Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 20
“Cô đẹp hơn chị của cô.”
“Thực ra mọi người trong nhà tôi gen ngoại hình đều khá tốt.”
Tô San thả ly nước xuống cười nói.
Nghe vậy, Giang Dần cũng không nói gì, khẽ cười một tiếng lại tiếp tục cúi đầu chơi game. Thực sự thì Tô San muốn hỏi hắn tại sao lại đề cử cô, cuối cùng cũng không hỏi ra, thôi để chờ sau này khi nào tiện rồi hỏi cũng không muộn.
Trong phòng thỉnh thoảng vang lên tiếng cạn ly, mấy buổi xã giao như vậy người bị thiệt luôn luôn là phụ nữ, mấy cô bé người mới cũng bị buộc uống rượu, vì xã giao nên bắt buộc phải uống, thậm chí còn có một người đàn ông trung niên còn dắt một cô người mới đi về trước, làm cái gì thì không nói cũng biết.
Trong giới này luôn luôn hỗn loạn như vậy, kiểu giống như Tô San có hậu trường nhưng không quá hùng hậu, lúc trước cũng gặp kiểu quấy rầy như vầy, nhưng lúc đó còn có chị Lưu ngăn cản giúp cô, hôm đó nguyên chủ vẫn bị chuốc hai bình rượu, nếu không phải chị Lưu nhất quyết mang cô ấy đi, kết cục của nguyên chủ thực sự không thể tưởng tượng được.
Mặc dù chị Lưu thường xuyên bắt cô phải thế này thế nọ, nhưng Tô San biết, những điều chị Lưu làm đều không sai, chẳng qua do cô vẫn còn mang nặng tư tưởng của đời trước quá, nên không thể chấp nhận việc đóng mấy cảnh thân mật, nếu không trong giới giải trí, làm gì có nữ diễn viên nào nổi tiếng mà chưa từng đóng cảnh hôn hay cảnh giường chiếu, gần như không thể tìm ra.
“Lát nữa em tự gọi taxi về nhé, tối nay chị còn phải bay qua bên tỉnh A, Lý Tiếu có hợp tác hát nhạc phim cho một bộ phim truyền hình ở đó, chị có mời thầy dạy võ thuật cho em ở bên trung tâm thể thao, chị đã chọn người tốt nhất trong đội huấn luyện, khi nào em có thời gian thì qua đó gặp người ta mà tập luyện, không cần phải quá mức, chỉ cần tập được động tác cơ bản hoặc tư thế là được.”
Chị Lưu nghiêng đầu qua nói tiếp. Lý Tiếu cũng là ca sỹ dưới trướng chị Lưu, mặc dù không quá nổi tiếng nhưng giọng hát thì khá tốt.
“Em sẽ đi, có điều em cũng muốn dành thời gian học lái xe.”
Tô San không muốn suốt ngày để người khác đưa đón, sau này có một số chuyện cá nhân thì vẫn tự mình lái xe thì tốt hơn.
Nghe vậy, chị Lưu hơi nhíu nhíu mi, có vẻ đang suy nghĩ lịch trình hoạt động của cô, cuối cùng thản nhiên nói:
“Tùy em, cũng không phải trong thời gian ngắn là có thể thi được bằng lái, lúc sau em bắt đầu quay phim, còn chưa gặp đạo diễn bên phim “Tiên lộ”, còn đóng máy bên phim “Loạn thế chi ca”, đến lúc đó đoàn làm phim còn phải tổ chức họp báo đóng máy phim, em cũng phải có mặt, có điều nếu em có thể tranh thủ chút thời gian nào đó thì cũng ổn.”
Tô San cũng biết mình không có nhiều thời gian rảnh rỗi lắm, làm nghề này, thời gian là vàng bạc, mỗi ngày chạy tới chạy lui, thời gian nghỉ ngơi cũng không có, cô đã khá nhẹ nhàng, nếu như kiểu Giang Dần nghệ sỹ có đông fan hâm mộ như vậy chắc chắn còn mệt hơn, dù sao cũng đều kiếm tiền.
“Để lúc đó em sẽ xem xem.”
Cô rũ mắt xuống, có vẻ còn đang suy nghĩ.
Chị Lưu cũng không nói gì nữa, đến lúc tan tiệc, Tô San ký hợp đồng với bên chế tác, lúc này mới chân chính khó khăn.
Chị Lưu còn phải ra sân bay để kịp giờ bay, Tô San vốn định sẽ tự gọi taxi, nhưng Tô Nguyễn nhất định bắt tài xế đưa cô về, Tô San cũng không từ chối nữa.
Chiếc xe phóng nhanh trong đêm, từng ánh đèn nê ông trong thành phố nhấp nháy phồn hoa, cô nhìn ra cảnh sắc phía ngoài cửa sổ xe, nhất thời cảm thấy hơi thất thần.
“Chị nghe nói lúc trước Giang Dần còn đề cử em, tụi em có quen biết hả?”
Tô Nguyễn ngồi ghế trước đột nhiên lên tiếng hỏi.
Tô San lấy lại tinh thần, không khỏi ngẩng đầu lên nhìn chị ấy:
“Tính cả hôm nay thì mới gặp hai lần.”
Cô cũng rất hiếu kì, có điều nếu giờ tự nhiên hỏi thì hơi đột ngột, nếu không để sau này thuận tiện rồi hỏi sau.
“Tụi em không thân mà hắn lại đề cử em?”
