Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 77 – Nhiệm vụ bí mật
Thật sự là quá lâu không phát tiết, sau khi đã làm một lần lại muốn làm một lần nữa, nhưng Ân Cầm trực tiếp đẩy ngực tôi, trên mặt toàn mồ hôi, dưới thân cũng tòan là nước, miệng vẫn cứ cứng rắn.
“Đủ rồi, chúng ta chỉ là muốn xảy ra chuyện này, một lần là đủ.”
Tôi bật cười, trực tiếp hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô ta, đưa tay nắm lấy bộ ngực đầy đặn của cô ta, thật mềm mại.
“Nhưng tôi muốn làm lần nữa, coi như là lãi của việc hợp tác.”
Nói rồi tôi tách chân cô ta ra muốn tiến vào, lại phát hiện dáng vẻ cô ta lạnh lùng nhìn tôi, ánh mắt băng giá.
Ngay tức khắc dục vọng bị xua tan hơn phân nửa, người phụ nữ này nói trở mặt liền trở mặt.
“Được rồi, chị gái, nghe chị còn không được sao, nhìn con mắt chị muốn trợn trừng kìa, tôi phục vụ tệ đến vậy à, khiến chị không muốn làm lần thứ hai.”
Vừa nói chuyện tôi vừa đứng dậy mặc quần áo, Ân Cầm sửng sốt một chút, vẻ mặt hơi dịu xuống, mở miệng nhưng vẫn không nói gì.
Thấy đã thu dọn xong xuôi, Ân Cầm mở cửa cuốn, trực tiếp đưa chìa khóa cho tôi: “Theo tôi trở lại công ty thôi, công việc không nên chậm trễ.”
Tôi gật gật đầu, theo cô ta đi ra ngoài.
Có thể là để tránh tai mắt của mọi người, bên ngoài chỉ có một chiếc xe van, chính là chiếc xe trước đây Ân Cầm đã lái đến nhà máy bất hợp pháp giải cứu chúng tôi, còn có vài người đàn ông cao lớn đang ngồi trên đó, trong đó có một gương mặt tôi cảm thấy rất quen thuộc.
À, đúng rồi, người đó là bác sĩ cứu Lý Tuyền trên xe van.
“Ngô Địch, những người này đều là người bên cạnh tôi, không phải cậu muốn trợ thủ sao, trước khi tìm được đồ thì nhóm người này để cậu dùng, ngoài ra hoàn thành nhiệm vụ, tôi sẽ sắp xếp một nhóm người mới cho cậu, người của tôi đoán rằng cậu cũng không yên tâm dùng.”
Ân Cầm nhanh chóng thay đổi từ cô gái nhỏ bé trong lúc cao trào thành một đại tỷ lạnh lùng, tôi cũng xem như là phát tiết vui sướng, bắt đầu bình tĩnh lại suy nghĩ chuyện sau này.
“Được, bây giờ chị có thể nói rõ về chuyện của Triệu Phong được chưa, Đường Tiếu Tiếu đã ủy thác cho tôi, rốt cuộc cô ấy có phải là chị em gái gì đó của chị không.”
Một loạt câu hỏi kì thực đã đặt ra rất nhiều vấn đề, ánh mắt Ân Cầm ra hiệu cho mấy người khác lên một chiếc xe khác, sau đó bảo tài xế ở tấm vách ngăn đó lái xe.
“Triệu Phong, tin rằng cậu đã điều ra được tài liệu của ông ta rồi đúng không?”
“Vâng.” Tôi ậm ờ trả lời một tiếng, ai biết Ân Cầm này lại biết được bao nhiêu.
“Vị trí của ông ta trong quân đội thực ra không phải cao nhất, cho nên có hai lý do chú ý đến ông ta, thứ nhất, ông ta từng thực hiện một nhiệm vụ đặc biệt cách đây khoảng mười một năm trước, tôi vẫn chưa làm rõ nội dung của nhiệm vụ, nhưng trong lần nhiệm vụ đó, tất cả những người đi theo Triệu Phong căn bản đã chết hết, nhưng đồng thời cũng hoàn thành mục đích nhiệm vụ, một danh sách.”
“Danh sách gì đáng để bỏ ra nhiều nhân lực, vật lực như vậy, hy sinh lớn đến thế?”
