Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1606: Ác ý của vũ trụ
Một tiểu bối Giới Chủ Cảnh, cho dù có là Đạo Tử, cho dù có là Điện hạ địa vị cao quý mà không có sự áp chế thực lực tuyệt đối thì các Thiên Tôn cũn3g không thể nào vui lòng phục tùng.
Chẳng qua bọn họ ngại thế lực sau lưng Ma Ha nên ít nhất ở ngoài mặt vẫn duy trì vẻ cung kính và lựa ý5 hùa theo.
Hiện tại gặp phải phiền phức, Ma Ha lại muốn các Thiên Tôn bày mưu tính kế giúp mình, bọn họ chưa chắc đã toàn lực phối hợp.
Hôm nay Ma Ha triệu tập các Thiên Tôn đến, vốn đã được coi là chịu tiếp thu ý kiến quần chúng.
Nhưng thấy cục diện như vậy thì nụ cư6ời trên mặt hắn càng rét lạnh hơn...
“Xem ra mọi người chẳng hề lo lắng gì nhỉ...” Ma Ha cười lạnh nói: “Các vị Thiên Tôn, chẳng lẽ sau kh8i đến vũ trụ Đại Diễn này, các vị không hề phát hiện ra điều gì khác thường sao?” Các Thiên Tôn vẫn trầm mặc như trước.
Chỉ có U Ám Thiên Tôn là mở miệng nói: “Đương nhiên là có.
Thế giới này tràn đầy ác ý với chúng ta.” Ma Ha gật đầu: “Đúng, ác ý!” Vũ trụ vốn là một chỉnh thể, giống như một con người hoàn chỉnh vậy.
Nếu ai đó bị bệnh lâu ngày, chức năng toàn thân họ sẽ được huy động để chống lại căn bệnh này.
Nếu như thân thể thắng thì căn bệnh này tự nhiên không chữa cũng sẽ khỏi.
Trên đường đi tới Đại Giới ở liên minh Nhân Đạo, bọn họ đã gặp phải hơn sáu trăm đợt thú triều, hơn một nghìn đợt trùng triều, hơn mười nghìn đợt sóng thần...
Những con số này vẫn còn trong giai đoạn thống kê, số tai nạn xảy ra thực tế có thể còn vượt xa mấy con số này.
Những tai nạn bất ngờ này đều được phát động nhằm vào võ giả Thánh tộc, đây là phản kích của vũ trụ! Nhưng ngược lại, chút tai nạn này không thể khiến võ giả Thánh tộc bị tổn hại gì.
Chẳng qua vẫn còn những cách phản kích khác...
Ví dụ như sấm sét giữa trời quang.
Ba tháng trước, trong Tam Thanh giới cũng đột nhiên có một tia sét bổ xuống.
Nếu là tia sét bình thường thì không nói, nhưng trong tia sét màu máu này lại chứa đựng quy tắc hệ Lôi cấp chín, uy lực cực kỳ đáng sợ.
Cho dù là Thiên Tôn mà gặp phải thì cũng đành nhượng bộ lui binh! Mà chính tia sét này đã đánh chết hơn mười nghìn võ giả Thánh tộc, trong đó có Đại Giới Chủ, mười bảy Giới Chủ! Lại ví dụ như bão không gian...
Vốn dĩ những lối đi không gian này được Nhân tộc xây dựng rất vững chắc.
Mấy nghìn năm cũng sẽ không bùng nổ bão không gian được một lần, cho dù có bùng nổ thì quy mô của bão không gian cũng không lớn.
Nếu thua, bệnh tình sẽ nặng thêm.
Vũ trụ Đại Diễn này chính là một “người”, mà Thánh tộc phá vỡ bức tường than thở thì chẳng khác nào là rạch da người ta ra.
Thánh tộc là chủng tộc từ bên ngoài xông vào, giống như vô số căn bệnh ngoài kia, bắt đầu ăn mòn “cơ thể người” này.
Cả vũ trụ Đại Diễn không cần đến sự chỉ huy của thánh nhân mà sẽ phát động tấn công theo phản xạ có điều kiện.
Mỗi ngọn cỏ, mỗi cái cây, sông lớn, suối, hồ, biển...
Không gian, ngôi sao.
Cùng vô số sinh linh và các chủng tộc trong vũ trụ Đại Diễn, tất cả đều đầy lòng thù địch mãnh liệt đối với Thánh tộc.
Cho dù đi trên cỏ thì cũng sẽ “ngẫu nhiên” bị cỏ quấn lấy rồi vấp ngã...
Từ khi Thánh tộc xâm lược tới nay...
