Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1647: Đoạn nhân thần quang
Cũng có không ít người trong vũ trụ đã dùng Thét Lệnh hỏi La Chinh đi đâu? Những Đạo Tử kia đã đến nơi nào
rồi? Các Thiên Tôn của4 Thiên Vị tộc và Thánh tộc đều đang bắt đầu bày bố đội hình quanh Quỳ Thủy giới, e rằng
trận chiến với Thánh tộc lần này sẽ vô c0ùng ác liệt.
Nếu trận chiến này nổ ra, đám Giới Chủ và Đại Giới Chỉ sẽ chỉ là con tốt thí mạng, Thiên Tôn mới là quân ch8ủ lực
của hai bên.
Vì tranh chấp nội bộ trong Yêu Dạ tộc đã được giải quyết nên hai chủng tộc lớn là Yêu Dạ tộc và Ma tộ0c đều có thể
giúp đỡ Nhân tộc một phen.
Hơn nữa, đám Thiên Tôn của các chủng tộc lớn nhỏ trong vũ trụ cũng sẽ gia nhập v8ào trận doanh của nhân loại.
Nhưng cho dù là vậy, số lượng Thiên Tôn của vũ trụ Đại Diễn vẫn ít hơn Thánh tộc.
Cho dù là “Tinh Vĩ” - vị thần duy nhất của Thiên Vị tộc hay lão tộc trưởng cũng đều không có lòng tin cho lắm.
Trận chiến này chẳng hề cân sức, dẫu La Chinh có trở về, cả vũ trụ vẫn chìm trong không khí bị quan như trước.
Lần này, La Tiêu muốn ngầm giúp La Chinh một tay.
Trước kia, Nhị sư huynh Ngự Thần Phong của La Chinh đã biết sớm muộn gì hẳn cũng sẽ phải đối mặt với cường
giả Thiên Tôn, thế nên y mới đề cử cuốn “Vạn Pháp Địch Thư”.
Có thể nói, đây là bộ công pháp khắc chế Thiên Tôn vô cùng lợi hại.
Chỉ có điều, bộ công pháp kia nhìn thì tưởng rằng dễ hiểu, nhưng để tu luyện thành công thì lại rất khó.
Cách nhanh nhất để tu luyện “Vạn Pháp Địch Thư” chính là giao đấu với Thiên Tôn, đã vậy còn cần Thiên Tôn sử
dụng đến các chiêu thức có chứa sổ trời.
Đáng tiếc, La Chinh không có được điều kiện ấy, vì vậy cho dù hắn có cố gắng lĩnh ngộ bí ẩn trong đó đến nhường
nào thì vẫn không tìm được phương pháp nhập môn...
“Vạn Pháp Địch Thư gồm hai phần là Đạo Huyền tiền thiên và Đạo Huyền hậu thiên!” “Đạo Huyền tiền thiên là
Trảm Nhân, Đạo Huyền hậu thiên là Diệt Quả.” Nhân quả trong số trời của Thiên Tôn thường mạnh đến mức
khủng bố, một vài thần thông chỉ cần kích phát “nhân” đơn giản là có thể thu về “quả” rất phong phú.
Dưới mối tương liên giữa nhân và quả này, chiêu thức trở nên cực kỳ lợi hại! Thét Lệnh cũng là một luật nhân quả
được kích phát ra.
Với thực lực của võ giả, cho dù làm thế nào cũng không thể khiến cho âm thanh truyền tới mỗi một ngõ ngách
trong vũ trụ được.
Chỉ có điều trong Thét Lệnh có chứa một luồng “nhân”, thế nên chỉ cần kích phát là có thể làm cho âm thanh truyền
đi khắp vũ trụ, đây là luật nhân quả hình thành bởi quy tắc trong vũ trụ Đại Diễn.
Mà “Trảm Nhân” của Đạo Huyền tiền thiên trong Vạn Pháp Địch Thư chính là cắt đứt mối liên kết giữa nhân và
quả.
Nếu nhân và quả này bị phân đôi, không còn liên hệ với nhau nữa thì Thiên Mệnh cũng sẽ mất hiệu quả.
Thiên Tôn đánh mất sổ trời thì thực lực cũng chỉ mạnh hơn Đại Giới Chủ thông thường một chút mà thôi, chẳng có
gì đáng sợ.
“Xoet!” La Chinh ngồi trên con đường ánh vàng kim, âm thầm niệm khẩu quyết của Vạn Pháp Địch Thư rồi đột
nhiên rút ra một thanh kiếm.
Trọng kiếm Đại Thiên lúc trước đã rơi vào vực sâu của Tế Hà giới, xuyên qua toàn bộ Đại Giới rồi xuống tới Hạ
Giới.
La Chinh còn chưa kịp tìm lại nó nên giờ đành phải dùng tạm một thanh thần khí nhị phẩm thay thế.