Ánh mắt Ân Cầm lạnh lùng: “Đó là danh sách nhân viên cốt cán của một tập đoàn bán ma túy lớn nhất trong nước.”
Tôi sững sờ, chợt hiểu tại sao nhiều người chết như vậy, loại danh sách này vừa được tìm thấy thì tương đương với việc kiểm soát hành tung của các nhân viên chủ yếu của tập đoàn này, một khi bọn họ có hành động, cảnh sát sẽ vào cuộc, bắt lấy bằng chứng thực tế tóm cổ cả bọn.
“Vậy chị đi đoạt danh sách này làm gì, cũng có tên chị trên đó? Hay là nói, tên của Lâm Hải ở trên đó?”
Ân Cầm đột nhiên muốn cướp tài liệu này, nhất định có liên quan đến Lâm Hải, lẽ nào trong danh sách đó có tên của Lâm Hải, sau khi Ân Cầm lấy được thì có thể uy hiếp cô ta?
Ân Cầm cười: “Cậu quá đề cao chúng tôi rồi, mười một năm trước, chúng tôi chỉ mới mười mấy tuổi, còn chưa trưởng thành, nào có cơ hội trở thành người đứng đầu tập đoàn bán ma túy lớn nhất cả nước.”
Cũng đúng, vậy thì bởi vì gì vậy? Loại danh sách này, cho dù cố gắng hết sức cầm đến trên tay, cũng chỉ là một củ khoai lang phỏng tay thôi.
“Trong danh sách đó có thông tin của bố Lâm Hải, sếp tổng Lâm.” Ân Cầm nói như vậy, tôi liền hiểu.
“Cũng có thể nói, Lâm Hải muốn thông qua danh sách này uy hiếp hoặc tiêu diệt bố mình – sếp tổng Lâm , mà chị muốn lợi dụng điểm này thoát khỏi Lâm Hải.”
Ân Cầm tán thưởng gật đầu: “Đúng.”
Không đúng, còn có một chỗ kỳ lạ.
“Vậy đã là chuyện của mười một năm trước, tại sao bây giờ các người mới ra tay với Triệu Phong, hơn nữa lại gặp Lý Tuyền cũng…”
Tôi đang nói bỗng ngừng lại, Lý Tuyền cũng muốn danh sách đó.
“Sao, đã nghĩ ra rồi à?” Ân Cầm nói mở điện thoại trượt một tấm hình cho tôi xem.
Là hình ảnh Lý Tuyền cùng tên vô lại gặp ở Hải Nam, Cát Văn.
Lý Tuyền đang hỏi cậu ta gì đó, vẻ mặt nghiêm túc, mà tên Cát Văn cúi gằm mặt xuống, trên tay đeo còng.
Từ khi bắt đầu đến Hải Nam, gặp Ngô Thiến của khách sạn nhỏ, còn gặp con trai Cát Văn của chị ấy tại bãi biển, tất cả không phải bất ngờ.
Lý Tuyền làm sao có thể đột nhiên tâm huyết dâng trào, tốt bụng giúp Ngô Thiến tìm con trai của chị ấy?
Lại làm sao sẽ, biết rõ con trai chị ấy là một tay buôn ma túy, còn bảo tôi và Uy Tử đột nhập vào ổ ma túy.
Bởi vì……
“Đã thấy rồi chứ, không phải chúng tôi không muốn ra tay sớm với Triệu Phong, mà là trước đây chúng tôi hoàn toàn không biết danh sách đó nằm trong tay Triệu Phong, chính người bạn gái nhỏ của cậu, tìm ra manh mối trong hoạt động bí mật năm đó trước tiên.”
Ân Cầm nói rồi thu điện thoại lại: “Ngay từ khi bắt đầu kiểm tra Nhiếp Huy, cô ấy tìm từng tên buôn ma túy nhớ người dẫn đầu của nhiệm vụ đó, chính là để làm rõ danh sách đó trên tay ai.”
“Chẳng qua, Lâm Hải cũng ngầm đẩy vài cái sau lưng, nếu không cô ấy làm sao có thể thuận lợi tìm ra Triệu Phong như vậy.”
Ôi, cục diện này, sắp xếp đủ lớn.
Thở dài, Lý Tuyền ơi Lý Tuyền, rốt cuộc chị đã giấu tôi bao nhiêu chuyện.