Bọn họ đã gặp phải bảy mươi nghìn trận động đất ở trong các Đại Giới.
Nhưng đến khi Thánh tộc đi qua lối đi không gian thì đã có tới bảy mươi sáu lần xảy ra bão không gian với quy mô lớn, cuốn đi vô số đội quân Thánh tộc, Đã có đến hai mươi Giới Chủ bỏ mạng trong bão không gian, trong đó còn có một Đại Giới Chủ...
Chưa kể đến chuyện sao rơi, còn có những trận gió mạnh tới mức thổi bay kim lưu”, còn có...
*Kim lưu: Chỉ đại hạn nắng nóng tới mức vàng đá cũng phải tan chảy.
Từ này xuất phát từ Tiêu Dao Du của Trang Tử.
Cả câu này cho thấy: gió mạnh tới mức có thể thay đổi cả thời tiết.
Những ác ý này đến từ chính vũ trụ Đại Diễn, gần như khó mà đề phòng được, khiến võ giả Thánh tộc rất đau đầu.
“Thể trong vũ trụ này càng mạnh thì những đòn đánh này cũng càng mạnh hơn! Vì sao Ma Ha ta cướp nhiều Thét Lệnh, gào thét hết lần này đến lần khác trong vũ trụ Đại Diễn này như vậy?” Hai mắt Ma Ha sáng lên, trong mắt là hai ngọn lửa: “Chỉ cần sĩ khí của vũ trụ này bị dập tắt, thế của vũ trụ này cũng sẽ suy giảm theo!” Khoảng thời gian trước, ác ý đến từ chính vũ trụ Đại Diễn quả thật đã giảm đi không ít.
Giống như lời Ma Ha nói, điều này đúng là công lao của hắn! “Hừ! Chúng ta đều hiểu những gì người nói! Hơn nữa, chúng ta cũng làm chuyện tương tự đấy thôi! Nếu không phải chúng ta, những lão già Nhân tộc kia sẽ để cho ngươi tùy tiện tiêu diệt thế của bọn họ như vậy chắc?” Thánh Đàn Thiên Tôn hừ lạnh một tiếng, nói: “Huống hồ, sĩ khí chính tay người dập tắt lại bị La Chinh hủy đi chỉ trong một ngày!” Nét mặt của Ma Ha lúc này không hề thay đổi dù chỉ nửa phần: “Vũ trụ này được thánh nhân xây dựng, nếu có thể tùy tiện hủy diệt thì mới là lạ! Cho nên hôm nay ta mới phải triệu tập các vị, hy vọng mọi người cùng bày mưu tính kế”
“Khà khà, với trí tuệ xuất sắc của Đạo Tử Điện hạ thì chắc hẳn đã có kế hoạch, còn cần gì đến lời chỉ dạy từ những lão già chúng ta?” Thất Sát Thiên Tôn bên cạnh Thánh Đàn Thiên Tôn quái gở nói.
Các Thiên Tôn Thánh tộc ở đây được chia ra thành ba nhóm.
Nhóm có Thánh Đàn Thiên Tôn dẫn đầu vốn là những người không ưa Ma Ha, Thất Sát Thiên Tôn cũng thuộc nhóm này.
Một nhóm khác thì vẫn duy trì thái độ trung lập.
Nhóm Thiên Tôn này có lẽ không ưa Ma Ha, nhưng tất cả đều lấy đại cuộc làm trọng, không so đo gì với Ma Ha như nhóm trên.
Còn một nhóm nữa thuộc về hàng ngũ của phe “Phạm Ma”.
Ví dụ như U Ám Thiên Tôn và Vạn Độc Thiên Tôn thì hoàn toàn đi theo Ma Ha, hắn nói gì bọn họ nghe nấy.
Nghe được lời nói của Thất Sát Thiên Tôn, trong mắt Ma Ha lóe lên tia sáng, sau đó thở dài yếu ớt một hơi: “Xem ra Thất Sát Thiên Tôn vẫn không biết Nhân tộc còn con bài gì chưa lật!” “Còn có cái gì?” Thất Sát Thiên Tôn khinh thường nói.
Từ trước đến nay, mấy vị Thánh Đàn Thiên Tôn và Thất Sát Thiên Tôn đều dùng thực lực để nói chuyện.
Đối với những Thiên Tôn Nhân tộc kia, bọn họ còn chẳng thèm ngó gì tới.
Điều duy nhất khiến bọn họ kiêng kỵ, có lẽ cũng chỉ có vị thần đằng sau Thiên Vị tộc, Tỉnh Vĩ.