Khi La Chinh vận dụng “Đạo Huyền tiền thiên”, một luồng ánh sáng xanh bất chợt lan ra khắp cánh tay hắn.
Luồng ánh sáng ấy khá mờ nhạt, thế nên có vẻ không ẩn chứa nhiều sức mạnh cho lắm.
Trong khi vận công, luồng ánh sáng xanh nhạt kia dần dần lan tới chỗ thanh kiểm trong tay hắn.
Chẳng bao lâu sau, thanh kiểm ấy cũng đã được phủ một lớp ánh sáng màu xanh.
Mũi kiểm vốn màu trắng như tuyết giờ lại biến thành màu xanh nhàn nhạt.
Theo như ghi chép trong Đạo Huyển tiền thiên, ánh sáng xanh này chính là “Đoạn Nhân Thần Quang”.
Mà ngưng tụ ra “Đoạn Nhân Thần Quang” là điều rất ít khi La Chinh có thể làm được.
Với thiên phú của hắn, tu luyện nhiều loại công pháp khác nhau cũng sẽ không gặp quá nhiều trở ngại.
Cách đó không xa, La Tiếu nhìn thấy luồng ánh sáng Đoạn Nhân Thần Quang kia thì khẽ gật đầu với La Chinh.
Mặt ông chợt lóe lên, một luồng ánh sáng màu vàng kim bỗng tỏa ra phía trên cái bình phong.
Từ trong luồng ánh sáng ấy, từng tia chớp màu xanh lục bỗng xuất hiện dọc theo đó.
Đây là một ý nghĩa sâu xa của quy tắc hệ Lôi tầng mười, được mệnh danh là Tịch Diệt Lôi, do La Tiêu tự mình sáng
tạo ra.
Sức mạnh của tia Tịch Diệt Lôi này không phải quá lớn, nhưng lại được chuyên dùng để khắc chế những thử âm tà.
Nếu dùng để công kích linh hồn thì còn hữu hiệu hơn cả sấm sét.
“Đùng!” Khi tia Tịch Diệt Lôi kia lao về phía La Chinh, hắn vốn đang ngồi ngay ngắn bỗng xoay người một cái né
khỏi tia chớp màu xanh lục kia, đồng thời, thanh kiếm trong tay cũng thuận thể vung ra.
Kiếm ấy tựa như một dòng thác xanh lao tới cản lại tia chớp màu xanh lục.
“Vút!” La Chinh vừa chém một nhát đã cảm thấy lòng bàn tay tê rần.
Tia Tịch Diệt Lôi này linh hoạt như một con cá trạch, lặng lẽ tránh khỏi mũi kiếm của La Chinh rồi quay lại tấm
bình phong kia.
Thấy vậy, La Tiêu khẽ lắc đầu nói: “Vạn Pháp Địch Thư không phải là công pháp để nâng cao thực lực.
Con có thể coi “Đoạn Nhân Thần Quang” thành một luật nhân quả.
Nhân quả nhìn qua rất mạnh, nhưng nếu không có nhân thì dĩ nhiên là sẽ không có quả.
Dùng tâm niệm cắt đứt mới đạt được cảm ngộ, con đã hiểu chưa?” La Chinh tĩnh tâm lĩnh ngộ những lời này của
cha.
Luật nhân quả có sức mạnh to lớn là bởi nó tạo ra một chỉnh thể.
Nhân là nguyên nhân bắt đầu của số trời, tựa như một đứa trẻ vừa mới ra đời cũng là khởi đầu của một phần số
trời, thứ thật sự đáng sợ là quả chứ không phải là nhân.
Điều hắn phải làm là hủy diệt “nhân” trước, đến khi đó sẽ chẳng còn thứ gọi là “Quả” nữa.
Nghĩ tới đó, hắn đã hơi hiểu ra vài phần.
“Thử lại đi.” La Tiêu vẫn luôn rất nghiêm khắc, yêu cầu dành cho La Chinh cũng càng cao.
Lúc này, La Chinh cảm giác như được trở về thuở bé, ngày mà cha còn dạy hắn đọc sách, luyện quyền, hắn không
khỏi có chút hoài niệm.
Tia Tịch Diệt Lôi thứ hai lại lao ra từ trên bình phong lần nữa.
Khi nó sắp tới gần La Chinh, “Đoạn Nhân Thần Quang” lại lóe lên trong tay hắn rồi lao về phía đó.
Tia Tịch Diệt Lôi đó bị La Chinh chẻ ra làm hai rồi quay trở về trong bình phong.
Nhân quả ẩn chứa trong tia sấm sét này vẫn chưa bị cắt đứt, lần này hắn vẫn chưa thành công
“Làm lại!” La Tiêu cau mày quát.
“Đùng!” Tịch Diệt Lôi lại bay vụt về phía La Chinh thêm lần nữa, nhưng lần nào La Chinh cũng đều thất bại.