Tô Nguyễn ý vị nghiền ngẫm nghiêng đầu nhìn cô:
“Chị nói với em, trong giới này quan hệ nam nữ rất hỗn loạn, em không được tùy tiện tin tưởng người khác, nếu không người bị hại chỉ có chính em thôi.”
Thấy chị ấy bắt đầu nghĩ nhiều, Tô San chỉ bất đắc dĩ cười cười:
“Người ta đã từng hợp tác với toàn mỹ nữ như vậy, chị cho rằng em là kiểu phụ nữ vạn người mê hả?”
Trong giới này thứ không thiếu nhất là mỹ nữ, Tô San cũng không cho rằng mình đã đến cảnh giới người gặp người thích, hoa gặp hoa nở.
“Cũng không chắc, biết đâu cậu ta thực sự có cảm tình với em thì sao? Trong giới này quan hệ nam nữ không quá mức cẩn trọng như người bình thường, chỉ cần có chút hảo cảm đã theo đuổi là rất bình thường, hơn nữa em gái của chị xinh đẹp như vậy, có thể hạ gục Tứ tiểu hoa đán trong nháy mắt!”
Thấy chị ấy càng nói càng quá, Tô San cũng cười không nói gì, có điều chị của cô nói không sai, trong giới này quan hệ nam nữ khá tùy tiện, nhìn Khúc Văn là biết, hắn theo đuổi nữ nghệ sỹ không phải một hai người.
Đến lúc xe dừng trước cổng chung cư của cô, Tô San nói chị của cô lên ngồi một chút, nhưng Tô Nguyễn lại nói còn có việc, nên phải đi trước, còn nói cô khi nào có thời gian qua bên đó chơi với Hy Hy, thằng bé cứ nhắc mãi muốn ăn đồ ăn dì út làm, Tô San nghe vậy cũng cười cười nói khi nào có thời gian sẽ qua.
Về đến nhà, Tô San gọi điện cho Tiểu Chu, nói cô ấy ngày mai qua đây cầm áo khoác của Tạ Duyên trả lại, tiện thể tới đó lấy cuốn kịch bản phim hôm trước để quên.
Hôm sau Tiểu Chu tới rất sớm, nghe thấy qua trả áo khoác cho Tạ Duyên, lập tức vẻ mặt trở nên ái muội sinh động, Tô San cũng không giải thích gì nhiều, giải thích nhiều lại có cảm giác cố ý che giấu.
…
Lúc này trong phòng hóa trang của Tạ Duyên ở phim trường, Hạ Hoa đang ngồi trên sô pha cầm một tập kịch bản và hợp đồng xem xét thật kỹ, chau mày, có vẻ rất không tình nguyện.
Cuối cùng cũng thả hợp đồng xuống bàn, ánh mắt sáng quắc hướng tới Tạ Duyên, người nãy giờ vẫn lướt điện thoại:
“Cậu thực sự muốn nhận đóng bộ phim kia của Phương Không?”
Người kia đang lướt Weibo đầu cũng không thèm ngẩng lên, hỏi lại:
“Chứ anh muốn tôi đóng phim gì?”
Phát hiện ra từ khi Tạ Duyên lập tài khoản Weibo liền rất thích ngồi đó lướt lướt, Hạ Hoa hừ lạnh một tiếng, nâng lên ly cà phê uống một ngụm lớn, muốn tinh thần được tỉnh táo:
“Tôi muốn cậu đóng phim thần tượng, cậu đồng ý đóng sao?”
Hạ Hoa buông ly xuống, ánh mắt bất mãn.
Dứt lời, Tạ Duyên đang lướt mạng bỗng nhiên ngẩng đâu, rất nghiêm túc nói:
“Gần đây có phim truyền hình nào mời tôi đóng không?”
Hạ Hoa: “……”
Bốn mắt nhìn nhau, Tạ Duyên ngồi đối diện vẫn một bộ dáng nhàn nhã cao ngạo, nếu không phải đang ngồi ở đây, Hạ Hoa sẽ cho rằng Tạ Duyên thật bị người ta đánh tráo rồi.
“Cậu đang nói giỡn với tôi hả? Tôi không thèm tin cậu!”
Hạ Hoa nhìn Tạ Duyên với ánh mắt hoài nghi, giống như kiểu đánh chết hắn cũng không tin Tạ Duyên sẽ đồng ý quay kiểu phim thần tượng ngọt ngấy như vậy.
Chỉ có Triệu Đồng nãy giờ ngồi một góc không lên tiếng là hiểu rõ, hắn chỉ muốn nói một điều, Duyên ca nhà hắn vì theo đuổi người ta mà không cần cả tiết tháo tự tôn nữa, Duyên ca vậy mà lại chịu đóng loại phim thần tượng mà anh ấy ghét nhất.
“Anh nghĩ là tôi nói giỡn sao?”
Lông mày Tạ Duyên hơi động, lại tiếp tục yên lặng ngồi lướt điện thoại, không phù hợp với trang phục diễn bộ áo giáp trên người chút nào.
“Cậu có biết phim thần tượng là như thế nào không?”
Hạ Hoa nghĩ là hắn không biết, vô cùng nghiêm túc đứng dậy giải thích cho hắn:
“Chính là thể loại phim yêu đương tình cảm, từ đầu đến cuối đều chỉ có mấy cảnh quay anh yêu em, em yêu anh, hiểu lầm tới, hiểu lầm lui, cậu đừng để đến lúc đó chịu không nổi đòi hủy bỏ, như vậy sẽ phải bồi thường vi phạm hợp đồng!”
