Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-16
Chương 16: KHÔNG PHẢI SỞ LẠC NINH MÀ EM QUEN [16]
Sở Lạc Ninh thong thả đi theo sau An Hinh Duyệt.
An Hinh Duyệt đành phải dừng bước, quay đầu, nhìn về phía người luôn đi theo sau mình.
“Đoàn trưởng Sở có việc gì sao?” An Hinh Duyệt hỏi với vẻ không vui.
Sở Lạc Ninh liếc mắt nhìn người mang toàn gai nhọn kia từ trên xuống dưới một lượt, sau đó đáp, “Mấy năm3không gặp, muốn ôn lại chuyện cũ với em thôi.”
“Tôi và Đoàn trưởng Sở có gì cũ để mà ôn lại đâu nhỉ?” An Hinh Duyệt châm chọc một cách rõ ràng.
“Shhh...” Sở Lạc Ninh lại phải hít một hơi khí lạnh. Sao người phụ nữ này nói năng toàn mang gai nhọn thế nhỉ.
Vì thế Doàn trưởng Sở cảm thấy căn bản vẫn0còn vì những câu năm đó mình đã nói.
“Miên Miên, bây giờ em...”
“Tôi bây giờ như thế này nằm ngoài dự đoán của Đoàn trưởng Cổ lắm đúng không.” An Hinh Duyệt bật cười trào phúng, sau đó nói, “Vậy thì xin lỗi nhé, tôi cũng không ngờ rằng mình có thể thành công cơ.”
Sở Lạc Ninh nhìn theo bóng lưng An Hinh Duyệt5rời đi, hai tay vẫn đút trong túi, chuyện này, có chút phiền phức rồi đấy.
**
Quấn doanh ở thành phố J.
Cố Tỉ Thành tắm rửa xong bước ra ngoài, đúng lúc con trai nhào vào chân anh, chớp đôi mắt to nhìn ba của nhóc, “Bá bá ơi, chơi với con.”
Cố Tỉ Thành bế con trai lên cổ ngồi, nhìn vợ mình vẫn đang4xem tivi, “An Hinh Duyệt về thật rồi đấy, cố vấn tâm lý cấp cao, chuyên gia nghiên cứu tâm lý bộ đội đặc chủng.”
Sở Lạc Nhất ngẩng đầu, nhìn Cố Tỉ Thành, “Anh thua rồi.”
Cố Tĩ Thành: “...”
“Bảo bối, em quan tâm không đúng trọng điểm rồi.” Cố Tỉ Thành lên tiếng nhắc nhở.
Sở Lạc Nhất ngồi ngay ngắn lại, nghĩ ngợi, hình9như không đúng lắm, phải sắp xếp lại từ ngữ mới hỏi, “Được, chị Miên Miên về rồi, thế nên đây là nguyên nhân thất bại của các anh à?”
Cố Tỉ Thành công con trai đi tới đi lui trong phòng, “Xét đến nguyên nhân sâu xa, đấy là anh trai em quá nhiều chiêu trò độc.”
Sở Lạc Nhất xác thực câu này.
Cố Tỉ Thành công con trai trên vai, đứng trước mặt Sở Lạc Nhất, sau đó nói, “Bao giờ đi lĩnh giấy đây? Cố Thần đến bây giờ vẫn chưa vào hộ khẩu nữa, bao giờ mới cho hai ba con anh nhập hộ khẩu đây?”
“Gọi con làm gì?” Cậu nhóc ba tuổi đã biết tên mình, cho nên khi ba gọi tên, nhóc ngơ ngẩn nhìn về phía ba mình.
Cố Tỉ Thành vỗ vỗ lên chân của con trai, ý bảo nhóc không có chuyện gì cả.
Sở Lạc Nhất chớp mắt nhìn Cố Tỉ Thành, “Không phải anh không ở đây à? Sao lại biến thành lỗi của em được?”
Cố Tỉ Thành: “...”
Anh bỗng chốc hiểu ra ý của vợ mình, không nói hai lời, Cố Tỉ Thành đưa con cho Sở Lạc Nhất, đi thẳng vào phòng tìm sổ hộ khẩu và tờ đơn xin đăng ký kết hôn đã ký sẵn từ trước.
Sở Lạc Nhất: “...”
Tiểu Quỷ Quỷ: “...”
Nửa đêm nửa hôm, định làm gì đây?
Cố Tỉ Thành lấy giấy tờ xong mới nhớ tới thời gian, anh chỉ đột nhiên thấy kích động thôi mà.
Nhưng thấy được phương diện ngốc nghếch này của Cố Tỉ Thành, Sở Lạc Nhất cũng rất vui, dù sao thì chỉ có cô mới có thể khiến anh trở nên như vậy.
Cố Tỉ Thành nghĩ ngợi, cảm thấy mình hơi bị ngốc, quả quyết cất sổ hộ khẩu vào chỗ cũ, chuyện này để mai làm cũng không muộn.
“Em muốn về thành phố A à?”
“Tạm thời không về đầu, bây giờ bên đó là chiến khu, em còn lâu mới rảnh đến mức về đó để bị hành, đợi hai người kia làm hòa rồi hẵng nói tiếp.” Sở Lạc Nhất nghiêm túc nói, cô phải đợi khi họ làm hòa với nhau. Mà hiện tại Sở Lạc Duy cũng không khá hơn.
“Nếu như có thể, hôn lễ của chúng ta có thể sắp xếp cùng nhau, em thấy sao?” Cố Tỉ Thành vẫn chưa quên chuyện hôn lễ.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sở Lạc Ninh thong thả đi theo sau An Hinh Duyệt.
An Hinh Duyệt đành phải dừng bước, quay đầu, nhìn về phía người luôn đi theo sau mình.
“Đoàn trưởng Sở có việc gì sao?” An Hinh Duyệt hỏi với vẻ không vui.
Sở Lạc Ninh liếc mắt nhìn người mang toàn gai nhọn kia từ trên xuống dưới một lượt, sau đó đáp, “Mấy năm3không gặp, muốn ôn lại chuyện cũ với em thôi.”
“Tôi và Đoàn trưởng Sở có gì cũ để mà ôn lại đâu nhỉ?” An Hinh Duyệt châm chọc một cách rõ ràng.
“Shhh...” Sở Lạc Ninh lại phải hít một hơi khí lạnh. Sao người phụ nữ này nói năng toàn mang gai nhọn thế nhỉ.
Vì thế Doàn trưởng Sở cảm thấy căn bản vẫn0còn vì những câu năm đó mình đã nói.
“Miên Miên, bây giờ em...”
“Tôi bây giờ như thế này nằm ngoài dự đoán của Đoàn trưởng Cổ lắm đúng không.” An Hinh Duyệt bật cười trào phúng, sau đó nói, “Vậy thì xin lỗi nhé, tôi cũng không ngờ rằng mình có thể thành công cơ.”
Sở Lạc Ninh nhìn theo bóng lưng An Hinh Duyệt5rời đi, hai tay vẫn đút trong túi, chuyện này, có chút phiền phức rồi đấy.
**
Quấn doanh ở thành phố J.
Cố Tỉ Thành tắm rửa xong bước ra ngoài, đúng lúc con trai nhào vào chân anh, chớp đôi mắt to nhìn ba của nhóc, “Bá bá ơi, chơi với con.”
Cố Tỉ Thành bế con trai lên cổ ngồi, nhìn vợ mình vẫn đang4xem tivi, “An Hinh Duyệt về thật rồi đấy, cố vấn tâm lý cấp cao, chuyên gia nghiên cứu tâm lý bộ đội đặc chủng.”
Sở Lạc Nhất ngẩng đầu, nhìn Cố Tỉ Thành, “Anh thua rồi.”
Cố Tĩ Thành: “...”
“Bảo bối, em quan tâm không đúng trọng điểm rồi.” Cố Tỉ Thành lên tiếng nhắc nhở.
Sở Lạc Nhất ngồi ngay ngắn lại, nghĩ ngợi, hình9như không đúng lắm, phải sắp xếp lại từ ngữ mới hỏi, “Được, chị Miên Miên về rồi, thế nên đây là nguyên nhân thất bại của các anh à?”
Cố Tỉ Thành công con trai đi tới đi lui trong phòng, “Xét đến nguyên nhân sâu xa, đấy là anh trai em quá nhiều chiêu trò độc.”
Sở Lạc Nhất xác thực câu này.
Cố Tỉ Thành công con trai trên vai, đứng trước mặt Sở Lạc Nhất, sau đó nói, “Bao giờ đi lĩnh giấy đây? Cố Thần đến bây giờ vẫn chưa vào hộ khẩu nữa, bao giờ mới cho hai ba con anh nhập hộ khẩu đây?”
“Gọi con làm gì?” Cậu nhóc ba tuổi đã biết tên mình, cho nên khi ba gọi tên, nhóc ngơ ngẩn nhìn về phía ba mình.
Cố Tỉ Thành vỗ vỗ lên chân của con trai, ý bảo nhóc không có chuyện gì cả.
Sở Lạc Nhất chớp mắt nhìn Cố Tỉ Thành, “Không phải anh không ở đây à? Sao lại biến thành lỗi của em được?”
Cố Tỉ Thành: “...”
Anh bỗng chốc hiểu ra ý của vợ mình, không nói hai lời, Cố Tỉ Thành đưa con cho Sở Lạc Nhất, đi thẳng vào phòng tìm sổ hộ khẩu và tờ đơn xin đăng ký kết hôn đã ký sẵn từ trước.
Sở Lạc Nhất: “...”
Tiểu Quỷ Quỷ: “...”
Nửa đêm nửa hôm, định làm gì đây?
Cố Tỉ Thành lấy giấy tờ xong mới nhớ tới thời gian, anh chỉ đột nhiên thấy kích động thôi mà.
Nhưng thấy được phương diện ngốc nghếch này của Cố Tỉ Thành, Sở Lạc Nhất cũng rất vui, dù sao thì chỉ có cô mới có thể khiến anh trở nên như vậy.
Cố Tỉ Thành nghĩ ngợi, cảm thấy mình hơi bị ngốc, quả quyết cất sổ hộ khẩu vào chỗ cũ, chuyện này để mai làm cũng không muộn.
“Em muốn về thành phố A à?”
“Tạm thời không về đầu, bây giờ bên đó là chiến khu, em còn lâu mới rảnh đến mức về đó để bị hành, đợi hai người kia làm hòa rồi hẵng nói tiếp.” Sở Lạc Nhất nghiêm túc nói, cô phải đợi khi họ làm hòa với nhau. Mà hiện tại Sở Lạc Duy cũng không khá hơn.
“Nếu như có thể, hôn lễ của chúng ta có thể sắp xếp cùng nhau, em thấy sao?” Cố Tỉ Thành vẫn chưa quên chuyện hôn lễ.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com