Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2: - Với Nhất Diệp thì đó là cả đời
Editor: Yuri Ilukh
Núi Cửu Liên là nơi tu luyện của anh trai Hoa Nhất Diệp nhưng nơi có linh khí nhiều nhất ở đây lại là tại chỗ ở của Nhất Diệp.
Sau núi Cửu Liên có một gốc cây cổ thụ ngàn năm, cành lá sum suê, chằng chịt tạo thành một căn nhà gỗ thật lớn treo trên vách đá, chung quanh tường là linh khí hội tụ.
Nhất Diệp nằm ngửa trên một cành cây buồn chán nhìn lên không trung.
"Diệp tử, ngày mai Cửu Liên chân nhân phi thằng rồi sao chị không đi thăm ngài ấy?" Tiểu đằng yêu ngàn năm mọc ra một chồi non nhỏ nói chuyện cùng Hoa Nhất Diệp.
"Chờ tí nữa chị sẽ đi" Nhất Diệp nói, "Chắc bây giờ đang có rất nhiều đại lão tiên môn đang đến chào hỏi anh ấy rồi"
"Nhưng mà Cửu Liên chân nhân rất thương chị" Lá cây của chồi non nhỏ nói.
"Chị biết anh trai rất thương chị, nhưng thế thì chị càng không thể bám lấy anh ấy" Hoa Nhất Diệp đau buồn nói, "Anh ấy vốn đau lòng cho chị, nếu thấy chị quấn lấy, không muốn rời thì sợ là lúc phi thăng tâm lý sẽ không được tập trung, mà thần Lôi cũng không phải người thích ăn chay.
"Vậy chị không nhớ ngài ấy sao?"
"Đương nhiên có, nhưng chị chỉ còn lại 20 năm tuổi thọ, chia ly cũng là chuyện sớm muộn" Ngay tại thời điểm tu vi không tăng lên được thì Nhất Diệp đã biết chuyện này sớm muộn gì cũng xảy ra. Bây giờ anh trai phi thăng, không cần phải thấy cảnh cô gặp đại nạn cũng xem như là một kết thúc tốt đẹp.
"Tuổi thọ của con người thật là ngắn ngủi" Tiểu đằng yêu cảm thán.
"Đương nhiên không thể so với em được rồi" Nhất Diệp duỗi tay chọc chọc chồi non nhỏ, "Hơn 3000 năm mới mở linh trí, lại thêm 2000 năm nữa mới có thể nói chuyện, bây giờ đã 5000 tuổi nhưng vẫn chưa thể hoá hình"
"Chị thì biết gì, tại thực vật bọn em tu luyện không dễ, nhưng mà một khi tu luyện thành công thì cũng không cần trải qua thiên kiếp, chỉ cần mạnh khoẻ lớn lên là được rồi".
"Với điều kiện không có nhân tu nào nhìn trúng các em, hái đi luyện thuốc thì mới được" Nhất Diệp hù doạ.
"Haizz" Tiểu đằng yêu lo sợ nói, "Sau khi chân nhân phi thăng chị có đem em đi luyện thuốc không đó?"
"Chuyện này còn chưa biết được"
"Em phải làm sao bây giờ" Tiểu đằng yêu khóc đến đau lòng.
"Nếu không được thì em đi theo chị đi rồi chị sẽ tìm một chỗ giấu em đi" Nhất Diệp đề nghị.
"Chính chị còn không bảo vệ được bản thân thì sao mà bảo vệ được em"
"Ừ nhỉ" Nhất Diệp rất tự mình hiểu mình, "Chờ anh trai phi thăng thì chị không thể cáo mượn oai hùm nữa, cuộc sống sau này liền xuống dốc không phanh rồi"
"Vậy... sau này chị định làm sao?" Tiểu đằng yêu lo lắng hỏi.
"Chị định chờ anh trai phi thăng sẽ đi đến trần gian. Nhưng chuyện xảy ra hôm trước cho thấy... chắc là chị phải trải qua tình kiếp" Vẻ mặt Nhất Diệp lập tức tươi tỉnh hẳn lên khi nghĩ tới Vũ Quân.
