Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-757
Chương 758: DÊ VÀO MIỆNG SÓI
Nhưng giờ có nói gì cũng đã muộn rồi, người đàn ông súng đã lên nòng, ở trên lãnh địa của anh, ăn cô từ đầu tới chân không còn sót lại một mảnh.
Chờ tới khi Hứa Hi Ngôn tỉnh lại trong lòng anh, màn đêm đã buông xuống từ lúc nào.
Trên sofa, Hoắc Vân Thâm hôn một cái lên cái mũi đáng yêu của cô, hỏi: “Nói đi, em tìm anh có chuyện gì?"
Hứa Hi Ngôn nằm trên khuôn ngực cường tráng của anh, gương mặt nhỏ nhắn đầy tức giận, nhăn mũi với anh: “Hừ, không có hứng nói nữa."
Ban đầu, cô tới tìm anh là có việc, kết quả bị anh dây dưa đến bây giờ, thật sự là mệt sắp chết rồi.
Bàn tay Hoắc Vân Thâm vuốt ve mái tóc dài đen nhánh của cô, lại ôm cô thật chặt nói: “Vợ tức giận rồi à? Xem ra là anh phục vụ không đủ chu đáo, vậy làm một lần nữa, bảo đảm làm cho tới khi em thỏa mãn mới thôi."
Thật lòng không biết phải phỉ nhổ anh điều gì nữa, không ngờ anh biết kiếm cớ cho mình như vậy?
"Này! Ôi ôi ôi..."
Hứa Hi Ngôn còn chưa kịp phản ứng, Hoắc Vân Thâm đã xoay người lại, tiếp tục đè cô xuống.
Lại là một đợt tấn công mãnh liệt khác, Hứa Hi Ngôn không thể không phục sức lực của anh.
Hứa Hi Ngôn không biết mình rời khỏi tòa nhà Tập đoàn Hoắc Thị như thế nào, nói chung lúc ra cửa, người bên ngoài đều đã tan làm hết rồi.
Cô kéo đôi chân mềm nhũn không có sức lực, cảm giác mình giống như người bị thương nặng mới từ tiền tuyến chuyển xuống, khắp người đều đau nhức.
Cô tự nhủ với mình, lần sau không thể tùy tiện tới tìm anh, sau khi bản tính chó sói của người đàn ông này được kích hoạt, cô tới tìm anh chẳng khác nào dê vào miệng sói.
Hoắc Vân Thâm nắm tay của cô, phát hiện cô bước đi quá chậm, nghĩ đến buổi trưa mình đỏi hỏi quá độ, anh cũng không nói gì, trực tiếp bế cô đi về phía thang máy.
Vì cái quái gì mà bỗng chốc sự bá đạo của Tổng Giám đốc lại trỗi dậy như vậy?
Hứa Hi Ngôn không yếu tới mức ngay cả bước đi cũng phải nhờ người giúp: “Chồng à, em có thể tự đi được mà!”
Nhưng người đàn ông này quá cố chấp, nhất quyết không chịu thả cô xuống. Mãi đến khi bế cô vào trong thang máy, anh mới thả cô xuống.
"Hoắc Vân Thâm, chúng ta có thể giao hẹn trước không, về sau khi ở bên ngoài, anh đừng làm chuyện đó nữa nhé?"
Hứa Hi Ngôn luôn cảm thấy chuyện giường chiếu vui vẻ vẫn nên làm ở nhà là tốt nhất. Như vậy cũng tương đối yên tâm, ở bên ngoài nếu chẳng may bị người khác bắt gặp hoặc bị paparazzi chụp hình thì nhất định sẽ gây ra những phiền toái không cần thiết.
Thang máy đi xuống, Hoắc Vân Thâm bỗng nhiên giơ một cánh tay ra và kéo cô vào trong lòng, vô cùng trịnh trọng nói cho cô biết: “Tất nhiên... là không thể."
Còn tưởng anh sẽ đồng ý chứ!
