Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 8
Beta:tudolangtuyet
Lôi Lạc Thiên còn bận vài việc của công ty, Trình Lam không muốn làm phiền đến anh.
Cô về phòng lấy điện thoại di động của mình ra gọi cho Đường Tam.
Một giọng nữ lười biến vang lên từ trong điện thoại.
"Ai đó! CMN sao gọi vào giờ này."
"Là chị."
"Oh! Chị Lam em còn tưởng ai lại dám làm phiền em nữa chứ. Ha ha ha.Có chuyện gì không chị?"
"Em điều tra giúp chị về bang Hắc Việt. Chị muốn biết tất cả, không được sót chuyện gì."
Đường Tam cười nói: "Cứ giao cho em. "
Nói xong, Trình Lam cúp điện thoại.
Trình Lam đi đến ghế sofa ngồi xuống, cô mở laptop mà Lôi Lạc Thiên chuẩn bị cho cô, khi buồn chán có thể dùng để lên mạng.
Tay cô gõ rất nhanh lên bàn phím, động tác rất thành thạo.
Vài giây sau trên màn hình có mấy hàng chữ nhấp nháy liên tục, cô đã thành công hack vào máy vi tính trong nội bộ của bang Hắc Việt.
Những thông tin về nơi cất giấu lô hàng vũ khí của Lôi Lạc Thiên đều hiện lên trước mặt của Trình Lam.
Kho hàng số 5, khu ngoại thành của Thành Phố S.Trình Lam vừa định đến nói cho Lôi Lạc Thiên biết, thì thấy anh đang nói chuyện điện thoại với Tề Phú.
"Biết rồi."
Giọng nói lạnh lùng của Lôi Lạc Thiên chỉ nói đơn giản hai chữ rồi lập tức cúp điện thoại. Vừa bước ra cửa Lôi Lạc Thiên nhìn thấy Trình Lam, anh cúi đầu xuống, đặt lên đôi môi gợi cảm của cô một nụ hôn thật dịu dàng.
"Anh có việc ra ngoài, em ở nhà chờ anh."
Không đợi Trình Lam nói gì, Lôi Lạc Thiên đã sải bước đi ra ngoài.
Trình Lam về phòng của mình, tay cô vén cái màn mỏng che đi khung cửa sổ, cặp mắt sắc bén nhìn theo bóng lưng của Lôi Lạc Thiên phía dưới nhà.
Trong bóng đêm mờ mịt, một chiếc xe Cadillac màu đen, đang đậu trước cửa biệt thự, giống như một con báo đen đứng vững vàng trong bóng đêm đang chờ chủ nhân sai bảo.
Tề Phong với bộ âu phục màu đen đứng cung kính hai tay đặt phía sau lưng của mình, khi nhìn thấy Lôi Lạc Thiên anh liền bước đến khom người mở cửa xe cho Lôi Lạc Thiên.
Lôi Lạc Thiên mặc trên người âu phục màu đen của thương hiệu Armani, áo sơ mi trắng, cà vạt màu đen, khoác bên ngoài một cái áo khoác dài đến gót chân với khuôn mặt lạnh lùng không có ý cười, một đôi mắt đầy sát khí gióng như ma quỷ đến từ địa ngục.
Lôi Lạc Thiên oai nghiêm ngồi vào trong xe, khí thế oai hùng của anh làm Trình Lam nhìn đến ngây người.
Cửa xe được Tề Phong cẩn thận đóng lại, chiếc xe cadillac màu đen phóng đi trong bóng tối.
Trình Lam thầm nghĩ với tướng mạo phi phàm, khí thế bức người, như vậy chắc có rất nhiều phụ nữ yêu thích.Cô bất giác thở dài, phát hiện đây cũng là điểm cô thích ở anh.
Xe Lôi Lạc Thiên vừa rời khỏi biệt thự, Trình Lam liền cầm điện thoại lên nhắn tin cho Đường Tam.
"Kho hàng số 5, khu ngoại thành của Thành Phố S."
Cô đi xuống tầng hầm đậu xe, lấy chìa khoá của chiếc xe Ferrari màu đỏ, phóng như bay rời khỏi biệt thự Lôi Viên.
Xe chạy qua trung tâm thành phố đi đến vùng ngoại thành.
Trên con đường vắng không có đèn đường, bầu trời tối đen như mực, chỉ có ngọn đèn sáng từ chiếc xe Ferrari chiếu lên con đường đất.
Một khu kho hàng hiện lên cách xe cô khoảng 500m.