"Người chị nói chính là soái ca hôm trước chị gặp được ở chính điện của chân quân sao?" Tiểu đằng yêu không đồng tình nói, "Làm gì có ai vừa gặp đã yêu, không lẽ chị thấy người ta đẹp trai là liền muốn chiếm làm của riêng giống như con người hay tranh nhau pháp bảo theo du͙ƈ vọиɠ của bản thân đó hả."
"Em không hiểu đâu..." Nhất Diệp nói, "Trước kia chị có đọc một quyển sách, tên gì thì quên mất rồi, nhưng nội dung đại khái viết về một người khi về già sẽ hối hận vì mình khi trẻ sống không tuỳ hứng. Chị đây là dũng cảm theo đuổi tình yêu, dù sao thì cũng chỉ còn 20 năm, sao lại không sống điên cuồng một chút".
Câu chuyện này là lúc trước Nhất Diệp có nhìn thấy trong một cuốn sách ở trần gian, tên cụ thể thì đã ngàn năm trôi qua nên cô không thể nhớ nổi.
"Suốt ngàn năm qua chuyện làm chị tiếc nuối nhất chính là chưa từng yêu đương với ai, nói ra thì chắc chẳng ai tin nổi" Nhất Diệp phàn nàn, "Giới tu tiên này cũng thật là, ai cũng chăm chỉ tu luyện cả ngày chẳng còn chút thời gian nào cho sinh hoạt cá nhân cả"
"Vậy nên hôm trước khi gặp được Vũ Quân ở đại điện thì chị nghĩ trời cao đã an bài cho chị gặp được anh ấy sau ngần ấy năm chắc chắn là muốn ám chỉ chị phải làm gì đó" Nhất Diệp nói, "Không phải tu đạo chính là tu tâm sao, tức là trong lòng có đạo, hôm đó chị đã thấy trong lòng chị có đạo, nếu không được ngủ với Vũ Quân thì chị chết không nhắm mắt" Nhất Diệp hăng hái nói.
"Chuyện này thì dễ thôi, chị bảo chân quân đánh người ta hôn mê rồi đưa tới phòng chị thôi" Tiểu đằng yêu nêu ý kiến.
"Em thì biết cái gì" Nhất Diệp ghét bỏ nói, "Chuyện này phải là anh tình tôi nguyện thì mới có ý nghĩa. Giờ chị lại có chút tiếc nuối, biết trước là sẽ gặp được anh ấy thì chị đã nỗ lực tu luyện hơn, bây giờ sẽ có nhiều thời gian hơn để theo đuổi anh ấy."
"Em thật sự thích Vũ Thiên Huyền?" Linh khí vừa động đã thấy thân ảnh Cửu Liên chân quân xuất hiện bên cạnh Nhất Diệp.
"Anh?" Nhất Diệp vui vẻ nhảy nhót, "Sao anh lại tới đây?"
Khi Cửu Liên chân quân xuất hiện thì Tiểu đằng yêu đã lặng lẽ lui về phía sau.
"Vừa nãy những lời em nói là sự thật?" Cửu Liên chân quân phức tạp nhìn về phía em gái mình, "Khi gặp được cậu ta thì em động lòng?"
"Cứ coi là vậy đi" Cô đã tu luyện nhiều năm vậy mà vẫn không ngộ đạo được, làm sao biết động lòng là cảm giác gì, dù sao lúc đó cô cảm thấy trái tim rung động là được.
"Ừm" Cửu Liên chân quân thở dài.
"Anh, anh chỉ cần tạo một cơ hội cho em tiếp cận anh ấy là được, những việc còn lại tự em lo liệu được" Nhất Diệp thấy anh trai mình thả lỏng thì lập tức nói, "Em thấy mình vẫn có sức hấp dẫn với người khác".
"Ngày mai, sau khi lễ phi thăng của anh hoàn thành thì em hãy ngoan ngoãn đợi ở đây" Cửu Liên vươn tay nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc đen nhánh của Nhất Diệp.
"Anh" Nhất Diệp bỗng có chút đau lòng, biết anh trai mình phải phi thăng lên thượng giới, biết trên thượng giới có cha mẹ, biết anh trai đi tới nơi tốt hơn nhưng cảm xúc đau lòng khi chia tay vẫn cuồn cuộn xông lên, nước mắt không chịu khống chế liền tuôn trào.
