Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 100
Hôm nay bảng xếp hạng hot search tất cả đều liên quan tới mưa sao băng. Có điều xem một lúc thì thấy người ta chụp sao băng đẹp hơn cô nhiều, nhìn qua mấy hình ảnh sao băng những người khác đăng lên, Tô San chuẩn bị thoát ra lại thấy Weibo của mình dậy sóng!
Cô chỉ vừa mới đăng lên vài phút trước mà dòng trạng thái đã có ba ngàn bình luận. Đang định mở ra thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên, là Diêu Nhân gọi tới. Vừa bắt máy, phía bên kia lập tức truyền tới một giọng nói mang theo vẻ vô cùng bất đắc dĩ:
“Không phải đã nói là để tới hôm Tết Đoan Ngọ sao?”
Tô San ngồi trên sô pha nghe chị ấy nói vậy thì không biết phải nói gì nữa, cô hơi ngẩng đầu lên thì thấy một bóng dáng đang thong thả bước xuống lầu.
“Em….em cũng không biết, cái này là tại Tạ Duyên. Nhưng sớm một ngày hay muộn một ngày cũng chẳng khác gì, chị cứ mặc kệ đi.”
Tô San ngồi xếp bằng trên sô pha, vừa nói vào điện thoại vừa bất mãn trừng mắt nhìn người nào đó đang đi tới đây.
Chuyện đã tới nước này thì Diêu Nhân cũng không thể nói gì nữa, chỉ nói mấy ngày gần đây cũng đã thương lượng xong xuôi với mấy nhà truyền thông lớn rồi. Hiện giờ chỉ cần khống chế không để dư luận trên mạng đi quá xa là được.
“Được, vậy lát nữa em cũng đăng một dòng đáp lại Tạ Duyên đi, chỉ cần tùy tiện trả lời bằng một cái trái tim là được, tránh việc đăng nhiều lại bị người ta soi mói.”
Diêu Nhân nghiêm túc nói.
Tô San nghe vậy thì “Được” một tiếng, đầu dây bên kia cũng cúp máy. Cô lại vào xem bình luận trên mạng. Cô mới ngồi nói chuyện điện thoại chưa tới hai phút thì thấy ở dưới dòng trạng thái của Tạ Duyên đã có hai vạn bình luận, vào xem thì toàn là tiếng kêu rên của fan hâm mộ.
Cư dân mạng A: “Đây….đây là công khai sao?”
Cư dân mạng B: “Mới vừa nãy tôi nhìn lên sao băng ước rằng Tạ Duyên và Tô San ở bên nhau. Như vậy tức là nguyện vọng của tôi đã trở thành sự thật sao *vừa cười vừa khóc*”
Cư dân mạng C: “Không!!! Ông xã là của tôi! Chắc chắn là bọn họ đang nói giỡn!!!”
Cư dân mạng D: “Cái này chắc chắn là giả!!!”
Cư dân mạng E: “Đây chính là một cơn mưa sao băng ác mộng *vừa cười vừa khóc*”
Cư dân mạng F: “Nhìn là biết đêm nay Weibo sẽ bị nghẽn mạng!”
Cư dân mạng G: “Tôi thật sự không tin được, như vậy tức là thắng lợi cuối cùng thuộc về fan couple Tô - Tạ sao *vừa cười vừa khóc*”
Khi Tô San còn đang lướt lướt xem bình luận, đám người Vương Trừng, Lý Hách còn nhắn tin chúc mừng. Đột nhiên phần ghế sô pha bên cạnh hơi lún xuống, cô quay mặt sang nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh luôn luôn không chịu làm theo kịch bản có sẵn, hoàn toàn cạn lời.
“Hạ Hoa nói khi công khai thì hai chúng ta nên chụp chung một tấm ảnh đăng lên, anh quên mất.”
Tạ Duyên vòng cánh tay ra sau vai cô, nghiêm trang nhìn cô nói.
Tô San liếc nhìn hắn một cái, không biết nghĩ gì, đột nhiên mở ứng dụng chụp hình trên điện thoại ra, cười cười ngồi xích lại gần nói với hắn:
“Vậy giờ chúng ta chụp một tấm đi.”
Nhìn thấy vẻ mặt tươi cười hoàn toàn không có ý tốt của cô, Tạ Duyên vẫn nghe lời đưa cánh tay ôm lấy vai cô, đầu ghé lại gần, đỉnh mũi hắn áp sát vành tai nhỏ nhắn của cô, ánh mắt chỉ chăm chú nhìn cô.
Tô San không thích tư thế này tí nào, tay giơ lên quay mặt hắn nhìn về hướng camera, sau đó “tách, tách” chụp hai tấm liên tiếp.
