Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 38
Beta:Minh Nguyệt
1.
[TG3] Chương 68: Anh hai, em muốn ăn anh ( 9 )
..........
Cuối tuần, trường học tổ chức một chuyến đi leo núi, Quý Lạc với Quý Bắc ngồi cùng một chiếc xe, vốn dĩ hai người ngồi gần nhau, nhưng mà Thư Thịnh cũng đi chiếc xe này, sau khi Quý Lạc nhìn thấy hắn, ánh mắt lập tức sáng lên, rồi trực tiếp chạy đến ngồi bên cạnh hắn.
Quý Bắc thấy vậy liền buồn bực mà cầm lấy di động, vốn dĩ nghĩ chơi trò chơi một lát, nhưng mà thanh âm đùa giỡn của đôi nam nữ bên cạnh vẫn luôn truyền vào lỗ tai, làm tâm tình của hắn một chút cũng không còn.
Thư Thịnh xác thật rất tuấn tú, có thể cùng hắn không phân thắng bại, hơn nữa từ khí chất mà nhìn, đây cũng là một chàng trai ưu tú, lần đầu tiên, Quý Bắc bỗng sinh ra một loại cảm giác thất bại, nếu không phải Quý Lạc, hắn căn bản khinh thường cùng người khác so sánh.
Vốn dĩ hắn đã rất phiền, ai biết Giang Anh Anh lại ngồi xuống bên cạnh hắn, sau đó khách khí lễ phép mà cười nói: "Em có thể ngồi ở chỗ này không?"
Quý Bắc không kiên nhẫn, tắt đi di động, ngữ khí có chút phẫn nộ: "Cô không thể ngồi ở đây."
Giang Anh Anh cho rằng Quý Bắc sẽ không cự tuyệt mình, ai biết nhanh như vậy đã bị vả mặt, giờ cô ngồi cũng không được mà đứng dậy cũng không xong, quay đầu vừa lúc nhìn thấy Quý Lạc đang nhìn cô bằng ánh mắt như cười như không, đó là ánh mắt khi kẻ mạnh nhìn kẻ yếu.
Ghen tỵ trong lòng cô dần dần lan tràn, âm thầm véo véo ngón tay, đột nhiên nghĩ ra một cái chủ ý, cô bỗng tới gần Quý Bắc, dùng thanh âm chỉ có hai người nghe được nói: "Quý Lạc thích anh, anh có biết không?"
Quý Bắc nghe được lời này của cô, trong lòng liền kinh hoảng, tuy rằng hắn không biết vì sao Giang Anh Anh lại biết, nhưng mà hiện tại, hắn không thể biểu hiện ra một tia khác thường nào, bằng không liền chứng thực suy đoán của cô.
Vì thế hắn không chút để ý mà nói: "Cô không phải ngu chứ?"
Giang Anh Anh cũng không có xác định Quý Bắc có biết hay không, có lẽ hắn thật sự không biết, nhưng mà chỉ cần cô biết rõ, vậy là đủ rồi.
"Mặc kệ lời tôi nói có phải sự thật hay không, lấy tính cách của Quý Lạc, nếu như tôi đem chuyện này nói ra, chỉ sợ cậu ấy sẽ không phủ nhận đi."
Lúc này, Quý Bắc rốt cuộc cũng nhìn cô, hắn sớm đã cảm thấy cô cũng không phải là người tốt gì, không nghĩ tới cô lại vô sỉ như vậy, Quý Bắc cảm thấy chỉ cần nhìn cô nhiều thêm một chút thì liền sẽ đau đầu.
"Cô muốn cái gì, nói đi."
Giang Anh Anh cười, thì ra Quý Bắc quả nhiên biết, hơn nữa thế nhưng còn tính toán bao che, xem ra Quý Lạc ở trong lòng hắn cũng có phân lượng không nhẹ, nhưng mà thái độ này của Quý Bắc, chính là không muốn tiếp nhận cô*, cũng đúng, tình yêu dị dạng như vậy, ai sẽ muốn tiếp nhận chứ?
*Cô ở đây là chỉ QL nhék~
"Em muốn anh làm bạn trai em."
Chờ Quý Bắc chân chính tiếp xúc với cô, nhất định sẽ yêu cô.
