Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-758
Chương 759: CÔ GẶP PHẢÁI VẤN ĐỀ KHÓ KHĂN
Khi Hứa Hi Ngôn nhắc tới đứa trẻ, bản năng tự nhiên của người làm mẹ dần dần bộc lộ ra. Cũng là một người làm mẹ, cô có thể hiểu được cảm nhận khi đứa trẻ bị ốm hoặc bị thương.
Hoắc Vân Thâm yên tĩnh lắng nghe, không hề có bất kỳ ý kiến gì. Vẻ mặt anh vẫn hết sức thản nhiên, dường như con của người khác không liên quan đến anh, chỉ có chuyện của con gái mình mới khiến anh phải đặc biệt chú ý.
"Anh nói xem, em nên làm thế nào?"
Hứa Hi Ngôn muốn hỏi ý kiến của Hoắc Vân Thâm. Bây giờ Đường Thời Tuyết đã quỳ xuống cầu xin cô cứu đứa trẻ, cô có nên cứu hay không?
Đây là một vấn đề khó khăn.
Liên quan đến nhân tính và đạo đức luân lý.
Nếu như Hứa Hi Ngôn cứu con của Đường Thời Tuyết và Hoắc Cảnh Đường, mọi người sẽ cười cô là một kẻ ngu ngốc.
Nếu như cô thấy chết mà không cứu, mọi người lại sẽ trách cô không có tình người, máu lạnh vô tình.
Đến lúc đó, cô trong ngoài đều không phải là người nữa.
"Em cứ tự quyết định là được, anh tôn trọng em."
Không quan tâm Hứa Hi Ngôn lựa chọn thế nào, anh đều sẽ hiểu cô, ủng hộ cô, mãi mãi ủng hộ cô.
"Em đã hỏi bác sĩ, họ nói chậm nhất phải làm phẫu thuật trong vòng ba tháng, bằng không Mike khó có thể sống được nữa. Cho nên, em quyết định sẽ hiến tủy để cứu Mike."
Nói cho cùng, Hứa Hi Ngôn không thể làm người máu lạnh vô tình, bởi vì cô vốn chính là một người có trái tim ấm áp.
"Ừ"
Hoắc Vân Thâm đã đoán được cô nhất định sẽ bỏ xuống thành kiến, lựa chọn đi cứu đứa trẻ.
Đây có lẽ chính là điểm đáng yêu của Hứa Hi Ngôn, cô tốt bụng nhưng có nguyên tắc, có ranh giới, là một người có một trái tim nhân hậu.
Nếu không phải cô có nhiều ưu điểm như vậy, sao anh có thể yêu cô đến mức không có cách nào tự mình thoát ra như vậy chứ?
Thịnh Thế Ngự Cảnh.
Xe của Hoắc Vân Thâm đỗ lại, hai người cùng về nhà.
Sau khi đi vào trong phòng, Hoắc Vân Thâm bảo cô đi nghỉ ngơi, còn anh vào bếp chuẩn bị bữa tối.
Hứa Hi Ngôn nghỉ ngơi một lát mới nhớ ra Anh Bảo vẫn chưa về.
Ban ngày, Diệp Tầm và Dịch Tiêu dẫn Anh Bảo và Đường Phi Mặc tới công viên giải trí chơi. Bây giờ bọn họ đã về nhà, cũng nên đón hai đứa trẻ về rồi.
1988021_1_25,60
1988021_2_25,60
Khi Hứa Hi Ngôn nhắc tới đứa trẻ, bản năng tự nhiên của người làm mẹ dần dần bộc lộ ra. Cũng là một người làm mẹ, cô có thể hiểu được cảm nhận khi đứa trẻ bị ốm hoặc bị thương.
Hoắc Vân Thâm yên tĩnh lắng nghe, không hề có bất kỳ ý kiến gì. Vẻ mặt anh vẫn hết sức thản nhiên, dường như con của người khác không liên quan đến anh, chỉ có chuyện của con gái mình mới khiến anh phải đặc biệt chú ý.
"Anh nói xem, em nên làm thế nào?"
Hứa Hi Ngôn muốn hỏi ý kiến của Hoắc Vân Thâm. Bây giờ Đường Thời Tuyết đã quỳ xuống cầu xin cô cứu đứa trẻ, cô có nên cứu hay không?
Đây là một vấn đề khó khăn.
Liên quan đến nhân tính và đạo đức luân lý.
Nếu như Hứa Hi Ngôn cứu con của Đường Thời Tuyết và Hoắc Cảnh Đường, mọi người sẽ cười cô là một kẻ ngu ngốc.
Nếu như cô thấy chết mà không cứu, mọi người lại sẽ trách cô không có tình người, máu lạnh vô tình.
Đến lúc đó, cô trong ngoài đều không phải là người nữa.
"Em cứ tự quyết định là được, anh tôn trọng em."
Không quan tâm Hứa Hi Ngôn lựa chọn thế nào, anh đều sẽ hiểu cô, ủng hộ cô, mãi mãi ủng hộ cô.
"Em đã hỏi bác sĩ, họ nói chậm nhất phải làm phẫu thuật trong vòng ba tháng, bằng không Mike khó có thể sống được nữa. Cho nên, em quyết định sẽ hiến tủy để cứu Mike."
Nói cho cùng, Hứa Hi Ngôn không thể làm người máu lạnh vô tình, bởi vì cô vốn chính là một người có trái tim ấm áp.
"Ừ"
Hoắc Vân Thâm đã đoán được cô nhất định sẽ bỏ xuống thành kiến, lựa chọn đi cứu đứa trẻ.
Đây có lẽ chính là điểm đáng yêu của Hứa Hi Ngôn, cô tốt bụng nhưng có nguyên tắc, có ranh giới, là một người có một trái tim nhân hậu.
Nếu không phải cô có nhiều ưu điểm như vậy, sao anh có thể yêu cô đến mức không có cách nào tự mình thoát ra như vậy chứ?
Thịnh Thế Ngự Cảnh.
Xe của Hoắc Vân Thâm đỗ lại, hai người cùng về nhà.
Sau khi đi vào trong phòng, Hoắc Vân Thâm bảo cô đi nghỉ ngơi, còn anh vào bếp chuẩn bị bữa tối.
Hứa Hi Ngôn nghỉ ngơi một lát mới nhớ ra Anh Bảo vẫn chưa về.
Ban ngày, Diệp Tầm và Dịch Tiêu dẫn Anh Bảo và Đường Phi Mặc tới công viên giải trí chơi. Bây giờ bọn họ đã về nhà, cũng nên đón hai đứa trẻ về rồi.
1988021_1_25,60
1988021_2_25,60
Bình luận facebook