Sau đó mở ứng dụng photoshop ra, photoshop cho mặt Tạ Duyên thành đen thui, sau khi đã hài lòng mới lưu lại vào máy.
Đăng nhập vào Weibo, Tô San đăng bức ảnh đã photoshop lên.
#Weibo Tô San: Còn anh thì thật là xấu trai [hình ảnh] >
Sau khi đăng xong, cô lại cảm thấy rất buồn cười, đưa ảnh cho Tạ Duyên xem:
“Anh thấy đẹp không?”
Cả quá trình cô ngồi photoshop chỉnh sửa lung tung, Tạ Duyên vẫn ngồi yên không nói gì. Thấy cô cười khoái chí như vậy, bàn tay của hắn đang ôm vai cô đột nhiên dời xuống hông, chuyển người đè cô nằm trên sô pha, ánh mắt nhìn cô sáng quắc:
“Em là đẹp nhất.”
Trên ngón áp út vẫn cảm nhận được sự lành lạnh của chiếc nhẫn truyền tới, Tô San cảm thấy hơi ngại ngùng quay mặt đi. Tạ Duyên cúi xuống vùi đầu vào bên cổ của cô hít sâu một hơi, cọ cọ, sau đó đột nhiên đứng dậy bế ngang cả người cô lên.
Tô San hoảng sợ lập tức vòng tay ôm lấy cổ hắn, khuôn mặt đã đỏ bừng sắp xuất huyết tới nơi. Có điều lần này cô không giãy giụa mà tự nhiên để hắn ôm mình lên tới căn phòng trên lầu.
Khi cả người bị đặt lên giường lớn, lập tức thân hình hắn đè lên, không một lời nói nào, vừa vội vàng vừa nhiệt tình.
Ngoài trời màn đêm sâu thẳm, ánh trăng ngoài cửa sổ sáng rọi, len lỏi qua rèm cửa, bóng dáng hai người trong phòng quấn quít lấy nhau đầy mê ly…
….
Sáng ngày hôm sau, nắng ấm lọt qua khe cửa chiếu vào căn phòng, trên giường lớn mềm mại chỉ thấy hai cánh tay mảnh khảnh trắng nõn lộ ra đặt trên mặt chăn. Người nằm trên giường hơi động đậy, chăn đắp trên người hơi trượt xuống, lộ ra phần cổ đầy vết đỏ hồng, mắt hơi hé mở, cánh tay theo bản năng quơ quơ về phía chiếc tủ cạnh đầu giường mò tìm điện thoại.
Trong phòng được bật điều hòa, có lẽ cảm thấy hơi lạnh, cô vừa mò thấy điện thoại lập tức chui lại cả người vào trong ổ chăn. Vừa mở máy liền thấy rất nhiều cuộc gọi bị nhỡ và tin nhắn gửi tới. Tin tức đầu đề sáng nay là #Đêm mưa sao băng: Tạ Duyên và Tô San công khai tình yêu.
Tinh thần của Tô San chấn động, cả người lại cảm thấy hơi không thoải mái, một tay xoa xoa eo. Cô cảm thấy Tạ Duyên thật là không biết chữ ‘kiềm chế’ viết như thế nào, không phải hôm qua hắn vội vàng bay từ Châu Âu về nước sao, thế mà sao sức lực vẫn tràn trề như vậy không biết!
Đăng nhập vào Weibo, 10 từ khóa top đầu trên bảng xếp hạng hot search thì cô và Tạ Duyên đã chiếm 5 cái rồi, còn có #Vương Trừng chúc phúc, #Tưởng Liên Khải, Tạ Duyên… Một vài người quen sơ sơ với tụi cô cũng đăng trạng thái lên Weibo để chúc mừng, cũng có không ít người chỉ muốn thừa dịp này đăng lên mấy dòng để được người ta chú ý tới. Nói chung toàn bộ tin tức đầu đề hôm nay đều là liên quan tới cô và Tạ Duyên.
Sau một đêm, dòng trạng thái cô trả lời lại Tạ Duyên ngày hôm qua đã có mười lăm vạn bình luận!
Cư dân mạng A: “Ước gì trận mưa sao băng ngày hôm qua chưa từng tồn tại *khóc lớn*”
Cư dân mạng B: “Ha ha, Tô Tô, cô photoshop Tạ Duyên thành như vậy anh ấy có biết không?”
Cư dân mạng C: “A a a a a không ngờ hai người này thật sự ở bên nhau!”