Mười một năm trước, Lý Tuyền cũng đang học lớp mười, là lúc trong nhà xảy ra tai nạn tàn khốc đó.
Trong đầu đột nhiên hiện ra khuôn mặt kiên nhẫn của Lý Tuyền khi khuyên Nhân Nhân: “Nhưng sẽ có hy vọng, từ từ, từng chút một leo lên từ địa ngục.”
“Thế nào, cậu sợ rồi?” Ân Cầm thấy tôi thở dài, trái lại mỉm cười.
Tôi lắc đầu, sắc mặt trở lại bình thường: “Vậy chị biết tại sao Lý Tuyền cũng đang tìm danh sách đó không?”
“Sao, vẫn không bỏ được tiểu mỹ nhân của cậu à?”
Tôi lờ đi và mỉm cười, không thể tháo gỡ sự phòng bị với người phụ nữ này.
“Cô ấy đã liều mạng tìm danh sách đó như vậy, cũng xem như là đối thủ của chúng ta sau này, tất nhiên phải tìm hiểu mục đích của cô ấy.”
Ân Cầm nháy mắt, không tiếp tục truy hỏi tôi.
“Thành thật mà nói, tôi không biết tại sao cô ấy lại muốn danh sách đó, nếu không phải trước đây trong nhà máy thuốc phiện, khi muốn đối phó với Nhiếp Huy cô ấy tìm đến tôi, tôi vẫn không biết mục đích thực sự của cô ấy, còn về Lâm Hải, chị ấy phát hiện ra Lý Tuyền khi nào, còn chị ấy có biết Lý Tuyền muốn làm gì hay không, tôi không rõ.”
Ngay cả Ân Cầm cũng không biết, trong lòng tôi ngẩn ra, trên mặt vẫn cười: “Vậy thôi, đến công ty, bước đầu tiên làm gì?”
“Ừ, đưa cậu đến làm giám đốc bộ phận thị trường.” Ân Cầm thản nhiên nói, như thể hoàn toàn không ý thức ra lời mình nói là để tôi thay thế vị trí của Lâm Hải.
Tôi nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Ân Cầm, cô ta nhếch khóe miệng, ánh mắt xinh đẹp liếc tôi một cái.
“Làm sao, không tin tôi?”
“Đủ rồi, chúng ta chỉ là muốn xảy ra chuyện này, một lần là đủ.”
Tôi bật cười, trực tiếp hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô ta, đưa tay nắm lấy bộ ngực đầy đặn của cô ta, thật mềm mại.
“Nhưng tôi muốn làm lần nữa, coi như là lãi của việc hợp tác.”
Nói rồi tôi tách chân cô ta ra muốn tiến vào, lại phát hiện dáng vẻ cô ta lạnh lùng nhìn tôi, ánh mắt băng giá.
Ngay tức khắc dục vọng bị xua tan hơn phân nửa, người phụ nữ này nói trở mặt liền trở mặt.
“Được rồi, chị gái, nghe chị còn không được sao, nhìn con mắt chị muốn trợn trừng kìa, tôi phục vụ tệ đến vậy à, khiến chị không muốn làm lần thứ hai.”
Vừa nói chuyện tôi vừa đứng dậy mặc quần áo, Ân Cầm sửng sốt một chút, vẻ mặt hơi dịu xuống, mở miệng nhưng vẫn không nói gì.
Thấy đã thu dọn xong xuôi, Ân Cầm mở cửa cuốn, trực tiếp đưa chìa khóa cho tôi: “Theo tôi trở lại công ty thôi, công việc không nên chậm trễ.”
Tôi gật gật đầu, theo cô ta đi ra ngoài.
Có thể là để tránh tai mắt của mọi người, bên ngoài chỉ có một chiếc xe van, chính là chiếc xe trước đây Ân Cầm đã lái đến nhà máy bất hợp pháp giải cứu chúng tôi, còn có vài người đàn ông cao lớn đang ngồi trên đó, trong đó có một gương mặt tôi cảm thấy rất quen thuộc.
À, đúng rồi, người đó là bác sĩ cứu Lý Tuyền trên xe van.
