Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-711
Chương 711: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc [73]
Thủy An Lạc rửa sạch mông cho Tiểu Sở Khả lại thay quần lót cho nhóc, sau đó thả nhóc ra ngoài tự chơi. Được thay rửa sạch sẽ, tâm tình của Tiểu Sở Khả cũng trở nên vui vẻ hơn. Thế nên nhóc chạy ra ngoài tìm chị chơi chứ không quấy nhiễu Thủy An Lạc nữa.
Lúc Triệu Hân Hân đi ra đã là mười giờ sáng, Sở Vi vẫn còn đang ngủ, nghe nói anh theo chân Sở Lạc Duy, suốt hai ngày không ngủ cho nên Triệu hân Hân không gọi anh dậy. Triệu Hân Hân đi ra, Tiểu Sở Khả đang dùng cái chân ngắn ngủn của mình chạy xung quanh chị gái.
“Chào buổi sáng, mẹ.” Triệu Hân Hân lên tiếng chào hỏi rồi ngồi xuống ghế sofa. Thủy An Lạc bảo con3dâu ăn sáng trước rồi mới ngẩng đầu nhìn lên lầu: “Hơn nửa đêm chạy về, không biết nên nghỉ ngơi đã sao?” Triệu Hân Hân nghĩ, chắc tại cậu Hai vẫn không chịu được việc phải xa vợ đó mà, nói cho cùng, Sở Vi cũng bị hành phải về đây với anh. “Hai đứa đi đâu thế?” Thủy An Lạc ngồi xuống trước mặt Triệu Hân Hân, vừa nhìn con dâu ăn vừa hỏi. Triệu Hân Hân chớp mắt, suýt nữa quên luôn cả chuyện mình đang ăn. “Không có gì đâu, chỉ là Tiểu Bất Điểm có chút việc đi tìm Lục Tư Thần thôi ạ.”Triệu Hân Hân không biết Kiều Vị Nhã có nói chuyện này cho Thủy An Lạc hay không nên cô cũng không nói ra.
Thủy An Lạc không hỏi tiếp0mà đứng dậy vào nhà bếp lấy đồ cho con dâu. “Mẹ, con ăn mấy cái này là đủ rồi ạ!” Triệu Hân Hân vội vàng nói: “Mẹ đừng vội, đến trưa chắc là mấy người kia tỉnh dậy thôi, để bữa trưa ăn cùng nhau.”
Thủy An Lạc lấy một phần trứng chiên do người giúp việc vừa làm xong bưng ra, đặt trước mặt con dâu: “Con ăn trước đi, kệ xác chúng nó.”
Triệu Hân hân ngẩng đầu nhìn con trai đang chạy tới chạy lui, hai cái chân ngắn còn đang run run, chắc là vì chạy quá nhanh để đuổi theo chị. Triệu Hân Hân vừa ăn vừa nói chuyện phiếm với Thủy An Lạc.
Thủy An Lạc cũng thích họ về nhà, người không thích chỉ có Sở Ninh Dực, bởi vì nếu họ5về thì Thủy An Lạc sẽ bị phân tâm.
Kiều Vị Nhã ngủ với Sở Lạc Duy một lát, sau đó mới rời giường xuống lầu. Lúc này Triệu Hân Hân đã ăn sáng xong rồi nên đang trông tụi nhỏ, Sở Ninh Dực ở trong phòng làm việc. Hôm nay Thủy An Lạc không tới bệnh viện nên cũng đang ở trong phòng với Sở Ninh Dực. Kiều Vị Nhã đi xuống rồi nằm lăn ra ghế sofa: “Ba mẹ đâu rồi?” “Trong phòng làm việc trên lầu.” Triệu Hân Hân nói, cô còn đang cảnh cáo con trai không được quấn lấy chị như vậy.
Tiểu Sở Khả hoàn toàn không quan tâm mẹ mình nói gì, nhóc thích chơi với chị. Triệu Hân Hân từ bỏ việc dạy dỗ con trai, sau đó nhìn về phía4Kiều Vị Nhã: “Chuyện giải quyết thế nào rồi?”
“Chị đây đã ra tay thì sao có thể không giải quyết được chứ?” Kiều Vị Nhã đắc ý nói, cổ với Sở Lạc Duy ở chung với nhau không biết bao nhiêu năm, chút chuyện này vẫn có thể giải quyết được.