Quý Bắc thiếu chút nữa đã cười ra tiếng, hiện tại hắn đã biết, ngay từ đầu Giang Anh Anh tiếp cận Quý Lạc chính là vì hắn, hiện tại chẳng qua chỉ là thay đổi một cái phương thức vô sỉ khác thôi.
Vậy hắn liền thành toàn cho cô.
"Được thôi."
Trong lòng Giang Anh Anh liền vui vẻ, cô biết, Quý Bắc vẫn có hảo cảm đối với cô, bằng không sẽ không đáp ứng sảng khoái như vậy.
Cô vừa định cầm lấy tay của Quý Bắc, thì thấy Quý Bắc bỗng đưa hai tay ôm lấy ngực, nhắm mắt lại, trong miệng nhàn nhạt nói: "Cô có thể làm bạn gái tôi, nhưng không nhất thiết tôi phải thực hiện nghĩa vụ nên làm của bạn trai."
Khóe môi cô lập tức rũ xuống, hắn đây là có ý tứ gì?
"Nhưng mà, chỉ cần cô thêm nỗ lực, có lẽ tôi sẽ thích cô."
Những lời này, liền bốc cháy lên tin tưởng của Giang Anh Anh một lần nữa, cô nhất định sẽ nỗ lực.
Sau khi xuống xe, lão sư chia nam nữ thành một tổ, có thể tự mình chọn tổ, kết quả chính là Quý Lạc cùng một tổ với Thư Thịnh, còn Quý Bắc thì cùng một tổ với Giang Anh Anh.
Vừa mới bắt đầu, Quý Bắc còn đi theo sau Quý Lạc cùng Thư Thịnh, rồi quan sát hai người bọn họ, Giang Anh Anh vẫn luôn ở bên cạnh hắn nói không ngừng, Quý Bắc nghĩ Quý Lạc đã có Thư Thịnh chiếu cố, liền thấy hơi yên tâm, giờ hắn chỉ nghĩ cách để thoát khỏi Giang Anh Anh, vì thế hắn liền bước nhanh hơn, hướng đỉnh núi mà đi đến.
2.
[TG3] Chương 69: Anh hai, em muốn ăn anh ( 10 )
..........
Hai người Quý Lạc cùng Thư Thịnh một đường đi đi dừng dừng, cùng nhau chụp rất nhiều bức ảnh, trong mỗi một bức ảnh, Quý Lạc đều có vẻ vô cùng nghịch ngợm, không biết vì cái gì, Thư Thịnh càng nhìn cô liền càng cảm thấy cô đáng yêu.
Có đôi khi ở trên đường, nhìn thấy một đóa hoa, đều sẽ nghĩ đến cô, nhớ tới sự mỹ lệ của cô, thấy một cây thảo, cũng sẽ nghĩ đến cô, nhớ tới sự quật cường của cô, sau đó hắn liền không tự chủ được mà chụp lại hết mấy cái này, sau đó quan sát kỹ càng .
Bởi vì đắm chìm ở thế giới của mình, rất mau, Thư Thịnh đã quên mất Quý Lạc, chờ khi hắn phục hồi tinh thần lại, mới phát hiện bóng dáng của Quý Lạc đã sớm không thấy đâu, hắn cho rằng Quý Lạc đã đi lên núi trước, vì thế cũng bước nhanh hơn, hướng đỉnh núi đi đến.
Sau khi Quý Bắc tới đỉnh núi, liền an vị ở trên tảng đá, rồi chờ Quý Lạc lên tới, đợi nửa ngày, cũng chưa thấy bóng dáng của cô, cho đến khi hắn thấy được Thư Thịnh, liền theo thói quen mà nhìn xem bên cạnh hắn, nhưng lại không có nhìn thấy Quý Lạc.
Hắn đi tới, hỏi Thư Thịnh: "Lạc Lạc đâu rồi?"
Thư Thịnh nhìn trước mặt bỗng xuất hiện một chàng trai xuất sắc, liền sửng sốt, sau đó mới hỏi lại hắn: "Cậu là ai?"
"Tôi là ai?" Quý Bắc nổi giận, "Tôi là anh trai của Quý Lạc, tôi hỏi cậu*, cậu TMD không phải ở bên em ấy sao? Hiện tại em ấy đâu rồi?"