"Khóc cái gì mà khóc" Cửu Liên ghét bỏ vỗ vỗ đầu em gái.
"Nhất Diệp sống hơn ngàn tuổi mà thành tựu lớn nhất chính là đầu thai đúng chỗ tốt, gặp được anh" Nhất Diệp nhào vào lồng ngực anh trai.
"Nhất Diệp" Cửu Liên an ủi Nhất Diệp đang tựa trong ngực mình rồi sau đó giơ tay dùng linh lực lấy một giọt máu từ ngón tay Nhất Diệp truyền vào bình nhỏ rồi nói, "Nếu ngày nào đó anh tu đến chân tiên thì sẽ tới tìm em".
"Chờ anh..." Cửu Liên lại vỗ đầu em gái thêm lần nữa, khoé môi hơi nhếch lên mang theo vẻ cưng chiều, sau đó hoá thành hư vô tiêu tán rời đi.
____
Tại phòng khách núi Phong Hoà,
Vũ Quân Vũ Thiên Huyền đang điêu khắc gỗ trong phòng thì bỗng thấy linh khí dao động trong không gian, Vũ Quân buông con dao khắc trong tay xuống, quay đầu nhìn lại: "Cửu Liên chân quân".
"Thú vui của Vũ Quân thật tao nhã" Cửu Liên nhìn lướt qua bàn gỗ trước người Vũ Quân.
"Gϊếŧ thời gian thôi" Vũ Quân cười nói, "Chân quân tới tức là đã có câu trả lời rồi đúng không?"
Cửu Liên ngồi xuống đối diện với Vũ Thiên Huyền, nhìn về tượng gỗ mà Vũ Quân đã khắc được một nửa, một con Trường tình điểu vô cùng sinh động: "Vũ Quân đã từng tới huyền thiên cổ cảnh à?"
Trường tình điểu là một con chim cổ chuyên bảo vệ huyền thiên cổ cảnh.
"Để tìm kiếm Thiên Đạo thì tôi đã đi qua rất nhiều nơi"
"Vũ Quân cũng biết tôi có một em gái đúng không?" Cửu Liên trầm ngâm một chút rồi mở miệng hỏi.
"Trong thiên hạ làm gì có ai không biết chân quân vô cùng yêu quý em gái Nhất Diệp tiên tử của mình" Vũ Quân cười nói, "Đã từng vì em gái đập nát diêm ma bí cảnh bằng một nhát kiếm, kinh động toàn bộ giới tu tiên"
"Nếu tôi giúp Vũ Quân truyền dẫn Thiên Đạo thì?" Cửu Liên nhìn về phía Vũ Thiên Huyền.
"Cứ nói đi đừng ngại" Vũ Quân biết Cửu Liên chân quân đang muốn ra điều kiện nên không nhanh không chậm nói.
"Nếu yêu cầu của tôi là muốn Vũ Quân kết đạo lữ với Nhất Diệp thì sao?" Cửu Liên nhìn chăm chú vào Vũ Thiên Huyền.
"Nếu tôi không nhìn nhầm thì..." Vũ Thiên Huyền hơi bất ngờ rồi nhớ lại cảnh lần trước gặp được Nhất Diệp, "Hẳn là em gái anh sắp gặp đại nạn"
"Chỉ còn 20 năm tuổi thọ" Cửu Liên chân quân nói, "Nhất Diệp ngưỡng mộ Vũ Quân nên tôi chỉ muốn giúp con bé hoàn thành ước nguyện trong khoảng thời gian còn lại thôi"
"Hai mươi năm cũng chỉ như cái búng tay mà thôi" Vũ Thiên Huyền nhắc nhở vì anh cho rằng yêu cầu này của Cửu Liên chân quân không đáng giá.
"Nhưng với Nhất Diệp thì đó là cả đời" Cửu Liên nhắc lại.
"Được" Vũ Thiên Huyền nghiêm túc nói với Cửu Liên chân quân, "Trừ phi Thiên Đạo luân hồi, tôi sẽ không cho ai động vào một cộng tóc của cô ấy"
Mặc kệ em gái của Cửu Liên chân nhân tiếp cận anh với mục đích gì, để đạt được mục đích thì phải trả giá.