Triệu Hân Hân ném cho cô một ánh mắt tự nhìn lại mình đi, sau đó nói: “Nói nghe thì hay lắm, lát nữa vị kia nhà cậu mà tỉnh thì cậu cứ nói thể tiếp đi.” Kiều Vị Nhã không để ý tới Triệu Hân Hân nữa mà đứng dậy vào nhà bếp tìm đồ ăn. Triệu Hân Hân nhìn bóng lưng của Kiều Vị Nhã, không thể không nói cậu Hai vốn không hề dễ dụ như vậy. Đương nhiên, chủ yếu người dỗ phải9là Kiều Vị Nhã mới được.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Lúc Triệu Hân Hân đi ra đã là mười giờ sáng, Sở Vi vẫn còn đang ngủ, nghe nói anh theo chân Sở Lạc Duy, suốt hai ngày không ngủ cho nên Triệu hân Hân không gọi anh dậy. Triệu Hân Hân đi ra, Tiểu Sở Khả đang dùng cái chân ngắn ngủn của mình chạy xung quanh chị gái.
“Chào buổi sáng, mẹ.” Triệu Hân Hân lên tiếng chào hỏi rồi ngồi xuống ghế sofa. Thủy An Lạc bảo con3dâu ăn sáng trước rồi mới ngẩng đầu nhìn lên lầu: “Hơn nửa đêm chạy về, không biết nên nghỉ ngơi đã sao?” Triệu Hân Hân nghĩ, chắc tại cậu Hai vẫn không chịu được việc phải xa vợ đó mà, nói cho cùng, Sở Vi cũng bị hành phải về đây với anh. “Hai đứa đi đâu thế?” Thủy An Lạc ngồi xuống trước mặt Triệu Hân Hân, vừa nhìn con dâu ăn vừa hỏi. Triệu Hân Hân chớp mắt, suýt nữa quên luôn cả chuyện mình đang ăn. “Không có gì đâu, chỉ là Tiểu Bất Điểm có chút việc đi tìm Lục Tư Thần thôi ạ.”Triệu Hân Hân không biết Kiều Vị Nhã có nói chuyện này cho Thủy An Lạc hay không nên cô cũng không nói ra.
Thủy An Lạc không hỏi tiếp0mà đứng dậy vào nhà bếp lấy đồ cho con dâu. “Mẹ, con ăn mấy cái này là đủ rồi ạ!” Triệu Hân Hân vội vàng nói: “Mẹ đừng vội, đến trưa chắc là mấy người kia tỉnh dậy thôi, để bữa trưa ăn cùng nhau.”
Thủy An Lạc lấy một phần trứng chiên do người giúp việc vừa làm xong bưng ra, đặt trước mặt con dâu: “Con ăn trước đi, kệ xác chúng nó.”
Triệu Hân hân ngẩng đầu nhìn con trai đang chạy tới chạy lui, hai cái chân ngắn còn đang run run, chắc là vì chạy quá nhanh để đuổi theo chị. Triệu Hân Hân vừa ăn vừa nói chuyện phiếm với Thủy An Lạc.
Thủy An Lạc cũng thích họ về nhà, người không thích chỉ có Sở Ninh Dực, bởi vì nếu họ5về thì Thủy An Lạc sẽ bị phân tâm.
Kiều Vị Nhã ngủ với Sở Lạc Duy một lát, sau đó mới rời giường xuống lầu. Lúc này Triệu Hân Hân đã ăn sáng xong rồi nên đang trông tụi nhỏ, Sở Ninh Dực ở trong phòng làm việc. Hôm nay Thủy An Lạc không tới bệnh viện nên cũng đang ở trong phòng với Sở Ninh Dực. Kiều Vị Nhã đi xuống rồi nằm lăn ra ghế sofa: “Ba mẹ đâu rồi?” “Trong phòng làm việc trên lầu.” Triệu Hân Hân nói, cô còn đang cảnh cáo con trai không được quấn lấy chị như vậy.
Tiểu Sở Khả hoàn toàn không quan tâm mẹ mình nói gì, nhóc thích chơi với chị. Triệu Hân Hân từ bỏ việc dạy dỗ con trai, sau đó nhìn về phía4Kiều Vị Nhã: “Chuyện giải quyết thế nào rồi?”
“Chị đây đã ra tay thì sao có thể không giải quyết được chứ?” Kiều Vị Nhã đắc ý nói, cổ với Sở Lạc Duy ở chung với nhau không biết bao nhiêu năm, chút chuyện này vẫn có thể giải quyết được.
Triệu Hân Hân ném cho cô một ánh mắt tự nhìn lại mình đi, sau đó nói: “Nói nghe thì hay lắm, lát nữa vị kia nhà cậu mà tỉnh thì cậu cứ nói thể tiếp đi.” Kiều Vị Nhã không để ý tới Triệu Hân Hân nữa mà đứng dậy vào nhà bếp tìm đồ ăn. Triệu Hân Hân nhìn bóng lưng của Kiều Vị Nhã, không thể không nói cậu Hai vốn không hề dễ dụ như vậy. Đương nhiên, chủ yếu người dỗ phải9là Kiều Vị Nhã mới được.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com