1988020_1_25,60
1988020_2_25,60
Nhưng giờ có nói gì cũng đã muộn rồi, người đàn ông súng đã lên nòng, ở trên lãnh địa của anh, ăn cô từ đầu tới chân không còn sót lại một mảnh.
Chờ tới khi Hứa Hi Ngôn tỉnh lại trong lòng anh, màn đêm đã buông xuống từ lúc nào.
Trên sofa, Hoắc Vân Thâm hôn một cái lên cái mũi đáng yêu của cô, hỏi: “Nói đi, em tìm anh có chuyện gì?"
Hứa Hi Ngôn nằm trên khuôn ngực cường tráng của anh, gương mặt nhỏ nhắn đầy tức giận, nhăn mũi với anh: “Hừ, không có hứng nói nữa."
Ban đầu, cô tới tìm anh là có việc, kết quả bị anh dây dưa đến bây giờ, thật sự là mệt sắp chết rồi.
Bàn tay Hoắc Vân Thâm vuốt ve mái tóc dài đen nhánh của cô, lại ôm cô thật chặt nói: “Vợ tức giận rồi à? Xem ra là anh phục vụ không đủ chu đáo, vậy làm một lần nữa, bảo đảm làm cho tới khi em thỏa mãn mới thôi."
Thật lòng không biết phải phỉ nhổ anh điều gì nữa, không ngờ anh biết kiếm cớ cho mình như vậy?
"Này! Ôi ôi ôi..."
Hứa Hi Ngôn còn chưa kịp phản ứng, Hoắc Vân Thâm đã xoay người lại, tiếp tục đè cô xuống.
Lại là một đợt tấn công mãnh liệt khác, Hứa Hi Ngôn không thể không phục sức lực của anh.
Hứa Hi Ngôn không biết mình rời khỏi tòa nhà Tập đoàn Hoắc Thị như thế nào, nói chung lúc ra cửa, người bên ngoài đều đã tan làm hết rồi.
Cô kéo đôi chân mềm nhũn không có sức lực, cảm giác mình giống như người bị thương nặng mới từ tiền tuyến chuyển xuống, khắp người đều đau nhức.
Cô tự nhủ với mình, lần sau không thể tùy tiện tới tìm anh, sau khi bản tính chó sói của người đàn ông này được kích hoạt, cô tới tìm anh chẳng khác nào dê vào miệng sói.
Hoắc Vân Thâm nắm tay của cô, phát hiện cô bước đi quá chậm, nghĩ đến buổi trưa mình đỏi hỏi quá độ, anh cũng không nói gì, trực tiếp bế cô đi về phía thang máy.
Vì cái quái gì mà bỗng chốc sự bá đạo của Tổng Giám đốc lại trỗi dậy như vậy?
Hứa Hi Ngôn không yếu tới mức ngay cả bước đi cũng phải nhờ người giúp: “Chồng à, em có thể tự đi được mà!”
Nhưng người đàn ông này quá cố chấp, nhất quyết không chịu thả cô xuống. Mãi đến khi bế cô vào trong thang máy, anh mới thả cô xuống.
"Hoắc Vân Thâm, chúng ta có thể giao hẹn trước không, về sau khi ở bên ngoài, anh đừng làm chuyện đó nữa nhé?"
Hứa Hi Ngôn luôn cảm thấy chuyện giường chiếu vui vẻ vẫn nên làm ở nhà là tốt nhất. Như vậy cũng tương đối yên tâm, ở bên ngoài nếu chẳng may bị người khác bắt gặp hoặc bị paparazzi chụp hình thì nhất định sẽ gây ra những phiền toái không cần thiết.
Thang máy đi xuống, Hoắc Vân Thâm bỗng nhiên giơ một cánh tay ra và kéo cô vào trong lòng, vô cùng trịnh trọng nói cho cô biết: “Tất nhiên... là không thể."
Còn tưởng anh sẽ đồng ý chứ!
1988020_1_25,60
1988020_2_25,60
Bình luận facebook