*Ta nghĩ QB vx còn là học sinh với lại TT chắc cx bằng QB thế nên xưng là cậu nhék~
Thư Thịnh không nghĩ tới Quý Lạc còn có một người anh, vừa định lấy lòng hắn, lại nghe được nửa câu sau của hắn, trong lòng cũng có chút khẩn trương, liền hỏi: "Lạc Lạc còn chưa có lên tới sao?"
Mới vừa nói xong, trên mặt liền ăn một quyền, Thư Thịnh bị lực đạo kia đánh cho phải lui về phía sau vài bước, chỉ trong chốc lát, nửa khuôn mặt đều sưng đỏ lên, nhìn vào thì có thể thấy được người xuống tay rất là tàn nhẫn.
Từ trước đến nay Quý Bắc vẫn tương đối là ôn hòa, tuy rằng không thể nói là đối với ai cũng lễ phép, nhưng mà hắn độc lai độc vãng, cũng sẽ không tùy tiện đi trêu chọc người khác, thế nên hắn vừa mới động thủ, liền khiến cho rất nhiều người ghé mắt tới.
Giang Anh Anh cũng ngây ngẩn cả người, trước giờ cô chưa từng thấy bộ dáng tức giận như vậy của Quý Bắc, cho dù là vừa rồi, rõ ràng hắn đã nhẫn nại tới cực hạn, nhưng vẫn là không có phát giận với cô.
"Cô ấy cũng không phải là không biết đường đi, cậu đánh tôi làm cái gì?"
Tuy rằng không có chiếu cố tốt Quý Lạc, xác thật Thư Thịnh cũng có chút đuối lý, nhưng mà hắn cho rằng Quý Lạc cũng không còn là đứa bé nữa, như vậy thì cũng sẽ không đi lạc, hắn ta* nhất định phải động thủ sao?
*Ở chỗ này dùng hắn ta là vì ta nghĩ TT ko thích QB~Nhưng nếu nàng nào thấy ko hợp lý thì có thể nói ta sửa lại~
Quý Bắc cởi áo khoác ra rồi vắt ở trên tay, đi được vài bước hắn bỗng quay đầu lại, nói: "Cậu nói rất đúng, em ấy chính là không biết đường, cho nên tốt nhất cậu hãy cầu nguyện là em ấy không có xảy ra chuyện, bằng không......"
Câu nói kế tiếp Quý Bắc không có nói ra, bởi vì hắn cũng không biết nếu Quý Lạc không thấy hắn sẽ làm ra chuyện đáng sợ gì, hiện tại hắn bỗng có chút trách cứ bản thân vì sao lại muốn tịch thu điện thoại của cô.
Nghĩ đến đây, tâm Quý Bắc lại càng nôn nóng, hắn vội vàng chạy đi, chỉ hy vọng có thể tìm được cô.
Nguyên chủ quả thật là một người mù đường, nhưng mà Quý Lạc lại không phải, cô vô cùng tin tưởng, nhất định Quý Bắc sẽ tìm được cô, cho nên cô một chút cũng không thấy vội, ngược lại đi tìm một chỗ ngồi mát mẻ, rồi nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Chờ thời điểm cô bị Quý Bắc đánh thức, thời gian chỉ mới trôi qua có bốn mươi phút, cái núi này lớn như vậy, thế mà Quý Bắc lại tìm được cô nhanh như thế, xem ra hắn một chút cũng không có nghỉ ngơi.
Nhìn thấy trên mặt Quý Bắc tất cả đều là mồ hôi, đến cả áo sơmi cũng ướt nhẹp, trong mắt Quý Lạc liền hiện lên tự trách cùng đau lòng, cô bất an mà xin lỗi: "Anh hai, em xin lỗi, đều tại em tùy hứng rời khỏi, mới hại anh thành như vậy."
Vừa mới nói xong, cô đã bị hắn ôm vào trong lòng, cô nghe được tiếng tim đập phanh phanh của hắn, còn có bàn tay run nhè nhẹ đang đặt ở trên lưng cô của hắn.
"Lạc Lạc, vừa rồi anh rất sợ hãi, nếu em xảy ra chuyện gì, thì anh biết làm sao bây giờ?"
.........
#Lảm nhảm:
✔Bỗng cảm thấy bệnh lười của mk ngày càng nặng thêm>..........