“Ngô Địch, những người này đều là người bên cạnh tôi, không phải cậu muốn trợ thủ sao, trước khi tìm được đồ thì nhóm người này để cậu dùng, ngoài ra hoàn thành nhiệm vụ, tôi sẽ sắp xếp một nhóm người mới cho cậu, người của tôi đoán rằng cậu cũng không yên tâm dùng.”
Ân Cầm nhanh chóng thay đổi từ cô gái nhỏ bé trong lúc cao trào thành một đại tỷ lạnh lùng, tôi cũng xem như là phát tiết vui sướng, bắt đầu bình tĩnh lại suy nghĩ chuyện sau này.
“Được, bây giờ chị có thể nói rõ về chuyện của Triệu Phong được chưa, Đường Tiếu Tiếu đã ủy thác cho tôi, rốt cuộc cô ấy có phải là chị em gái gì đó của chị không.”
Một loạt câu hỏi kì thực đã đặt ra rất nhiều vấn đề, ánh mắt Ân Cầm ra hiệu cho mấy người khác lên một chiếc xe khác, sau đó bảo tài xế ở tấm vách ngăn đó lái xe.
“Triệu Phong, tin rằng cậu đã điều ra được tài liệu của ông ta rồi đúng không?”
“Vâng.” Tôi ậm ờ trả lời một tiếng, ai biết Ân Cầm này lại biết được bao nhiêu.
“Vị trí của ông ta trong quân đội thực ra không phải cao nhất, cho nên có hai lý do chú ý đến ông ta, thứ nhất, ông ta từng thực hiện một nhiệm vụ đặc biệt cách đây khoảng mười một năm trước, tôi vẫn chưa làm rõ nội dung của nhiệm vụ, nhưng trong lần nhiệm vụ đó, tất cả những người đi theo Triệu Phong căn bản đã chết hết, nhưng đồng thời cũng hoàn thành mục đích nhiệm vụ, một danh sách.”
“Danh sách gì đáng để bỏ ra nhiều nhân lực, vật lực như vậy, hy sinh lớn đến thế?”
Ánh mắt Ân Cầm lạnh lùng: “Đó là danh sách nhân viên cốt cán của một tập đoàn bán ma túy lớn nhất trong nước.”
Tôi sững sờ, chợt hiểu tại sao nhiều người chết như vậy, loại danh sách này vừa được tìm thấy thì tương đương với việc kiểm soát hành tung của các nhân viên chủ yếu của tập đoàn này, một khi bọn họ có hành động, cảnh sát sẽ vào cuộc, bắt lấy bằng chứng thực tế tóm cổ cả bọn.
“Vậy chị đi đoạt danh sách này làm gì, cũng có tên chị trên đó? Hay là nói, tên của Lâm Hải ở trên đó?”
Ân Cầm đột nhiên muốn cướp tài liệu này, nhất định có liên quan đến Lâm Hải, lẽ nào trong danh sách đó có tên của Lâm Hải, sau khi Ân Cầm lấy được thì có thể uy hiếp cô ta?
Ân Cầm cười: “Cậu quá đề cao chúng tôi rồi, mười một năm trước, chúng tôi chỉ mới mười mấy tuổi, còn chưa trưởng thành, nào có cơ hội trở thành người đứng đầu tập đoàn bán ma túy lớn nhất cả nước.”
Cũng đúng, vậy thì bởi vì gì vậy? Loại danh sách này, cho dù cố gắng hết sức cầm đến trên tay, cũng chỉ là một củ khoai lang phỏng tay thôi.
“Trong danh sách đó có thông tin của bố Lâm Hải, sếp tổng Lâm.” Ân Cầm nói như vậy, tôi liền hiểu.
“Cũng có thể nói, Lâm Hải muốn thông qua danh sách này uy hiếp hoặc tiêu diệt bố mình – sếp tổng Lâm , mà chị muốn lợi dụng điểm này thoát khỏi Lâm Hải.”
Ân Cầm tán thưởng gật đầu: “Đúng.”
Không đúng, còn có một chỗ kỳ lạ.
“Vậy đã là chuyện của mười một năm trước, tại sao bây giờ các người mới ra tay với Triệu Phong, hơn nữa lại gặp Lý Tuyền cũng…”
Tôi đang nói bỗng ngừng lại, Lý Tuyền cũng muốn danh sách đó.
