Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1605: Khó cả đôi đường
Rút kinh nghiệm từ lần này, La Chinh cũng đã thông minh hơn một chút.
Sau này nếu có đưa con trai đi chơi thì phải chuẩn bị một ít bạ3c.
Mấy ngày tiếp theo, ba người đi du lịch tới ba bốn thành trì.
Trên đường đi có mấy võ giả tu vi kém nhìn thấy Ninh Vũ Điệ5p xinh đẹp thì cũng nảy sinh ý đồ xấu.
Nhưng La Niệm đã kịp thời chạy đến che trước người nàng, đồng thời thần thái ung dung thản nh9iên của La Chinh cũng dọa bọn họ chạy mất dép.
Lần đi du lịch này, La Chinh được hưởng thụ niềm vui cha con khó có được.
Chỉ6 tiếc hiện tại tình hình trong vũ trụ vẫn đang nguy cấp, nếu không hẳn sẵn sàng dành mười mấy hai mươi năm để trưởng thành cùng La Niệm.
Trong mấy ngày cũng thường có tiếng Thét Lệnh truyền đến khắp vũ trụ...
Thánh tộc bắt đầu lao vào xâm lược vũ trụ.
Mỗi khi chiếm được một Đại Giới nào đó, hoặc sau khi đánh chết võ giả Giới Chủ Cảnh thì đều dùng Thét Lệnh để thông báo ra khắp vũ trụ, mượn điều này để chèn ép sĩ khí trên diện rộng.
Âm thanh này thường xuyên vang lên bên tai, quả thật khiến người ta phải bực mình.
Nhưng hôm nay, nội dung của những lời này lại nhắm đến La Chinh...
Sau khi La Chinh ngẩng đầu nghe được lời nói kia, chân mày liền nhíu lại.
Khoảng thời gian này, tầng mây được ngưng tụ từ sương mù máu vốn bay cuồn cuộn trên bầu trời tiên thành Thất Tuyệt kia đã hoàn toàn biến mất.
Bầu trời lại khôi phục về màu xanh thẳm một lần nữa.
Nhưng kết quả cuối cùng rất rõ ràng, La Chinh cứ như thể biến mất, thật thần kỳ! Sau khi trở về vũ trụ, La Chinh đã phá hỏng pháp trận Huyết Chú của Thánh tộc, đồng thời còn buông lời nhục mạ, hung hăng chèn ép sĩ khí Thánh tộc, cuối cùng có thể trốn thoát ngay trước mặt Ma Ha, trước mặt cả vũ trụ...
Đối với Ma Ha, đây gần như là thất bại không thể chấp nhận được! Tiếp theo, Ma Ha khẩn cấp triệu tập tất cả các Thiên Tôn Thánh tộc trong vũ trụ Đại Diễn lại, tổ chức một hội nghị khẩn cấp.
Lần này công chiếm vũ trụ Đại Diễn, Thánh tộc không hề huy động toàn bộ lực lượng mà chỉ phái bốn mươi bốn Thiên Tôn, Đạo Tử Thánh tộc như Ma Ha và hàng chục nghìn Giới Chủ...
Xét tổng thể thì Thánh tộc không có gì phải lo lắng.
Bọn họ chiếm ưu thế tuyệt đối về thực lực tổng thể.
Mùi máu tanh nồng nặc ban đầu đã phai đi không ít, ngược lại mùi máu tanh thoang thoảng này lại có thể cảm nhận được một chút ngọt.
Sau khi pháp trận Huyết Chú bị La Chinh phá, hàng chục triệu người phàm đều đã bị đuổi ra khỏi tiên thành Thật Tuyệt.
Đối với Thánh tộc, đánh chết những người phàm này cũng chẳng có cảm giác thành tựu gì.
Không còn pháp trận Huyết Chú, nếu bọn họ tùy ý giết người thì sẽ chỉ tổ rước thêm sát khí vào thân mà thôi..
Chi bằng để họ tự sinh tự diệt.
Đương nhiên những người phàm cũng hiểu mình vừa mới nhặt về được một mạng, nên tất cả đều bắt đầu di chuyển về quê hương của mình.
Chỉ cần không bị võ giả Thánh tộc giết chết thì sức sống của bọn họ cũng còn khá mãnh liệt! Khi bọn họ đi qua sườn núi ở bên ngoài tiên thành Thất Tuyệt trăm dặm thì phát hiện nơi đó có một cái hổ trời lớn! Đứng ở mép hố gần như không thể thấy được phần đáy của nó! Sau khi La Chinh lẻn vào Tiên Phủ, hắn đã dùng Na Di Lệnh để dịch chuyển Tiên Phủ đi, như vậy liền biến mất trước mặt Ma Ha, khiến Ma Ha nổi điên.