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ đy~
1.
[TG3] Chương 68: Anh hai, em muốn ăn anh ( 9 )
..........
Cuối tuần, trường học tổ chức một chuyến đi leo núi, Quý Lạc với Quý Bắc ngồi cùng một chiếc xe, vốn dĩ hai người ngồi gần nhau, nhưng mà Thư Thịnh cũng đi chiếc xe này, sau khi Quý Lạc nhìn thấy hắn, ánh mắt lập tức sáng lên, rồi trực tiếp chạy đến ngồi bên cạnh hắn.
Quý Bắc thấy vậy liền buồn bực mà cầm lấy di động, vốn dĩ nghĩ chơi trò chơi một lát, nhưng mà thanh âm đùa giỡn của đôi nam nữ bên cạnh vẫn luôn truyền vào lỗ tai, làm tâm tình của hắn một chút cũng không còn.
Thư Thịnh xác thật rất tuấn tú, có thể cùng hắn không phân thắng bại, hơn nữa từ khí chất mà nhìn, đây cũng là một chàng trai ưu tú, lần đầu tiên, Quý Bắc bỗng sinh ra một loại cảm giác thất bại, nếu không phải Quý Lạc, hắn căn bản khinh thường cùng người khác so sánh.
Vốn dĩ hắn đã rất phiền, ai biết Giang Anh Anh lại ngồi xuống bên cạnh hắn, sau đó khách khí lễ phép mà cười nói: "Em có thể ngồi ở chỗ này không?"
Quý Bắc không kiên nhẫn, tắt đi di động, ngữ khí có chút phẫn nộ: "Cô không thể ngồi ở đây."
Giang Anh Anh cho rằng Quý Bắc sẽ không cự tuyệt mình, ai biết nhanh như vậy đã bị vả mặt, giờ cô ngồi cũng không được mà đứng dậy cũng không xong, quay đầu vừa lúc nhìn thấy Quý Lạc đang nhìn cô bằng ánh mắt như cười như không, đó là ánh mắt khi kẻ mạnh nhìn kẻ yếu.
Ghen tỵ trong lòng cô dần dần lan tràn, âm thầm véo véo ngón tay, đột nhiên nghĩ ra một cái chủ ý, cô bỗng tới gần Quý Bắc, dùng thanh âm chỉ có hai người nghe được nói: "Quý Lạc thích anh, anh có biết không?"
Quý Bắc nghe được lời này của cô, trong lòng liền kinh hoảng, tuy rằng hắn không biết vì sao Giang Anh Anh lại biết, nhưng mà hiện tại, hắn không thể biểu hiện ra một tia khác thường nào, bằng không liền chứng thực suy đoán của cô.
Vì thế hắn không chút để ý mà nói: "Cô không phải ngu chứ?"
Giang Anh Anh cũng không có xác định Quý Bắc có biết hay không, có lẽ hắn thật sự không biết, nhưng mà chỉ cần cô biết rõ, vậy là đủ rồi.
"Mặc kệ lời tôi nói có phải sự thật hay không, lấy tính cách của Quý Lạc, nếu như tôi đem chuyện này nói ra, chỉ sợ cậu ấy sẽ không phủ nhận đi."
Lúc này, Quý Bắc rốt cuộc cũng nhìn cô, hắn sớm đã cảm thấy cô cũng không phải là người tốt gì, không nghĩ tới cô lại vô sỉ như vậy, Quý Bắc cảm thấy chỉ cần nhìn cô nhiều thêm một chút thì liền sẽ đau đầu.
"Cô muốn cái gì, nói đi."
Giang Anh Anh cười, thì ra Quý Bắc quả nhiên biết, hơn nữa thế nhưng còn tính toán bao che, xem ra Quý Lạc ở trong lòng hắn cũng có phân lượng không nhẹ, nhưng mà thái độ này của Quý Bắc, chính là không muốn tiếp nhận cô*, cũng đúng, tình yêu dị dạng như vậy, ai sẽ muốn tiếp nhận chứ?
*Cô ở đây là chỉ QL nhék~
"Em muốn anh làm bạn trai em."
Chờ Quý Bắc chân chính tiếp xúc với cô, nhất định sẽ yêu cô.