Tạ Duyên: “Anh nghĩ tôi chưa thấy phim thần tượng bao giờ hay sao?”
Triệu Đồng ngồi trong góc không nhịn được thiếu chút nữa cười ra tiếng, chỉ cố gắng nhịn cúi đầu tiếp tục chơi game. Hạ Hoa thì chỉ cảm thấy giống như hôm nay mặt trời mọc hướng tây, cuối cùng vẫn mở máy tính bảng, vào hộp thư, xem qua một lượt xem có những kịch bản nào gửi tới.
“Tôi nhìn qua, tổng cộng có bảy tám kịch bản phim, nhưng tôi chỉ cảm thấy “Vương Cung” là thích hợp với cậu, bộ phim này chủ đạo là xoay quanh nam chính, vốn đầu tư hơn trăm triệu, đạo diễn và đội chế tác đều là đứng đầu cả nước, bọn họ liên hệ với tôi từ lâu lắm rồi, tôi nghĩ cậu không quay phim truyền hình nên vẫn từ chối, nhưng mỗi lần lại đề nghị mức thù lao càng cao hơn, giống như nhất định phải mời được cậu đóng cho bằng được, thế nào, bộ phim này không tồi đúng không?”
Hạ Hoa nói, còn xoay máy tính bảng qua cho Tạ Duyên nhìn.
Tạ Duyên chỉ nhìn lướt qua, nhíu nhíu mi:
“Đề tài này quá nặng nề, có cái nào nhẹ nhàng hơn, đoàn phim cũng không cần quá xa hoa như vậy.”
Triệu Đồng ngồi trong góc cuối cùng không nhịn được lấy tay bịt miệng sợ cười ra tiếng bị người khác nghe được.
Nghe vậy, sắc mặt Hạ Hoa hơi biến đổi, hắn cũng không phải đồ ngốc, không ít thì nhiều cũng phát hiện Tạ Duyên tự nhiên thay đổi như vậy không thể không có lý do.
“Trước kia cậu không phải nói tuyệt đối không quay mấy phim tình tình cảm cảm sao?”
Hạ Hoa nhìn chằm chằm hắn với ánh mắt sáng quắc, giống như muốn nhìn xuyên qua đó để phát hiện điều khác thường.
“Tôi cũng từng nói, con người luôn phải thay đổi thì mới có thể theo kịp bước chân của thời đại.”
Tạ Duyên nói, bỗng nhiên kéo mở ngăn kéo, lấy ra một tập kịch bản, ném qua cho Hạ Hoa:
“Tôi muốn đóng bộ phim này.”
Nhận lấy tập kịch bản kia, Hạ Hoa nghi hoặc lật mở vài trang, muốn nhìn xem bộ phim thần tượng này có điểm gì hấp dẫn như vậy, vậy mà có thể khiến Tạ Duyên phá lệ.
Khi nhìn thấy nội dụng, mày Hạ Hoa càng nhíu chặt hơn, trừng mắt với Tạ Duyên một cái, sau đó cầm máy tính bảng hình như chat với một ai đó, mặt liền trầm xuống, ném quyển kịch bản lên bàn.
“Cậu có ý tứ với cô Tô San kia.”
Đây rõ ràng là câu trần thuật.
Tạ Duyên chỉ hơi liếc mắt qua:
“Bộ phim này anh có thể lấy được không?”
Hạ Hoa: “……”
Một bộ phim với đội chế tác con con, nếu như phía nhà sản xuất mà biết Tạ Duyên muốn đóng, làm gì có lý do gì mà không thể lấy, có khi còn có thể kêu gọi vốn đầu tư, từ một phim nhỏ có thể thành siêu phẩm, chỉ là…
Hạ Hoa hít sâu một hơi, ngồi trên sô pha vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm người đối diện:
“Cô ta có điểm gì tốt? Xinh đẹp? Trẻ tuổi?”
Trong giới này không phải không có người trẻ tuổi hơn, đẹp hơn Tô San!
“Cốc! Cốc! Cốc”
Lúc này đột nhiên có người gõ cửa, Triệu Đồng yên lặng đi ra mở cửa, cửa vừa mở, liền thấy Tiểu Chu đừng bên ngoài, trong tay còn cầm một cái túi hồng nhạt.
“Triệu ca, Tạ lão sư có ở đây không? Đây là áo của anh ấy, với lại hình như kịch bản của chị Tô nhà em cũng ở đây…”
Tiểu Chu cũng không đi vào, chỉ đứng ở cửa hỏi.
Nhưng người bên trong phòng đều nghe được cô nói gì, vừa nghe thấy quần áo gì đó, Hạ Hoa không nhịn được lại nhìn lại Tạ Duyên, xem ra hai người này lén sau lưng hắn phát triển tới mức nào rồi không biết, còn dấu kín mít như vậy!
“A? Để tôi lấy cho cô!”
Triệu Đồng nghe vậy lập tức nhận lấy cái túi đựng áo, quay vào phòng cầm lấy tập kịch bản đưa cho Tiểu Chu.
Hạ Hoa đứng dậy nhìn cái túi hồng nhạt kia, thấy bên trong chứa một cái áo khoác đen, hắn lắc đầu bất đắc dĩ, cất máy tính bảng, chợt đứng dậy:
“Tôi đi đây, phim thần tượng kia tôi sẽ giúp cậu nhận vai!”
Lấy được kịch bản, Tiểu Chu định đi khỏi thì Hạ Hoa từ bên trong đi ra, lại sợ tới mức tránh ra một bên để Hạ Hoa đi trước.
