Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-75
Chương 75: “còn có thiên lý không hả...”
Translator: Nguyetmai
Hàn Phong vui lắm!
Phần rút thẻ trong trò chơi này khá biết moi tiền, một người tiết kiệm như anh ta mà bị moi mất vài nghìn tệ rồi!
Lần này hay rồi, xem ai moi được tiền của ta nữa! Hồng Tiểu Phúc ở ngay đây, thiên hạ này thuộc về ta nhé!
Hóa Đằng là gì, Tam Thạch là gì, sau này cần quách gì mấy người!
"Khụ khụ, được rồi được rồi, nói chuyện chính nào." Hàn Phong lưu luyến cất điện thoại đi, "Là như thế này. Thành phố chúng ta chuẩn bị thành lập một lớp dự bị. Lớp học này, nói đơn giản hơn một chút, là nâng cao tư tưởng cho mọi người, để mọi người hiểu thêm về khó khăn khi phát triển của nước nhà. Các bạn đều là người thức tỉnh, sau này sẽ có thành tựu lớn, cho nên kiên quyết không được đi theo con đường lệch lạc, đã hiểu chưa?"
Hàn Phong nói như vậy, mọi người đều hiểu cả.
Thế giới này đã bắt đầu thay đổi rồi, thời đại mới chuẩn bị mở ra.
Công tác giáo dục phương diện tư tưởng đối với người thức tỉnh là công việc cần thiết.
Hồng Tiểu Phúc biết bên phía Lý Hạc đã triển khai hoạt động như thế này rồi, tất nhiên cũng phải triển khai cho khối học sinh trung học phổ thông. Quan trọng nhất là sau khi tham gia hoạt động này, cậu chính thức có được giấy chứng nhận người thức tỉnh.
Advertisement / Quảng cáo
Có được giấy chứng nhận thân phận này, sau này làm việc gì cũng đơn giản hơn nhiều.
Mấy người kia cùng nhau gật đầu, Hàn Phong tiếp tục nói, "Địa điểm của lớp huấn luyện này ở ngay giảng đường lớn của trường các bạn. Đến lúc đó sẽ có không ít học sinh thức tỉnh và giáo viên từ các trường học khác tới nghe giảng. Tôi phụ trách tọa đàm cho các bạn lần này, giữ vai trò người hướng dẫn."
"Đã hiểu thưa Chủ nhiệm Hàn", Tô Oánh tươi cười hỏi, "Vậy Chủ nhiệm Hàn, ngoài lớp giáo dục tư tưởng này ra, có hoạt động gì khác nữa không? Em cứ cảm thấy bây giờ chúng em có quá ít tư liệu, không có kênh thông tin."
Câu này của cô là sự thật. Bây giờ họ không tìm được nhiều thứ liên quan đến người thức tỉnh trên mạng.
Dù sao tuy rằng quốc gia đã chính thức công bố về sự xuất hiện của người thức tỉnh và thời đại này sắp sửa thay đổi, nhưng rất nhiều thông tin cốt lõi vẫn ở trong trạng thái chưa để nhân dân được tiếp xúc.
Suy cho cùng, có lúc nếu bước đi quá lớn sẽ gây ra rắc rối...
"Ừ, có chứ", Hàn Phong gật đầu khẳng định, "Trong lớp huấn luyện lần này sẽ có rất nhiều thông tin. Đến lúc đó các bạn chú ý nghe giảng, phần lớn thông tin mà các bạn muốn biết đều được đề cập tới."
Dù gì đây cũng là chủ nhiệm của Cục Quản lý Hồ sơ, Hàn Phong dám nói vậy rồi thì chắc không sai được.
Sau cùng, Hàn Phong lấy ra một thiết bị kiểm tra, tươi cười bảo, "Chắc hẳn thời gian này các bạn đều có tiến bộ không nhỏ, nào, kiểm tra một chút, để tôi thống kê lại."
Thời gian này Trương Dương điên cuồng tập luyện ở nhà, uống tới hơn hai mươi viên thuốc, cậu ta tự tin nói: "Em trước!"
Cậu ta nói rồi ấn tay lên đó, đáp án nhanh chóng xuất hiện, "Chúc mừng, bạn đã thức tỉnh, cấp bậc thức tỉnh LV1, chỉ số thức tỉnh 3.62%!"
Chỉ số thức tỉnh 3.62%!
Vừa nhìn thấy con số này, Hàn Phong bỗng chốc vui vẻ hẳn, "Được lắm đấy, thời gian ngắn thế mà tăng trưởng nhiều vậy! Theo tốc độ này thì có thể đạt LV2 nhanh thôi!"