Quý Bắc thiếu chút nữa đã cười ra tiếng, hiện tại hắn đã biết, ngay từ đầu Giang Anh Anh tiếp cận Quý Lạc chính là vì hắn, hiện tại chẳng qua chỉ là thay đổi một cái phương thức vô sỉ khác thôi.
Vậy hắn liền thành toàn cho cô.
"Được thôi."
Trong lòng Giang Anh Anh liền vui vẻ, cô biết, Quý Bắc vẫn có hảo cảm đối với cô, bằng không sẽ không đáp ứng sảng khoái như vậy.
Cô vừa định cầm lấy tay của Quý Bắc, thì thấy Quý Bắc bỗng đưa hai tay ôm lấy ngực, nhắm mắt lại, trong miệng nhàn nhạt nói: "Cô có thể làm bạn gái tôi, nhưng không nhất thiết tôi phải thực hiện nghĩa vụ nên làm của bạn trai."
Khóe môi cô lập tức rũ xuống, hắn đây là có ý tứ gì?
"Nhưng mà, chỉ cần cô thêm nỗ lực, có lẽ tôi sẽ thích cô."
Những lời này, liền bốc cháy lên tin tưởng của Giang Anh Anh một lần nữa, cô nhất định sẽ nỗ lực.
Sau khi xuống xe, lão sư chia nam nữ thành một tổ, có thể tự mình chọn tổ, kết quả chính là Quý Lạc cùng một tổ với Thư Thịnh, còn Quý Bắc thì cùng một tổ với Giang Anh Anh.
Vừa mới bắt đầu, Quý Bắc còn đi theo sau Quý Lạc cùng Thư Thịnh, rồi quan sát hai người bọn họ, Giang Anh Anh vẫn luôn ở bên cạnh hắn nói không ngừng, Quý Bắc nghĩ Quý Lạc đã có Thư Thịnh chiếu cố, liền thấy hơi yên tâm, giờ hắn chỉ nghĩ cách để thoát khỏi Giang Anh Anh, vì thế hắn liền bước nhanh hơn, hướng đỉnh núi mà đi đến.
2.
[TG3] Chương 69: Anh hai, em muốn ăn anh ( 10 )
..........
Hai người Quý Lạc cùng Thư Thịnh một đường đi đi dừng dừng, cùng nhau chụp rất nhiều bức ảnh, trong mỗi một bức ảnh, Quý Lạc đều có vẻ vô cùng nghịch ngợm, không biết vì cái gì, Thư Thịnh càng nhìn cô liền càng cảm thấy cô đáng yêu.
Có đôi khi ở trên đường, nhìn thấy một đóa hoa, đều sẽ nghĩ đến cô, nhớ tới sự mỹ lệ của cô, thấy một cây thảo, cũng sẽ nghĩ đến cô, nhớ tới sự quật cường của cô, sau đó hắn liền không tự chủ được mà chụp lại hết mấy cái này, sau đó quan sát kỹ càng .
Bởi vì đắm chìm ở thế giới của mình, rất mau, Thư Thịnh đã quên mất Quý Lạc, chờ khi hắn phục hồi tinh thần lại, mới phát hiện bóng dáng của Quý Lạc đã sớm không thấy đâu, hắn cho rằng Quý Lạc đã đi lên núi trước, vì thế cũng bước nhanh hơn, hướng đỉnh núi đi đến.
Sau khi Quý Bắc tới đỉnh núi, liền an vị ở trên tảng đá, rồi chờ Quý Lạc lên tới, đợi nửa ngày, cũng chưa thấy bóng dáng của cô, cho đến khi hắn thấy được Thư Thịnh, liền theo thói quen mà nhìn xem bên cạnh hắn, nhưng lại không có nhìn thấy Quý Lạc.
Hắn đi tới, hỏi Thư Thịnh: "Lạc Lạc đâu rồi?"
Thư Thịnh nhìn trước mặt bỗng xuất hiện một chàng trai xuất sắc, liền sửng sốt, sau đó mới hỏi lại hắn: "Cậu là ai?"
"Tôi là ai?" Quý Bắc nổi giận, "Tôi là anh trai của Quý Lạc, tôi hỏi cậu*, cậu TMD không phải ở bên em ấy sao? Hiện tại em ấy đâu rồi?"
