Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1411: Hội nghị
Hành trình lần này được giữ bí mật.
Đám người La Chinh cũng cảm thấy kỳ lạ, giống như có người đang theo dõi đằng sau.3
Lạc Tích Huyền dẫn mọi người tiến vào rồi lại rời khỏi lối đi không gian, cứ lặp đi lặp lại như vậy mấy chục lần.
Sau đó bọn họ tiến vào một tòa thành lớn rồi tiếp tục đi xuống một đường hầm ngầm bên dưới, trải qua mấy trăm nghìn con6 đường dưới lòng đất, mọi người mới cảm nhận được mục đích của nó.
Bên trong một hang động to lớn dưới lòng đất, xung8 quanh có rất nhiều vết tích do người điêu khắc.
Lạc Tích Huyện quay đầu lại, thản nhiên nhìn Hiên Viên Thần Phong: Sắp đến rồi.
Khi đó người sẽ biết.” Khi mọi người xuyên qua mấy cây cột đồng, ánh mắt Hiên Viên Thần Phong sáng lên, lập tức xông ra.
Cuối những cây cột đồng là những bậc thang hình bầu dục, trên bậc thang có hơn hai mươi người đang đứng.
Hơn hai mươi người này đều là Thiên Tôn, những người mạnh nhất trong vũ trụ.
Bọn họ là những người có thể thay đổi toàn bộ vũ trụ.
Sở dĩ Hiên Viên Thần Phong hưng phần như vậy là vì hắn nhìn thấy lão tổ của nhà mình: “Ông tổ.” Thiên Tôn cũng chia cấp bậc.
Thực lực của hai mươi vị Thiên Tôn có cao có thấp, nên chỗ đứng cũng khác nhau.
Đứng cao nhất chính là tộc trưởng Hiên Viên gia, cha của Hiên Viên Thần Phong, lãnh đạo Chư Thần Vô Niệm - Nguyên Tội Thiên Tôn.
Đương nhiên, ngoại trừ Hiên Viên Thần Phong, cha của Cơ Lạc Tuyết, Lệnh Hồ Thu cũng có mặt.
Nguyên Tội Thiên Tôn chỉ gật nhẹ đầu với Hiên Viên Thần Phong: “Thần Phong đến rồi à?” Hiên Viên Thần Phong nhìn thấy nhiều Thiên Tôn như vậy đứng cùng nhau bèn không bước qua, yên lặng đứng chung với đám người Hoa Thiên Mệnh.
Có không ít võ giả Thiên Vị tộc qua lại trong đó, hình như đang rất 5bận rộn, có vẻ có thứ gì đó sắp hoàn thành.
Cuối hang động có những cây cột đồng rộng hơn một trường.
Những cây cột đồng này không chống lên đỉnh hang động, nhìn qua không có tác dụng gánh vác sức nặng gì cả.
Hiên Viên Thần Phong và Liệt Thiên Hàn đã sớm không còn kiên nhẫn nổi nữa.
“Lạc Tích Huyên, người đưa chúng ta đến nơi này để làm gì?” Hiên Viên Thần Phong hỏi.
Liệt Thiên Hàn và Cơ Lạc Tuyết cũng chào lão tổ nhà mình.
Tập trung nhiều Thiên Tôn ở đây như vậy, chỉ sợ đây sẽ là một cuộc hội nghị cực kỳ quan trọng.
Tất nhiên đám tiểu bối bọn họ nên an phận một chút.
Tuy nhiên, có quá nhiều Thiên Tôn có mặt, bầu không khí vô cùng nghiêm túc, khiến mười tiểu bối như bọn họ hơi bị khẩn trương.
Trong mười tiểu bổi này, chắc chỉ có La Chinh và Khê Ấu Cầm thản nhiên nhất.
Dù sao La Chinh cũng từng gặp qua tình huống này.
Lúc trước, khi hắn bị bao vây tấn công, hắn vẫn bình tĩnh như thường.
Bây giờ hắn lại càng không để ý.
Huống chi, các vị Thiên Tôn này chắc hẳn sẽ không làm gì hắn.
Chỉ là hành động của Khê Ấu Cầm bên cạnh khiến hắn cảm thấy bất đắc dĩ.