Cô dừng xe lại ở khoảng đất trống kế bên cạnh kho hàng.
Trình Lam xuống xe đi về phía kho hàng số 5.
Khi gần đến kho hàng cô nhìn thấy 5 chiếc xe màu đen xông thẳng vào kho hàng.
Dẫn đầu là chiếc xe cadillac màu đen của Lôi Lạc Thiên.
"Kéttttttttttttttttt...."
Những tiếng thắng xe vang lên trong đêm tối tĩnh mịch.Anh bước xuống xe, vẻ mặt nghiêm trang và đầy quả quyết pha lẫn tia tàn nhẫn, anh bước đi mạnh mẽ vào trong kho hàng.
Theo sau anh là Tề Phong và Tề Phú cùng 20 tên thủ hạ.
Vừa bước vào kho hàng, đột nhiên tất cả đèn đều được bật lên sáng rực.
Theo phản xạ tự nhiên, Lôi Lạc Thiên hơi nheo mắt lại, vì chưa thích nghi được với ánh sáng.
Trong kho hàng có khoảng chừng 30 tên áo đen, bao vây người của Lôi Lạc Thiên.
Ngồi ở giữa kho hàng trên cái ghế bằng gỗ là Việt Vũ, hắn mặc trên người bộ âu phục màu trắng, khuôn mặt yêu nghiệt hé lên ý cười.
Sau lưng hắn ta là 15 thủ hạ.
15 người còn lại thì từ trên tầng hai chĩa súng vào đám người của Lôi Lạc Thiên đang đứng ngay chính giữa của kho hàng.
"Tôi đã chờ các người rất lâu. Ha ha"
Việt Vũ cười rất sảng khoái, giống như hắn đã đoán được Lôi Lạc Thiên sẽ đến đây.
"Người không phạm ta, ta không phạm người, nhưng nếu người phạm ta, ta sẽ trả lại gấp mười."
Giọng nói như ma quỷ và khuôn mặt lạnh lùng của Lôi Lạc Thiên đã khiến đám người của Việt Vũ phải toát mồ hôi lạnh. Họ chưa từng thấy người nào có khí thế khiếp người như Lôi Lạc Thiên, tay họ bất giác siết chặt khẩu súng trong tay mình.
Lôi Lạc Thiên còn bận vài việc của công ty, Trình Lam không muốn làm phiền đến anh.
Cô về phòng lấy điện thoại di động của mình ra gọi cho Đường Tam.
Một giọng nữ lười biến vang lên từ trong điện thoại.
"Ai đó! CMN sao gọi vào giờ này."
"Là chị."
"Oh! Chị Lam em còn tưởng ai lại dám làm phiền em nữa chứ. Ha ha ha.Có chuyện gì không chị?"
"Em điều tra giúp chị về bang Hắc Việt. Chị muốn biết tất cả, không được sót chuyện gì."
Đường Tam cười nói: "Cứ giao cho em. "
Nói xong, Trình Lam cúp điện thoại.
Trình Lam đi đến ghế sofa ngồi xuống, cô mở laptop mà Lôi Lạc Thiên chuẩn bị cho cô, khi buồn chán có thể dùng để lên mạng.
Tay cô gõ rất nhanh lên bàn phím, động tác rất thành thạo.
Vài giây sau trên màn hình có mấy hàng chữ nhấp nháy liên tục, cô đã thành công hack vào máy vi tính trong nội bộ của bang Hắc Việt.
Những thông tin về nơi cất giấu lô hàng vũ khí của Lôi Lạc Thiên đều hiện lên trước mặt của Trình Lam.
Kho hàng số 5, khu ngoại thành của Thành Phố S.Trình Lam vừa định đến nói cho Lôi Lạc Thiên biết, thì thấy anh đang nói chuyện điện thoại với Tề Phú.
"Biết rồi."
Giọng nói lạnh lùng của Lôi Lạc Thiên chỉ nói đơn giản hai chữ rồi lập tức cúp điện thoại. Vừa bước ra cửa Lôi Lạc Thiên nhìn thấy Trình Lam, anh cúi đầu xuống, đặt lên đôi môi gợi cảm của cô một nụ hôn thật dịu dàng.
"Anh có việc ra ngoài, em ở nhà chờ anh."
Không đợi Trình Lam nói gì, Lôi Lạc Thiên đã sải bước đi ra ngoài.