“Sao, đã nghĩ ra rồi à?” Ân Cầm nói mở điện thoại trượt một tấm hình cho tôi xem.
Là hình ảnh Lý Tuyền cùng tên vô lại gặp ở Hải Nam, Cát Văn.
Lý Tuyền đang hỏi cậu ta gì đó, vẻ mặt nghiêm túc, mà tên Cát Văn cúi gằm mặt xuống, trên tay đeo còng.
Từ khi bắt đầu đến Hải Nam, gặp Ngô Thiến của khách sạn nhỏ, còn gặp con trai Cát Văn của chị ấy tại bãi biển, tất cả không phải bất ngờ.
Lý Tuyền làm sao có thể đột nhiên tâm huyết dâng trào, tốt bụng giúp Ngô Thiến tìm con trai của chị ấy?
Lại làm sao sẽ, biết rõ con trai chị ấy là một tay buôn ma túy, còn bảo tôi và Uy Tử đột nhập vào ổ ma túy.
Bởi vì……
“Đã thấy rồi chứ, không phải chúng tôi không muốn ra tay sớm với Triệu Phong, mà là trước đây chúng tôi hoàn toàn không biết danh sách đó nằm trong tay Triệu Phong, chính người bạn gái nhỏ của cậu, tìm ra manh mối trong hoạt động bí mật năm đó trước tiên.”
Ân Cầm nói rồi thu điện thoại lại: “Ngay từ khi bắt đầu kiểm tra Nhiếp Huy, cô ấy tìm từng tên buôn ma túy nhớ người dẫn đầu của nhiệm vụ đó, chính là để làm rõ danh sách đó trên tay ai.”
“Chẳng qua, Lâm Hải cũng ngầm đẩy vài cái sau lưng, nếu không cô ấy làm sao có thể thuận lợi tìm ra Triệu Phong như vậy.”
Ôi, cục diện này, sắp xếp đủ lớn.
Thở dài, Lý Tuyền ơi Lý Tuyền, rốt cuộc chị đã giấu tôi bao nhiêu chuyện.
Mười một năm trước, Lý Tuyền cũng đang học lớp mười, là lúc trong nhà xảy ra tai nạn tàn khốc đó.
Trong đầu đột nhiên hiện ra khuôn mặt kiên nhẫn của Lý Tuyền khi khuyên Nhân Nhân: “Nhưng sẽ có hy vọng, từ từ, từng chút một leo lên từ địa ngục.”
“Thế nào, cậu sợ rồi?” Ân Cầm thấy tôi thở dài, trái lại mỉm cười.
Tôi lắc đầu, sắc mặt trở lại bình thường: “Vậy chị biết tại sao Lý Tuyền cũng đang tìm danh sách đó không?”
“Sao, vẫn không bỏ được tiểu mỹ nhân của cậu à?”
Tôi lờ đi và mỉm cười, không thể tháo gỡ sự phòng bị với người phụ nữ này.
“Cô ấy đã liều mạng tìm danh sách đó như vậy, cũng xem như là đối thủ của chúng ta sau này, tất nhiên phải tìm hiểu mục đích của cô ấy.”
Ân Cầm nháy mắt, không tiếp tục truy hỏi tôi.
“Thành thật mà nói, tôi không biết tại sao cô ấy lại muốn danh sách đó, nếu không phải trước đây trong nhà máy thuốc phiện, khi muốn đối phó với Nhiếp Huy cô ấy tìm đến tôi, tôi vẫn không biết mục đích thực sự của cô ấy, còn về Lâm Hải, chị ấy phát hiện ra Lý Tuyền khi nào, còn chị ấy có biết Lý Tuyền muốn làm gì hay không, tôi không rõ.”
Ngay cả Ân Cầm cũng không biết, trong lòng tôi ngẩn ra, trên mặt vẫn cười: “Vậy thôi, đến công ty, bước đầu tiên làm gì?”
“Ừ, đưa cậu đến làm giám đốc bộ phận thị trường.” Ân Cầm thản nhiên nói, như thể hoàn toàn không ý thức ra lời mình nói là để tôi thay thế vị trí của Lâm Hải.
Tôi nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Ân Cầm, cô ta nhếch khóe miệng, ánh mắt xinh đẹp liếc tôi một cái.
“Làm sao, không tin tôi?”
Bình luận facebook