địch.
Cô ta thầm nghĩ, đây không phải là ông trời đang tặng cho cô ta một cơ hội hay sao?
Tối hôm qua, cô ta phải phí sức chín trâu hai hổ mới leo lên được giường của Bối Thự Vinh.
Anh ta là con nhà giàu, ở trong giới giải trí có không ít các mối quan hệ.
Chu An Na còn đang muốn dựa vào Bối Thự Vinh để tiếp tục phát triển trong giới giải trí!
Lúc này mà còn không tranh thủ nịnh nọt, chẳng phải là đồ ngốc hay sao?
Hiểu rõ điều này, Chu An Na đi về phía Trần Hạo, tức giận nói: “Cậu Bối đang nói chuyện với anh mà anh cũng dám làm lơ đi à? Chỉ là một nhân vật nhỏ của một gia tộc ở Hải Dương, anh là cái thá gì?”
Chu An Na là nghe Bối Thự Vinh nói Trần Hạo đến từ một nơi nhỏ bé, hơn nữa, người ở rể của nhà họ Bạch cô ta cũng chưa từng nghe qua.
Vậy nên, cô ta mới không thèm để Trần Hạo vào trong mắt, vừa mở miệng đã nói ra những lời lẽ không tốt.
Trần Hạo đảo mắt nhìn Chu An Na, anh chỉ cười nhạt, không nói gì.
“Đang nói chuyện với anh đấy? Anh bị câm điếc à? Có được bố mẹ dạy dỗ tử tế hay không vậy?”, Chu An Na khinh thường nói.
Trần Hạo cười ha
“Có, vừa lúc bên tôi mới nhập về hai lô hàng mới, chất lượng không tồi, Chí Tôn, anh chờ một chút, tôi đi lấy cho anh!”
Andrew nói xong liền vội vàng rời đi.
Sau khi anh ta rời đi, Trần Hạo đứng tại chỗ suy nghĩ về ý tưởng thiết kế.
Không biết là trùng hợp hay như thế nào, khi Trần Hạo đang suy nghĩ, Bối Thự Vinh mang theo một người phụ nữ xinh đẹp đi vào phòng làm việc.
Những người xung quanh nhìn thấy hai người kia, nhỏ giọng bàn luận.
“Người kia không phải là người nhà họ Bối, Bối Thự Vinh hay sao? Người bên cạnh anh ta có phải là ngôi sao lớn Chu An Na không?”
“Hình như là vậy, nghe nói khẩu vị của vị con nhà giàu này rất tốt, đặc biệt thích chơi đùa với mấy cô nàng trong giới giải trí!”
“Có tiền mà, muốn chơi ai mà chẳng được, mấy ngôi sao đó có danh tiếng lớn, còn có thể nở mày nở mặt với những người trong giới, sao lại không chơi?”
Bối Thự Vinh nghe được những lời bàn tán của đám người xung quanh, trong lòng vô cùng đắc ý, vừa đi được vài bước đã nhìn thấy Trần Hạo, anh ta lập tức mỉm cười xấu xa.
Trải qua sự việc lần trước, Bối Thự Vinh đã cho người điều tra chi tiết về Trần Hạo.
Nhìn kết quả điều tra, Bối Thự Vinh cảm thấy bản thân như bị người ta vả một cái thật đau, quả thật là vô cùng nhục nhã.
Chỉ là một người ở rể trong một gia tộc nhỏ ở Hải Dương mà cũng dám kiêu ngạo trước mặt anh ta?
Quả thật là không biết sống chết mà!
Lúc trước anh ta còn đang muốn tìm cơ hội để dạy dỗ Trần Hạo, không nghĩ tới lại trùng hợp gặp được anh ở ngay phòng làm việc này.
Thật sự là cố gắng tìm kiếm thì không thấy, ai ngờ cơ hội lại tình cờ đến!
Lúc này, trong lòng Bối Thự Vinh cảm thấy bản thân nhất định sẽ đè ép được Trần Hạo, chỉ là đùa chết một người ở rể của một gia tộc nhỏ thôi mà, còn không phải là chỉ cần một phút thôi sao?
Trong đầu lóe lên một vài suy nghĩ, Bối Thự Vinh dẫn theo Chu An Na đi đến.