Cư dân mạng D: “Hóa ra đây là đại gia chống lưng cho Tô Tô nhà tui, được một vị đại gia đẹp trai như vậy bao nuôi thì bằng bất cứ giá nào tôi cũng đồng ý *vừa cười vừa khóc*”
Cư dân mạng E: “Kiếp trước chắc chắn Tô San cứu vớt cả hệ Ngân Hà rồi, hèn chi lại có được nhiều cơ hội tốt như vậy, hóa ra là có bạn trai hộ tống *vừa cười vừa khóc*”
Cư dân mạng F: “Một trận mưa sao băng qua đi, làm không ít cô gái mất đi ông xã *vừa cười vừa khóc*”
Cư dân mạng G: “Những ai nói Tô Tô nhà tui chuyên bồi ngủ mấy ông già hói đầu bước ra đây. Duyên ca nhà tui mà là ông già hói đầu hả?”
Cư dân mạng H: “Duyên ca chắc chắn muốn nói: ‘Đúng, đúng, đúng, em là đẹp nhất *mặt cún nịnh nọt*!”
Cư dân mạng I: “Thế này cũng khác gì dựa vào đàn ông để đi lên chứ, chẳng qua một bên là công khai, còn một bên là giấu diếm mà thôi *mặt mỉm cười*”
Nhìn nhìn phần bình luận bên dưới, thấy cũng có anti-fan vào nói rằng cô không xứng với Tạ Duyên, cũng có fan của Tạ Duyên phản đối cô. Có điều do ảnh hưởng của bộ phim thần tượng của cô và Tạ Duyên vừa mới chiếu xong đã lôi kéo rất nhiều fan couple của tụi cô, vì vậy tỉ lệ anti-fan cũng không nhiều lắm, cũng rất nhanh chóng bị fan đàn áp. Ngoài ra công ty cũng có bộ phận chuyên khống chế dư luận, mấy đề tài trên Weibo đều là chúc phúc và hâm mộ.
Vốn dĩ thời gian gần đây độ hot của cô và Tạ Duyên đã rất cao rồi, hiện giờ lại công khai khiến tụi cô càng hot hơn. Mấy ngày sau chắc chắn chuyện này vẫn chưa hạ nhiệt, nhưng có điều hết thảy mọi chuyện đều có Hạ Hoa đứng sau lo liệu, chắc sẽ không xảy ra chuyện gì lớn.
Sau khi rời khỏi giường, Tô San đánh răng, rửa mặt xong liền định đi xuống lầu. Vừa ra khỏi phòng liền đụng mặt người nào đó từ trong phòng tập thể thao ở lầu hai đi ra, trên cổ còn vắt một cái khăn lông, mồ hôi trên người đọng từng giọt từng giọt, trên cánh tay hiện rõ phần cơ bắp. Hắn vừa cầm khăn lông lau mồ hôi trên trán vừa đi tới phía cô.
Nhìn thấy hắn, Tô San lập tức nhanh chận chạy một mạch xuống lầu. Thấy vậy, Tạ Duyên chỉ có thể đứng trên đầu cầu thang lầu hai nhìn xuống hình bóng nhỏ nhắn chạy như bay ở bên dưới, cười khẽ một tiếng hỏi:
“Em chạy nhanh như vậy làm gì?”
Tô San nhanh chóng xuống tới lầu một, nghe vậy thì ngẩng đầu nhìn lên, mang theo ánh mắt căm giận trừng hắn một cái:
“Anh thử nói xem là vì sao!”
Một tay hắn đặt trên lan can, cúi đầu nhìn bóng dáng nhỏ bé chạy tọt vào trong bếp, không nhịn được lại khẽ bật cười một tiếng, sau đó xoay người đi vào phòng tắm.
Mặc dù rất bất mãn với hắn, nhưng Tô San vẫn mang theo một bụng oán khí nấu một ít mì thịt bằm. Sau khi cô nấu xong thì người nào đó cũng tắm rửa xong xuôi, đi từ trên lầu xuống.
Tạ Duyên đi từ đằng xa đã ngửi thấy mùi thơm, sau đó nhìn vào thấy cô đang bưng hai đĩa trứng ốp la ra, bóng dáng bận rộn của cô lập tức khiến nơi nào đó trong lòng cảm thấy tràn đầy cảm giác thỏa mãn. Tạ Duyên cảm thấy, chuyện hạnh phúc nhất trong đời đó là mỗi sáng có thể ăn bữa sáng do cô làm.
“Em thật sự nghi ngờ, ngay từ đầu có phải là do em biết nấu ăn nên anh mới theo đuổi em hay không?”
Tô San đã ngồi vào một bên bàn, vừa ngồi gắp mì trong bát vừa liếc mắt nhìn hắn nói.
Tạ Duyên sải bước đi qua ngồi xuống bên cạnh cô, cầm lấy đôi đũa, đầu ghé lại gần nhìn chằm chằm cô với ánh mắt sáng như đèn pha:
“Trên đời này có nhiều đầu bếp như vậy, việc gì anh lại phải theo đuổi em?”
Hắn vừa dứt lời, Tô San không nhịn được ho khan nhẹ một tiếng, cầm một miếng giấy ăn lau lau miệng, mặt dày nói:
“Bởi vì em là người xinh đẹp nhất a.”
Nhìn thấy điệu bộ ra vẻ bình tĩnh của cô, Tạ Duyên cũng khẽ cười một tiếng, gắp gắp mì lên, khóe miệng ngập tràn ý cười nói:
“Đúng vậy, em đẹp nhất.”
Tô San cũng không thể nói gì nữa, bởi vì cho dù cô có tiến bộ đến mức nào thì da mặt cũng không thể dày bằng con người này.
Ngày mai là Tết Đoan Ngọ, hiện giờ tin tức trên mạng về cô và Tạ Duyên vẫn còn đang rất hot. Tất cả những hoạt động trước đây mà Tạ Duyên cùng hợp tác với cô đều bị cư dân mạng moi ra, bọn họ có vẻ càng tìm càng nghiện, còn tìm ra cả cảnh hôn đầu tiên của tụi cô trong bộ phim điện ảnh ‘Loạn thế chi ca’ nữa.
Cũng có rất nhiều anti-fan vào phê phán, nói cô bám vào Tạ Duyên để được thăng tiến, nếu không có Tạ Duyên thì chắc chắn cô không thể có được nhiều cơ hội tốt như vậy này nọ. Có điều Tô San cũng không để tâm nhiều đến chuyện này, dù sao thì bộ phận quan hệ xã hội của công ty sẽ đứng ra giải quyết ổn thỏa.
…
Vào hôm Tết Đoan Ngọ, cho dù Diêu Nhân không nhắc thì Tô San cũng biết chắc chắn bên ngoài có rất nhiều paparazzi thủ ở ngoài để nhân cơ hội chụp lén. Nhưng cũng không còn cách nào khác, hôm nay hai gia đình phải hẹn gặp ăn cơm. Mặc dù trong nhà hàng thì chắc chắn phóng viên không thể vào được, nhưng xe của tụi cô chỉ vừa chạy ra khỏi biệt thự lập tức có vài chiếc taxi bám theo.
Nhưng hiện giờ cho dù bị chụp được cũng chẳng sao, quan trọng là mấy tòa soạn sẽ viết tin tức như thế nào mà thôi.
Nơi hẹn ăn cơm cũng không phải khách sạn lớn năm sao cao cấp gì mà là một nhà hàng có phong cách rất đặc biệt, trang trí theo kiểu cổ xưa, khung cảnh rất trang nhã. Tạ Duyên còn đang đi đỗ xe, Tô San đi vào trước, thấy có tin nhắn của Tạ Duyên báo tên phòng đã đặt trước.
“Xin chào tiểu thư, cô đã đặt chỗ trước hay chưa ạ?”
Một nữ phục vụ mang theo vẻ mỉm cười bước tới tiếp đón.
Hôm nay Tô San không đeo khẩu trang và kính râm, trang điểm khá nhẹ, nghe người phục vụ hỏi thì khẽ mỉm cười đáp:
“Đã đặt rồi, là phòng chữ ‘Trúc’.”
Người phục vụ nhìn cô gái trước mặt có khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo, mặc một chiếc váy liền màu xanh da trời, phô bày đường nét cơ thể hoàn mỹ. Nhìn thấy cô gái xinh đẹp hiếm có này, người phục vụ chỉ cảm thấy càng nhìn càng thấy quen thuộc, nhưng mãi lại không nhớ ra được cô ấy tên gì.
Ở đại sảnh của nhà hàng có nhiều người qua lại, mặc dù vậy nhưng không khí lại rất yên tĩnh, cho đến lúc một người đàn ông đội một chiếc mũ đen đi từ ngoài vào. Tô San nhìn thấy hắn lập tức chỉ chỉ vào bên trong:
“Nhanh lên, chúng ta đến trễ rồi.”
Người đàn ông vừa xuất hiện, mấy người phục vụ gần đó nhìn qua lập tức đơ hết cả ra, mang theo vẻ mặt không thể tin được nhìn hắn chằm chằm.
Cô nữ phục vụ đứng gần Tô San nhất nhìn thấy vậy có vẻ cũng đã nhớ ra chuyện gì đó, vẻ mặt mặc dù không thay đổi nhiều nhưng ánh mắt thì thường xuyên nhìn qua Tạ Duyên.
