Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 42
Trong phòng của ông Trần
Ông Trần:"Mấy đứa thật khiến ta rất thất vọng về mấy đứa đấy"
Ông Trần nói tiếp:"Ta thật bất hạnh khi sinh ra những đứa con nghịch tử như các ngươi"
Sương Băng lên tiếng nói:"Cha, lời bọn con nói đều là thật, và bọn con sẽ không chấp nhận bà ta và đứa con trai của bà ta đâu thưa cha"
Ông Trần:"Con....con dám nói chuyện với ta bằng cái thái độ đó sao hả"
Thu Nguyệt:"Con đồng ý với anh Sương Băng đấy ạ, một khi cha không đuổi hai mẹ con bà ta ra khỏi đây thì bọn con sẽ đi ra khỏi cái nhà này"
Ông Trần nghe thấy thế liền tức giận đến nói lắp:"Con...con...đồ nghịch tử"
Nhưng hai người bọn họ vẫn một dạng mặc kệ ông Trần mà đi ra khỏi phòng ông
Dạ Huyết:"Cha...cha đừng nóng, nóng giận sẽ hại đến sức khoẻ đấy ạ"
Ông Trần đã trán mà thở dài lắc đầu nói với họ
Ông Trần:"Được rồi hai đứa mau về phòng nghỉ ngơi đi, ta cần yên tĩnh một chút"
Nói rồi Dạ Huyết và Lệ Phong bắt đầu đi ra khỏi phòng của ông nhưng họ hình như không đè nặng vấn đề khi nãy cho lắm bởi giờ họ chính là lo cho Gia Nhi nên đã đến phòng cậu để hỏi thăm
Trước cửa phòng Gia Nhi, họ gõ cửa hoài gõ cửa mãi mà cậu không trả lời liền tưởng là cậu có chuyện nên đã mở cửa vào, điều làm họ ngạc nhiên hơn là cánh cửa của phòng Gia Nhi không hề khoá trong liền tưởng là Gia Nhi bị bắt cóc mà vội đi vào
Ngay khi họ vào thì cửa phòng tắm của Gia Nhi cũng được mở ra, ba người 6 con mắt nhìn nhau hồi lâu liền la lên
Gia Nhi chạy vào trong cửa phòng tắm đóng lại nói:"Trễ vậy rồi các anh tới đây có chuyện gì không hả"
Còn họ thì nuốt ngược nước bọt vào trong rồi lấy tay che miệng lại nghĩ về làn da trắng hồng khi nãy mà lắp ba lắp bắp với đỏ mặt nói
Lệ Phong:"B...bọn...bọn anh chỉ là"
Dạ Huyết:"C....chi....chỉ là muốn gặp em để xem em hiện đã đỡ hơn chưa thôi à"
Gia Nhi đỏ mặt bên trong nói vọng ra:"Vậy sao không gõ cửa trước chứ"
Lệ chiếm hữu Phong và Dạ nhõng nhẽo Huyết không hẹn mà gặp đều đồng thanh nói:"Bọn anh có gõ cửa nhưng không thấy em trả lời cộng thêm việc em không khoá cửa nên bọn anh nghĩ là em gặp chuyện nên vào thôi"
Gia Nhi nội tâm:"Ây chắc tại mình lỡ tắm và nghĩ ngợi làm sao để ngày mai thuyết phục được bọn họ đồng ý thu âm cho game nên không để ý đây mà, đúng là bất cẩn"
Rồi Gia Nhi bận đồ vào khi tay đã lấy kịp đồ và chạy vào phòng tắm khi nãy và ra với tâm trạng như chưa có chuyện gì xảy ra nói
Gia Nhi lau khô đầu mình:"À, xin lỗi tại em vặn nước to quá nên không nghe tiếng gõ cửa của hai người xin lỗi"
Lệ Phong:"Hả à ờm không sao mà bọn anh vào phòng tắm em một chút có được không"
Gia Nhi ngây thơ đáp:"À vâng được thôi"
Nói rồi hai người bọn họ giành nhau vào bên trong hướng bồn rửa mặt mà 3,2,1
Máu mũi từ đâu nhỏ xuống thành giọt nào đó)
Lệ chiếm hữu Phong bấy giờ nói:"Anh nghĩcái gì mà máu mũi nó nhỏ giọt vậy tên biến thái"
Dạ nhõng nhẽo Huyết:"Câu đó để anh mày đây nói mới đúng chứ, mày đã nghĩ gì trong đầu vậy khai mau"
Lệ chiếm hữu Phong:"Chậc nếu mà anh nói trước thì may ra tôi mới tha cho anh"
Gia Nhi bên ngoài cảm thấy họ lâu liền nói vọng vào
Gia Nhi:"Các anh làm gì trong đó mà lâu vậy, hay là các anh ăn trúng gì nên ói đúng không ạ"
Hai người họ bên trong đồng thanh nói ra ngoài:"Không, bọn anh cực kì ổn, lát bọn anh ra"
Gia Nhi không nói gì cũng im lặng đợi họ ra rồi nói hẵng cũng chưa muộn
