Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-699
Chương 699: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc[61]
9iều Vị Nhã lườm Triệu Hân Hân một cái, sau đó mới nói, “Sinh con gái để phá hoại con trai cậu à?”
“Thế thì không được, đây là loạn luân đó.” “Xí, còn cách huyết thống đấy, biết chưa?” Kiều Vị Nhã nói, ôm máy tính lên giường, vừa gõ chữ vừa hỏi, “Cậu không đi ngủ à? Đợi người đàn ông của cậu gọi điện thoại tới? Giờ này vẫn chưa xong việc à?” Triệu Hân Hân ôm điện thoại vừa đọc tin tức vừa trả lời Kiều Vị Nhã, “Cũng không hẳn, tớ bị con trai ghét bỏ rồi chứ còn gì nữa? Đợi nó chơi với chị nó đến khi buồn ngủ thôi.” Kiều Vị Nhã nhìn thấy tin nhắn mà biên kịch kia gửi tới nên đi nói chuyện với biên kịch, không để tâm tới Triệu Hân Hân nữa.
[Bánh Bao Đậu là một3tiên nữ: Thế Lục Tư Thần nói sao rồi, liên lạc với người bạn của cậu chưa? [Triệu Mập: Tớ đã hỏi đâu, tớ chỉ phụ trách dặn họ liên lạc với nhau thôi mà.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Sao trước kia chưa từng nghe nói đến người bạn này của cậu nhỉ?]
[Triệu Mập: Bạn quen hồi đi du học, tớ rất ít khi nhắc tới.
[Bánh Bao Đậu là một tiến nữ: Chậc chậc chậc, chốn đau lòng đây mà.]
[Triệu Mập: Đời người gian khổ, hà tất phải nhắc tới chuyện này.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ha ha ha.]
[Triệu Mập: Tiểu Bất Điểm nói ngày mai muốn đến xem tiến độ của Lục Tư Thần, cậu có đi không?
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Không đi được đâu, mai tớ về nhà, anh đẹp trai ngày mai phải xuống cơ sở, tớ không0thể để anh ấy lôi con trai tớ đi theo được.]
[Triệu Mập: Lần trước không phải lần đầu tách khỏi cậu à, bị ốm phần nhiều có tác dụng tâm lý, cậu sợ gì thế?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Thế đâu có được, con trai tớ, tớ xót chứ.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Các cậu chụp ảnh cho tớ đi, tớ đang dọn đồ rồi, ngày mai về luôn.] [Triệu Mập: Cậu có thể dẫn con trai qua đây mà.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: ..]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Anh đẹp trai đi có hai ngày thôi.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Tớ lười bị hành lắm.] [Triệu Mập: Xí, bây giờ cậu lười sẵn rồi.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Thì thế. Nhưng Bánh Bao Đậu bảo cậu định sinh đứa thứ hai thật hả?]5[Triệu Mập: Đúng vậy, mau chóng sinh hết những đứa cần sinh, để chúng nó tự chơi với nhau, Sở Vi bảo muốn có con gái rượu.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: ...).
Sở Lạc Nhất nằm trên giường khách sạn, nhìn câu nói này, trên mặt đất ngổn ngang hành lý đang thu dọn dở.
Thực ra Cố Tỉ Thành cũng từng nói câu này, nhưng cô không muốn sinh thêm, cho nên Cố Tỉ Thành đành từ bỏ. Sở Lạc Nhất đang nghĩ ngợi thì nhìn thấy tin nhắn của Cố Tỉ Thành. [Anh đẹp trai nhà giàu: Dọn đồ xong chưa? Máy bay chuyển tám rưỡi sáng mai, đừng có quên đặt báo thức, mười một giờ tới thành phố B, anh sẽ qua đón em, một giờ chiều anh đi.] [Lạc Thần: ...) [Lạc Thần: Anh đặt vé máy bay cho em từ bao giờ4đấy?]
Sở Lạc Nhất vừa gửi tin nhắn này đi thì nhận được tin nhắn thông báo chuyến bay. Quả nhiên, có anh đẹp trai ở đây, cô chẳng cần lo lắng gì cả.
[Lạc Thần: Anh có kịp giờ không? Em tự bắt xe về cũng được, không xa lắm mà.] [Ảnh đẹp trai nhà giàu: Đẩy lịch xuống hai tiếng đồng hồ, họ đi trước, anh đón em rồi đi sau.] [Lạc Thần: ...]
[Lạc Thần: Em có phải trẻ con ba tuổi đâu.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Anh đây muốn gặp em, không được à?]
