Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 117
- Rầm!
Thân thể của gã thiếu niên bị Phong Vân Vô Ngân đập thẳng xuống đất sâu mấy mét, tạo thành một cái hố lớn, toàn thân không còn một khúc xương, mảnh thịt nào nguyên vẹn.
- Nội đan ở kia!
Một giây lát sau, dưới con mắt kinh hoàng của đám võ giả, Phong Vân Vô Ngân gầm lớn một tiếng, giơ ngón tay ra, tùy tiện chỉ về phía đông bắc, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền nhập vào trong thân thể, thân thể thi triển Tật Phong Bộ, trực tiếp xông vào khu vực đám 8,9 phẩm võ giả đang đứng.
Vừa rồi, Phong Vân Vô Ngân tuy nhắm mắt hấp thu thần lực, nhưng hắn vẫn còn có ý thức, hắn biết lúc này đang xảy ra chuyện gì, hắn cũng biết tình cảnh của mình nguy hiểm biết chừng nào.
Bất luận thế nào, hôm nay hắn cũng không thể có thể giải thích nổi, ít nhất đám võ giả hung ác này sẽ cướp đoạt lấy nạp giới của hắn. Ở hiện trường còn có Tây Môn Thiên, Lãnh Như Sương và đám cừu nhân của hắn, Phong Vân Vô Ngân biết không thể nào có thể giải quyết hòa bình được, bởi vậy liền ra tay trước, tạo ra tình trạng hỗn loạn để nhân cơ hội bỏ trốn.
Khi Phong Vân Vô Ngân hô lớn “nội đan ở kia” thì tất cả võ giả đều chợt giật mình, một cách vô ý thức nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân đang chỉ.
Đây hoàn toàn là phản ứng bản năng của thần kinh.
Nhân cơ hội ngắn ngủi đó, Phong Vân Vô Ngân đã nhanh chóng xông vào trong đám đông, hô lớn:
- Tránh ra! Kẻ nào ngăn ta, chết!
Thần lực toàn thân hắn thôi động tới cực điểm, mỗi một lỗ chân lông đều phát ra tiếng thình thịch như tiếng nhịp tim đang đập.
Mấy gã võ giả xui xẻo bị Phong Vân Vô Ngân đâm thẳng vào, khiến cho gãy xương đứt gân, thân thể bị đánh văng ra xa.
- Phong Vân Vô Ngân! Ngươi làm cụt tay ta! Chết cho ta!
Lãnh Như Sương từ bên cạnh đâm tới, đao ý ngưng luyện, một tia thủ đao chém về phía Phong Vân Vô Ngân, thanh thế vô cùng cường hãn.
Phong Vân Vô Ngân biết rằng, chỉ cần hắn chậm trễ một giây thì sẽ bị bao vây chặt, khổ chiến đến chết, hắn cũng không còn chút chần chừ nữa, ba phần kiếm ý ngưng tụ thành một đạo kiếm mang nhỏ như một mũi kim, đâm thẳng vào đôi mắt xinh đẹp của Lãnh Như Sương.
Chiêu này, Phong Vân Vô Ngân dùng để giết 10 phẩm hung thú, lần nào cũng đạt công hiệu, đột nhiên thi triển để đối phó với Lãnh Như Sương, hơn nữa cự ly giữa cả hai rất gần, nên một chiêu liền có hiệu quả.
- A!
Đôi mắt của Lãnh Như Sương bị kiếm mang vô cùng ngưng luyện của Phong Vân Vô Ngân đâm thủng, nàng ta phát ra tiếng kêu vô cùng tuyệt vọng, đao ý điên cuồng chém điên loạn ra bốn xung quanh, lập tức có mấy gã võ giả bị đao mang chém nát.
Nhục thân của Phong Vân Vô Ngân vô cùng cường hãn, nghiến răng chịu một đạo đao mang, cánh tay phải vươn ra, trực tiếp nắm lấy cổ họng của Lãnh Như Sương, kém lại, bóp mạnh một cái, cổ họng lập tức vỡ vụn, Lãnh Như Sương cổ nghiêng sang một bên, chết hẳn.
- Như Sương!
Một tiếng kêu đau đớn bị thảm vang lên, hai mắt Vị Ương Nghị nhỏ máu, kiếm ý toàn thân thôi động, ngàn vạn tia kiếm mang chém về phía Phong Vân Vô Ngân, sát ý vô cùng nồng đượm.