“Cái này...” Trong tay Khê Ấu Cầm xuất hiện một cái đĩa vàng nho nhỏ, trong đĩa đựng một loại trái cây màu tím có hình dáng kỳ lạ, là đặc sản của Tử Cực giới, quả Hương Lăng.
Lần này từ Tử Cực giới đến đây, nàng mang theo không ít đồ ăn.
Trên đường đi, Khê Ấu Cầm thường xuyên lấy thức ăn từ trong nhẫn tu di ra, đã có không dưới bốn mươi loại.
Nàng không ngừng đưa cho La Chinh ăn.
Nhưng bây giờ, hành động này có chút không ra thể thống gì.
Nhìn thấy La Chinh khoát tay, Khê Ấu Cầm vẫn chưa ý thức được vấn đề: “Không thích ăn sao?” Thể là nàng lại lấy ra một cái túi gấm nho nhỏ, từ trong túi gấm lấy ra một loại quả toàn thân có gai: “Đây là Kim Mao Lật, còn ngon hơn cả quả Hương Lăng, để ta bóc cho chàng nhé.” La Chinh im lặng, chỉ biết khoát tay ngăn cản Khê Ấu Cầm.
Thấy Khê Ấu Cầm không hiểu ý, lại còn đổi sang loại thức ăn khác, La Chinh đành dùng chân nguyên truyền âm nhắc nhở nàng.
Được La Chinh nhắc nhở, lúc này Khê Ấu Cầm mới nhìn chung quanh, phát hiện đằng trước có không ít nhân vật lợi hại đang nhìn mình chằm chằm.
Nàng vội lè lưỡi, tỏ vẻ áy náy, trốn ra sau lưng La Chinh.
Không bao lâu sau, Phong lão đầu cũng xuất hiện.
Thiên Vị tộc được xem là một chủng tộc độc lập trong vũ trụ.
Bởi vì không có xung đột quá lớn với các chủng tộc khác, cho nên trước giờ bọn họ vẫn luôn duy trì mối quan hệ tốt đẹp với các chủng tộc và thể lực lớn.
Vì thế Phong lão đầu mới có thể triệu tập các chủng tộc vốn không hòa hợp với nhau đến đây.
Phong lão đầu đưa lưng về phía đám tiểu bối, đối mặt với rất nhiều Thiên Tốn: “Tin rằng chư vị đã biết được tiên đoán của Phong mỗ.
Một câu đã thành lời tiên tri.
Ai dà, lão Phong ta cũng không muốn như vậy.” “Kiếp nạn lớn lần này đã lộ ra manh mối từ những diễn kỷ trước, không thể trách người được.” Nguyên Tội Thiên Tôn lên tiếng trước.
“Hừ, chẳng qua cũng chỉ là một số mầm mống được chôn trên người Vu tộc thượng cổ.
Đám cặn bã sống trong thế giới âm u, ngoại trừ chạy ngược chạy xuôi thì còn biết cái gì chứ.
Chúng ta liên kết lại, không phải có thể tiêu diệt mấy thứ đó dễ như trở bàn tay sao?” Ma Thủy Thiên Tôn của Ma tộc lớn tiếng nói.
Ma Thủy Thiên Tôn là vị khách mà Thiên Vị tộc không hoan nghênh nhất.
Thiên Vị tộc có mối quan hệ tốt với đa số chủng tộc, duy chỉ không thích Ma tộc, thậm chí còn phát sinh xung đột với Ma tộc.
Bây giờ, đứng trước kiếp nạn của vũ trụ, Thiên Vị tộc vẫn phải mời Ma tộc đến.
Hiện tại, trong vũ trụ đã bùng phát một số nguy cơ nho nhỏ.
Dưới sự tuyên truyền của đám võ giả, sự việc đã trở nên vô cùng kỳ lạ.
Nhưng rất nhiều Thiên Tôn đều biết, những chuyện đó đều là Vu tộc thượng cổ gây nên.
Chủng tộc này là một chủng tộc cổ xưa.
Chúng gánh trên người sự nguyền rủa cường đại, vẫn luôn du đãng ở mặt âm u của thế giới.
Bởi vì không cách nào xuất hiện trong thế giới chính diện, chủng tộc này có thể đào thoát khỏi kiếp nạn lớn ba tỉ sáu trăm triệu năm.
