Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-715
Chương 715: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc [77]
“Ba! Tại sao ba không nói vào trọng điểm chứ, ba chỉ nói như vậy rất dễ khiến mẹ hiểu lầm là con đánh nhau chẳng vì lý do gì đấy.” Tiểu Quỷ Quỷ vô cùng bất mãn với cách nói của ba mình.
Cố Tỉ Thành: “...”
“Xin lỗi con, được chưa?” Cố Tỉ Thành cười ha hả.
Tiểu Quỷ Quỷ hài lòng liền chạy tới bên cạnh Sở Lạc Nhất, kể cho mẹ biết lý do vì sao nhóc lại đánh nhau với bạn. Hôm nay nhóc đánh nhau vì bảo vệ một cô bé, bạn nam kia vẫn rất hay bắt nạt các bạn khác. Nhóc đã cảnh cáo nhiều lần nhưng nhóc béo kia chẳng chịu nghe, vậy nên Tiểu Quỷ Quỷ đành phải3ra tay thôi.
Sở Lạc Nhất đưa tay xoa đầu con trai: “Đánh hay lắm.”
“Hừ, Sở Lạc Nhất! Em nói cái gì thế?” Cố Tỉ Thành đang định đi vào nhà bếp, nghe thấy Sở Lạc Nhất nói vậy liền lập tức quay lại nhìn hai mẹ con: “Em không thể dạy cái gì hay cái gì tốt cho con được hả?”
“Sao lại không được chứ, con trai em nói đã cảnh cáo rồi, tiến lễ hậu binh có gì không đúng?” Sở Lạc Nhất cứng cổ phản bác lại Cố Tỉ Thành.
Cố Tỉ Thành: “...”
Được rồi, trong cái nhà này anh không có quyền lên tiếng, miệng lưỡi của VỢ với con trai anh còn lợi hại hơn cả anh. Cố Tỉ Thành bất lực0xoay người đi nấu cơm, Sở Lạc Nhất thấy Tiểu Quỷ Quỷ lội sách bài tập ra làm, hoàn toàn không cần mẹ mình lo lắng. “Anh đẹp trai, anh của em với Tiểu Bất Điểm cãi nhau rồi.” “Cái này chẳng phải là rất bình thường sao? Lúc nào hai người họ không cãi nhau thì em hãy kể với anh.” Cố Tỉ Thành mở tủ lạnh, nhíu mày: “Anh bảo hôm nay em ra ngoài mua chút nguyên liệu nấu ăn mà em không đi à?” “Hì, buổi sáng em mải vẽ quá nên quên mất.” Sở Lạc Nhất nói một cách đương nhiên. Cố Tỉ Thành quay đầu nhìn nhà bếp sạch sẽ y chang lúc sáng sớm, nói: “Bảo bối, em5định tu tiên đấy à? Ngay cả cơm trưa cũng không chịu ăn?”
“Em quên mất, lúc em ra khỏi phòng vẽ đã hơn năm giờ rồi.” Sở Lạc Nhất nói câu này có hơi chột dạ. “Mẹ như vậy là không được rồi!” Tiểu Quỷ Quỷ nghiêm trang lên tiếng dạy dỗ.
Sở Lạc Nhất vỗ vỗ cái đầu nhỏ của nhóc, nói: “Làm bài tập của con đi.”
Cố Tỉ Thành hết nói nổi, đây cũng không phải lần đầu tiên. “Giờ để em kể cho anh nghe chuyện của anh em.” “Anh trai em có liên quan gì tới anh? Anh chỉ quan tâm tới em thôi.” Cố Tỉ Thành dứt lời, Sở Lạc Nhất dứt khoát ngã lăn ra ghế sofa, xong rồi, lại4bị nhồi thính rồi. Tiểu Quỷ Quỷ bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn về phía nhà bếp, nói: “Ba ơi, con trai chưa được năm tuổi của ba còn đang ngồi làm bài tập đây, ba quan tâm đến con một chút có được không?”
“Phụt! Ha ha ha..” Sở Lạc Nhất ôm gối cười ha hả, cái câu “chưa được năm tuổi” này dùng hay quá. Cố Tỉ Thành quyết định yên lặng đi nấu cơm, cả hai người này anh đều không thể trêu vào.
Sở Lạc Nhất cười xong liền đứng lên, sau đó xỏ dép đi vào nhà bếp.