“Làm lại!”
Vì thế, tia sấm sét này cứ lần lượt đánh vào người La Chinh, sau đó lại quay trở về tấm bình phong.
Mặc dù tia Tịch Diệt Lôi này chỉ lao ra một cách rất đơn giản, sức mạnh của nó cũng không lớn, nhưng nếu nó cứ di
chuyển trên cơ thể La Chinh như thế thì cũng sẽ khiến linh hồn của hắn không ngừng run lên.
Tia Tịch Diệt Lôi này có công dụng khắc chế thể linh hồn, thế nên cũng có thể ảnh hưởng đến linh hồn của La
Chinh.
Thầy La Chinh không thể thuận lợi tiến hành Trảm Nhân, La Tiêu càng lúc càng nghiêm khắc! “Một phần sổ trời
không đủ để kích thích tiềm năng của con, vậy thì thêm một phần nữa!” La Tiêu vừa dứt lời, một phần số trời màu
vàng kim khác lại lóe lên trên tấm bình phong đối diện.
Phần sổ trời ấy biến ra một ngọn gió, ngọn gió đó không ngưng tụ lại rồi hóa thành một con chim bay vụt tới tấn
công La Chinh.
Nó chính là Tổ Phong Linh - một ý nghĩa sâu xa của quy tắc hệ Phong tầng mười! La Tiêu đành phải dùng cách này
để ép La Chinh bộc phát tiềm năng của mình.
“Vù!”
Con chim gió kia lao thẳng về phía La Chinh, hắn vung kiểm ra chém trúng cơ thể của nó.
Nhưng con chim gió này là ý nghĩa sâu xa do quy tắc hệ Phong ngưng tụ tạo thành, sao có thể e sợ kiểm của La
Chinh? “Xoet...”
Móng vuốt của con chim gió quập lấy bờ vai của La Chinh.
Mặc dù cơ thể của hắn cực kỳ cứng rắn, nhưng quy tắc hệ Phong trong hai vuốt của con chim này cũng không kém
phần sắc bén, thế nên đã để lại hai vết cào trên vai La Chinh.
Con chim gió này tấn công xong lại quay trở về bình phong...
Nhưng La Chinh vừa mới ứng phó xong bên này thì Tịch Diệt Lôi phía bên kia lại đổ ập xuống ngay lập tức!
“Đùng!”
Tia sấm sét màu xanh lục đánh thẳng vào đầu La Chinh.
Cho dù hắn đã tu luyện đến Hoàng Kim Chiến Hồn nhưng vẫn không chịu nổi đòn này.
Bỗng nhiên, hắn cảm thấy linh hồn rung lên, cơ thể đổ ập xuống, hai mắt tôi sầm lại.
Bấy giờ, La Tiêu chắp tay sau lưng nhìn La Chinh nằm dưới đất rồi nói: “Đứng dậy!” Cả khuôn mặt của hắn sấp
xuống con đường ánh vàng, cho dù đầu óc choáng váng, nhưng hắn vẫn cắn răng lật người dậy.
Chỉ có điều, vừa mới cầm kiếm đứng lên, lại có một con sư tử màu tím oai phong xuất hiện ở cách đó không xa!
“Grào!” Đó là ý nghĩa sâu xa của quy tắc hệ Hỏa - phần số trời Vạn Phệ Hỏa Chủng...
Hơn một tỷ năm trước, đã có Thiên Tôn trong vũ trụ Đại Diễn hợp thành phần số trời Vạn Phệ Hỏa Chủng này.
Mặc dù phần số trời này chỉ là luật nhân quả cấp trung, nhưng lại đủ để khiến vị Thiên Tôn đó sánh ngang với
Thiên Tôn cấp cao.
Vì thế nó là một phần số trời có sức mạnh cực kỳ lớn! Con sư tử lửa kia gầm lên rồi lao thẳng về phía La Chinh.
La Chinh không sợ quy tắc hệ Hỏa, vấn đề là hắn phải đối phó với phần số trời trong đó.
Để đối phó với con sư tử lửa đang về tới, La Chinh năng kiểm trong tay lên, Đoạn Nhân Thần Quang cũng tỏa ra
ánh sáng chói lóa, nét mặt lộ vẻ kiên quyết, hắn cắn răng hét lên: “Hủy!”
Cảnh tượng kỳ lạ bỗng hiện ra...
Trong luồng ánh sáng màu xanh nhạt ấy, nhát kiếm này liền đâm vào đầu con sư tử.
Toàn thân nó đang rực cháy ngọn lửa màu tím, vậy mà lúc này đã biến mất không còn tăm hơi.
Nhát kiếm này của La Chinh như thể đã đổi một bộ lông mới cho nó, ngọn lửa trên người con sư tử bị chuyển thành
loại lửa bình thường
Last edited:
Bình luận facebook