Đồng thời, bát đại cao thủ, 10 phẩm cao thủ ở phía bên kia cũng đồng thời kịp phản ứng lại, lao nhanh về phía Phong Vân Vô Ngân.
Gã Ngô Ảnh đó kêu lên giận dữ:
- Ngươi dám giết đệ đệ của ta? Ngươi... Ngươi giết đệ đệ của ta! Chết! Ta muốn ngươi chết!
Bốn phương tám hướng không ngừng có sát khí hung bạo vô cùng vô tận cuốn về phía Phong Vân Vô Ngân, vô số ánh mắt vô cùng tham lam nhìn chằm chằm vào hắn.
- Bắt lấy hắn!
Những gã 10 phẩm cường giả cùng bát đại cao thủ đều đã lao về phía Phong Vân Vô Ngân, trong nháy mắt các loại đao ý, kiếm ý, chưởng ý... Ngưng tụ thành hình, uy lực ngút trời, lúc nào cũng có thể đánh Phong Vân Vô Ngân nát ra thành tro bụi.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân đã xông vào giữa đám đông 8,9 phẩm cường giả, dùng nhục thân cường hãn cùng mấy vạn cân nhục thân lực lượng, định mở ra một con đường máu, kẻ nào ngăn lại đều húc cho hắn ngã bay ra sau, huyết nhục tan nát, xương cốt vỡ vụn. Phong Vân Vô Ngân lúc này như ma thần nhập thể, không thể ngăn cản nổi.
- Vù vù vù...
Lúc này, trong đám 8,9 phẩm cường giả, kẻ có thể gọi là thực lực mạnh nhất, Vị Ương Nghị liền thôi động ba phần kiếm ý từ trong linh hồn cuồn cuộn tuôn ra, ngàn vạn tia kiếm khí vô cùng sắc bén điên cuồng chém về phía Phong Vân Vô Ngân, trong nháy mắt đã cuốn Phong Vân Vô Ngân và mấy gã võ giả ở quanh hắn vào trong vũng xoáy vô cùng khủng khiếp do kiếm khí tạo thành, khiến cho máu tươi thịt vụn không ngừng bay tứ tung.
Phong Vân Vô Ngân vẫn không hề sợ hãi, kiếm ý ngưng tụ thành kim, nhanh như thiểm điện đâm về phía đôi mắt Vị Ương Nghị, trong nháy mắt, hai mắt Vị Ương Nghị liền tràn ngập hàn ý, hắn kêu lên kinh hoàng một cái, rồi lập tức “keng keng”, kiếm ý, kiếm mang của hắn nhanh chóng xoay chuyển, quay lại hộ thanh, vừa vặn ngăn được đạo kiếm mang của Phong Vân Vô Ngân, nhưng thân thể hắn cũng đã bị đánh bay lại phía sau mấy mét, đập bay cả mấy gã võ giả ở phía sau.
Lập tức, trường kiếm bên hông Vị Ương Nghị lơ lửng trên đỉnh đầu hắn, vô số kiếm ý tập trung trên lưỡi kiếm, hình thành một đạo kiếm mang vô cùng mỹ lệ, dài tới 3m, uy áp khủng khiếp liền bao trùm lấy Phong Vân Vô Ngân, Phong Vân Vô Ngân giống như đang đứng trên cô đảo, xung quanh đều là nước biển điên cuồng, một cảm giác vô lực đột nhiên xuất hiện trong lòng hắn.
- Chết đi! Cô Đảo Thuấn Sát Kiếm!
Ánh mắt Vị Ương Nghị tràn ngập sự oán hận và ngoan độc khi bị mất vợ, hướng về phía Phong Vân Vô Ngân tung ra một chiêu mạnh nhất.
Đám võ giả ở xung quanh đều bị vạ lây, thân hình của bọn chúng đã bị kiếm ý của Vị Ương Nghị vây chặt, không thể tháo chạy được, cảm giác sợ hãi khủng khiếp nhanh chóng bao trùm lấy tâm trí bọn chúng, khiến bọn chúng đột nhiên kêu khóc tuyệt vọng, kiếm ý không ngừng từ mọi lỗ chân lông xâm nhập vào cơ thể, máu tươi không ngừng tuôn ra, đồng thời, từng tảng thịt cũng bắt đầu rơi xuống, giống như đang chịu nỗi đau đớn lăng trì.