“Lão tộc trưởng trong Thiên Vị tộc, phần số trời do ông ta gánh vác chính là hoa sen Đại Diễn được thánh nhân La Tiêu lĩnh ngộ ra! Hoa sen này có thể sử dụng thế của vũ trụ!” Nụ cười của Ma Ha càng lúc càng đậm hơn, hắn nhìn chằm chằm Thất Sát Thiên Tôn rồi cười tủm tỉm nói: “Thế của vũ trụ này lớn mạnh bao nhiêu? Ma Ha ta cũng không biết.
Chẳng qua, sau này nếu các vị Thiên Tôn đụng phải ông ta thì phải thật cẩn thận!”.
Nghe vậy, vẻ mặt của các Thiên Tôn ở đây đều trở nên nghiêm túc.
Cùng là Thiên Tôn, đương nhiên bọn họ hiểu phần sổ trời cũng chia mạnh yếu.
Có một vài sổ trời mạnh quá mức, còn một vài lại quá yếu.
Bởi vậy, trong các Thiên Tôn mới có thể phân ra cấp cao cấp trung cấp thấp.
Hoa sen trong vũ trụ Đại Diễn này và cây dương xỉ trong vũ trụ Đại Cực được Thánh tộc gọi là “vật thu thiên”.
Sau khi Thiên Đạo được xây dựng, vật này liền được dùng để trấn áp.
Đây cũng là phần sổ trời mạnh nhất trong Thiên Đạo! Mà trong vũ trụ Đại Cực, nơi Thánh tộc ở, phần số trời này thuộc về cha của Ma Ha! “Đạo Tử Điện hạ lấy được tin tức này từ chỗ nào?” Một vị Thiên Tôn Thánh tộc hỏi.
“Ta lấy được tin tức này từ nơi nào không quan trọng, quan trọng là thái độ của các vị.
Nếu như phải chém giết với những Thiên Tôn kia, người xông lên đi chịu chết cũng không phải ta, mà là các vị!” Ma Ha cười lạnh nói.
“Hừ, đến lúc đó, Đạo Tử Điện hạ lại có thể không quan tâm?” Thánh Đàn Thiên Tôn cũng lạnh lùng phản kích.
“Ô?” Ý cười trên mặt Ma Ha càng tăng lên: “Nếu thân thể thiên bản này của ta mà ra đi thì thật đáng tiếc.
Nhưng cũng may cha ta đã chuẩn bị cho ta một thân thể của thánh quả dương xỉ.
Cho dù ta có bỏ mạng ở vũ trụ Đại Diễn thì đã sao? Còn nếu các vị bỏ mạng...
Khà khà.” Thánh tộc muốn đưa Ma Ha vào vũ trụ Đại Diễn nên cũng đã sớm chuẩn bị đầy đủ.
Cho dù Ma Ha có bỏ mạng, hắn vẫn còn một đường lui khác.
Cha hắn đã nắm giữ cây dương xỉ kia, đồng thời cũng lấy một thánh quả của cây này, biến hóa ra một thân thể khác cho Ma Ha.
Nhưng nếu so với thân thể thiện bảo thì thân thể từ thánh quả cây dương xỉ kia lại càng hoàn
mỹ hơn! Sau khi Ma Ha nói xong những lời này, các Thiên Tôn ở đây lại một lần nữa rơi vào trầm mặc.
Nhưng sự trầm mặc vào giờ phút này có ý tứ khác.
Lúc trước, bọn họ đều không muốn hợp tác với Đạo Tử Điện hạ.
Nhưng giờ đây, bọn họ lại đang tính toán tình thể bản thân phải đối mặt...
Trầm mặc trong khoảng thời gian một nén nhang, cả người Ma Ha đều đã dựa vào ngai vàng, trong tay có thêm một cái đao lưỡi cong nhỏ màu vàng.
Đạo này vô cùng tinh xảo, ngón tay Ma Ha vuốt nhẹ trên mũi đao.
Hắn nheo mắt, ánh mắt quét tới quét lui trên người các Thiên Tôn, trên mặt là ý cười ngạo mạn.
Từ đầu tới giờ, Đạo Tử Điện hạ chưa thắng được các Thiên Tôn lần nào! Một lúc lâu sau, Ngân Sương Thiên Tôn vẫn luôn duy trì trung lập cuối cùng cũng mở miệng: “Nếu muốn tiêu diệt cái thể của vũ trụ này thì trước hết phải cho Nhân tộc một đòn thật đau!” “Ta cũng muốn phát động chiến tranh toàn diện với Nhân tộc.
Nhưng chỉ sợ mấy lão già đời kia của Nhân tộc sẽ không ngu xuẩn như vậy.” Ma Ha lắc đầu.
Last edited:
Bình luận facebook