Hắn không tin La Chinh có năng lực thần kỳ như thế, có thể rời đi ngay trước mặt hắn và hai Thiên Tôn Thánh tộc mà thần không biết quỷ không hay! Đây không phải là năng lực của Giới Chủ, cho dù là Thiên Tôn thì cũng không có năng lực này! Cho nên lúc ấy hắn cho rằng La Chinh thi triển thuật ẩn nấp nào đó, trốn ở dưới đất...
“Có phải đào ba thước đất lên thì cũng phải tìm ra hắn!” Đây là mệnh lệnh của Ma Ha vào lúc đó.
Nhưng Thánh tộc đầu chỉ đào ba thước? Sợ rằng phải hơn cả ba nghìn thước rồi ấy chứ.
Thánh tộc hoàn toàn có thể dùng tư thái vô cùng tao nhã và chậm rãi để chiếm cứ toàn bộ vũ trụ...
Chỉ trong ba năm đã chiếm cứ hơn ba nghìn Đại Giới, tốc độ như vậy đã khá nhanh rồi.
Theo kế hoạch của Thánh tộc, cho dù có phải tốn ba trăm năm thì cũng không tính là chậm.
Ma Ha thân là Đạo Tử Điện hạ, là thủ lĩnh của đội quân viễn chinh Thánh tộc, thực lực của hắn có lẽ không bằng một số Thiên Tôn, nhưng hắn lại có quyền ra lệnh cho Thiên Tôn.
Cho nên ở trước mặt Ma Ha, U Ám Thiên Tồn và Vạn Độc Thiên Tôn đều vâng lời một phép, giống như cấp dưới vậy.
Nhưng không phải tất cả các Thiên Tôn đều như vậy.
“Ma Ha! Ngươi lại để cho Đạo Tử Nhân tộc kia chạy trốn ngay trước mặt mình? Đây là sự tắc trách nghiêm trọng!” Người mở miệng nói chuyện là Thánh Đàn Thiên Tôn.
Trong Thánh tộc, gã là người có tuổi nhất, địa vị rất cao, hơn nữa còn là Thiên Tôn cấp cao! Nghe nói Ma Ha để cho Đạo Tử Nhân tộc chạy thoát thì cứ thế chỉ trích ngay trước mặt, không hề nể nang gì.
Ma Ha thản nhiên nhìn Thánh Đàn Thiên Tôn.
Hắn cũng không lên tiếng phản bác.
“Đồ đệ của Cực chủ đã dặn dò hết lần này đến lần khác rằng phải cố gắng hết sức để tiêu diệt các Đạo Tử trong vũ trụ Đại Diễn, còn những người khác đều không quan trọng! Sơ suất lần này của ngươi, ta sẽ tự truyền tin về vũ trụ Đại Cực!” Thánh Đàn Thiên Tôn nói thêm.
Cực chủ trong miệng gã đương nhiên là người xây dựng nên vũ trụ Đại Cực - thánh nhân Mục Hải Cực.
Thật ra nếu đứng trên mặt lợi ích chủng tộc thuần túy thì động cơ xâm chiếm vũ trụ Đại Diễn của Thánh tộc cũng không quá mãnh liệt...
Một vũ trụ Đại Cực lớn như thể đã đủ cho Thánh tộc bọn họ sống rồi, thậm chí trong vũ trụ Đại Cực còn có rất nhiều Đại Giới mà Thảnh tộc chưa chiếm cứ hoặc thăm dò tới.
Xâm chiếm vũ trụ Đại Diễn này cũng không phải chuyện gì tốt đối với Thánh tộc.
Nhưng dù sao Thánh tộc cũng do Mục Hải Cực tạo ra, ông chính là cha của Thánh tộc bọn họ.
Ông yêu cầu Thánh tộc phá vỡ bức tường than thở, công chiếm vũ trụ Đại Diễn thì Thánh tộc hoàn toàn không có bất cứ lý do gì để từ chối! Trước khi bức tường than thở mở ra, Mục Hải Cực đã báo đồ đệ truyền tin tới Thánh tộc rằng mục đích hàng đầu là chiếm cứ cả vũ trụ Đại Diễn, còn mục đích khác là đánh chết tất cả các Đạo Tử...
Chiếm cứ được vũ trụ Đại Diễn thì có thể đánh chết La Tiêu.
Đánh chết các Đạo Tử thì chính là cắt đứt mọi hy vọng trở mình của La Tiêu.
Đây là ván cờ giữa các thánh nhân với nhau, Thánh tộc bọn họ cũng không hiểu rõ nội tình, mà họ cũng không cần hiểu rõ! Ma Ha nhún vai, nhảy lên khỏi ngai vàng, lững thững đi đến trước mặt Thánh Đàn Thiên Tôn, nụ cười nhạt trên mặt cũng càng lúc càng đậm hơn: “Ngày đó Thánh Đàn Thiên Tôn cũng ở cách tiên thành Thất Tuyết không xa! Nếu Thánh Đàn Thiên Tôn nói ta sơ suất, để cho La Chinh chạy, sao không nói bản thân mình chưa hề ra mặt giữ chân La Chinh kia lại!” Ma Ha vừa mở miệng đã đổ trách nhiệm lên người Thánh Đàn Thiên Tôn.