*Ta nghĩ QB vx còn là học sinh với lại TT chắc cx bằng QB thế nên xưng là cậu nhék~
Thư Thịnh không nghĩ tới Quý Lạc còn có một người anh, vừa định lấy lòng hắn, lại nghe được nửa câu sau của hắn, trong lòng cũng có chút khẩn trương, liền hỏi: "Lạc Lạc còn chưa có lên tới sao?"
Mới vừa nói xong, trên mặt liền ăn một quyền, Thư Thịnh bị lực đạo kia đánh cho phải lui về phía sau vài bước, chỉ trong chốc lát, nửa khuôn mặt đều sưng đỏ lên, nhìn vào thì có thể thấy được người xuống tay rất là tàn nhẫn.
Từ trước đến nay Quý Bắc vẫn tương đối là ôn hòa, tuy rằng không thể nói là đối với ai cũng lễ phép, nhưng mà hắn độc lai độc vãng, cũng sẽ không tùy tiện đi trêu chọc người khác, thế nên hắn vừa mới động thủ, liền khiến cho rất nhiều người ghé mắt tới.
Giang Anh Anh cũng ngây ngẩn cả người, trước giờ cô chưa từng thấy bộ dáng tức giận như vậy của Quý Bắc, cho dù là vừa rồi, rõ ràng hắn đã nhẫn nại tới cực hạn, nhưng vẫn là không có phát giận với cô.
"Cô ấy cũng không phải là không biết đường đi, cậu đánh tôi làm cái gì?"
Tuy rằng không có chiếu cố tốt Quý Lạc, xác thật Thư Thịnh cũng có chút đuối lý, nhưng mà hắn cho rằng Quý Lạc cũng không còn là đứa bé nữa, như vậy thì cũng sẽ không đi lạc, hắn ta* nhất định phải động thủ sao?
*Ở chỗ này dùng hắn ta là vì ta nghĩ TT ko thích QB~Nhưng nếu nàng nào thấy ko hợp lý thì có thể nói ta sửa lại~
Quý Bắc cởi áo khoác ra rồi vắt ở trên tay, đi được vài bước hắn bỗng quay đầu lại, nói: "Cậu nói rất đúng, em ấy chính là không biết đường, cho nên tốt nhất cậu hãy cầu nguyện là em ấy không có xảy ra chuyện, bằng không......"
Câu nói kế tiếp Quý Bắc không có nói ra, bởi vì hắn cũng không biết nếu Quý Lạc không thấy hắn sẽ làm ra chuyện đáng sợ gì, hiện tại hắn bỗng có chút trách cứ bản thân vì sao lại muốn tịch thu điện thoại của cô.
Nghĩ đến đây, tâm Quý Bắc lại càng nôn nóng, hắn vội vàng chạy đi, chỉ hy vọng có thể tìm được cô.
Nguyên chủ quả thật là một người mù đường, nhưng mà Quý Lạc lại không phải, cô vô cùng tin tưởng, nhất định Quý Bắc sẽ tìm được cô, cho nên cô một chút cũng không thấy vội, ngược lại đi tìm một chỗ ngồi mát mẻ, rồi nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Chờ thời điểm cô bị Quý Bắc đánh thức, thời gian chỉ mới trôi qua có bốn mươi phút, cái núi này lớn như vậy, thế mà Quý Bắc lại tìm được cô nhanh như thế, xem ra hắn một chút cũng không có nghỉ ngơi.
Nhìn thấy trên mặt Quý Bắc tất cả đều là mồ hôi, đến cả áo sơmi cũng ướt nhẹp, trong mắt Quý Lạc liền hiện lên tự trách cùng đau lòng, cô bất an mà xin lỗi: "Anh hai, em xin lỗi, đều tại em tùy hứng rời khỏi, mới hại anh thành như vậy."
Vừa mới nói xong, cô đã bị hắn ôm vào trong lòng, cô nghe được tiếng tim đập phanh phanh của hắn, còn có bàn tay run nhè nhẹ đang đặt ở trên lưng cô của hắn.
"Lạc Lạc, vừa rồi anh rất sợ hãi, nếu em xảy ra chuyện gì, thì anh biết làm sao bây giờ?"
.........
#Lảm nhảm:
✔Bỗng cảm thấy bệnh lười của mk ngày càng nặng thêm>..........
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ đy~
Bình luận facebook