….
Buổi chiều, Tô San nhận lại kịch bản Tiểu Chu lấy về, nghe Tiểu Chu nói, bên phía đoàn phim cũng gần xong rồi, chuẩn bị đóng máy, vào khoảng cuối tháng, lúc đó cô cũng sẽ đi họp báo đóng máy phim.
Mấy ngày sau cô có đi gặp đạo diễn phim “Tiên lộ”, đạo diễn Vương này cũng không thể hiện xem trọng cô gì lắm, chỉ nói có một vai khá thích hợp với cô, nhưng chỉ xuất hiện trong một tập phim.
Đó là vai con gái của một vị tiên, lúc sau bị nhân vật phản diện chết, rồi vu oan cho nữ chính, đạo diễn nói ngoại hình của cô tương đối phù hợp với nhân vật này, ý của chị Lưu là một tập cũng được, coi như vai khách mời, tiện thể tạo quan hệ tốt với đạo diễn Vương. Tô San tất nhiên cũng đồng ý.
Có điều cô không có nhiều thời gian để học lái xe, cần dành một khoảng thời gian để học động tác võ thuật, bởi vì sư phụ nói động tác của cô không đủ lực, nói cô cần luyện tập nhiều.
Cho đến ngày “Loạn thế chi ca” đóng máy, đã có quyết định thời điểm công chiếu, còn công bố một đoạn trailer 10 giây, tuy rằng chỉ ngắn 10 giây, nhưng vẫn trở thành hot search số 1 trên mạng.
Cư dân mạng A: “Hình ảnh thật là đẹp, rất mong chờ!”
Cư dân mạng B: “A a a! Rốt cuộc cũng được xem phim của ông xã!”
Cư dân mạng C: “Không lẽ tôi bị ảo giác??? Tuy rằng chỉ có một giây , sao tôi lại cảm thấy ánh mắt của Tô San thật khí phách???”
Cư dân mạng D: “Ui mẹ ơi, kia là Tô San hả? Xảy ra chuyện gì vậy?”
Cư dân mạng E: “Hóa ra không phải mình tôi bị ảo giác, tuy là chỉ có một giây, nhưng tôi lại thấy cô ấy diễn xuất còn tốt hơn Phạm Mộng, tôi có nên đi khám mắt hay không?”
Cư dân mạng F: “Thủy quân của diễn viên hạng ba lại tới đánh chiếm trận địa sao? Tâng bốc cái gì không tâng bốc, lại tâng bốc diễn xuất của cô ta, làm ơn đi khám mắt hết đi *mỉm cười*”
Cư dân mạng G: “Tạo hình của Tô San rất đẹp a, chờ mong Tô San trong phim này có thể tiến bộ hơn, nếu không thì thật lãng phí khuôn mặt đẹp *che mặt*”
Vốn dĩ chỉ là công bố trailer thôi, nhưng cuối cùng lại thành fan của Phạm Mộng điên cuồng chế nhạo diễn xuất của cô, cuối cùng còn vượt qua khỏi độ hot của trailer, fan hai nhà náo loạn cả lên.
Tô San cũng có fan, trong thời gian này fan cũng nhiều lên đáng kể, mặc dù không thể thắng fan của Phạm Mộng nhưng cũng không bị người ta đè bẹp dí, chị Lưu nói, mặc dù cãi qua cãi lại không hay lắm, nhưng có thể thu hút chú ý, nhiều người chú ý, sẽ có nhiều fan hơn, một ngày nào đó cũng có thể trở thành câu lạc bộ fan hâm mộ.
Tô San cũng không để ý nhiều chiến lược marketing của chị Lưu, hơn nữa ngày mai còn có họp báo đóng máy, đến lúc đó sẽ có rất nhiều truyền thông quan tâm, nghe nói còn phát sóng trực tiếp cuộc họp báo, chị Lưu nói cô mặc đẹp chút, cố ý đến một nhãn hàng nổi tiếng mượn một bộ lễ phục mới ra, nhất định muốn dùng sắc đẹp áp đảo Phạm Mộng.
Giờ chỉ mới ra mắt đoạn trailer 10 giây cũng không thể hiện được gì nhiều, Tô San cũng không trông chờ vào việc có thể thay đổi hình ảnh bình hoa di động, mọi chuyện phải từ từ.
Sáng sớm hôm sau, chị Lưu cùng với chuyên viên trang điểm đến trang điểm sửa soạn cho cô, còn mang tới một cái váy trắng dài trễ vai, nếu cúi đầu sợ là sẽ bị lộ.
“Váy này rất hợp với màu da của em, nếu em muốn dùng nhan sắc làm chủ đạo, thì bộ này cũng khá bảo thủ rồi, may là chị còn không bắt em mặc cái váy cổ khoét sâu chữ V đó.”
Chị Lưu đứng cạnh cửa nói với cô, vừa nói chuyên viên trang điểm qua làm tóc cho cô.
Tô San ngồi trước gương trang điểm, cúi đầu, cứ có cảm giác vai áo trễ xuống giống như sắp rớt tới nơi, lập tức cảm thấy hơi không thoải mái, định thay cái váy khác.
Chị Lưu thỉnh thoảng nhìn vao đồng hồ hối thúc mọi người:
“Nhanh lên, nhanh lên, lát nữa không biết có bị kẹt xe hay không, còn hẹn phỏng vấn trước họp báo nữa, lúc em cúi đầu thì lấy tay che lại ngực là được, váy này rất quý giá, chị tốn nhiều công sức mới mượn cho em đấy.”