Trương Dương đắc ý, "Chứ gì nữa! Em tập luyện khắc khổ lắm đấy!"
Người thứ hai là Tô Oánh.
Tô Oánh lặng lẽ đặt tay lên trên đó, chỉ số cũng nhanh chóng xuất hiện, "Chúc mừng, bạn đã thức tỉnh, cấp bậc thức tỉnh LV1, chỉ số thức tỉnh 3. 67%!"
3. 67%!
Trương Dương: "!!!"
"Tình huống gì đây?!" Tròng mắt của Trương Dương sắp lồi hẳn ra ngoài, "Sao chỉ số của cậu tăng nhanh thế?!"
Tô Oánh cười hì hì: "Điều này chứng tỏ tư chất của tôi tốt hơn cậu thôi, hê hê."
Trương Dương: "..."
M* kiếp tôi chưa vui được một phút mà cậu đã đả kích tôi như thế, tình bằng hữu chắc có bền lâu?!
Sau đó tới Lý Thiên Kỳ, chỉ số 3.55%, điều kiện gia đình cậu ta khá bình thường, không uống thuốc nhiều bằng Trương Dương và Tô Oánh, cho nên chỉ số hơi thấp.
"Đến lượt tôi à?" Triệu Minh lấy ra một viên thuốc kích thích năng lực, bỏ vào miệng. Cậu ta thực sự uống thuốc như ăn kẹo, cho nên Hàn Phong ở bên cạnh cũng không nhìn nổi, "Cậu... uống thuốc khá nhiều nhỉ?"
Triệu Minh hồn nhiên gật đầu: "Đúng vậy, không thể ngừng thuốc mà."
Mấy người kia: "..."
Tại sao lần nào cũng muốn đánh chết cậu ta nhỉ?
Advertisement / Quảng cáo
Chỉ số nhanh chóng xuất hiện, "Chúc mừng, bạn đã thức tỉnh, cấp bậc thức tỉnh LV1, chỉ số thức tỉnh 3.82%."
Đám người kia: "!!!"
Chiến sĩ của mặt trận nhân dân tệ quả nhiên khác biệt hẳn...
"Cậu vừa thức tỉnh đúng không?" Hàn Phong lấy sổ sách ra, "Năng lực gì?"
"Em hả? Em có năng lực điều trị, cũng là vú em mà người ta vẫn gọi đó."
Hàn Phong: "..."
"Năng lực tốt lắm", tỉ mỉ ghi chép năng lực này, Hàn Phong vỗ vỗ vai cậu ta, "Năng lực của cậu vô cùng quan trọng, sau này sẽ có tác dụng lớn, nhất định phải cố gắng nâng cao nhé!"
Triệu Minh gật đầu: "Ừm, anh yên tâm đi, em sẽ không ngừng thuốc đâu."
Đám người kia: "..."
Bây giờ bốn người đã kiểm tra xong, lần này đến lượt Hồng Tiểu Phúc.
"Tiểu Phúc, cậu kiểm tra thử đi, xem chỉ số bây giờ là bao nhiêu", Hàn Phong mỉm cười nói với Hồng Tiểu Phúc, "Nào, kiểm tra thử xem."
"Vâng." Hồng Tiểu Phúc nói rồi đặt tay lên thiết bị.
Thiết bị nhanh chóng đưa ra kết luận mới nhất.
Đám đông vừa nhìn thấy con số hiển thị trên đó đã kinh ngạc đến đơ người!
"Chúc mừng, bạn đã thức tỉnh, cấp bậc thức tỉnh LV2, chỉ số thức tỉnh 4.1111%."
Đám người kia: "..."
Mọi người đều biết khi mới thức tỉnh, chỉ số của Hồng Tiểu Phúc là 3.666666.
Cậu ấy rèn luyện kiểu gì cũng không tăng được chỉ số, mọi người cũng biết.
Thế mà, mẹ kiếp, cậu ấy mới uống có hai viên thuốc! Chỉ uống hai viên thuốc mà đã lên LV2 rồi! Chỉ số còn là 4.11111% nữa chứ!
Hàn Phong sững người, vô thức bật ra câu hỏi: "Tiểu Phúc à, lần trước chỉ số của cậu là 3.6666% đúng không? Mới mấy ngày đã lên LV2 rồi à? Cậu luyện tập thế nào vậy? Chia sẻ với mọi người đi?"