Núi Cửu Liên là nơi tu luyện của anh trai Hoa Nhất Diệp nhưng nơi có linh khí nhiều nhất ở đây lại là tại chỗ ở của Nhất Diệp.
Sau núi Cửu Liên có một gốc cây cổ thụ ngàn năm, cành lá sum suê, chằng chịt tạo thành một căn nhà gỗ thật lớn treo trên vách đá, chung quanh tường là linh khí hội tụ.
Nhất Diệp nằm ngửa trên một cành cây buồn chán nhìn lên không trung.
"Diệp tử, ngày mai Cửu Liên chân nhân phi thằng rồi sao chị không đi thăm ngài ấy?" Tiểu đằng yêu ngàn năm mọc ra một chồi non nhỏ nói chuyện cùng Hoa Nhất Diệp.
"Chờ tí nữa chị sẽ đi" Nhất Diệp nói, "Chắc bây giờ đang có rất nhiều đại lão tiên môn đang đến chào hỏi anh ấy rồi"
"Nhưng mà Cửu Liên chân nhân rất thương chị" Lá cây của chồi non nhỏ nói.
"Chị biết anh trai rất thương chị, nhưng thế thì chị càng không thể bám lấy anh ấy" Hoa Nhất Diệp đau buồn nói, "Anh ấy vốn đau lòng cho chị, nếu thấy chị quấn lấy, không muốn rời thì sợ là lúc phi thăng tâm lý sẽ không được tập trung, mà thần Lôi cũng không phải người thích ăn chay.
"Vậy chị không nhớ ngài ấy sao?"
"Đương nhiên có, nhưng chị chỉ còn lại 20 năm tuổi thọ, chia ly cũng là chuyện sớm muộn" Ngay tại thời điểm tu vi không tăng lên được thì Nhất Diệp đã biết chuyện này sớm muộn gì cũng xảy ra. Bây giờ anh trai phi thăng, không cần phải thấy cảnh cô gặp đại nạn cũng xem như là một kết thúc tốt đẹp.
"Tuổi thọ của con người thật là ngắn ngủi" Tiểu đằng yêu cảm thán.
"Đương nhiên không thể so với em được rồi" Nhất Diệp duỗi tay chọc chọc chồi non nhỏ, "Hơn 3000 năm mới mở linh trí, lại thêm 2000 năm nữa mới có thể nói chuyện, bây giờ đã 5000 tuổi nhưng vẫn chưa thể hoá hình"
"Chị thì biết gì, tại thực vật bọn em tu luyện không dễ, nhưng mà một khi tu luyện thành công thì cũng không cần trải qua thiên kiếp, chỉ cần mạnh khoẻ lớn lên là được rồi".
"Với điều kiện không có nhân tu nào nhìn trúng các em, hái đi luyện thuốc thì mới được" Nhất Diệp hù doạ.
"Haizz" Tiểu đằng yêu lo sợ nói, "Sau khi chân nhân phi thăng chị có đem em đi luyện thuốc không đó?"
"Chuyện này còn chưa biết được"
"Em phải làm sao bây giờ" Tiểu đằng yêu khóc đến đau lòng.
"Nếu không được thì em đi theo chị đi rồi chị sẽ tìm một chỗ giấu em đi" Nhất Diệp đề nghị.
"Chính chị còn không bảo vệ được bản thân thì sao mà bảo vệ được em"
"Ừ nhỉ" Nhất Diệp rất tự mình hiểu mình, "Chờ anh trai phi thăng thì chị không thể cáo mượn oai hùm nữa, cuộc sống sau này liền xuống dốc không phanh rồi"
"Vậy... sau này chị định làm sao?" Tiểu đằng yêu lo lắng hỏi.
"Chị định chờ anh trai phi thăng sẽ đi đến trần gian. Nhưng chuyện xảy ra hôm trước cho thấy... chắc là chị phải trải qua tình kiếp" Vẻ mặt Nhất Diệp lập tức tươi tỉnh hẳn lên khi nghĩ tới Vũ Quân.