“Thực ra mọi người trong nhà tôi gen ngoại hình đều khá tốt.”
Tô San thả ly nước xuống cười nói.
Nghe vậy, Giang Dần cũng không nói gì, khẽ cười một tiếng lại tiếp tục cúi đầu chơi game. Thực sự thì Tô San muốn hỏi hắn tại sao lại đề cử cô, cuối cùng cũng không hỏi ra, thôi để chờ sau này khi nào tiện rồi hỏi cũng không muộn.
Trong phòng thỉnh thoảng vang lên tiếng cạn ly, mấy buổi xã giao như vậy người bị thiệt luôn luôn là phụ nữ, mấy cô bé người mới cũng bị buộc uống rượu, vì xã giao nên bắt buộc phải uống, thậm chí còn có một người đàn ông trung niên còn dắt một cô người mới đi về trước, làm cái gì thì không nói cũng biết.
Trong giới này luôn luôn hỗn loạn như vậy, kiểu giống như Tô San có hậu trường nhưng không quá hùng hậu, lúc trước cũng gặp kiểu quấy rầy như vầy, nhưng lúc đó còn có chị Lưu ngăn cản giúp cô, hôm đó nguyên chủ vẫn bị chuốc hai bình rượu, nếu không phải chị Lưu nhất quyết mang cô ấy đi, kết cục của nguyên chủ thực sự không thể tưởng tượng được.
Mặc dù chị Lưu thường xuyên bắt cô phải thế này thế nọ, nhưng Tô San biết, những điều chị Lưu làm đều không sai, chẳng qua do cô vẫn còn mang nặng tư tưởng của đời trước quá, nên không thể chấp nhận việc đóng mấy cảnh thân mật, nếu không trong giới giải trí, làm gì có nữ diễn viên nào nổi tiếng mà chưa từng đóng cảnh hôn hay cảnh giường chiếu, gần như không thể tìm ra.
“Lát nữa em tự gọi taxi về nhé, tối nay chị còn phải bay qua bên tỉnh A, Lý Tiếu có hợp tác hát nhạc phim cho một bộ phim truyền hình ở đó, chị có mời thầy dạy võ thuật cho em ở bên trung tâm thể thao, chị đã chọn người tốt nhất trong đội huấn luyện, khi nào em có thời gian thì qua đó gặp người ta mà tập luyện, không cần phải quá mức, chỉ cần tập được động tác cơ bản hoặc tư thế là được.”
Chị Lưu nghiêng đầu qua nói tiếp. Lý Tiếu cũng là ca sỹ dưới trướng chị Lưu, mặc dù không quá nổi tiếng nhưng giọng hát thì khá tốt.
“Em sẽ đi, có điều em cũng muốn dành thời gian học lái xe.”
Tô San không muốn suốt ngày để người khác đưa đón, sau này có một số chuyện cá nhân thì vẫn tự mình lái xe thì tốt hơn.
Nghe vậy, chị Lưu hơi nhíu nhíu mi, có vẻ đang suy nghĩ lịch trình hoạt động của cô, cuối cùng thản nhiên nói:
“Tùy em, cũng không phải trong thời gian ngắn là có thể thi được bằng lái, lúc sau em bắt đầu quay phim, còn chưa gặp đạo diễn bên phim “Tiên lộ”, còn đóng máy bên phim “Loạn thế chi ca”, đến lúc đó đoàn làm phim còn phải tổ chức họp báo đóng máy phim, em cũng phải có mặt, có điều nếu em có thể tranh thủ chút thời gian nào đó thì cũng ổn.”
Tô San cũng biết mình không có nhiều thời gian rảnh rỗi lắm, làm nghề này, thời gian là vàng bạc, mỗi ngày chạy tới chạy lui, thời gian nghỉ ngơi cũng không có, cô đã khá nhẹ nhàng, nếu như kiểu Giang Dần nghệ sỹ có đông fan hâm mộ như vậy chắc chắn còn mệt hơn, dù sao cũng đều kiếm tiền.
“Để lúc đó em sẽ xem xem.”
Cô rũ mắt xuống, có vẻ còn đang suy nghĩ.
Chị Lưu cũng không nói gì nữa, đến lúc tan tiệc, Tô San ký hợp đồng với bên chế tác, lúc này mới chân chính khó khăn.
Chị Lưu còn phải ra sân bay để kịp giờ bay, Tô San vốn định sẽ tự gọi taxi, nhưng Tô Nguyễn nhất định bắt tài xế đưa cô về, Tô San cũng không từ chối nữa.
Chiếc xe phóng nhanh trong đêm, từng ánh đèn nê ông trong thành phố nhấp nháy phồn hoa, cô nhìn ra cảnh sắc phía ngoài cửa sổ xe, nhất thời cảm thấy hơi thất thần.
“Chị nghe nói lúc trước Giang Dần còn đề cử em, tụi em có quen biết hả?”
Tô Nguyễn ngồi ghế trước đột nhiên lên tiếng hỏi.
Tô San lấy lại tinh thần, không khỏi ngẩng đầu lên nhìn chị ấy:
“Tính cả hôm nay thì mới gặp hai lần.”
Cô cũng rất hiếu kì, có điều nếu giờ tự nhiên hỏi thì hơi đột ngột, nếu không để sau này thuận tiện rồi hỏi sau.
“Tụi em không thân mà hắn lại đề cử em?”
Tô Nguyễn ý vị nghiền ngẫm nghiêng đầu nhìn cô:
“Chị nói với em, trong giới này quan hệ nam nữ rất hỗn loạn, em không được tùy tiện tin tưởng người khác, nếu không người bị hại chỉ có chính em thôi.”
Thấy chị ấy bắt đầu nghĩ nhiều, Tô San chỉ bất đắc dĩ cười cười:
“Người ta đã từng hợp tác với toàn mỹ nữ như vậy, chị cho rằng em là kiểu phụ nữ vạn người mê hả?”
Trong giới này thứ không thiếu nhất là mỹ nữ, Tô San cũng không cho rằng mình đã đến cảnh giới người gặp người thích, hoa gặp hoa nở.
“Cũng không chắc, biết đâu cậu ta thực sự có cảm tình với em thì sao? Trong giới này quan hệ nam nữ không quá mức cẩn trọng như người bình thường, chỉ cần có chút hảo cảm đã theo đuổi là rất bình thường, hơn nữa em gái của chị xinh đẹp như vậy, có thể hạ gục Tứ tiểu hoa đán trong nháy mắt!”
Thấy chị ấy càng nói càng quá, Tô San cũng cười không nói gì, có điều chị của cô nói không sai, trong giới này quan hệ nam nữ khá tùy tiện, nhìn Khúc Văn là biết, hắn theo đuổi nữ nghệ sỹ không phải một hai người.
Đến lúc xe dừng trước cổng chung cư của cô, Tô San nói chị của cô lên ngồi một chút, nhưng Tô Nguyễn lại nói còn có việc, nên phải đi trước, còn nói cô khi nào có thời gian qua bên đó chơi với Hy Hy, thằng bé cứ nhắc mãi muốn ăn đồ ăn dì út làm, Tô San nghe vậy cũng cười cười nói khi nào có thời gian sẽ qua.
Về đến nhà, Tô San gọi điện cho Tiểu Chu, nói cô ấy ngày mai qua đây cầm áo khoác của Tạ Duyên trả lại, tiện thể tới đó lấy cuốn kịch bản phim hôm trước để quên.
Hôm sau Tiểu Chu tới rất sớm, nghe thấy qua trả áo khoác cho Tạ Duyên, lập tức vẻ mặt trở nên ái muội sinh động, Tô San cũng không giải thích gì nhiều, giải thích nhiều lại có cảm giác cố ý che giấu.
…
Lúc này trong phòng hóa trang của Tạ Duyên ở phim trường, Hạ Hoa đang ngồi trên sô pha cầm một tập kịch bản và hợp đồng xem xét thật kỹ, chau mày, có vẻ rất không tình nguyện.
Cuối cùng cũng thả hợp đồng xuống bàn, ánh mắt sáng quắc hướng tới Tạ Duyên, người nãy giờ vẫn lướt điện thoại:
“Cậu thực sự muốn nhận đóng bộ phim kia của Phương Không?”
Người kia đang lướt Weibo đầu cũng không thèm ngẩng lên, hỏi lại:
“Chứ anh muốn tôi đóng phim gì?”
Phát hiện ra từ khi Tạ Duyên lập tài khoản Weibo liền rất thích ngồi đó lướt lướt, Hạ Hoa hừ lạnh một tiếng, nâng lên ly cà phê uống một ngụm lớn, muốn tinh thần được tỉnh táo:
“Tôi muốn cậu đóng phim thần tượng, cậu đồng ý đóng sao?”
Hạ Hoa buông ly xuống, ánh mắt bất mãn.
Dứt lời, Tạ Duyên đang lướt mạng bỗng nhiên ngẩng đâu, rất nghiêm túc nói:
“Gần đây có phim truyền hình nào mời tôi đóng không?”
Hạ Hoa: “……”
Bốn mắt nhìn nhau, Tạ Duyên ngồi đối diện vẫn một bộ dáng nhàn nhã cao ngạo, nếu không phải đang ngồi ở đây, Hạ Hoa sẽ cho rằng Tạ Duyên thật bị người ta đánh tráo rồi.
“Cậu đang nói giỡn với tôi hả? Tôi không thèm tin cậu!”
Hạ Hoa nhìn Tạ Duyên với ánh mắt hoài nghi, giống như kiểu đánh chết hắn cũng không tin Tạ Duyên sẽ đồng ý quay kiểu phim thần tượng ngọt ngấy như vậy.
Chỉ có Triệu Đồng nãy giờ ngồi một góc không lên tiếng là hiểu rõ, hắn chỉ muốn nói một điều, Duyên ca nhà hắn vì theo đuổi người ta mà không cần cả tiết tháo tự tôn nữa, Duyên ca vậy mà lại chịu đóng loại phim thần tượng mà anh ấy ghét nhất.
“Anh nghĩ là tôi nói giỡn sao?”
Lông mày Tạ Duyên hơi động, lại tiếp tục yên lặng ngồi lướt điện thoại, không phù hợp với trang phục diễn bộ áo giáp trên người chút nào.
“Cậu có biết phim thần tượng là như thế nào không?”
Hạ Hoa nghĩ là hắn không biết, vô cùng nghiêm túc đứng dậy giải thích cho hắn:
“Chính là thể loại phim yêu đương tình cảm, từ đầu đến cuối đều chỉ có mấy cảnh quay anh yêu em, em yêu anh, hiểu lầm tới, hiểu lầm lui, cậu đừng để đến lúc đó chịu không nổi đòi hủy bỏ, như vậy sẽ phải bồi thường vi phạm hợp đồng!”
Tạ Duyên: “Anh nghĩ tôi chưa thấy phim thần tượng bao giờ hay sao?”