Anh ta không nhắc đến chuyện này thì thôi, vừa nhắc tới, mấy người có mặt ở đó bỗng thấy khó ở hơn hẳn...
Cậu ấy đã tu luyện kiểu gì?
Anh dám hỏi cậu ấy đã tu luyện kiểu gì?
Cậu ấy chỉ uống hai viên thuốc, sau đó chỉ số vọt lên 4.11111, như thế thì ai chịu nổi?!
Trương Dương ở bên cạnh buồn bực đến mức sắp khóc: "Đừng nói nữa mà Chủ nhiệm Hàn. Tiểu Phúc không hề giấu gdiếm quá trình tu luyện với chúng em, chúng em có lập nhóm chat. Thực ra cậu ấy... chỉ uống hai viên thuốc kích thích năng lực..."
Hàn Phong: "..."
Còn có kiểu kỳ quặc này nữa hả?
Advertisement / Quảng cáo
Hàn Phong cảm thấy năng lực may mắn của Hồng Tiểu Phúc đã đủ kỳ lạ rồi, không ngờ phương thức tu luyện của cậu cũng kỳ quặc không kém...
Bốn người kia đồng loạt nhìn về phía Hồng Tiểu Phúc, quả thực lẳng lặng rơi nước mắt và tiếng lục lạc vang lên bên tai: có nhất thiết phải đả kích người khác như vậy không?!
Nếu nói chỉ số của Hồng Tiểu Phúc tăng nhanh, người chịu đả kích lớn nhất là Trương Dương!
"Thói đời gì đây..." Trương Dương buồn bực đến mức ủ rũ, "Có còn thiên lý không hả..."
Sau đó cậu ta hung dữ lôi điện thoại ra, "Đừng nói gì nữa, anh Phúc, hôm nay tôi cầu XXX, XXXX, XXXXX, XXXXXX, XXXXX, XXXXXXX, XXX..."
Đám đông: "..."
Thêm năm phút sau đó.
Trương Dương cười tươi như bông hoa huệ ôm cổ Hồng Tiểu Phúc: "A ha ha ha ha ha ha! Anh Phúc, cậu đúng là phúc tinh của tôi, ha ha ha ha, đa tạ đa tạ! Kính chào ông vua may mắn, ha ha ha!"
Đám người kia: "..."
Translator: Nguyetmai
Hàn Phong vui lắm!
Phần rút thẻ trong trò chơi này khá biết moi tiền, một người tiết kiệm như anh ta mà bị moi mất vài nghìn tệ rồi!
Lần này hay rồi, xem ai moi được tiền của ta nữa! Hồng Tiểu Phúc ở ngay đây, thiên hạ này thuộc về ta nhé!
Hóa Đằng là gì, Tam Thạch là gì, sau này cần quách gì mấy người!
"Khụ khụ, được rồi được rồi, nói chuyện chính nào." Hàn Phong lưu luyến cất điện thoại đi, "Là như thế này. Thành phố chúng ta chuẩn bị thành lập một lớp dự bị. Lớp học này, nói đơn giản hơn một chút, là nâng cao tư tưởng cho mọi người, để mọi người hiểu thêm về khó khăn khi phát triển của nước nhà. Các bạn đều là người thức tỉnh, sau này sẽ có thành tựu lớn, cho nên kiên quyết không được đi theo con đường lệch lạc, đã hiểu chưa?"
Hàn Phong nói như vậy, mọi người đều hiểu cả.
Thế giới này đã bắt đầu thay đổi rồi, thời đại mới chuẩn bị mở ra.
Công tác giáo dục phương diện tư tưởng đối với người thức tỉnh là công việc cần thiết.
Hồng Tiểu Phúc biết bên phía Lý Hạc đã triển khai hoạt động như thế này rồi, tất nhiên cũng phải triển khai cho khối học sinh trung học phổ thông. Quan trọng nhất là sau khi tham gia hoạt động này, cậu chính thức có được giấy chứng nhận người thức tỉnh.
Advertisement / Quảng cáo
Có được giấy chứng nhận thân phận này, sau này làm việc gì cũng đơn giản hơn nhiều.
Mấy người kia cùng nhau gật đầu, Hàn Phong tiếp tục nói, "Địa điểm của lớp huấn luyện này ở ngay giảng đường lớn của trường các bạn. Đến lúc đó sẽ có không ít học sinh thức tỉnh và giáo viên từ các trường học khác tới nghe giảng. Tôi phụ trách tọa đàm cho các bạn lần này, giữ vai trò người hướng dẫn."