Làm sao Thánh Đàn Thiên Tôn lại không hiểu? Gã vừa mới mở miệng phản bác thì U Ám Thiên Tôn và Vạn Độc Thiên Tôn cũng đồng thời lên tiếng.
“Đạo Tử Điện hạ nói đúng, pháp bảo không gian của thằng nhóc kia tuyệt đối không tầm thường.
Bọn ta cũng đã cố hết sức nhưng vẫn không thể phá hỏng Tiên Phủ kia được! Có lẽ Tiên Phủ kia là vật của Thần Vực!” “Thánh Đàn Thiên Tôn ngươi nói nghe dễ vậy thôi, chứ nếu ngày đó người có mặt thì chỉ sợ cũng bất lực!”.
Được hai Thiên Tôn bênh vực, Ma Ha lại nhún vai một lần nữa: “Đương nhiên gã biết mình bất lực cho nên ngày đó mới không ra mặt.
Khà khà...
Bây giờ ngược lại ta phải tố cáo với Cực chủ mới phải.
Phần số trời của Thánh Đàn Thiên Tôn mạnh mẽ như thế, hẳn là thủ đoạn cũng cường đại lắm nhỉ?” Ma Ha, U Ám Thiên Tôn và Vạn Độc Thiên Tôn rõ ràng đã thông đồng với nhau từ trước.
Ba người cứ kẻ xướng người họa, khuấy lên vũng nước đục này, đẩy trách nhiệm lên người Thánh Đàn Thiên Tôn...
Đương nhiên trong lòng Thánh Đàn Thiên Tôn cũng có ý nghĩ của riêng mình.
Trong Thánh tộc, gã cũng thuộc tốp mười Thiên Tôn đứng đầu, đáng lẽ sau khi bức tường than thở được mở ra thì gã phải là thủ lĩnh của quân viễn chinh.
Nhưng không ngờ vị trí thủ lĩnh này lại phải nhường cho một đứa nhỏ chưa đầy một trăm tuổi! Đương nhiên gã vô cùng bất bình.
Nội bộ Thánh tộc không hề bền chắc như thép, trong đó cũng phân chia thành các nhánh khác nhau.
Gã ta vốn đã không ưa Ma Ha từ lâu, nhưng cả Thánh tộc đều do nhánh “Phạm Ma” nắm giữ, cha của Ma Ha lại là Thiên Tôn đứng đầu trong vũ trụ Đại Cực.
Mặc dù phẫn uất trong lòng, nhưng Thánh Đàn Thiên Tôn cũng chỉ đành nhẫn nhịn.
Vất vả lắm lần này mới chộp được một cơ hội, gã đang định chạy đi tố cáo trực tiếp với Cực chủ.
Cực chủ coi trọng mười Đạo Tử của vũ trụ Đại Diễn như thế, vậy mà Ma Ha lại để Đạo Tử La Chinh chạy mất thì cũng xem như là lỗi không nhỏ...
Nhưng gã vừa mới làm khó dễ Ma Ha thì đã bị thằng nhóc này cắn ngược lại, trong lòng Thánh Đàn Thiên Tôn cũng khá buồn bực! Ma Ha hờ hững trừng mắt nhìn Thánh Đàn Thiên Tôn, dường như không thèm coi Thiên tôn cấp cao này ra gì.
Hẳn bỗng xoay người, bóng dáng nhoáng lên một cái, đĩnh đạc ngồi ngay vào ngai vàng sẽ, đảo mắt nhìn các Thiên Tôn có mặt ở đây, vuốt cằm rồi nói: “Các vị, hôm nay triệu tập mọi người tới để nghĩ cách, không phải đến để cãi nhau.
Tình hình hiện nay là vậy, mọi người có kế sách gì hay để ứng phó không?”
Tuy Thánh tộc đã chiếm cứ được hơn ba nghìn Đại Giới của liên minh Nhân Đạo, nhưng trên thực tế cũng đã bị kéo xuống bùn.
Nếu Thảnh tộc bọn họ muốn tiếp tục bành trướng vào Đại Giới của Chư Thần Vô Niệm thì nhất định phải ổn định được Đại Giới mình đang nắm giữ.
Vì thế cho nên bọn họ mới mượn pháp trận Huyết Chú...
Chẳng qua việc thi triển pháp trận Huyết Chú vừa phiền toái, lại tốn kém, thành ra lại làm chậm tiến trình của Thánh tộc.
Hiện tại, ba thế lực lớn của Nhân tộc chính là Thiên Vị tộc, Ma tộc và những chủng tộc nhỏ kia đều đã trực tiếp tuyên chiến với Thánh tộc.
Nếu Thánh tộc bọn họ dừng lại ở đây, không tiến lên nữa thì sẽ ảnh hưởng rất lớn
Cho nên Thánh tộc liền rơi vào tình cảnh tiền không được mà lùi cũng không xong.
Last edited: