Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-266
Chương 266: CÁC ĐỒNG CHÍ, Đ Y CHÍNH LÀ BÀI HỌC MÁU ĐẤY[10]
Cố Tỉ Thành liếc vợ mình một cái rồi nói: “Hai người họ có muốn có con thì trong chốc lát cũng không
thể được, vừa mới xây dựng đội quân mới, họ lấy đâu ra thời gian?” Sở Lạc Nhất: “...”
“Thế làm lính thì không cho người ta sinh con à?” Sở Lạc Nhất tức tối nói. “Không phải là làm lính thì không được sinh con, là sắp tới đây họ không thể sinh được.” Cố Tử Thành đáp, anh lại nhìn qua An Hinh Duyệt, “Có thế nào cũng phải chờ đội đặc chiến tâm lý3đi vào quỹ đạo đã.” An Hinh Duyệt bất đắc dĩ cười. Trước đó cô cũng đã bàn chuyện này với Sở Lạc Ninh rồi, may mà họ vẫn còn trẻ, hơn nữa ở nhà cũng đã có Tiểu Tiểu Tiểu, họ cũng không vội có con.
Sở Lạc Nhất thấy vậy cũng chỉ thở dài, không hỏi thêm gì nữa.
“Chị Miên Miên sẽ phải ở lại đây luôn à?” Sở Lạc Nhất lên tiếng. “Sắp tới sẽ ở lại đây, nhưng chiều phải về thành phố A một chuyến để căn dặn lại việc bên đó đã, chắc0ngày kia chị quay lại.” An Hinh Duyệt đáp. Cô nhíu mày nhìn Cố Tỉ Thành, “Hôm nay em tới báo cáo với anh xong là hết chuyện rồi đúng không?” “Ừm.” Cố Tử Thành nhìn con trai, đè tay xuống bàn, “Này, ăn cơm cho đàng hoàng, con nghĩ cho ba đi, lần sau mà ba còn bị ông ngoại con gọi ra ngoài nữa thì không phải chỉ mắng ba thôi đâu, là đánh luôn đấy.” Cố Tử Thành nhớ lại đợt Tết về bị ba vợ mắng cho một trận không mở nổi mắt, cũng5chỉ vì chuyện thằng nhóc này không chịu ăn cơm tử tế. Tiểu Quỷ Quỷ bĩu môi, lại ngồi xuống ăn cơm tiếp. An Hinh Duyệt cười nhìn Tiểu Quỷ Quỷ đang trưng ra cái vẻ tủi thân, cô nói: “Quỷ Quỷ có muốn về ông ngoại với bác không con?”
Tiểu Quỷ Quỷ ngẩng đầu lên, nghiêm túc suy nghĩ, sau đó lại nói: “Con phải ở nhà với mẹ, vì ba bận lắm.” Sở Lạc Nhất hài lòng nhìn con trai, quả nhiên sinh con trai vẫn có tác dụng.
An Hinh Duyệt bị đả kích, trừng mắt4nhìn họ, “Bức nhau quá, giờ tôi về tôi sinh luôn đấy.” “Giỏi thì chị sinh đi.” Sở Lạc Nhất lau miệng cho con trai, “Bảo chị làm huấn luyện cũng có phải bảo chị đưa mấy người đó đi huấn luyện đầu, không phải anh đẹp trai nhà giàu nhà em đã huấn luyện cho chị đâu vào đấy cả rồi sao?”
Sở Lạc Nhất vừa dứt lời, lại bị Cố Tử Thành đạp một cái: “Em trật tự ăn cơm đi.”
An Hinh Duyệt không nói gì, nhưng vẫn tin là thật. Có một số suy nghĩ một9khi đã manh nha xuất hiện thì nó sẽ nảy mầm rất nhanh. Sau bữa cơm trưa, Cố Tử Thành có việc, Sở Lạc Nhất và Tiểu Quỷ Quỷ tiễn An Hinh Duyệt. Trước lúc họ đi, Cố Tỉ Thành kéo Sở Lạc Nhất lại quăng cho cô một ánh mắt cảnh cáo.
Sở Lạc Nhất làm mặt quỷ với anh rồi đi thẳng. “Này...”
Cố Tỉ Thành không gọi được người lại, chỉ mong cái tên Sở Lạc Ninh kia đừng có kích động mà làm hỏng chuyện vào lúc này. Dù sao thì nếu giờ An Hinh Duyệt có thai thì mọi chuyện sẽ lại bị đẩy lùi lại hết.
Lúc Sở Lạc Ninh nhận được điện thoại, An Hinh Duyệt đã lên máy bay, là Sở Lạc Nhất gọi cho anh. “Em tiễn chị Miên Miên lên máy bay cho anh rồi, hơn nữa em cũng đã hỏi chị ấy, chị Miên Miên có hai ngày nghỉ đấy, cảm ơn em đi.” “Được rồi, lần sau về anh mời em đi ăn nhé.”
“Anh nói đấy nhé, em ghim rồi đấy.”
Sở Lạc Ninh xoay xoay điện thoại, nhìn mấy người đang đứng cạnh mình, anh khoác cổ Mắt To: “Hai ngày tới chuyện của tôi giao lại hết cho Chim Chọi, các cậu biết điều cho tôi đấy.” “Lão đại, anh muốn đi đâu?” Mắt To tò mò hỏi.
“Nhân sinh đại sự.” Sở Lạc Ninh thần bí nói xong liền nhảy lên xe phóng thẳng.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Cố Tỉ Thành liếc vợ mình một cái rồi nói: “Hai người họ có muốn có con thì trong chốc lát cũng không
thể được, vừa mới xây dựng đội quân mới, họ lấy đâu ra thời gian?” Sở Lạc Nhất: “...”
“Thế làm lính thì không cho người ta sinh con à?” Sở Lạc Nhất tức tối nói. “Không phải là làm lính thì không được sinh con, là sắp tới đây họ không thể sinh được.” Cố Tử Thành đáp, anh lại nhìn qua An Hinh Duyệt, “Có thế nào cũng phải chờ đội đặc chiến tâm lý3đi vào quỹ đạo đã.” An Hinh Duyệt bất đắc dĩ cười. Trước đó cô cũng đã bàn chuyện này với Sở Lạc Ninh rồi, may mà họ vẫn còn trẻ, hơn nữa ở nhà cũng đã có Tiểu Tiểu Tiểu, họ cũng không vội có con.
Sở Lạc Nhất thấy vậy cũng chỉ thở dài, không hỏi thêm gì nữa.
“Chị Miên Miên sẽ phải ở lại đây luôn à?” Sở Lạc Nhất lên tiếng. “Sắp tới sẽ ở lại đây, nhưng chiều phải về thành phố A một chuyến để căn dặn lại việc bên đó đã, chắc0ngày kia chị quay lại.” An Hinh Duyệt đáp. Cô nhíu mày nhìn Cố Tỉ Thành, “Hôm nay em tới báo cáo với anh xong là hết chuyện rồi đúng không?” “Ừm.” Cố Tử Thành nhìn con trai, đè tay xuống bàn, “Này, ăn cơm cho đàng hoàng, con nghĩ cho ba đi, lần sau mà ba còn bị ông ngoại con gọi ra ngoài nữa thì không phải chỉ mắng ba thôi đâu, là đánh luôn đấy.” Cố Tử Thành nhớ lại đợt Tết về bị ba vợ mắng cho một trận không mở nổi mắt, cũng5chỉ vì chuyện thằng nhóc này không chịu ăn cơm tử tế. Tiểu Quỷ Quỷ bĩu môi, lại ngồi xuống ăn cơm tiếp. An Hinh Duyệt cười nhìn Tiểu Quỷ Quỷ đang trưng ra cái vẻ tủi thân, cô nói: “Quỷ Quỷ có muốn về ông ngoại với bác không con?”
Tiểu Quỷ Quỷ ngẩng đầu lên, nghiêm túc suy nghĩ, sau đó lại nói: “Con phải ở nhà với mẹ, vì ba bận lắm.” Sở Lạc Nhất hài lòng nhìn con trai, quả nhiên sinh con trai vẫn có tác dụng.
An Hinh Duyệt bị đả kích, trừng mắt4nhìn họ, “Bức nhau quá, giờ tôi về tôi sinh luôn đấy.” “Giỏi thì chị sinh đi.” Sở Lạc Nhất lau miệng cho con trai, “Bảo chị làm huấn luyện cũng có phải bảo chị đưa mấy người đó đi huấn luyện đầu, không phải anh đẹp trai nhà giàu nhà em đã huấn luyện cho chị đâu vào đấy cả rồi sao?”
Sở Lạc Nhất vừa dứt lời, lại bị Cố Tử Thành đạp một cái: “Em trật tự ăn cơm đi.”
An Hinh Duyệt không nói gì, nhưng vẫn tin là thật. Có một số suy nghĩ một9khi đã manh nha xuất hiện thì nó sẽ nảy mầm rất nhanh. Sau bữa cơm trưa, Cố Tử Thành có việc, Sở Lạc Nhất và Tiểu Quỷ Quỷ tiễn An Hinh Duyệt. Trước lúc họ đi, Cố Tỉ Thành kéo Sở Lạc Nhất lại quăng cho cô một ánh mắt cảnh cáo.
Sở Lạc Nhất làm mặt quỷ với anh rồi đi thẳng. “Này...”
Cố Tỉ Thành không gọi được người lại, chỉ mong cái tên Sở Lạc Ninh kia đừng có kích động mà làm hỏng chuyện vào lúc này. Dù sao thì nếu giờ An Hinh Duyệt có thai thì mọi chuyện sẽ lại bị đẩy lùi lại hết.
Lúc Sở Lạc Ninh nhận được điện thoại, An Hinh Duyệt đã lên máy bay, là Sở Lạc Nhất gọi cho anh. “Em tiễn chị Miên Miên lên máy bay cho anh rồi, hơn nữa em cũng đã hỏi chị ấy, chị Miên Miên có hai ngày nghỉ đấy, cảm ơn em đi.” “Được rồi, lần sau về anh mời em đi ăn nhé.”
“Anh nói đấy nhé, em ghim rồi đấy.”
Sở Lạc Ninh xoay xoay điện thoại, nhìn mấy người đang đứng cạnh mình, anh khoác cổ Mắt To: “Hai ngày tới chuyện của tôi giao lại hết cho Chim Chọi, các cậu biết điều cho tôi đấy.” “Lão đại, anh muốn đi đâu?” Mắt To tò mò hỏi.
“Nhân sinh đại sự.” Sở Lạc Ninh thần bí nói xong liền nhảy lên xe phóng thẳng.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com