Trình Lam về phòng của mình, tay cô vén cái màn mỏng che đi khung cửa sổ, cặp mắt sắc bén nhìn theo bóng lưng của Lôi Lạc Thiên phía dưới nhà.
Trong bóng đêm mờ mịt, một chiếc xe Cadillac màu đen, đang đậu trước cửa biệt thự, giống như một con báo đen đứng vững vàng trong bóng đêm đang chờ chủ nhân sai bảo.
Tề Phong với bộ âu phục màu đen đứng cung kính hai tay đặt phía sau lưng của mình, khi nhìn thấy Lôi Lạc Thiên anh liền bước đến khom người mở cửa xe cho Lôi Lạc Thiên.
Lôi Lạc Thiên mặc trên người âu phục màu đen của thương hiệu Armani, áo sơ mi trắng, cà vạt màu đen, khoác bên ngoài một cái áo khoác dài đến gót chân với khuôn mặt lạnh lùng không có ý cười, một đôi mắt đầy sát khí gióng như ma quỷ đến từ địa ngục.
Lôi Lạc Thiên oai nghiêm ngồi vào trong xe, khí thế oai hùng của anh làm Trình Lam nhìn đến ngây người.
Cửa xe được Tề Phong cẩn thận đóng lại, chiếc xe cadillac màu đen phóng đi trong bóng tối.
Trình Lam thầm nghĩ với tướng mạo phi phàm, khí thế bức người, như vậy chắc có rất nhiều phụ nữ yêu thích.Cô bất giác thở dài, phát hiện đây cũng là điểm cô thích ở anh.
Xe Lôi Lạc Thiên vừa rời khỏi biệt thự, Trình Lam liền cầm điện thoại lên nhắn tin cho Đường Tam.
"Kho hàng số 5, khu ngoại thành của Thành Phố S."
Cô đi xuống tầng hầm đậu xe, lấy chìa khoá của chiếc xe Ferrari màu đỏ, phóng như bay rời khỏi biệt thự Lôi Viên.
Xe chạy qua trung tâm thành phố đi đến vùng ngoại thành.
Trên con đường vắng không có đèn đường, bầu trời tối đen như mực, chỉ có ngọn đèn sáng từ chiếc xe Ferrari chiếu lên con đường đất.
Một khu kho hàng hiện lên cách xe cô khoảng 500m.
Cô dừng xe lại ở khoảng đất trống kế bên cạnh kho hàng.
Trình Lam xuống xe đi về phía kho hàng số 5.
Khi gần đến kho hàng cô nhìn thấy 5 chiếc xe màu đen xông thẳng vào kho hàng.
Dẫn đầu là chiếc xe cadillac màu đen của Lôi Lạc Thiên.
"Kéttttttttttttttttt...."
Những tiếng thắng xe vang lên trong đêm tối tĩnh mịch.Anh bước xuống xe, vẻ mặt nghiêm trang và đầy quả quyết pha lẫn tia tàn nhẫn, anh bước đi mạnh mẽ vào trong kho hàng.
Theo sau anh là Tề Phong và Tề Phú cùng 20 tên thủ hạ.
Vừa bước vào kho hàng, đột nhiên tất cả đèn đều được bật lên sáng rực.
Theo phản xạ tự nhiên, Lôi Lạc Thiên hơi nheo mắt lại, vì chưa thích nghi được với ánh sáng.
Trong kho hàng có khoảng chừng 30 tên áo đen, bao vây người của Lôi Lạc Thiên.
Ngồi ở giữa kho hàng trên cái ghế bằng gỗ là Việt Vũ, hắn mặc trên người bộ âu phục màu trắng, khuôn mặt yêu nghiệt hé lên ý cười.
Sau lưng hắn ta là 15 thủ hạ.
15 người còn lại thì từ trên tầng hai chĩa súng vào đám người của Lôi Lạc Thiên đang đứng ngay chính giữa của kho hàng.
"Tôi đã chờ các người rất lâu. Ha ha"
Việt Vũ cười rất sảng khoái, giống như hắn đã đoán được Lôi Lạc Thiên sẽ đến đây.
"Người không phạm ta, ta không phạm người, nhưng nếu người phạm ta, ta sẽ trả lại gấp mười."
Giọng nói như ma quỷ và khuôn mặt lạnh lùng của Lôi Lạc Thiên đã khiến đám người của Việt Vũ phải toát mồ hôi lạnh. Họ chưa từng thấy người nào có khí thế khiếp người như Lôi Lạc Thiên, tay họ bất giác siết chặt khẩu súng trong tay mình.
Bình luận facebook