Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-712
Chương 712: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc[74]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Đúng là kỳ tích.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chị nói câu nào dễ nghe một tí đi.) [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Em kể cho chị nghe một chuyện, cô Uyển Uyển sắp về rồi đấy, chị bảo em có nên nói cho chị Niệm Niệm biết không? [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Không cần em nói thì chị Niệm Niệm cũng biết thôi!] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Không phải, ý em không phải chuyện này, chính là người kia ..] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Người kia?] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ý em nói là chú sư?] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Nếu không thì còn ai3chứ?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Em xong đời rồi! Có phải em không biết suốt mấy năm nay chị Niệm Niệm quậy lên không ít lần đâu, nhưng kết quả thì sao?] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Em thực sự cảm thấy thương cô Uyển Uyển lắm.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Không tin em cứ hỏi chị Niệm Niệm mà xem, chị Niệm Niệm cũng từ bỏ rồi. Từ nhỏ đến lớn có chuyện gì mà chị Niệm Niệm chưa làm đâu.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chị nói xem rốt cuộc chú sư vì cái gì mà làm vậy? Dù mẹ của chị Niệm Niệm có yêu chú ấy đến mấy thì cũng chỉ ở bên chú ấy có vài năm0thôi, còn cô Uyển Uyển ở bên cạnh chú ấy mấy chục năm rồi đấy, mắt chú ấy bị mù sao?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Quả nhiên phụ nữ có thai rất dễ nóng giận. [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chị cút đi.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Đáng ghét, nói thật mà cũng không cho.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Chuyện này ba cũng nói rồi, là ai cũng phải bó tay thôi.]
Kiều Vị Nhã ôm di động nhìn tin nhắn mà Sở Lạc Nhất gửi tới, tâm trạng có hơi nặng nề. Cô không hiểu vì sao bọn họ đều có thể hạnh phúc ở bên nhau nhưng đến Sư Hạ Dương và Triệu Uyển Uyển thì lại thành5một tấn bi kịch.
“Sở Lạc Duy.” Kiều Vị Nhã đột nhiên hô lên. Sở Lạc Duy nghe tiếng Kiều Vị Nhã gọi mình liền vội vàng đi ra khỏi phòng: “Làm sao thế?” Sở Lạc Duy hỏi xong, Kiều Vị Nhã lập tức vươn hai tay về phía trước thành động tác muốn ôm một cái.
Sở Lạc Duy càng tò mò hơn, nhưng vẫn bể Kiều Vị Nhã từ ghế lên: “Sao vậy?”
Kiều Vị Nhã dùng hai chân khóa chặt lấy Sở Lạc Duy, đôi tay vòng qua cổ anh. Cô không biết có phải vì cô đang mang thai nên đa sầu đa cảm hơn mọi khi hay không, nhưng có thật sự cảm thấy chuyện này quá đáng tiếc, đáng tiếc đến mức cô cảm4thấy khó chịu. Sở Lạc Duy nhẹ nhàng vỗ về sau lưng cô, một tay khác ôm chặt lấy cả người Kiều Vị Nhã, dỗ dành như đang dỗ một đứa bé con.
Tuy anh không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng anh biết cô gái của mình đang không vui. Kiều Vị Nhã tựa đầu lên vai anh không chịu nói gì, căn bản cô cũng chẳng biết nên nói sao. Đây là việc chẳng có quan hệ gì với cô cả, nhưng cô vẫn cảm thấy khó chịu.
Cô không nói, Sở Lạc Duy sẽ không hỏi, anh chỉ yên lặng vỗ về cô, an ủi tâm trạng không vui của cô.
Điểm duy nhất khác nhau giữa Sở Lạc Duy và Sở Ninh Dực chính là9dù anh không biết cách nói chuyện, nhưng anh luôn hiểu và ở bên cô.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chị nói câu nào dễ nghe một tí đi.) [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Em kể cho chị nghe một chuyện, cô Uyển Uyển sắp về rồi đấy, chị bảo em có nên nói cho chị Niệm Niệm biết không? [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Không cần em nói thì chị Niệm Niệm cũng biết thôi!] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Không phải, ý em không phải chuyện này, chính là người kia ..] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Người kia?] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ý em nói là chú sư?] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Nếu không thì còn ai3chứ?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Em xong đời rồi! Có phải em không biết suốt mấy năm nay chị Niệm Niệm quậy lên không ít lần đâu, nhưng kết quả thì sao?] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Em thực sự cảm thấy thương cô Uyển Uyển lắm.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Không tin em cứ hỏi chị Niệm Niệm mà xem, chị Niệm Niệm cũng từ bỏ rồi. Từ nhỏ đến lớn có chuyện gì mà chị Niệm Niệm chưa làm đâu.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chị nói xem rốt cuộc chú sư vì cái gì mà làm vậy? Dù mẹ của chị Niệm Niệm có yêu chú ấy đến mấy thì cũng chỉ ở bên chú ấy có vài năm0thôi, còn cô Uyển Uyển ở bên cạnh chú ấy mấy chục năm rồi đấy, mắt chú ấy bị mù sao?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Quả nhiên phụ nữ có thai rất dễ nóng giận. [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chị cút đi.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Đáng ghét, nói thật mà cũng không cho.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Chuyện này ba cũng nói rồi, là ai cũng phải bó tay thôi.]
Kiều Vị Nhã ôm di động nhìn tin nhắn mà Sở Lạc Nhất gửi tới, tâm trạng có hơi nặng nề. Cô không hiểu vì sao bọn họ đều có thể hạnh phúc ở bên nhau nhưng đến Sư Hạ Dương và Triệu Uyển Uyển thì lại thành5một tấn bi kịch.
“Sở Lạc Duy.” Kiều Vị Nhã đột nhiên hô lên. Sở Lạc Duy nghe tiếng Kiều Vị Nhã gọi mình liền vội vàng đi ra khỏi phòng: “Làm sao thế?” Sở Lạc Duy hỏi xong, Kiều Vị Nhã lập tức vươn hai tay về phía trước thành động tác muốn ôm một cái.
Sở Lạc Duy càng tò mò hơn, nhưng vẫn bể Kiều Vị Nhã từ ghế lên: “Sao vậy?”
Kiều Vị Nhã dùng hai chân khóa chặt lấy Sở Lạc Duy, đôi tay vòng qua cổ anh. Cô không biết có phải vì cô đang mang thai nên đa sầu đa cảm hơn mọi khi hay không, nhưng có thật sự cảm thấy chuyện này quá đáng tiếc, đáng tiếc đến mức cô cảm4thấy khó chịu. Sở Lạc Duy nhẹ nhàng vỗ về sau lưng cô, một tay khác ôm chặt lấy cả người Kiều Vị Nhã, dỗ dành như đang dỗ một đứa bé con.
Tuy anh không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng anh biết cô gái của mình đang không vui. Kiều Vị Nhã tựa đầu lên vai anh không chịu nói gì, căn bản cô cũng chẳng biết nên nói sao. Đây là việc chẳng có quan hệ gì với cô cả, nhưng cô vẫn cảm thấy khó chịu.
Cô không nói, Sở Lạc Duy sẽ không hỏi, anh chỉ yên lặng vỗ về cô, an ủi tâm trạng không vui của cô.
Điểm duy nhất khác nhau giữa Sở Lạc Duy và Sở Ninh Dực chính là9dù anh không biết cách nói chuyện, nhưng anh luôn hiểu và ở bên cô.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com