"Người chị nói chính là soái ca hôm trước chị gặp được ở chính điện của chân quân sao?" Tiểu đằng yêu không đồng tình nói, "Làm gì có ai vừa gặp đã yêu, không lẽ chị thấy người ta đẹp trai là liền muốn chiếm làm của riêng giống như con người hay tranh nhau pháp bảo theo du͙ƈ vọиɠ của bản thân đó hả."
"Em không hiểu đâu..." Nhất Diệp nói, "Trước kia chị có đọc một quyển sách, tên gì thì quên mất rồi, nhưng nội dung đại khái viết về một người khi về già sẽ hối hận vì mình khi trẻ sống không tuỳ hứng. Chị đây là dũng cảm theo đuổi tình yêu, dù sao thì cũng chỉ còn 20 năm, sao lại không sống điên cuồng một chút".
Câu chuyện này là lúc trước Nhất Diệp có nhìn thấy trong một cuốn sách ở trần gian, tên cụ thể thì đã ngàn năm trôi qua nên cô không thể nhớ nổi.
"Suốt ngàn năm qua chuyện làm chị tiếc nuối nhất chính là chưa từng yêu đương với ai, nói ra thì chắc chẳng ai tin nổi" Nhất Diệp phàn nàn, "Giới tu tiên này cũng thật là, ai cũng chăm chỉ tu luyện cả ngày chẳng còn chút thời gian nào cho sinh hoạt cá nhân cả"
"Vậy nên hôm trước khi gặp được Vũ Quân ở đại điện thì chị nghĩ trời cao đã an bài cho chị gặp được anh ấy sau ngần ấy năm chắc chắn là muốn ám chỉ chị phải làm gì đó" Nhất Diệp nói, "Không phải tu đạo chính là tu tâm sao, tức là trong lòng có đạo, hôm đó chị đã thấy trong lòng chị có đạo, nếu không được ngủ với Vũ Quân thì chị chết không nhắm mắt" Nhất Diệp hăng hái nói.
"Chuyện này thì dễ thôi, chị bảo chân quân đánh người ta hôn mê rồi đưa tới phòng chị thôi" Tiểu đằng yêu nêu ý kiến.
"Em thì biết cái gì" Nhất Diệp ghét bỏ nói, "Chuyện này phải là anh tình tôi nguyện thì mới có ý nghĩa. Giờ chị lại có chút tiếc nuối, biết trước là sẽ gặp được anh ấy thì chị đã nỗ lực tu luyện hơn, bây giờ sẽ có nhiều thời gian hơn để theo đuổi anh ấy."
"Em thật sự thích Vũ Thiên Huyền?" Linh khí vừa động đã thấy thân ảnh Cửu Liên chân quân xuất hiện bên cạnh Nhất Diệp.
"Anh?" Nhất Diệp vui vẻ nhảy nhót, "Sao anh lại tới đây?"
Khi Cửu Liên chân quân xuất hiện thì Tiểu đằng yêu đã lặng lẽ lui về phía sau.
"Vừa nãy những lời em nói là sự thật?" Cửu Liên chân quân phức tạp nhìn về phía em gái mình, "Khi gặp được cậu ta thì em động lòng?"
"Cứ coi là vậy đi" Cô đã tu luyện nhiều năm vậy mà vẫn không ngộ đạo được, làm sao biết động lòng là cảm giác gì, dù sao lúc đó cô cảm thấy trái tim rung động là được.
"Ừm" Cửu Liên chân quân thở dài.
"Anh, anh chỉ cần tạo một cơ hội cho em tiếp cận anh ấy là được, những việc còn lại tự em lo liệu được" Nhất Diệp thấy anh trai mình thả lỏng thì lập tức nói, "Em thấy mình vẫn có sức hấp dẫn với người khác".
"Ngày mai, sau khi lễ phi thăng của anh hoàn thành thì em hãy ngoan ngoãn đợi ở đây" Cửu Liên vươn tay nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc đen nhánh của Nhất Diệp.
"Anh" Nhất Diệp bỗng có chút đau lòng, biết anh trai mình phải phi thăng lên thượng giới, biết trên thượng giới có cha mẹ, biết anh trai đi tới nơi tốt hơn nhưng cảm xúc đau lòng khi chia tay vẫn cuồn cuộn xông lên, nước mắt không chịu khống chế liền tuôn trào.