"Đã hiểu thưa Chủ nhiệm Hàn", Tô Oánh tươi cười hỏi, "Vậy Chủ nhiệm Hàn, ngoài lớp giáo dục tư tưởng này ra, có hoạt động gì khác nữa không? Em cứ cảm thấy bây giờ chúng em có quá ít tư liệu, không có kênh thông tin."
Câu này của cô là sự thật. Bây giờ họ không tìm được nhiều thứ liên quan đến người thức tỉnh trên mạng.
Dù sao tuy rằng quốc gia đã chính thức công bố về sự xuất hiện của người thức tỉnh và thời đại này sắp sửa thay đổi, nhưng rất nhiều thông tin cốt lõi vẫn ở trong trạng thái chưa để nhân dân được tiếp xúc.
Suy cho cùng, có lúc nếu bước đi quá lớn sẽ gây ra rắc rối...
"Ừ, có chứ", Hàn Phong gật đầu khẳng định, "Trong lớp huấn luyện lần này sẽ có rất nhiều thông tin. Đến lúc đó các bạn chú ý nghe giảng, phần lớn thông tin mà các bạn muốn biết đều được đề cập tới."
Dù gì đây cũng là chủ nhiệm của Cục Quản lý Hồ sơ, Hàn Phong dám nói vậy rồi thì chắc không sai được.
Sau cùng, Hàn Phong lấy ra một thiết bị kiểm tra, tươi cười bảo, "Chắc hẳn thời gian này các bạn đều có tiến bộ không nhỏ, nào, kiểm tra một chút, để tôi thống kê lại."
Thời gian này Trương Dương điên cuồng tập luyện ở nhà, uống tới hơn hai mươi viên thuốc, cậu ta tự tin nói: "Em trước!"
Cậu ta nói rồi ấn tay lên đó, đáp án nhanh chóng xuất hiện, "Chúc mừng, bạn đã thức tỉnh, cấp bậc thức tỉnh LV1, chỉ số thức tỉnh 3.62%!"
Chỉ số thức tỉnh 3.62%!
Vừa nhìn thấy con số này, Hàn Phong bỗng chốc vui vẻ hẳn, "Được lắm đấy, thời gian ngắn thế mà tăng trưởng nhiều vậy! Theo tốc độ này thì có thể đạt LV2 nhanh thôi!"
Trương Dương đắc ý, "Chứ gì nữa! Em tập luyện khắc khổ lắm đấy!"
Người thứ hai là Tô Oánh.
Tô Oánh lặng lẽ đặt tay lên trên đó, chỉ số cũng nhanh chóng xuất hiện, "Chúc mừng, bạn đã thức tỉnh, cấp bậc thức tỉnh LV1, chỉ số thức tỉnh 3. 67%!"
3. 67%!
Trương Dương: "!!!"
"Tình huống gì đây?!" Tròng mắt của Trương Dương sắp lồi hẳn ra ngoài, "Sao chỉ số của cậu tăng nhanh thế?!"
Tô Oánh cười hì hì: "Điều này chứng tỏ tư chất của tôi tốt hơn cậu thôi, hê hê."
Trương Dương: "..."
M* kiếp tôi chưa vui được một phút mà cậu đã đả kích tôi như thế, tình bằng hữu chắc có bền lâu?!
Sau đó tới Lý Thiên Kỳ, chỉ số 3.55%, điều kiện gia đình cậu ta khá bình thường, không uống thuốc nhiều bằng Trương Dương và Tô Oánh, cho nên chỉ số hơi thấp.
"Đến lượt tôi à?" Triệu Minh lấy ra một viên thuốc kích thích năng lực, bỏ vào miệng. Cậu ta thực sự uống thuốc như ăn kẹo, cho nên Hàn Phong ở bên cạnh cũng không nhìn nổi, "Cậu... uống thuốc khá nhiều nhỉ?"
Triệu Minh hồn nhiên gật đầu: "Đúng vậy, không thể ngừng thuốc mà."
Mấy người kia: "..."
Tại sao lần nào cũng muốn đánh chết cậu ta nhỉ?
Advertisement / Quảng cáo
Chỉ số nhanh chóng xuất hiện, "Chúc mừng, bạn đã thức tỉnh, cấp bậc thức tỉnh LV1, chỉ số thức tỉnh 3.82%."
Đám người kia: "!!!"
Chiến sĩ của mặt trận nhân dân tệ quả nhiên khác biệt hẳn...
