Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1412: Thánh nhân sắp chết
Cho đến giờ, trong vũ trụ chưa hề có bất kỳ vị thần nào.
Những ấn ký của thần mà La Chinh đã nhìn thấy trong đại sảnh Nhân Quả 3chính là dấu vết mà thần để lại trước khi thăng cấp.
Về phần đã từng có thần trở về vũ trụ hay không, La Chinh cũng không biết5.
Hắn không hiểu quá nhiều về thế giới này, chỉ có thể từ tranh luận của các Thiên Tôn mà suy ra một hai.
mắt này, cứ giả định nó là hình dáng của Thần Vực...” “Thần Vực là hình tròn?” Có người hỏi.
Phong lão đầu lắc đầu: “Rất có thể là hình dạng bất quy tắc.” Người kia gật đầu, mọi người làm ra vẻ rửa tai lắng nghe.
Mặc dù các Thiên Tôn không có khả năng trở thành thần, nhưng bọn họ vẫn hướng tới Thần Vực.
Nơi đó chính là thế giới của chúng thần.
“Trong Thần Vực có rất nhiều thần, cũng có nhân vật mạnh hơn cả thần.” Phong lão đầu tiếp tục nói: “Bọn họ giống như chúng ta, có được thế giới bên trong cơ thể hoàn thiện, có thể tự tiến hành tuần hoàn bên trong cơ thể, đồng thời còn có được thần cách.” Vừa dứt lời, ánh mắt Phong lão đầu như có như không nhìn đám người La Chinh.
Phong lão đầu chỉ tay xuống dưới, chính giữa hang động xuất hiện một chấm tròn nho nhỏ.
Trong nháy mắt khi chấm tròn xuất hiện, nó nhanh chóng mở rộng ra, khuếch trương thành một quả cầu to gần một trường.
“Ta cũng không biết rõ quang cảnh của Thần Vực.” Phong lão đầu nói: “Có một số tin tức là từ trong máu của ta truyền đến, nhưng tin tức này cũng không hoàn chỉnh.
Ta chỉ có thể báo cho mọi người thứ mà ta biết.
Quả cầu trước
“Bởi vì khôn6g nhất định thần phải trở về từ Thần Vực.” Phong lão đầu tiếp tục nói: “Bọn họ đến từ một tầng trời khác, là một vũ trụ khác.” “Cái gì8?” Ma Thủy Thiên Tôn trợn to mắt.
Có một số Thiên Tôn có lẽ đã biết việc này, vẫn tỏ ra lạnh nhạt.
Nhưng cũng có một s5ố Thiên Tôn nghe thấy chuyện này lần đầu tiên, cho nên không giấu nổi sự kinh ngạc.
Lý giải của bọn họ đối với bản chất của thế giới vẫn không đủ rõ ràng.
Cho nên cũng không thể dự đoán được kẻ địch tương lai của mình ở chỗ nào.
Trong số mười người này, ngoại trừ Lạc Tích Huyên bỏ lỡ cơ hội có được thần cách thì chín người còn lại đều có một bàn thân cách.
Chỉ có bản thân cách mới có thể chứa đựng thần cách, để trở thành thần.
“Khác biệt lớn nhất giữa thân với chúng ta chính là thần cách.
Họ có thể hoàn thành một hệ thống tín ngưỡng hoàn chỉnh cho thế giới bên trong cơ thể, nên được gọi là thần.
Thần không phải cách nói nhằm vào người trong vũ trụ chúng ta, mà là nhằm vào hàng tỉ thần dân ở thế giới bên trong cơ thể.
Sức mạnh của thần đến từ lực tín ngưỡng của vô số sinh linh ở thế giới bên trong cơ thể.”
Nghe xong, La Chinh tỏ vẻ bừng tỉnh.
Hắn cũng không lạ lẫm gì đối với lực tín ngưỡng.
Thật ra, các Thiên Tôn ở đây cũng không xa lạ gì.
Có một số chủng tộc đã khai sinh ra lực tín ngưỡng hoàn mỹ, thậm chí còn vận dụng một cách thuần thục, ví dụ như ao tín ngưỡng của Yêu Dạ tộc.
Ba vị vương gia dựa vào ao tín ngưỡng mà trở thành Giới Chủ có tu vi có thể giết được cả Thiên Tôn.