Triệu Đồng ngồi trong góc không nhịn được thiếu chút nữa cười ra tiếng, chỉ cố gắng nhịn cúi đầu tiếp tục chơi game. Hạ Hoa thì chỉ cảm thấy giống như hôm nay mặt trời mọc hướng tây, cuối cùng vẫn mở máy tính bảng, vào hộp thư, xem qua một lượt xem có những kịch bản nào gửi tới.
“Tôi nhìn qua, tổng cộng có bảy tám kịch bản phim, nhưng tôi chỉ cảm thấy “Vương Cung” là thích hợp với cậu, bộ phim này chủ đạo là xoay quanh nam chính, vốn đầu tư hơn trăm triệu, đạo diễn và đội chế tác đều là đứng đầu cả nước, bọn họ liên hệ với tôi từ lâu lắm rồi, tôi nghĩ cậu không quay phim truyền hình nên vẫn từ chối, nhưng mỗi lần lại đề nghị mức thù lao càng cao hơn, giống như nhất định phải mời được cậu đóng cho bằng được, thế nào, bộ phim này không tồi đúng không?”
Hạ Hoa nói, còn xoay máy tính bảng qua cho Tạ Duyên nhìn.
Tạ Duyên chỉ nhìn lướt qua, nhíu nhíu mi:
“Đề tài này quá nặng nề, có cái nào nhẹ nhàng hơn, đoàn phim cũng không cần quá xa hoa như vậy.”
Triệu Đồng ngồi trong góc cuối cùng không nhịn được lấy tay bịt miệng sợ cười ra tiếng bị người khác nghe được.
Nghe vậy, sắc mặt Hạ Hoa hơi biến đổi, hắn cũng không phải đồ ngốc, không ít thì nhiều cũng phát hiện Tạ Duyên tự nhiên thay đổi như vậy không thể không có lý do.
“Trước kia cậu không phải nói tuyệt đối không quay mấy phim tình tình cảm cảm sao?”
Hạ Hoa nhìn chằm chằm hắn với ánh mắt sáng quắc, giống như muốn nhìn xuyên qua đó để phát hiện điều khác thường.
“Tôi cũng từng nói, con người luôn phải thay đổi thì mới có thể theo kịp bước chân của thời đại.”
Tạ Duyên nói, bỗng nhiên kéo mở ngăn kéo, lấy ra một tập kịch bản, ném qua cho Hạ Hoa:
“Tôi muốn đóng bộ phim này.”
Nhận lấy tập kịch bản kia, Hạ Hoa nghi hoặc lật mở vài trang, muốn nhìn xem bộ phim thần tượng này có điểm gì hấp dẫn như vậy, vậy mà có thể khiến Tạ Duyên phá lệ.
Khi nhìn thấy nội dụng, mày Hạ Hoa càng nhíu chặt hơn, trừng mắt với Tạ Duyên một cái, sau đó cầm máy tính bảng hình như chat với một ai đó, mặt liền trầm xuống, ném quyển kịch bản lên bàn.
“Cậu có ý tứ với cô Tô San kia.”
Đây rõ ràng là câu trần thuật.
Tạ Duyên chỉ hơi liếc mắt qua:
“Bộ phim này anh có thể lấy được không?”
Hạ Hoa: “……”
Một bộ phim với đội chế tác con con, nếu như phía nhà sản xuất mà biết Tạ Duyên muốn đóng, làm gì có lý do gì mà không thể lấy, có khi còn có thể kêu gọi vốn đầu tư, từ một phim nhỏ có thể thành siêu phẩm, chỉ là…
Hạ Hoa hít sâu một hơi, ngồi trên sô pha vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm người đối diện:
“Cô ta có điểm gì tốt? Xinh đẹp? Trẻ tuổi?”
Trong giới này không phải không có người trẻ tuổi hơn, đẹp hơn Tô San!
“Cốc! Cốc! Cốc”
Lúc này đột nhiên có người gõ cửa, Triệu Đồng yên lặng đi ra mở cửa, cửa vừa mở, liền thấy Tiểu Chu đừng bên ngoài, trong tay còn cầm một cái túi hồng nhạt.
“Triệu ca, Tạ lão sư có ở đây không? Đây là áo của anh ấy, với lại hình như kịch bản của chị Tô nhà em cũng ở đây…”
Tiểu Chu cũng không đi vào, chỉ đứng ở cửa hỏi.
Nhưng người bên trong phòng đều nghe được cô nói gì, vừa nghe thấy quần áo gì đó, Hạ Hoa không nhịn được lại nhìn lại Tạ Duyên, xem ra hai người này lén sau lưng hắn phát triển tới mức nào rồi không biết, còn dấu kín mít như vậy!
“A? Để tôi lấy cho cô!”
Triệu Đồng nghe vậy lập tức nhận lấy cái túi đựng áo, quay vào phòng cầm lấy tập kịch bản đưa cho Tiểu Chu.
Hạ Hoa đứng dậy nhìn cái túi hồng nhạt kia, thấy bên trong chứa một cái áo khoác đen, hắn lắc đầu bất đắc dĩ, cất máy tính bảng, chợt đứng dậy:
“Tôi đi đây, phim thần tượng kia tôi sẽ giúp cậu nhận vai!”
Lấy được kịch bản, Tiểu Chu định đi khỏi thì Hạ Hoa từ bên trong đi ra, lại sợ tới mức tránh ra một bên để Hạ Hoa đi trước.
….