Sở Lạc Nhất bỗng chốc không nói gì nữa.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Thế thì không được, đây là loạn luân đó.” “Xí, còn cách huyết thống đấy, biết chưa?” Kiều Vị Nhã nói, ôm máy tính lên giường, vừa gõ chữ vừa hỏi, “Cậu không đi ngủ à? Đợi người đàn ông của cậu gọi điện thoại tới? Giờ này vẫn chưa xong việc à?” Triệu Hân Hân ôm điện thoại vừa đọc tin tức vừa trả lời Kiều Vị Nhã, “Cũng không hẳn, tớ bị con trai ghét bỏ rồi chứ còn gì nữa? Đợi nó chơi với chị nó đến khi buồn ngủ thôi.” Kiều Vị Nhã nhìn thấy tin nhắn mà biên kịch kia gửi tới nên đi nói chuyện với biên kịch, không để tâm tới Triệu Hân Hân nữa.
[Bánh Bao Đậu là một3tiên nữ: Thế Lục Tư Thần nói sao rồi, liên lạc với người bạn của cậu chưa? [Triệu Mập: Tớ đã hỏi đâu, tớ chỉ phụ trách dặn họ liên lạc với nhau thôi mà.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Sao trước kia chưa từng nghe nói đến người bạn này của cậu nhỉ?]
[Triệu Mập: Bạn quen hồi đi du học, tớ rất ít khi nhắc tới.
[Bánh Bao Đậu là một tiến nữ: Chậc chậc chậc, chốn đau lòng đây mà.]
[Triệu Mập: Đời người gian khổ, hà tất phải nhắc tới chuyện này.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ha ha ha.]
[Triệu Mập: Tiểu Bất Điểm nói ngày mai muốn đến xem tiến độ của Lục Tư Thần, cậu có đi không?
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Không đi được đâu, mai tớ về nhà, anh đẹp trai ngày mai phải xuống cơ sở, tớ không0thể để anh ấy lôi con trai tớ đi theo được.]
[Triệu Mập: Lần trước không phải lần đầu tách khỏi cậu à, bị ốm phần nhiều có tác dụng tâm lý, cậu sợ gì thế?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Thế đâu có được, con trai tớ, tớ xót chứ.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Các cậu chụp ảnh cho tớ đi, tớ đang dọn đồ rồi, ngày mai về luôn.] [Triệu Mập: Cậu có thể dẫn con trai qua đây mà.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: ..]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Anh đẹp trai đi có hai ngày thôi.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Tớ lười bị hành lắm.] [Triệu Mập: Xí, bây giờ cậu lười sẵn rồi.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Thì thế. Nhưng Bánh Bao Đậu bảo cậu định sinh đứa thứ hai thật hả?]5[Triệu Mập: Đúng vậy, mau chóng sinh hết những đứa cần sinh, để chúng nó tự chơi với nhau, Sở Vi bảo muốn có con gái rượu.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: ...).
Sở Lạc Nhất nằm trên giường khách sạn, nhìn câu nói này, trên mặt đất ngổn ngang hành lý đang thu dọn dở.
Thực ra Cố Tỉ Thành cũng từng nói câu này, nhưng cô không muốn sinh thêm, cho nên Cố Tỉ Thành đành từ bỏ. Sở Lạc Nhất đang nghĩ ngợi thì nhìn thấy tin nhắn của Cố Tỉ Thành. [Anh đẹp trai nhà giàu: Dọn đồ xong chưa? Máy bay chuyển tám rưỡi sáng mai, đừng có quên đặt báo thức, mười một giờ tới thành phố B, anh sẽ qua đón em, một giờ chiều anh đi.] [Lạc Thần: ...) [Lạc Thần: Anh đặt vé máy bay cho em từ bao giờ4đấy?]
Sở Lạc Nhất vừa gửi tin nhắn này đi thì nhận được tin nhắn thông báo chuyến bay. Quả nhiên, có anh đẹp trai ở đây, cô chẳng cần lo lắng gì cả.
[Lạc Thần: Anh có kịp giờ không? Em tự bắt xe về cũng được, không xa lắm mà.] [Ảnh đẹp trai nhà giàu: Đẩy lịch xuống hai tiếng đồng hồ, họ đi trước, anh đón em rồi đi sau.] [Lạc Thần: ...]
[Lạc Thần: Em có phải trẻ con ba tuổi đâu.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Anh đây muốn gặp em, không được à?]
Sở Lạc Nhất bỗng chốc không nói gì nữa.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com