"Cậu vừa thức tỉnh đúng không?" Hàn Phong lấy sổ sách ra, "Năng lực gì?"
"Em hả? Em có năng lực điều trị, cũng là vú em mà người ta vẫn gọi đó."
Hàn Phong: "..."
"Năng lực tốt lắm", tỉ mỉ ghi chép năng lực này, Hàn Phong vỗ vỗ vai cậu ta, "Năng lực của cậu vô cùng quan trọng, sau này sẽ có tác dụng lớn, nhất định phải cố gắng nâng cao nhé!"
Triệu Minh gật đầu: "Ừm, anh yên tâm đi, em sẽ không ngừng thuốc đâu."
Đám người kia: "..."
Bây giờ bốn người đã kiểm tra xong, lần này đến lượt Hồng Tiểu Phúc.
"Tiểu Phúc, cậu kiểm tra thử đi, xem chỉ số bây giờ là bao nhiêu", Hàn Phong mỉm cười nói với Hồng Tiểu Phúc, "Nào, kiểm tra thử xem."
"Vâng." Hồng Tiểu Phúc nói rồi đặt tay lên thiết bị.
Thiết bị nhanh chóng đưa ra kết luận mới nhất.
Đám đông vừa nhìn thấy con số hiển thị trên đó đã kinh ngạc đến đơ người!
"Chúc mừng, bạn đã thức tỉnh, cấp bậc thức tỉnh LV2, chỉ số thức tỉnh 4.1111%."
Đám người kia: "..."
Mọi người đều biết khi mới thức tỉnh, chỉ số của Hồng Tiểu Phúc là 3.666666.
Cậu ấy rèn luyện kiểu gì cũng không tăng được chỉ số, mọi người cũng biết.
Thế mà, mẹ kiếp, cậu ấy mới uống có hai viên thuốc! Chỉ uống hai viên thuốc mà đã lên LV2 rồi! Chỉ số còn là 4.11111% nữa chứ!
Hàn Phong sững người, vô thức bật ra câu hỏi: "Tiểu Phúc à, lần trước chỉ số của cậu là 3.6666% đúng không? Mới mấy ngày đã lên LV2 rồi à? Cậu luyện tập thế nào vậy? Chia sẻ với mọi người đi?"
Anh ta không nhắc đến chuyện này thì thôi, vừa nhắc tới, mấy người có mặt ở đó bỗng thấy khó ở hơn hẳn...
Cậu ấy đã tu luyện kiểu gì?
Anh dám hỏi cậu ấy đã tu luyện kiểu gì?
Cậu ấy chỉ uống hai viên thuốc, sau đó chỉ số vọt lên 4.11111, như thế thì ai chịu nổi?!
Trương Dương ở bên cạnh buồn bực đến mức sắp khóc: "Đừng nói nữa mà Chủ nhiệm Hàn. Tiểu Phúc không hề giấu gdiếm quá trình tu luyện với chúng em, chúng em có lập nhóm chat. Thực ra cậu ấy... chỉ uống hai viên thuốc kích thích năng lực..."
Hàn Phong: "..."
Còn có kiểu kỳ quặc này nữa hả?
Advertisement / Quảng cáo
Hàn Phong cảm thấy năng lực may mắn của Hồng Tiểu Phúc đã đủ kỳ lạ rồi, không ngờ phương thức tu luyện của cậu cũng kỳ quặc không kém...
Bốn người kia đồng loạt nhìn về phía Hồng Tiểu Phúc, quả thực lẳng lặng rơi nước mắt và tiếng lục lạc vang lên bên tai: có nhất thiết phải đả kích người khác như vậy không?!
Nếu nói chỉ số của Hồng Tiểu Phúc tăng nhanh, người chịu đả kích lớn nhất là Trương Dương!
"Thói đời gì đây..." Trương Dương buồn bực đến mức ủ rũ, "Có còn thiên lý không hả..."
Sau đó cậu ta hung dữ lôi điện thoại ra, "Đừng nói gì nữa, anh Phúc, hôm nay tôi cầu XXX, XXXX, XXXXX, XXXXXX, XXXXX, XXXXXXX, XXX..."
Đám đông: "..."
Thêm năm phút sau đó.
Trương Dương cười tươi như bông hoa huệ ôm cổ Hồng Tiểu Phúc: "A ha ha ha ha ha ha! Anh Phúc, cậu đúng là phúc tinh của tôi, ha ha ha ha, đa tạ đa tạ! Kính chào ông vua may mắn, ha ha ha!"
Đám người kia: "..."
Bình luận facebook