Nhưng thu thập tín ngưỡng trong vũ trụ không phải là chuyện dễ dàng.
Chỉ có Yêu Dạ tộc mới có thể thông qua sự thành kính của tộc nhân để tích lũy rất nhiều lực tín ngưỡng.
Giống như các thế lực của Chư Thần Vô Niệm, thu thập lực tín ngưỡng nhiều năm như vậy, khó khăn lắm cũng chỉ đủ lấy ra để rèn đúc thần binh mà thôi.
Nhưng thế giới bên trong cơ thể thì lại khác.
Bên trong thế giới đó, bản thân chính là chúa tể tuyệt đối, là thần.
Thần có thể ngưng tụ thần cách ở thế giới bên trong cơ thể, không ngừng khuếch tán, bồi dưỡng càng nhiều sinh linh hoặc sinh mệnh tầng cao hơn để thu thập tín ngưỡng càng thêm phong phú.
“Trong Thần Vực, ngoại trừ một số lượng đông đảo các vị thần ra, còn có sự tồn tại cường đại hơn nữa.
Mà thế giới bên trong cơ thể của những người này, trên lý thuyết cũng không phải bên trong cơ thể” Phong lão đầu tiếp tục nói.
Ông đã đọc được tin tức này từ trong Thiên Nguyễn Huyết của bản thân, đồng thời hiểu ra sứ mạng của mình.
Thiên Nguyên Huyết chỉ có hai phần.
Một phần thuộc về ông, một phần khác vốn thuộc về La Chinh.
Đây chính là dòng máu mang số mệnh của hắn.
Trong máu màu vàng của Thiên Vị tộc tồn tại các thông tin khác nhau.
Cho dù là Thiên Nguyễn Huyết, Địa Nguyễn Huyết hay Nhân Nguyễn Huyết, phẩm cấp của máu càng cao thì tin tức cất giấu bên trong sẽ càng trở nên quan trọng hơn.
“Thế giới bên trong cơ thể lại không ở trong cơ thể: Vậy thì nó ở đâu?” Có Thiên Tôn hỏi.
Phong lão đầu điểm một ngón tay.
Trên quả cầu to lớn xuất hiện từng điểm sáng nho nhỏ.
Những điểm sáng này thay đổi hình dạng, hóa thành những người tí hon.
Một lát sau, trên quả cầu lớn đứng khoảng chừng bảy tám chục người tí hon.
“Những người này đại diện cho sự tồn tại chí cao vô thượng trong Thần Vực.
Bọn họ còn mạnh hơn cả thần.
Ta cũng không rõ số lượng của bọn họ.” Phong lão đầu giải thích.
“Vù vù vù...” Lúc này, xung quanh quả cầu không ngừng xuất hiện những quả cầu nhỏ màu đỏ.
Những quả cầu này nhỏ hơn Thần Vực rất nhiều.
Chúng đang quay xung quanh Thần Vực.
“Quả cầu lớn đại diện cho Thần Vực, quả cầu nhỏ đại diện cho vũ trụ.” Phong lão đầu tiếp tục nói.
Có Thiên Tôn ánh mắt sắc bén, lập tức nhìn thấy rõ số lượng người tí hon trên quả cầu lớn xuất hiện đồng thời với những quả cầu quay xung quanh Thần Vực.
Vị Thiên Tôn này bừng tỉnh: “Phong lão quái, ý của ngươi là, vũ trụ của chúng ta chính là thế giới bên trong cơ thể của một vị đại nhân nào đó?” “Có ý gì?” “Ta cũng hiểu rồi.
Đây mới thật sự là thế giới, nhưng lại là thế giới bên trong cơ thể của một vị cường giả siêu cấp nào đó.” “Chúng ta chỉ là một phần của thế giới bên trong cơ thể của một nhân vật lớn nào đó?”.
Một số Thiên Tôn còn chưa hiểu rõ chân tướng, nhìn thấy cảnh này cũng sợ ngây người.
Thế giới bên trong cơ thể của bọn họ rất hoàn thiện.
Trong đó không chỉ có sấm sét mưa to mà còn có ánh nắng, có tuyết, có nông trường, có vô số thần linh, thậm chí còn có nửa Giới Chủ tồn tại.
Rất nhiều chân khí hóa thành võ giả của thế giới bên trong cơ thể bọn họ.