Do hiện trường quá đỗi phức tạp, bát đại cao thủ và 10 phẩm võ giả ở phía bên kia cũng không thể cuồng loạn ra tay, giết chết Phong Vân Vô Ngân cùng mấy trăm gã 8,9 phẩm võ giả. Giết chết đồng môn quy mô lớn như vậy, dù sao cũng không phải là chuyện gì tốt đẹp, bởi vậy bọn chúng chỉ thôiđộng uy áp bao trùm lấy đám người Phong Vân Vô Ngân, đồng thời thi triển thân pháp, phong tỏa mọi đường lui của Phong Vân Vô Ngân.
- Ồ? Vị Ương Nghị không ngờ có thể luyện huyền cấp cao cấp kiếm kỹ Cô Đảo Thuấn Sát Kiếm tới đại thành cảnh giới, quả nhiên vô cùng lợi hại.
Mấy gã 10 phẩm đại viên mãn cường giả không kìm được lên tiếng bình phẩm.
Dưới kiếm ý dày đặc mang theo khí thế dời non lấp bể của Vị Ương Nghị, Phong Vân Vô Ngân cuối cùng đã rút thần lực chùy từ trong nạp giới ra.
Trong nháy mắt, dị tượng xuất hiện, từng trận thanh âm như tiếng sáo tiêu từ lỗ chân lông của Phong Vân Vô Ngân phát ra, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện hung thú hư ảnh màu sẫm vô cùng hung tợn, uy áp lan ra, hàn quang lấp lóe. Phong Vân Vô Ngân lúc này, một quyền tung ra, lực lượng đạt tới 45000 cân, hai tay cầm thần lực chùy, lực lượng đạt tới con số 100000 cân vô cùng đáng sợ.
Thần lực nhập thể, ý cảnh nhỏ bé lạc lõng không thể có lối thoát do Cô Đảo Thuấn Sát Kiếm của Vị Ương Nghị gây ra cho Phong Vân Vô Ngân cũng lập tức bị phá tan.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Thân thể của gã thiếu niên bị Phong Vân Vô Ngân đập thẳng xuống đất sâu mấy mét, tạo thành một cái hố lớn, toàn thân không còn một khúc xương, mảnh thịt nào nguyên vẹn.
- Nội đan ở kia!
Một giây lát sau, dưới con mắt kinh hoàng của đám võ giả, Phong Vân Vô Ngân gầm lớn một tiếng, giơ ngón tay ra, tùy tiện chỉ về phía đông bắc, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền nhập vào trong thân thể, thân thể thi triển Tật Phong Bộ, trực tiếp xông vào khu vực đám 8,9 phẩm võ giả đang đứng.
Vừa rồi, Phong Vân Vô Ngân tuy nhắm mắt hấp thu thần lực, nhưng hắn vẫn còn có ý thức, hắn biết lúc này đang xảy ra chuyện gì, hắn cũng biết tình cảnh của mình nguy hiểm biết chừng nào.
Bất luận thế nào, hôm nay hắn cũng không thể có thể giải thích nổi, ít nhất đám võ giả hung ác này sẽ cướp đoạt lấy nạp giới của hắn. Ở hiện trường còn có Tây Môn Thiên, Lãnh Như Sương và đám cừu nhân của hắn, Phong Vân Vô Ngân biết không thể nào có thể giải quyết hòa bình được, bởi vậy liền ra tay trước, tạo ra tình trạng hỗn loạn để nhân cơ hội bỏ trốn.
Khi Phong Vân Vô Ngân hô lớn “nội đan ở kia” thì tất cả võ giả đều chợt giật mình, một cách vô ý thức nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân đang chỉ.
Đây hoàn toàn là phản ứng bản năng của thần kinh.
Nhân cơ hội ngắn ngủi đó, Phong Vân Vô Ngân đã nhanh chóng xông vào trong đám đông, hô lớn:
- Tránh ra! Kẻ nào ngăn ta, chết!
Thần lực toàn thân hắn thôi động tới cực điểm, mỗi một lỗ chân lông đều phát ra tiếng thình thịch như tiếng nhịp tim đang đập.