Tạ Duyên tiến lên, nắm tay cô, cởi chiếc mũ trên đầu mình xuống đội lên cho cô, thấp giọng nói:
“Cũng đâu phải là kết hôn, em vội vàng như vậy làm gì.”
Cô chỉ vừa mới đăng lên vài phút trước mà dòng trạng thái đã có ba ngàn bình luận. Đang định mở ra thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên, là Diêu Nhân gọi tới. Vừa bắt máy, phía bên kia lập tức truyền tới một giọng nói mang theo vẻ vô cùng bất đắc dĩ:
“Không phải đã nói là để tới hôm Tết Đoan Ngọ sao?”
Tô San ngồi trên sô pha nghe chị ấy nói vậy thì không biết phải nói gì nữa, cô hơi ngẩng đầu lên thì thấy một bóng dáng đang thong thả bước xuống lầu.
“Em….em cũng không biết, cái này là tại Tạ Duyên. Nhưng sớm một ngày hay muộn một ngày cũng chẳng khác gì, chị cứ mặc kệ đi.”
Tô San ngồi xếp bằng trên sô pha, vừa nói vào điện thoại vừa bất mãn trừng mắt nhìn người nào đó đang đi tới đây.
Chuyện đã tới nước này thì Diêu Nhân cũng không thể nói gì nữa, chỉ nói mấy ngày gần đây cũng đã thương lượng xong xuôi với mấy nhà truyền thông lớn rồi. Hiện giờ chỉ cần khống chế không để dư luận trên mạng đi quá xa là được.
“Được, vậy lát nữa em cũng đăng một dòng đáp lại Tạ Duyên đi, chỉ cần tùy tiện trả lời bằng một cái trái tim là được, tránh việc đăng nhiều lại bị người ta soi mói.”
Diêu Nhân nghiêm túc nói.
Tô San nghe vậy thì “Được” một tiếng, đầu dây bên kia cũng cúp máy. Cô lại vào xem bình luận trên mạng. Cô mới ngồi nói chuyện điện thoại chưa tới hai phút thì thấy ở dưới dòng trạng thái của Tạ Duyên đã có hai vạn bình luận, vào xem thì toàn là tiếng kêu rên của fan hâm mộ.
Cư dân mạng A: “Đây….đây là công khai sao?”
Cư dân mạng B: “Mới vừa nãy tôi nhìn lên sao băng ước rằng Tạ Duyên và Tô San ở bên nhau. Như vậy tức là nguyện vọng của tôi đã trở thành sự thật sao *vừa cười vừa khóc*”
Cư dân mạng C: “Không!!! Ông xã là của tôi! Chắc chắn là bọn họ đang nói giỡn!!!”
Cư dân mạng D: “Cái này chắc chắn là giả!!!”
Cư dân mạng E: “Đây chính là một cơn mưa sao băng ác mộng *vừa cười vừa khóc*”
Cư dân mạng F: “Nhìn là biết đêm nay Weibo sẽ bị nghẽn mạng!”
Cư dân mạng G: “Tôi thật sự không tin được, như vậy tức là thắng lợi cuối cùng thuộc về fan couple Tô - Tạ sao *vừa cười vừa khóc*”
Khi Tô San còn đang lướt lướt xem bình luận, đám người Vương Trừng, Lý Hách còn nhắn tin chúc mừng. Đột nhiên phần ghế sô pha bên cạnh hơi lún xuống, cô quay mặt sang nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh luôn luôn không chịu làm theo kịch bản có sẵn, hoàn toàn cạn lời.
“Hạ Hoa nói khi công khai thì hai chúng ta nên chụp chung một tấm ảnh đăng lên, anh quên mất.”
Tạ Duyên vòng cánh tay ra sau vai cô, nghiêm trang nhìn cô nói.
Tô San liếc nhìn hắn một cái, không biết nghĩ gì, đột nhiên mở ứng dụng chụp hình trên điện thoại ra, cười cười ngồi xích lại gần nói với hắn:
“Vậy giờ chúng ta chụp một tấm đi.”
Nhìn thấy vẻ mặt tươi cười hoàn toàn không có ý tốt của cô, Tạ Duyên vẫn nghe lời đưa cánh tay ôm lấy vai cô, đầu ghé lại gần, đỉnh mũi hắn áp sát vành tai nhỏ nhắn của cô, ánh mắt chỉ chăm chú nhìn cô.
Tô San không thích tư thế này tí nào, tay giơ lên quay mặt hắn nhìn về hướng camera, sau đó “tách, tách” chụp hai tấm liên tiếp.
Sau đó mở ứng dụng photoshop ra, photoshop cho mặt Tạ Duyên thành đen thui, sau khi đã hài lòng mới lưu lại vào máy.
