Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 41
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thu Nguyệt:"Nó mà buồn sao, ha đừng làm bọn này phải cười chứ"
Sương Băng:"Nó chẳng qua là đứa con hoang ngoài giá thú mà thôi, còn nữa mẹ của nó chẳng qua chỉ là một phụ nữ rẻ mạt bám lấy tiền Trần gia mà thôi, mấy người tỉnh táo lại đi cho bọn tôi nhờ"
Dạ Huyết tức giận:"Đủ rồi đấy"
Sương Băng:"Đủ là đủ thế nào, chẳng phải trước đây hai người rất ghét thằng con hoang này sao, giờ đeo bám nó, không thấy kinh tởm à"
Bỗng rầm một cái Lệ Phong lẫn Dạ Huyết chính là không chịu nổi mà nhảy vào xô xát với hai người họ, Sương Băng với Dạ Huyết, Thu Nguyệt với Lệ Phong
Sương Băng cũng đâu phải dạng vừa mà bắt đầu đánh lại:"Anh con mẹ nó dám đánh tôi sao"
Thu Nguyệt:"Em vậy mà đánh anh sao Lệ Phong, vậy đừng trách anh ra tay mạnh bạo với em"
Gia Nhi nhảy vô căn ngăn:"Này đủ rồi đấy đừng có mà đánh nhau nữa, tối rồi để khi sáng rồi nói được không"
Người hầu 1 cũng nhảy vào can ngăn:"Đúng đấy ạ, bốn vị đừng đánh nhau nữa"
All bốn:"Các người tránh ra", vừa dứt câu bốn người đấm bốn cú đấm vào mặt của Gia Nhi khiến Gia Nhi choáng váng không thôi mà ngã bịch xuống đất
Lệ Phong xem mặt của Gia Nhi:"Gia Nhi em không sao chứ"
Dạ Huyết thì xem tay lẫn chân:"Em có bị thương ở đâu không vậy, Gia Nhi"
Gia Nhi:"Hả à....không sao nhưng sao nó mằn mặn vậy"
Liền máu cam từ đây chảy xuống mũi của Gia Nhi khiến hai người hoảng hốt nói
Dạ Huyết:"Mau, đem hộp sơ cứu đến đây"
Lệ Phong:"Mau cúi đầu xuống đừng ngửa đầu lên" (theo nguồn trong hình)
Lúc này ông Trần và bà Trần bắt đầu chạy ra liền thấy cảnh này nhất là bà Trần, vì bà ta là mẹ ruột Gia Nhi mà
Bà Trần:"Trời ơi, Gia Nhi con bị sao vậy, sao lại bị chảy máu mũi thế này"
Người hầu 3:"Cậu cả Dạ Huyết, hộp sơ cứu đến rồi đây ạ"
Nói rồi Dạ Huyết bắt đầu cầm lấy nó lấy bông gòn đổ nước rửa máu ra và bắt đầu lau từ mũi xuống cổ áo
Ông Trần:"Nói là ai đã gây ra vụ ẩu đả này vậy??"
Ông Trần bấy giờ vô cùng tức giận nói lớn khiến cả nhà im lặng hoàn toàn, cho đến khi ông hỏi người hầu khi nãy thì được biết như sau đây
Ông Trần:"Ngươi mau nói"
Người hầu 3:"Dạ là thiếu gia Sương Băng và Thu Nguyệt khởi xướng chuyện trước, tiếp đó người khởi xướng đánh nhau là thiếu gia Dạ Huyết và Lệ Phong ạ"
Ông Trần:"Loạn...loạn hết cả rồi, không coi ta ra gì đúng không, bốn người các ngươi vào trong phòng tự kiểm điểm lại bản thân mình đi, tiếp đó cấm túc một tháng không được ra khỏi phòng rõ chưa"
All bốn đứa:"Vâng thưa cha"
Ông Trần lúc này quay sang Gia Nhi nói:"Con không sao chứ, có đau lắm không"
Gia Nhi bộ mặt tỉnh bơ nói:"Ơ, dạ không đâu ạ, mà cha đừng có phạt họ nặng quá"
Ông Trần:"Không được, chúng nó có tội phải kiếm điểm, còn con thì mau vào phòng nghỉ ngơi đi, lát mẹ của con đưa sữa nóng lên để bổ sung lại lượng đường được chứ"
Gia Nhi:"Vâng con biết rồi"
Nói rồi bà Trần dìu Gia Nhi lên phòng mà miệng thì không ngừng lo lắng cho Gia Nhi
Tại cầu thang
Bà Trần:"Con có thật là không sao không"
Gia Nhi:"Dạ con không sao"
Bên dưới
Ông Trần:"Còn mấy đứa trước khi lên phòng của mình thì tới nhanh chóng phòng của ta ngay, đừng để ta nói lần thứ hai"
All:"Vâng thưa cha"
Nói rồi bốn người bọn họ hướng vào phòng của cha mình để nghe giáo huấn