Ông Trần:"Mấy đứa thật khiến ta rất thất vọng về mấy đứa đấy"
Ông Trần nói tiếp:"Ta thật bất hạnh khi sinh ra những đứa con nghịch tử như các ngươi"
Sương Băng lên tiếng nói:"Cha, lời bọn con nói đều là thật, và bọn con sẽ không chấp nhận bà ta và đứa con trai của bà ta đâu thưa cha"
Ông Trần:"Con....con dám nói chuyện với ta bằng cái thái độ đó sao hả"
Thu Nguyệt:"Con đồng ý với anh Sương Băng đấy ạ, một khi cha không đuổi hai mẹ con bà ta ra khỏi đây thì bọn con sẽ đi ra khỏi cái nhà này"
Ông Trần nghe thấy thế liền tức giận đến nói lắp:"Con...con...đồ nghịch tử"
Nhưng hai người bọn họ vẫn một dạng mặc kệ ông Trần mà đi ra khỏi phòng ông
Dạ Huyết:"Cha...cha đừng nóng, nóng giận sẽ hại đến sức khoẻ đấy ạ"
Ông Trần đã trán mà thở dài lắc đầu nói với họ
Ông Trần:"Được rồi hai đứa mau về phòng nghỉ ngơi đi, ta cần yên tĩnh một chút"
Nói rồi Dạ Huyết và Lệ Phong bắt đầu đi ra khỏi phòng của ông nhưng họ hình như không đè nặng vấn đề khi nãy cho lắm bởi giờ họ chính là lo cho Gia Nhi nên đã đến phòng cậu để hỏi thăm
Trước cửa phòng Gia Nhi, họ gõ cửa hoài gõ cửa mãi mà cậu không trả lời liền tưởng là cậu có chuyện nên đã mở cửa vào, điều làm họ ngạc nhiên hơn là cánh cửa của phòng Gia Nhi không hề khoá trong liền tưởng là Gia Nhi bị bắt cóc mà vội đi vào
Ngay khi họ vào thì cửa phòng tắm của Gia Nhi cũng được mở ra, ba người 6 con mắt nhìn nhau hồi lâu liền la lên
Gia Nhi chạy vào trong cửa phòng tắm đóng lại nói:"Trễ vậy rồi các anh tới đây có chuyện gì không hả"
Còn họ thì nuốt ngược nước bọt vào trong rồi lấy tay che miệng lại nghĩ về làn da trắng hồng khi nãy mà lắp ba lắp bắp với đỏ mặt nói
Lệ Phong:"B...bọn...bọn anh chỉ là"
Dạ Huyết:"C....chi....chỉ là muốn gặp em để xem em hiện đã đỡ hơn chưa thôi à"
Gia Nhi đỏ mặt bên trong nói vọng ra:"Vậy sao không gõ cửa trước chứ"
Lệ chiếm hữu Phong và Dạ nhõng nhẽo Huyết không hẹn mà gặp đều đồng thanh nói:"Bọn anh có gõ cửa nhưng không thấy em trả lời cộng thêm việc em không khoá cửa nên bọn anh nghĩ là em gặp chuyện nên vào thôi"
Gia Nhi nội tâm:"Ây chắc tại mình lỡ tắm và nghĩ ngợi làm sao để ngày mai thuyết phục được bọn họ đồng ý thu âm cho game nên không để ý đây mà, đúng là bất cẩn"
Rồi Gia Nhi bận đồ vào khi tay đã lấy kịp đồ và chạy vào phòng tắm khi nãy và ra với tâm trạng như chưa có chuyện gì xảy ra nói
Gia Nhi lau khô đầu mình:"À, xin lỗi tại em vặn nước to quá nên không nghe tiếng gõ cửa của hai người xin lỗi"
Lệ Phong:"Hả à ờm không sao mà bọn anh vào phòng tắm em một chút có được không"
Gia Nhi ngây thơ đáp:"À vâng được thôi"
Nói rồi hai người bọn họ giành nhau vào bên trong hướng bồn rửa mặt mà 3,2,1
Máu mũi từ đâu nhỏ xuống thành giọt nào đó)
Lệ chiếm hữu Phong bấy giờ nói:"Anh nghĩcái gì mà máu mũi nó nhỏ giọt vậy tên biến thái"
Dạ nhõng nhẽo Huyết:"Câu đó để anh mày đây nói mới đúng chứ, mày đã nghĩ gì trong đầu vậy khai mau"
Lệ chiếm hữu Phong:"Chậc nếu mà anh nói trước thì may ra tôi mới tha cho anh"
Gia Nhi bên ngoài cảm thấy họ lâu liền nói vọng vào
Gia Nhi:"Các anh làm gì trong đó mà lâu vậy, hay là các anh ăn trúng gì nên ói đúng không ạ"
Hai người họ bên trong đồng thanh nói ra ngoài:"Không, bọn anh cực kì ổn, lát bọn anh ra"
Gia Nhi không nói gì cũng im lặng đợi họ ra rồi nói hẵng cũng chưa muộn
Bình luận facebook