Đăng nhập vào Weibo, Tô San đăng bức ảnh đã photoshop lên.
#Weibo Tô San: Còn anh thì thật là xấu trai [hình ảnh] >
Sau khi đăng xong, cô lại cảm thấy rất buồn cười, đưa ảnh cho Tạ Duyên xem:
“Anh thấy đẹp không?”
Cả quá trình cô ngồi photoshop chỉnh sửa lung tung, Tạ Duyên vẫn ngồi yên không nói gì. Thấy cô cười khoái chí như vậy, bàn tay của hắn đang ôm vai cô đột nhiên dời xuống hông, chuyển người đè cô nằm trên sô pha, ánh mắt nhìn cô sáng quắc:
“Em là đẹp nhất.”
Trên ngón áp út vẫn cảm nhận được sự lành lạnh của chiếc nhẫn truyền tới, Tô San cảm thấy hơi ngại ngùng quay mặt đi. Tạ Duyên cúi xuống vùi đầu vào bên cổ của cô hít sâu một hơi, cọ cọ, sau đó đột nhiên đứng dậy bế ngang cả người cô lên.
Tô San hoảng sợ lập tức vòng tay ôm lấy cổ hắn, khuôn mặt đã đỏ bừng sắp xuất huyết tới nơi. Có điều lần này cô không giãy giụa mà tự nhiên để hắn ôm mình lên tới căn phòng trên lầu.
Khi cả người bị đặt lên giường lớn, lập tức thân hình hắn đè lên, không một lời nói nào, vừa vội vàng vừa nhiệt tình.
Ngoài trời màn đêm sâu thẳm, ánh trăng ngoài cửa sổ sáng rọi, len lỏi qua rèm cửa, bóng dáng hai người trong phòng quấn quít lấy nhau đầy mê ly…
….
Sáng ngày hôm sau, nắng ấm lọt qua khe cửa chiếu vào căn phòng, trên giường lớn mềm mại chỉ thấy hai cánh tay mảnh khảnh trắng nõn lộ ra đặt trên mặt chăn. Người nằm trên giường hơi động đậy, chăn đắp trên người hơi trượt xuống, lộ ra phần cổ đầy vết đỏ hồng, mắt hơi hé mở, cánh tay theo bản năng quơ quơ về phía chiếc tủ cạnh đầu giường mò tìm điện thoại.
Trong phòng được bật điều hòa, có lẽ cảm thấy hơi lạnh, cô vừa mò thấy điện thoại lập tức chui lại cả người vào trong ổ chăn. Vừa mở máy liền thấy rất nhiều cuộc gọi bị nhỡ và tin nhắn gửi tới. Tin tức đầu đề sáng nay là #Đêm mưa sao băng: Tạ Duyên và Tô San công khai tình yêu.
Tinh thần của Tô San chấn động, cả người lại cảm thấy hơi không thoải mái, một tay xoa xoa eo. Cô cảm thấy Tạ Duyên thật là không biết chữ ‘kiềm chế’ viết như thế nào, không phải hôm qua hắn vội vàng bay từ Châu Âu về nước sao, thế mà sao sức lực vẫn tràn trề như vậy không biết!
Đăng nhập vào Weibo, 10 từ khóa top đầu trên bảng xếp hạng hot search thì cô và Tạ Duyên đã chiếm 5 cái rồi, còn có #Vương Trừng chúc phúc, #Tưởng Liên Khải, Tạ Duyên… Một vài người quen sơ sơ với tụi cô cũng đăng trạng thái lên Weibo để chúc mừng, cũng có không ít người chỉ muốn thừa dịp này đăng lên mấy dòng để được người ta chú ý tới. Nói chung toàn bộ tin tức đầu đề hôm nay đều là liên quan tới cô và Tạ Duyên.
Sau một đêm, dòng trạng thái cô trả lời lại Tạ Duyên ngày hôm qua đã có mười lăm vạn bình luận!
Cư dân mạng A: “Ước gì trận mưa sao băng ngày hôm qua chưa từng tồn tại *khóc lớn*”
Cư dân mạng B: “Ha ha, Tô Tô, cô photoshop Tạ Duyên thành như vậy anh ấy có biết không?”
Cư dân mạng C: “A a a a a không ngờ hai người này thật sự ở bên nhau!”