Cho dù những người này có cố gắng khiêu chiến bản thân, cưới hỏi, chết chóc, cuối cùng bọn họ cũng không thoát khỏi sự trói buộc của thế giới bên trong cơ thể.
Bởi vì các Thiên Tôn chính là người đặt ra quy tắc cho thế giới trong cơ thể của mình.
Bọn họ chính là chúa tể của thế giới bên trong cơ thể của mình.
Bây giờ, các Thiên Tôn mới hiểu được, vũ trụ này chỉ sợ cũng là thế giới bên trong cơ thể của một vị cường giả nào đó.
“Cường giả dùng vũ trụ làm thế giới bên trong cơ thể, bọn họ còn mạnh hơn cả thần.
Lực ảnh hưởng của bọn họ trải rộng toàn bộ Thần Vực.
Hơn nữa, bọn họ còn có được thần thông bất diệt.
Bởi vì sinh linh của bọn họ nối liền với vũ trụ.
Bọn họ chính là thánh nhân.” Phong lão đầu tiếp tục nói.
“Thánh nhân.” “Chúng ta chính là sinh linh trong cơ thể của một vị thánh nhân nào đó ư?” “Trời ạ...” Các Thiên Tôn đều quá quen thuộc với thế giới bên trong cơ thể, lúc này bỗng nhiên nghe được lời giải thích của Phong lão đầu, quả thực bọn họ khó có thể tin nổi.
Thì ra mình cũng chỉ là do một luồng chân nguyên biến thành.
Sắc mặt ba người Thần Vực Thiên Tôn, Nguyên Tội Thiên Tôn và Lôi Pháp Thiên Tôn không có gì thay đổi, nhưng trong ánh mắt của họ lại lộ vẻ không cam lòng.
Bọn họ đã trở thành nhân vật đứng đầu thế giới, nhưng cuối cùng lại vẫn không thoát khỏi được cái vòng luẩn quẩn này.
Theo lý suy ra, cho dù có con đường để rời khỏi vũ trụ, rời khỏi “thế giới bên trong cơ thể” to lớn này thì bạn họ cũng sẽ chỉ biến thành chân nguyên, sau đó tiêu tán.
Khả năng này rất lớn.
Đây là một sự thật rất khó tiếp nhận, nhưng lại không thể không đón nhận.
Cường giả của thế giới bên trong cơ thể Thiên Tôn, dù có tu vi cao đến cỡ nào, chỉ cần bọn họ rời khỏi thế giới bên trong cơ thể thì đều sẽ biến thành chân nguyên.
Đó chính là hạn chế do quy tắc mang đến, không thể xóa bỏ hay chống cự, cho dù thực lực có mạnh thế nào đi nữa.
Trong vũ trụ, chỉ có Đạo Tử mới có tư cách vượt qua Thiên Đạo để trở thành thần.
Bởi vì trong khoảnh khắc lĩnh ngộ thần đạo, bọn họ đã có được năng lực này.
Cho nên, Đạo Tử không phải là thực lực, mà là đại diện cho một loại tư cách.
Người có được từ cách đó trong vũ trụ đang đứng trước mặt các Thiên Tôn.
“Điều này hơi mâu thuẫn.” Có Thiên Tôn tiếp tục nói: “Nếu chúng ta đã thuộc về thế giới bên trong cơ thể của một vị thánh nhân nào đó, vậy tại sao vị đại thánh đó lại cho phép người của Thiên Đạo khác đến?” Phong lão đầu gật đầu, trên mặt lộ vẻ thận trọng: “Nói rất đúng.
Trong tình huống bình thường sẽ không xuất hiện tình huống này.
Trước đó ta cũng nghĩ không thông, nhưng anh bạn nhỏ Hoa Thiên Mệnh đã tìm được đáp án.” Vừa mới nói xong, tất cả mọi ánh mắt đều tập trung vào Hoa Thiên Mệnh.
Bị nhiều Thiên Tôn nhìn chăm chú như thế, cho dù là Hoa Thiên Mệnh cũng cảm thấy rất áp lực.
Hắn khẽ gật đầu với mọi người, rồi lên tiếng: “Nếu vị thánh nhân đó đang cận kề cái chết thì sao?”
Last edited:
Bình luận facebook