Buổi chiều, Tô San nhận lại kịch bản Tiểu Chu lấy về, nghe Tiểu Chu nói, bên phía đoàn phim cũng gần xong rồi, chuẩn bị đóng máy, vào khoảng cuối tháng, lúc đó cô cũng sẽ đi họp báo đóng máy phim.
Mấy ngày sau cô có đi gặp đạo diễn phim “Tiên lộ”, đạo diễn Vương này cũng không thể hiện xem trọng cô gì lắm, chỉ nói có một vai khá thích hợp với cô, nhưng chỉ xuất hiện trong một tập phim.
Đó là vai con gái của một vị tiên, lúc sau bị nhân vật phản diện chết, rồi vu oan cho nữ chính, đạo diễn nói ngoại hình của cô tương đối phù hợp với nhân vật này, ý của chị Lưu là một tập cũng được, coi như vai khách mời, tiện thể tạo quan hệ tốt với đạo diễn Vương. Tô San tất nhiên cũng đồng ý.
Có điều cô không có nhiều thời gian để học lái xe, cần dành một khoảng thời gian để học động tác võ thuật, bởi vì sư phụ nói động tác của cô không đủ lực, nói cô cần luyện tập nhiều.
Cho đến ngày “Loạn thế chi ca” đóng máy, đã có quyết định thời điểm công chiếu, còn công bố một đoạn trailer 10 giây, tuy rằng chỉ ngắn 10 giây, nhưng vẫn trở thành hot search số 1 trên mạng.
Cư dân mạng A: “Hình ảnh thật là đẹp, rất mong chờ!”
Cư dân mạng B: “A a a! Rốt cuộc cũng được xem phim của ông xã!”
Cư dân mạng C: “Không lẽ tôi bị ảo giác??? Tuy rằng chỉ có một giây , sao tôi lại cảm thấy ánh mắt của Tô San thật khí phách???”
Cư dân mạng D: “Ui mẹ ơi, kia là Tô San hả? Xảy ra chuyện gì vậy?”
Cư dân mạng E: “Hóa ra không phải mình tôi bị ảo giác, tuy là chỉ có một giây, nhưng tôi lại thấy cô ấy diễn xuất còn tốt hơn Phạm Mộng, tôi có nên đi khám mắt hay không?”
Cư dân mạng F: “Thủy quân của diễn viên hạng ba lại tới đánh chiếm trận địa sao? Tâng bốc cái gì không tâng bốc, lại tâng bốc diễn xuất của cô ta, làm ơn đi khám mắt hết đi *mỉm cười*”
Cư dân mạng G: “Tạo hình của Tô San rất đẹp a, chờ mong Tô San trong phim này có thể tiến bộ hơn, nếu không thì thật lãng phí khuôn mặt đẹp *che mặt*”
Vốn dĩ chỉ là công bố trailer thôi, nhưng cuối cùng lại thành fan của Phạm Mộng điên cuồng chế nhạo diễn xuất của cô, cuối cùng còn vượt qua khỏi độ hot của trailer, fan hai nhà náo loạn cả lên.
Tô San cũng có fan, trong thời gian này fan cũng nhiều lên đáng kể, mặc dù không thể thắng fan của Phạm Mộng nhưng cũng không bị người ta đè bẹp dí, chị Lưu nói, mặc dù cãi qua cãi lại không hay lắm, nhưng có thể thu hút chú ý, nhiều người chú ý, sẽ có nhiều fan hơn, một ngày nào đó cũng có thể trở thành câu lạc bộ fan hâm mộ.
Tô San cũng không để ý nhiều chiến lược marketing của chị Lưu, hơn nữa ngày mai còn có họp báo đóng máy, đến lúc đó sẽ có rất nhiều truyền thông quan tâm, nghe nói còn phát sóng trực tiếp cuộc họp báo, chị Lưu nói cô mặc đẹp chút, cố ý đến một nhãn hàng nổi tiếng mượn một bộ lễ phục mới ra, nhất định muốn dùng sắc đẹp áp đảo Phạm Mộng.
Giờ chỉ mới ra mắt đoạn trailer 10 giây cũng không thể hiện được gì nhiều, Tô San cũng không trông chờ vào việc có thể thay đổi hình ảnh bình hoa di động, mọi chuyện phải từ từ.
Sáng sớm hôm sau, chị Lưu cùng với chuyên viên trang điểm đến trang điểm sửa soạn cho cô, còn mang tới một cái váy trắng dài trễ vai, nếu cúi đầu sợ là sẽ bị lộ.
“Váy này rất hợp với màu da của em, nếu em muốn dùng nhan sắc làm chủ đạo, thì bộ này cũng khá bảo thủ rồi, may là chị còn không bắt em mặc cái váy cổ khoét sâu chữ V đó.”
Chị Lưu đứng cạnh cửa nói với cô, vừa nói chuyên viên trang điểm qua làm tóc cho cô.
Tô San ngồi trước gương trang điểm, cúi đầu, cứ có cảm giác vai áo trễ xuống giống như sắp rớt tới nơi, lập tức cảm thấy hơi không thoải mái, định thay cái váy khác.
Chị Lưu thỉnh thoảng nhìn vao đồng hồ hối thúc mọi người:
“Nhanh lên, nhanh lên, lát nữa không biết có bị kẹt xe hay không, còn hẹn phỏng vấn trước họp báo nữa, lúc em cúi đầu thì lấy tay che lại ngực là được, váy này rất quý giá, chị tốn nhiều công sức mới mượn cho em đấy.”
Bình luận facebook