Cư dân mạng D: “Hóa ra đây là đại gia chống lưng cho Tô Tô nhà tui, được một vị đại gia đẹp trai như vậy bao nuôi thì bằng bất cứ giá nào tôi cũng đồng ý *vừa cười vừa khóc*”
Cư dân mạng E: “Kiếp trước chắc chắn Tô San cứu vớt cả hệ Ngân Hà rồi, hèn chi lại có được nhiều cơ hội tốt như vậy, hóa ra là có bạn trai hộ tống *vừa cười vừa khóc*”
Cư dân mạng F: “Một trận mưa sao băng qua đi, làm không ít cô gái mất đi ông xã *vừa cười vừa khóc*”
Cư dân mạng G: “Những ai nói Tô Tô nhà tui chuyên bồi ngủ mấy ông già hói đầu bước ra đây. Duyên ca nhà tui mà là ông già hói đầu hả?”
Cư dân mạng H: “Duyên ca chắc chắn muốn nói: ‘Đúng, đúng, đúng, em là đẹp nhất *mặt cún nịnh nọt*!”
Cư dân mạng I: “Thế này cũng khác gì dựa vào đàn ông để đi lên chứ, chẳng qua một bên là công khai, còn một bên là giấu diếm mà thôi *mặt mỉm cười*”
Nhìn nhìn phần bình luận bên dưới, thấy cũng có anti-fan vào nói rằng cô không xứng với Tạ Duyên, cũng có fan của Tạ Duyên phản đối cô. Có điều do ảnh hưởng của bộ phim thần tượng của cô và Tạ Duyên vừa mới chiếu xong đã lôi kéo rất nhiều fan couple của tụi cô, vì vậy tỉ lệ anti-fan cũng không nhiều lắm, cũng rất nhanh chóng bị fan đàn áp. Ngoài ra công ty cũng có bộ phận chuyên khống chế dư luận, mấy đề tài trên Weibo đều là chúc phúc và hâm mộ.
Vốn dĩ thời gian gần đây độ hot của cô và Tạ Duyên đã rất cao rồi, hiện giờ lại công khai khiến tụi cô càng hot hơn. Mấy ngày sau chắc chắn chuyện này vẫn chưa hạ nhiệt, nhưng có điều hết thảy mọi chuyện đều có Hạ Hoa đứng sau lo liệu, chắc sẽ không xảy ra chuyện gì lớn.
Sau khi rời khỏi giường, Tô San đánh răng, rửa mặt xong liền định đi xuống lầu. Vừa ra khỏi phòng liền đụng mặt người nào đó từ trong phòng tập thể thao ở lầu hai đi ra, trên cổ còn vắt một cái khăn lông, mồ hôi trên người đọng từng giọt từng giọt, trên cánh tay hiện rõ phần cơ bắp. Hắn vừa cầm khăn lông lau mồ hôi trên trán vừa đi tới phía cô.
Nhìn thấy hắn, Tô San lập tức nhanh chận chạy một mạch xuống lầu. Thấy vậy, Tạ Duyên chỉ có thể đứng trên đầu cầu thang lầu hai nhìn xuống hình bóng nhỏ nhắn chạy như bay ở bên dưới, cười khẽ một tiếng hỏi:
“Em chạy nhanh như vậy làm gì?”
Tô San nhanh chóng xuống tới lầu một, nghe vậy thì ngẩng đầu nhìn lên, mang theo ánh mắt căm giận trừng hắn một cái:
“Anh thử nói xem là vì sao!”
Một tay hắn đặt trên lan can, cúi đầu nhìn bóng dáng nhỏ bé chạy tọt vào trong bếp, không nhịn được lại khẽ bật cười một tiếng, sau đó xoay người đi vào phòng tắm.
Mặc dù rất bất mãn với hắn, nhưng Tô San vẫn mang theo một bụng oán khí nấu một ít mì thịt bằm. Sau khi cô nấu xong thì người nào đó cũng tắm rửa xong xuôi, đi từ trên lầu xuống.
Tạ Duyên đi từ đằng xa đã ngửi thấy mùi thơm, sau đó nhìn vào thấy cô đang bưng hai đĩa trứng ốp la ra, bóng dáng bận rộn của cô lập tức khiến nơi nào đó trong lòng cảm thấy tràn đầy cảm giác thỏa mãn. Tạ Duyên cảm thấy, chuyện hạnh phúc nhất trong đời đó là mỗi sáng có thể ăn bữa sáng do cô làm.
“Em thật sự nghi ngờ, ngay từ đầu có phải là do em biết nấu ăn nên anh mới theo đuổi em hay không?”
Tô San đã ngồi vào một bên bàn, vừa ngồi gắp mì trong bát vừa liếc mắt nhìn hắn nói.
Tạ Duyên sải bước đi qua ngồi xuống bên cạnh cô, cầm lấy đôi đũa, đầu ghé lại gần nhìn chằm chằm cô với ánh mắt sáng như đèn pha:
“Trên đời này có nhiều đầu bếp như vậy, việc gì anh lại phải theo đuổi em?”