Cổ TỶ Thành vừa mới lấy rau dưa còn sót lại ra, Sở Lạc Nhất ôm lấy anh từ phía sau: “Anh đẹp trai, sao9anh lại tốt đến thế nhỉ?”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Cố Tỉ Thành: “...”
“Xin lỗi con, được chưa?” Cố Tỉ Thành cười ha hả.
Tiểu Quỷ Quỷ hài lòng liền chạy tới bên cạnh Sở Lạc Nhất, kể cho mẹ biết lý do vì sao nhóc lại đánh nhau với bạn. Hôm nay nhóc đánh nhau vì bảo vệ một cô bé, bạn nam kia vẫn rất hay bắt nạt các bạn khác. Nhóc đã cảnh cáo nhiều lần nhưng nhóc béo kia chẳng chịu nghe, vậy nên Tiểu Quỷ Quỷ đành phải3ra tay thôi.
Sở Lạc Nhất đưa tay xoa đầu con trai: “Đánh hay lắm.”
“Hừ, Sở Lạc Nhất! Em nói cái gì thế?” Cố Tỉ Thành đang định đi vào nhà bếp, nghe thấy Sở Lạc Nhất nói vậy liền lập tức quay lại nhìn hai mẹ con: “Em không thể dạy cái gì hay cái gì tốt cho con được hả?”
“Sao lại không được chứ, con trai em nói đã cảnh cáo rồi, tiến lễ hậu binh có gì không đúng?” Sở Lạc Nhất cứng cổ phản bác lại Cố Tỉ Thành.
Cố Tỉ Thành: “...”
Được rồi, trong cái nhà này anh không có quyền lên tiếng, miệng lưỡi của VỢ với con trai anh còn lợi hại hơn cả anh. Cố Tỉ Thành bất lực0xoay người đi nấu cơm, Sở Lạc Nhất thấy Tiểu Quỷ Quỷ lội sách bài tập ra làm, hoàn toàn không cần mẹ mình lo lắng. “Anh đẹp trai, anh của em với Tiểu Bất Điểm cãi nhau rồi.” “Cái này chẳng phải là rất bình thường sao? Lúc nào hai người họ không cãi nhau thì em hãy kể với anh.” Cố Tỉ Thành mở tủ lạnh, nhíu mày: “Anh bảo hôm nay em ra ngoài mua chút nguyên liệu nấu ăn mà em không đi à?” “Hì, buổi sáng em mải vẽ quá nên quên mất.” Sở Lạc Nhất nói một cách đương nhiên. Cố Tỉ Thành quay đầu nhìn nhà bếp sạch sẽ y chang lúc sáng sớm, nói: “Bảo bối, em5định tu tiên đấy à? Ngay cả cơm trưa cũng không chịu ăn?”
“Em quên mất, lúc em ra khỏi phòng vẽ đã hơn năm giờ rồi.” Sở Lạc Nhất nói câu này có hơi chột dạ. “Mẹ như vậy là không được rồi!” Tiểu Quỷ Quỷ nghiêm trang lên tiếng dạy dỗ.
Sở Lạc Nhất vỗ vỗ cái đầu nhỏ của nhóc, nói: “Làm bài tập của con đi.”
Cố Tỉ Thành hết nói nổi, đây cũng không phải lần đầu tiên. “Giờ để em kể cho anh nghe chuyện của anh em.” “Anh trai em có liên quan gì tới anh? Anh chỉ quan tâm tới em thôi.” Cố Tỉ Thành dứt lời, Sở Lạc Nhất dứt khoát ngã lăn ra ghế sofa, xong rồi, lại4bị nhồi thính rồi. Tiểu Quỷ Quỷ bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn về phía nhà bếp, nói: “Ba ơi, con trai chưa được năm tuổi của ba còn đang ngồi làm bài tập đây, ba quan tâm đến con một chút có được không?”
“Phụt! Ha ha ha..” Sở Lạc Nhất ôm gối cười ha hả, cái câu “chưa được năm tuổi” này dùng hay quá. Cố Tỉ Thành quyết định yên lặng đi nấu cơm, cả hai người này anh đều không thể trêu vào.
Sở Lạc Nhất cười xong liền đứng lên, sau đó xỏ dép đi vào nhà bếp.
Cổ TỶ Thành vừa mới lấy rau dưa còn sót lại ra, Sở Lạc Nhất ôm lấy anh từ phía sau: “Anh đẹp trai, sao9anh lại tốt đến thế nhỉ?”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com