Cường giả trong mỗi một Thiên Đạo cũng không coi bọn chúng ra gì.
Như Ma Thủy Thiên Tôn đã nói, chỗ phiền phức của Vũ tộc thượng cổ chính là bọn chúng luôn lượn lờ trong mặt sau của thế giới, thể lực phân bố vô cùng thưa thớt, hình thái sinh mạng của bọn chúng hoàn toàn khác biệt với nhân loại.
Tiêu diệt một chỗ, bọn chúng sẽ nhanh chóng phát triển lớn mạnh ở một chỗ khác.
Nhưng nếu cả vũ trụ hợp tác, muốn dọn sạch Vu tộc thượng cổ cũng không phải chuyện quá khó khăn.
Trước đây, việc liên kết tất cả các chủng tộc trong vũ trụ là điều gần như không thể nào làm được.
Bây giờ đối mặt với nguy cơ giống nhau, ngược lại có thể cân nhắc để làm.
“Không nên coi thường Vũ tộc thượng cổ.” Người lên tiếng là một phụ nữ có vẻ mặt dịu dàng.
Các vị Thiên Tôn có mặt, ít nhất đều đã sống mấy nghìn vạn năm, đa số người đều có dáng vẻ ông bác trung niên hoặc ông lão.
Ở đây, ông lão chiếm đa số, duy chỉ có người phụ nữ này là còn rất trẻ.
Cả người giống như làm bằng nước, dáng người che giấu dưới lớp trường bào màu đen nhìn không ra xấu đẹp, nhưng chắc hẳn cũng sẽ không tệ.
“Sau khi Vũ tộc thượng cổ bị nguyền rủa, chúng không được tính là thể lực lợi hại, vẫn luôn bị chúng ta xem nhẹ.
Nhưng có một điều chúng ta không cách nào so được với chúng.” Người phụ nữ kia nói tiếp.
“Thần Dụ Thiên Tôn, ý của ngươi là gì?” Lão tổ Cơ gia bên cạnh hỏi.
Thì ra người này là Thần Dụ Thiên Tôn, ánh mắt La Chinh hơi lóe lên.
Trong ba thế lực lớn của Nhân tộc, người lãnh đạo liên minh Nhân đạo chính là Thần Dụ Thiên Tốn, không ngờ đây lại là một người phụ nữ.
Thần Dụ Thiên Tôn chớp mắt: “Mặc dù bọn chúng người không ra người, quỷ không ra quỷ, nhưng có một việc không thể nghi ngờ, đó là bọn chúng là người hiểu rõ vũ trụ nhất, không người nào có thể sánh được.
Thiên Vị tộc cũng không thể.” Phong lão đầu gật đầu: “Thần Dụ Thiên Tôn nói không sai.
Mặc dù Vu tộc thượng cổ bị nguyền rủa, nhưng bọn chúng truyền thừa nhiều diễn kỷ như vậy, chắc chắn hiểu rõ vũ trụ hơn chúng ta nhiều.
Nếu bọn chúng thật sự muốn gây phiền toái, đúng là sẽ làm cho người ta đau đâu.” “Cứ xem như là vậy, nhưng cùng lắm cũng chỉ là đau đầu.
Các người suy nghĩ cứ như là vũ trụ sắp bị diệt đến nơi vậy.” Ma Thủy Thiên Tôn lạnh giọng nói.
Nguyên Tội Thiên Tôn lên tiếng: “Đối thủ của chúng ta không phải chỉ một Vũ tộc thượng cổ” “Vậy còn ai nữa?” Ma Thủy Thiên Tôn bắt đầu tức giận.
Dường như Ma tộc của ông ta là tụt hậu nhất, cái gì cũng không biết.
“Là thần, còn là thần thực sự.” Phong lão đầu đáp.
Nghe Phong lão đầu nói, Ma Thủy Thiên Tôn lập tức câm như hến.
Nếu thần muốn tiêu diệt vũ trụ này, vậy bọn họ gặp phiền phức lớn rồi đây.
Nhưng Ma Thủy Thiên Tôn nhanh chóng kịp phản ứng: “Không thể nào? Đám thần đó ăn no không có chuyện gì làm, đến vũ trụ làm gì?”
Last edited:
Bình luận facebook