Hắn vừa dứt lời, Tô San không nhịn được ho khan nhẹ một tiếng, cầm một miếng giấy ăn lau lau miệng, mặt dày nói:
“Bởi vì em là người xinh đẹp nhất a.”
Nhìn thấy điệu bộ ra vẻ bình tĩnh của cô, Tạ Duyên cũng khẽ cười một tiếng, gắp gắp mì lên, khóe miệng ngập tràn ý cười nói:
“Đúng vậy, em đẹp nhất.”
Tô San cũng không thể nói gì nữa, bởi vì cho dù cô có tiến bộ đến mức nào thì da mặt cũng không thể dày bằng con người này.
Ngày mai là Tết Đoan Ngọ, hiện giờ tin tức trên mạng về cô và Tạ Duyên vẫn còn đang rất hot. Tất cả những hoạt động trước đây mà Tạ Duyên cùng hợp tác với cô đều bị cư dân mạng moi ra, bọn họ có vẻ càng tìm càng nghiện, còn tìm ra cả cảnh hôn đầu tiên của tụi cô trong bộ phim điện ảnh ‘Loạn thế chi ca’ nữa.
Cũng có rất nhiều anti-fan vào phê phán, nói cô bám vào Tạ Duyên để được thăng tiến, nếu không có Tạ Duyên thì chắc chắn cô không thể có được nhiều cơ hội tốt như vậy này nọ. Có điều Tô San cũng không để tâm nhiều đến chuyện này, dù sao thì bộ phận quan hệ xã hội của công ty sẽ đứng ra giải quyết ổn thỏa.
…
Vào hôm Tết Đoan Ngọ, cho dù Diêu Nhân không nhắc thì Tô San cũng biết chắc chắn bên ngoài có rất nhiều paparazzi thủ ở ngoài để nhân cơ hội chụp lén. Nhưng cũng không còn cách nào khác, hôm nay hai gia đình phải hẹn gặp ăn cơm. Mặc dù trong nhà hàng thì chắc chắn phóng viên không thể vào được, nhưng xe của tụi cô chỉ vừa chạy ra khỏi biệt thự lập tức có vài chiếc taxi bám theo.
Nhưng hiện giờ cho dù bị chụp được cũng chẳng sao, quan trọng là mấy tòa soạn sẽ viết tin tức như thế nào mà thôi.
Nơi hẹn ăn cơm cũng không phải khách sạn lớn năm sao cao cấp gì mà là một nhà hàng có phong cách rất đặc biệt, trang trí theo kiểu cổ xưa, khung cảnh rất trang nhã. Tạ Duyên còn đang đi đỗ xe, Tô San đi vào trước, thấy có tin nhắn của Tạ Duyên báo tên phòng đã đặt trước.
“Xin chào tiểu thư, cô đã đặt chỗ trước hay chưa ạ?”
Một nữ phục vụ mang theo vẻ mỉm cười bước tới tiếp đón.
Hôm nay Tô San không đeo khẩu trang và kính râm, trang điểm khá nhẹ, nghe người phục vụ hỏi thì khẽ mỉm cười đáp:
“Đã đặt rồi, là phòng chữ ‘Trúc’.”
Người phục vụ nhìn cô gái trước mặt có khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo, mặc một chiếc váy liền màu xanh da trời, phô bày đường nét cơ thể hoàn mỹ. Nhìn thấy cô gái xinh đẹp hiếm có này, người phục vụ chỉ cảm thấy càng nhìn càng thấy quen thuộc, nhưng mãi lại không nhớ ra được cô ấy tên gì.
Ở đại sảnh của nhà hàng có nhiều người qua lại, mặc dù vậy nhưng không khí lại rất yên tĩnh, cho đến lúc một người đàn ông đội một chiếc mũ đen đi từ ngoài vào. Tô San nhìn thấy hắn lập tức chỉ chỉ vào bên trong:
“Nhanh lên, chúng ta đến trễ rồi.”
Người đàn ông vừa xuất hiện, mấy người phục vụ gần đó nhìn qua lập tức đơ hết cả ra, mang theo vẻ mặt không thể tin được nhìn hắn chằm chằm.
Cô nữ phục vụ đứng gần Tô San nhất nhìn thấy vậy có vẻ cũng đã nhớ ra chuyện gì đó, vẻ mặt mặc dù không thay đổi nhiều nhưng ánh mắt thì thường xuyên nhìn qua Tạ Duyên.
Tạ Duyên tiến lên, nắm tay cô, cởi chiếc mũ trên đầu mình xuống đội lên cho cô, thấp giọng nói:
“Cũng đâu phải là kết hôn, em vội vàng như vậy làm gì.”
Bình luận facebook