"Khóc cái gì mà khóc" Cửu Liên ghét bỏ vỗ vỗ đầu em gái.
"Nhất Diệp sống hơn ngàn tuổi mà thành tựu lớn nhất chính là đầu thai đúng chỗ tốt, gặp được anh" Nhất Diệp nhào vào lồng ngực anh trai.
"Nhất Diệp" Cửu Liên an ủi Nhất Diệp đang tựa trong ngực mình rồi sau đó giơ tay dùng linh lực lấy một giọt máu từ ngón tay Nhất Diệp truyền vào bình nhỏ rồi nói, "Nếu ngày nào đó anh tu đến chân tiên thì sẽ tới tìm em".
"Chờ anh..." Cửu Liên lại vỗ đầu em gái thêm lần nữa, khoé môi hơi nhếch lên mang theo vẻ cưng chiều, sau đó hoá thành hư vô tiêu tán rời đi.
____
Tại phòng khách núi Phong Hoà,
Vũ Quân Vũ Thiên Huyền đang điêu khắc gỗ trong phòng thì bỗng thấy linh khí dao động trong không gian, Vũ Quân buông con dao khắc trong tay xuống, quay đầu nhìn lại: "Cửu Liên chân quân".
"Thú vui của Vũ Quân thật tao nhã" Cửu Liên nhìn lướt qua bàn gỗ trước người Vũ Quân.
"Gϊếŧ thời gian thôi" Vũ Quân cười nói, "Chân quân tới tức là đã có câu trả lời rồi đúng không?"
Cửu Liên ngồi xuống đối diện với Vũ Thiên Huyền, nhìn về tượng gỗ mà Vũ Quân đã khắc được một nửa, một con Trường tình điểu vô cùng sinh động: "Vũ Quân đã từng tới huyền thiên cổ cảnh à?"
Trường tình điểu là một con chim cổ chuyên bảo vệ huyền thiên cổ cảnh.
"Để tìm kiếm Thiên Đạo thì tôi đã đi qua rất nhiều nơi"
"Vũ Quân cũng biết tôi có một em gái đúng không?" Cửu Liên trầm ngâm một chút rồi mở miệng hỏi.
"Trong thiên hạ làm gì có ai không biết chân quân vô cùng yêu quý em gái Nhất Diệp tiên tử của mình" Vũ Quân cười nói, "Đã từng vì em gái đập nát diêm ma bí cảnh bằng một nhát kiếm, kinh động toàn bộ giới tu tiên"
"Nếu tôi giúp Vũ Quân truyền dẫn Thiên Đạo thì?" Cửu Liên nhìn về phía Vũ Thiên Huyền.
"Cứ nói đi đừng ngại" Vũ Quân biết Cửu Liên chân quân đang muốn ra điều kiện nên không nhanh không chậm nói.
"Nếu yêu cầu của tôi là muốn Vũ Quân kết đạo lữ với Nhất Diệp thì sao?" Cửu Liên nhìn chăm chú vào Vũ Thiên Huyền.
"Nếu tôi không nhìn nhầm thì..." Vũ Thiên Huyền hơi bất ngờ rồi nhớ lại cảnh lần trước gặp được Nhất Diệp, "Hẳn là em gái anh sắp gặp đại nạn"
"Chỉ còn 20 năm tuổi thọ" Cửu Liên chân quân nói, "Nhất Diệp ngưỡng mộ Vũ Quân nên tôi chỉ muốn giúp con bé hoàn thành ước nguyện trong khoảng thời gian còn lại thôi"
"Hai mươi năm cũng chỉ như cái búng tay mà thôi" Vũ Thiên Huyền nhắc nhở vì anh cho rằng yêu cầu này của Cửu Liên chân quân không đáng giá.
"Nhưng với Nhất Diệp thì đó là cả đời" Cửu Liên nhắc lại.
"Được" Vũ Thiên Huyền nghiêm túc nói với Cửu Liên chân quân, "Trừ phi Thiên Đạo luân hồi, tôi sẽ không cho ai động vào một cộng tóc của cô ấy"
Mặc kệ em gái của Cửu Liên chân nhân tiếp cận anh với mục đích gì, để đạt được mục đích thì phải trả giá.
Bình luận facebook