Còn cái đống lộn xộn ấy được các người hầu nhanh tay nhanh chân dọn dẹp
Thu Nguyệt:"Nó mà buồn sao, ha đừng làm bọn này phải cười chứ"
Sương Băng:"Nó chẳng qua là đứa con hoang ngoài giá thú mà thôi, còn nữa mẹ của nó chẳng qua chỉ là một phụ nữ rẻ mạt bám lấy tiền Trần gia mà thôi, mấy người tỉnh táo lại đi cho bọn tôi nhờ"
Dạ Huyết tức giận:"Đủ rồi đấy"
Sương Băng:"Đủ là đủ thế nào, chẳng phải trước đây hai người rất ghét thằng con hoang này sao, giờ đeo bám nó, không thấy kinh tởm à"
Bỗng rầm một cái Lệ Phong lẫn Dạ Huyết chính là không chịu nổi mà nhảy vào xô xát với hai người họ, Sương Băng với Dạ Huyết, Thu Nguyệt với Lệ Phong
Sương Băng cũng đâu phải dạng vừa mà bắt đầu đánh lại:"Anh con mẹ nó dám đánh tôi sao"
Thu Nguyệt:"Em vậy mà đánh anh sao Lệ Phong, vậy đừng trách anh ra tay mạnh bạo với em"
Gia Nhi nhảy vô căn ngăn:"Này đủ rồi đấy đừng có mà đánh nhau nữa, tối rồi để khi sáng rồi nói được không"
Người hầu 1 cũng nhảy vào can ngăn:"Đúng đấy ạ, bốn vị đừng đánh nhau nữa"
All bốn:"Các người tránh ra", vừa dứt câu bốn người đấm bốn cú đấm vào mặt của Gia Nhi khiến Gia Nhi choáng váng không thôi mà ngã bịch xuống đất
Lệ Phong xem mặt của Gia Nhi:"Gia Nhi em không sao chứ"
Dạ Huyết thì xem tay lẫn chân:"Em có bị thương ở đâu không vậy, Gia Nhi"
Gia Nhi:"Hả à....không sao nhưng sao nó mằn mặn vậy"
Liền máu cam từ đây chảy xuống mũi của Gia Nhi khiến hai người hoảng hốt nói
Dạ Huyết:"Mau, đem hộp sơ cứu đến đây"
Lệ Phong:"Mau cúi đầu xuống đừng ngửa đầu lên" (theo nguồn trong hình)
Lúc này ông Trần và bà Trần bắt đầu chạy ra liền thấy cảnh này nhất là bà Trần, vì bà ta là mẹ ruột Gia Nhi mà
Bà Trần:"Trời ơi, Gia Nhi con bị sao vậy, sao lại bị chảy máu mũi thế này"
Người hầu 3:"Cậu cả Dạ Huyết, hộp sơ cứu đến rồi đây ạ"
Nói rồi Dạ Huyết bắt đầu cầm lấy nó lấy bông gòn đổ nước rửa máu ra và bắt đầu lau từ mũi xuống cổ áo
Ông Trần:"Nói là ai đã gây ra vụ ẩu đả này vậy??"
Ông Trần bấy giờ vô cùng tức giận nói lớn khiến cả nhà im lặng hoàn toàn, cho đến khi ông hỏi người hầu khi nãy thì được biết như sau đây
Ông Trần:"Ngươi mau nói"
Người hầu 3:"Dạ là thiếu gia Sương Băng và Thu Nguyệt khởi xướng chuyện trước, tiếp đó người khởi xướng đánh nhau là thiếu gia Dạ Huyết và Lệ Phong ạ"
Ông Trần:"Loạn...loạn hết cả rồi, không coi ta ra gì đúng không, bốn người các ngươi vào trong phòng tự kiểm điểm lại bản thân mình đi, tiếp đó cấm túc một tháng không được ra khỏi phòng rõ chưa"
All bốn đứa:"Vâng thưa cha"
Ông Trần lúc này quay sang Gia Nhi nói:"Con không sao chứ, có đau lắm không"
Gia Nhi bộ mặt tỉnh bơ nói:"Ơ, dạ không đâu ạ, mà cha đừng có phạt họ nặng quá"
Ông Trần:"Không được, chúng nó có tội phải kiếm điểm, còn con thì mau vào phòng nghỉ ngơi đi, lát mẹ của con đưa sữa nóng lên để bổ sung lại lượng đường được chứ"
Gia Nhi:"Vâng con biết rồi"
Nói rồi bà Trần dìu Gia Nhi lên phòng mà miệng thì không ngừng lo lắng cho Gia Nhi
Tại cầu thang
Bà Trần:"Con có thật là không sao không"
Gia Nhi:"Dạ con không sao"
Bên dưới
Ông Trần:"Còn mấy đứa trước khi lên phòng của mình thì tới nhanh chóng phòng của ta ngay, đừng để ta nói lần thứ hai"
All:"Vâng thưa cha"
Nói rồi bốn người bọn họ hướng vào phòng của cha mình để nghe giáo huấn
Còn cái đống lộn xộn ấy được các người hầu nhanh tay nhanh chân dọn dẹp
Bình luận facebook