“Ha ha! Thật trùng hợp? Cậu Trần cũng đến đây mua đồ sao?”
Nghe thấy có người nói chuyện với mình, Trần Hạo có chút sửng sốt, anh không nghĩ tới ở phòng làm việc của Andrew mà cũng có thể gặp được người quen.
Xoay đầu lại, Trần Hạo lập tức nhìn thấy Bối Thự Vinh đang mỉm cười xấu xa, sao anh còn có thể không biết, hai người này đến đây để tìm đánh?
Trần Hạo mỉm cười nhàn nhạt không nói gì, tiếp tục tập trung ánh mắt lên quầy ngọc thạch, trực tiếp làm lơ Bối Thự Vinh.
Chu An Na đi bên cạnh Bối Thự Vinh lúc đầu còn nghĩ Trần Hạo là bạn của anh ta, trên mặt cô ta lộ ra vẻ tươi cười, chuẩn bị nịnh nọt.
Nhưng không ngờ là, Trần Hạo lại không thèm phản ứng lại, nụ cười rạng rỡ trên mặt Chu An Na cứng lại, cô ta có chút xấu hổ.
Bối Thự Vinh cũng không không để ý đến thái độ làm lơ của Trần Hạo, anh ta cười tủm tỉm nói: “Cậu Trần cũng thật nhàn rỗi! Nhưng mà tôi nghe nói, nhà họ Bạch ở Hải Dương dạo gần đây đang gặp chút khó khăn, dường như là đắc tội với người nào đó, bị phong sát đến mức lung lay sắp đổ rồi, vậy mà anh còn có thời gian đi lang thang ở đây?”
Chu An Na nghe được lời Bối Thự Vinh nói, suy nghĩ lại ý nghĩa trong lời nói của anh ta.
Cô ta thầm nghĩ, cảm tình của hai người này không giống như những gì mà cô ta nghĩ sao?
Nhất thời, Chu An Na đã biết mình nên làm thế nào!
Trần Hạo thản nhiên trả lời: “Chuyện này thì có liên quan gì đến anh?”
Bỏ lại một câu, Trần Hạo hờ hững đảo mắt nhìn hai người, sau đó chuẩn bị đi đến một quầy khác.
Bối Thự Vinh cau mày, anh ta không ngờ rằng mình đã nói ra thân phận của Trần Hạo, vậy mà cái tên bụi đời này vẫn còn dám kiêu ngạo như thế này là sao? Lúc này, trong lòng anh ta vô cùng giận dữ.
Chu An Na nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Bối Thự Vinh, trong lòng lại càng thêm khẳng định, giữa Trần Hạo và Bối Thự Vinh là quan hệ đối địch.
Cô ta thầm nghĩ, đây không phải là ông trời đang tặng cho cô ta một cơ hội hay sao?
Tối hôm qua, cô ta phải phí sức chín trâu hai hổ mới leo lên được giường của Bối Thự Vinh.
Anh ta là con nhà giàu, ở trong giới giải trí có không ít các mối quan hệ.
Chu An Na còn đang muốn dựa vào Bối Thự Vinh để tiếp tục phát triển trong giới giải trí!
Lúc này mà còn không tranh thủ nịnh nọt, chẳng phải là đồ ngốc hay sao?
Hiểu rõ điều này, Chu An Na đi về phía Trần Hạo, tức giận nói: “Cậu Bối đang nói chuyện với anh mà anh cũng dám làm lơ đi à? Chỉ là một nhân vật nhỏ của một gia tộc ở Hải Dương, anh là cái thá gì?”
Chu An Na là nghe Bối Thự Vinh nói Trần Hạo đến từ một nơi nhỏ bé, hơn nữa, người ở rể của nhà họ Bạch cô ta cũng chưa từng nghe qua.
Vậy nên, cô ta mới không thèm để Trần Hạo vào trong mắt, vừa mở miệng đã nói ra những lời lẽ không tốt.
Trần Hạo đảo mắt nhìn Chu An Na, anh chỉ cười nhạt, không nói gì.
“Đang nói chuyện với anh đấy? Anh bị câm điếc à? Có được bố mẹ dạy dỗ tử tế hay không vậy?”, Chu An Na khinh thường nói.
Trần Hạo cười ha
Bình luận facebook