Mấy gã võ giả xui xẻo bị Phong Vân Vô Ngân đâm thẳng vào, khiến cho gãy xương đứt gân, thân thể bị đánh văng ra xa.
- Phong Vân Vô Ngân! Ngươi làm cụt tay ta! Chết cho ta!
Lãnh Như Sương từ bên cạnh đâm tới, đao ý ngưng luyện, một tia thủ đao chém về phía Phong Vân Vô Ngân, thanh thế vô cùng cường hãn.
Phong Vân Vô Ngân biết rằng, chỉ cần hắn chậm trễ một giây thì sẽ bị bao vây chặt, khổ chiến đến chết, hắn cũng không còn chút chần chừ nữa, ba phần kiếm ý ngưng tụ thành một đạo kiếm mang nhỏ như một mũi kim, đâm thẳng vào đôi mắt xinh đẹp của Lãnh Như Sương.
Chiêu này, Phong Vân Vô Ngân dùng để giết 10 phẩm hung thú, lần nào cũng đạt công hiệu, đột nhiên thi triển để đối phó với Lãnh Như Sương, hơn nữa cự ly giữa cả hai rất gần, nên một chiêu liền có hiệu quả.
- A!
Đôi mắt của Lãnh Như Sương bị kiếm mang vô cùng ngưng luyện của Phong Vân Vô Ngân đâm thủng, nàng ta phát ra tiếng kêu vô cùng tuyệt vọng, đao ý điên cuồng chém điên loạn ra bốn xung quanh, lập tức có mấy gã võ giả bị đao mang chém nát.
Nhục thân của Phong Vân Vô Ngân vô cùng cường hãn, nghiến răng chịu một đạo đao mang, cánh tay phải vươn ra, trực tiếp nắm lấy cổ họng của Lãnh Như Sương, kém lại, bóp mạnh một cái, cổ họng lập tức vỡ vụn, Lãnh Như Sương cổ nghiêng sang một bên, chết hẳn.
- Như Sương!
Một tiếng kêu đau đớn bị thảm vang lên, hai mắt Vị Ương Nghị nhỏ máu, kiếm ý toàn thân thôi động, ngàn vạn tia kiếm mang chém về phía Phong Vân Vô Ngân, sát ý vô cùng nồng đượm.
Đồng thời, bát đại cao thủ, 10 phẩm cao thủ ở phía bên kia cũng đồng thời kịp phản ứng lại, lao nhanh về phía Phong Vân Vô Ngân.
Gã Ngô Ảnh đó kêu lên giận dữ:
- Ngươi dám giết đệ đệ của ta? Ngươi... Ngươi giết đệ đệ của ta! Chết! Ta muốn ngươi chết!
Bốn phương tám hướng không ngừng có sát khí hung bạo vô cùng vô tận cuốn về phía Phong Vân Vô Ngân, vô số ánh mắt vô cùng tham lam nhìn chằm chằm vào hắn.
- Bắt lấy hắn!
Những gã 10 phẩm cường giả cùng bát đại cao thủ đều đã lao về phía Phong Vân Vô Ngân, trong nháy mắt các loại đao ý, kiếm ý, chưởng ý... Ngưng tụ thành hình, uy lực ngút trời, lúc nào cũng có thể đánh Phong Vân Vô Ngân nát ra thành tro bụi.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân đã xông vào giữa đám đông 8,9 phẩm cường giả, dùng nhục thân cường hãn cùng mấy vạn cân nhục thân lực lượng, định mở ra một con đường máu, kẻ nào ngăn lại đều húc cho hắn ngã bay ra sau, huyết nhục tan nát, xương cốt vỡ vụn. Phong Vân Vô Ngân lúc này như ma thần nhập thể, không thể ngăn cản nổi.
- Vù vù vù...
Lúc này, trong đám 8,9 phẩm cường giả, kẻ có thể gọi là thực lực mạnh nhất, Vị Ương Nghị liền thôi động ba phần kiếm ý từ trong linh hồn cuồn cuộn tuôn ra, ngàn vạn tia kiếm khí vô cùng sắc bén điên cuồng chém về phía Phong Vân Vô Ngân, trong nháy mắt đã cuốn Phong Vân Vô Ngân và mấy gã võ giả ở quanh hắn vào trong vũng xoáy vô cùng khủng khiếp do kiếm khí tạo thành, khiến cho máu tươi thịt vụn không ngừng bay tứ tung.
Phong Vân Vô Ngân vẫn không hề sợ hãi, kiếm ý ngưng tụ thành kim, nhanh như thiểm điện đâm về phía đôi mắt Vị Ương Nghị, trong nháy mắt, hai mắt Vị Ương Nghị liền tràn ngập hàn ý, hắn kêu lên kinh hoàng một cái, rồi lập tức “keng keng”, kiếm ý, kiếm mang của hắn nhanh chóng xoay chuyển, quay lại hộ thanh, vừa vặn ngăn được đạo kiếm mang của Phong Vân Vô Ngân, nhưng thân thể hắn cũng đã bị đánh bay lại phía sau mấy mét, đập bay cả mấy gã võ giả ở phía sau.
Lập tức, trường kiếm bên hông Vị Ương Nghị lơ lửng trên đỉnh đầu hắn, vô số kiếm ý tập trung trên lưỡi kiếm, hình thành một đạo kiếm mang vô cùng mỹ lệ, dài tới 3m, uy áp khủng khiếp liền bao trùm lấy Phong Vân Vô Ngân, Phong Vân Vô Ngân giống như đang đứng trên cô đảo, xung quanh đều là nước biển điên cuồng, một cảm giác vô lực đột nhiên xuất hiện trong lòng hắn.
- Chết đi! Cô Đảo Thuấn Sát Kiếm!
Ánh mắt Vị Ương Nghị tràn ngập sự oán hận và ngoan độc khi bị mất vợ, hướng về phía Phong Vân Vô Ngân tung ra một chiêu mạnh nhất.
Đám võ giả ở xung quanh đều bị vạ lây, thân hình của bọn chúng đã bị kiếm ý của Vị Ương Nghị vây chặt, không thể tháo chạy được, cảm giác sợ hãi khủng khiếp nhanh chóng bao trùm lấy tâm trí bọn chúng, khiến bọn chúng đột nhiên kêu khóc tuyệt vọng, kiếm ý không ngừng từ mọi lỗ chân lông xâm nhập vào cơ thể, máu tươi không ngừng tuôn ra, đồng thời, từng tảng thịt cũng bắt đầu rơi xuống, giống như đang chịu nỗi đau đớn lăng trì.
Do hiện trường quá đỗi phức tạp, bát đại cao thủ và 10 phẩm võ giả ở phía bên kia cũng không thể cuồng loạn ra tay, giết chết Phong Vân Vô Ngân cùng mấy trăm gã 8,9 phẩm võ giả. Giết chết đồng môn quy mô lớn như vậy, dù sao cũng không phải là chuyện gì tốt đẹp, bởi vậy bọn chúng chỉ thôiđộng uy áp bao trùm lấy đám người Phong Vân Vô Ngân, đồng thời thi triển thân pháp, phong tỏa mọi đường lui của Phong Vân Vô Ngân.
- Ồ? Vị Ương Nghị không ngờ có thể luyện huyền cấp cao cấp kiếm kỹ Cô Đảo Thuấn Sát Kiếm tới đại thành cảnh giới, quả nhiên vô cùng lợi hại.
Mấy gã 10 phẩm đại viên mãn cường giả không kìm được lên tiếng bình phẩm.
Dưới kiếm ý dày đặc mang theo khí thế dời non lấp bể của Vị Ương Nghị, Phong Vân Vô Ngân cuối cùng đã rút thần lực chùy từ trong nạp giới ra.
Trong nháy mắt, dị tượng xuất hiện, từng trận thanh âm như tiếng sáo tiêu từ lỗ chân lông của Phong Vân Vô Ngân phát ra, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện hung thú hư ảnh màu sẫm vô cùng hung tợn, uy áp lan ra, hàn quang lấp lóe. Phong Vân Vô Ngân lúc này, một quyền tung ra, lực lượng đạt tới 45000 cân, hai tay cầm thần lực chùy, lực lượng đạt tới con số 100000 cân vô cùng đáng sợ.
Thần lực nhập thể, ý cảnh nhỏ bé lạc lõng không thể có lối thoát do Cô Đảo Thuấn Sát Kiếm của Vị Ương Nghị gây ra cho Phong Vân Vô Ngân cũng lập tức bị phá tan.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook