Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-82
Chương 82: CHUYỆN DANH CHÍNH NGÔN THUẬN NÀY ẤY MÀ [11]
Đối với lần tuyển chọn nhân tài đặc biệt này, vòng đầu không cần Sở Lạc Ninh ra mặt.
Là nữ binh duy nhất được lựa chọn trong đợt này, An Hinh Duyệt vừa xuất hiện đã bị coi thường. Lúc Sở Lạc Ninh biết việc này, chỉ à một tiếng, đại khái có thể tưởng tượng được đám người bị cô PK thua sẽ có bộ dạng thể nào.
Từ phương diện khách quan mà nói,3An Hinh Duyệt thực sự lợi hại hơn rất nhiều nam binh, muốn hạ cô, đúng là phải có một con hắc mã. Đến thời điểm này, anh vẫn chưa tìm thấy con hắc mã ấy.
Ba Sứt lại tỏ ý nếu như chị dâu tới, cậu ta có thể suy nghĩ đến chuyện chấp nhận, bị Sở Lạc Ninh vung tay đánh bay, đúng là không phải vợ mình nên không thấy đau lòng.
Khi Sở0Lạc Ninh quay lại quân doanh, cậu lính gác cửa đã đổi thành người khác. Sở Lạc Ninh đi hai bước, quay đầu lại nhìn cậu lính gác cửa, “Cậu hồi trước đâu rồi?”
“Báo cáo Sở đoàn trưởng, hôm nay cậu ta đối ca.”
Sở Lạc Ninh khẽ gật đầu, đáp một tiếng rồi chậm rãi bước vào.
Lúc Sở Lạc Ninh đi đến phòng làm việc của An Hinh Duyệt, anh nhìn qua bên trong rồi5lách người bước vào.
An Hinh Duyệt vội vàng kéo lại áo, nhíu mày, “Sao anh vào mà không gõ cửa?” Sở Lạc Ninh thở dài, bước qua cầm lấy thuốc mỡ trong tay cô, sau đó nhìn vết máu ứ đọng trên bả vai cô, thở dài bắt đầu bôi thuốc cho cô, “Em nói xem em đang trút giận với ai vậy?”
“Em không trút giận.” An Hinh Duyệt thấp giọng rầu rĩ nói, bị4Sở Lạc Ninh ấn một cái, không nhịn được hít một hơi lạnh, “Anh đừng có mà dùng việc công để báo thù riêng.”
“Hành vi liều mạng thế này, sao em lại mưu cầu danh lợi như vậy chứ?” Sở Lạc Ninh bất đắc dĩ mở miệng nói.
“Anh không rút lui thì em chỉ có thể gia nhập thôi.” An Hinh Duyệt thấp giọng nói. Sở Lạc Ninh khựng lại một chút.
[Tình yêu hoàn hảo9nhất trên đời này không phải là cùng sống, mà là cùng chết.]
Đây là điều mà ba đã nói với anh mấy ngày hôm trước.
[Anh không rút lui thì em chỉ có thể gia nhập thôi.]
Cho nên, cô nhóc này định làm đây?
Ba đã nhìn thấu từ lâu, cho nên mới nói anh không hiểu gì. “Em đúng là đồ ngốc.” Sở Lạc Ninh khẽ nói, nhưng lại không thốt nên lời tâm trạng của bản thân lúc này, là cảm động hay áy náy. An Hinh Duyệt hơi rũ mắt, máu bầm ở bả vai được Sở Lạc Ninh nhẹ nhàng xoa bóp, dường như không còn đau như trước.
“Tuy kỹ thuật của em đã vượt qua thử thách, nhưng về mặt thể chất, em phải thừa nhận, cho dù em có xuất thân từ trường Thợ Săn cũng vẫn không thể mạnh bằng một số nam binh được.” Sở Lạc Ninh trầm giọng nói, những vết thương chồng chất này là bằng chứng rõ nhất.
Nam binh có thể nâng được khúc gỗ mấy trăm cân, nhưng cô thì chưa chắc đã nâng được. An Hinh Duyệt hơi cúi đầu, siết chặt ngón tay mình.
Huấn luyện tại trường Thợ Săn mặc dù nói là nam nữ bình đẳng, nhưng trên tiêu chuẩn, khó tránh khỏi có chút chênh lệch.
“Nhưng nếu em thắng thì sao? An Hinh Duyệt đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Sở Lạc Ninh.
Sở Lạc Ninh: “...”
Sao anh cảm thấy những lời vừa nói đều vô ích hết thế nhỉ?
Bồi thuốc cho cô xong, Sở Lạc Ninh kéo ghế qua ngồi trước mặt cô, sau đó nói: “Trước hết, em có biết tiểu đội này của bọn anh có ý nghĩa như thế nào không, nghĩa là tử vong, là tàn nhẫn, là hy sinh và máu tươi. Còn nữa, em gia nhập sẽ khiến anh phân tâm, có thể sẽ khiến anh phạm sai lầm trong lúc chỉ huy. Đây là lý do tại sao vợ chồng không thể ở cùng một đội. Em biết không, bất kỳ ai cũng không thể khắc phục được cảm giác này, trừ phi anh không yêu em.”
An Hinh Duyệt hơi mím môi, nhìn Sở Lạc Ninh.
Sở Lạc Ninh vươn tay cầm lấy tay cô: “Cho nên, đừng khiến anh lo lắng, cứ làm lính kỹ thuật thôi có được không?”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Đối với lần tuyển chọn nhân tài đặc biệt này, vòng đầu không cần Sở Lạc Ninh ra mặt.
Là nữ binh duy nhất được lựa chọn trong đợt này, An Hinh Duyệt vừa xuất hiện đã bị coi thường. Lúc Sở Lạc Ninh biết việc này, chỉ à một tiếng, đại khái có thể tưởng tượng được đám người bị cô PK thua sẽ có bộ dạng thể nào.
Từ phương diện khách quan mà nói,3An Hinh Duyệt thực sự lợi hại hơn rất nhiều nam binh, muốn hạ cô, đúng là phải có một con hắc mã. Đến thời điểm này, anh vẫn chưa tìm thấy con hắc mã ấy.
Ba Sứt lại tỏ ý nếu như chị dâu tới, cậu ta có thể suy nghĩ đến chuyện chấp nhận, bị Sở Lạc Ninh vung tay đánh bay, đúng là không phải vợ mình nên không thấy đau lòng.
Khi Sở0Lạc Ninh quay lại quân doanh, cậu lính gác cửa đã đổi thành người khác. Sở Lạc Ninh đi hai bước, quay đầu lại nhìn cậu lính gác cửa, “Cậu hồi trước đâu rồi?”
“Báo cáo Sở đoàn trưởng, hôm nay cậu ta đối ca.”
Sở Lạc Ninh khẽ gật đầu, đáp một tiếng rồi chậm rãi bước vào.
Lúc Sở Lạc Ninh đi đến phòng làm việc của An Hinh Duyệt, anh nhìn qua bên trong rồi5lách người bước vào.
An Hinh Duyệt vội vàng kéo lại áo, nhíu mày, “Sao anh vào mà không gõ cửa?” Sở Lạc Ninh thở dài, bước qua cầm lấy thuốc mỡ trong tay cô, sau đó nhìn vết máu ứ đọng trên bả vai cô, thở dài bắt đầu bôi thuốc cho cô, “Em nói xem em đang trút giận với ai vậy?”
“Em không trút giận.” An Hinh Duyệt thấp giọng rầu rĩ nói, bị4Sở Lạc Ninh ấn một cái, không nhịn được hít một hơi lạnh, “Anh đừng có mà dùng việc công để báo thù riêng.”
“Hành vi liều mạng thế này, sao em lại mưu cầu danh lợi như vậy chứ?” Sở Lạc Ninh bất đắc dĩ mở miệng nói.
“Anh không rút lui thì em chỉ có thể gia nhập thôi.” An Hinh Duyệt thấp giọng nói. Sở Lạc Ninh khựng lại một chút.
[Tình yêu hoàn hảo9nhất trên đời này không phải là cùng sống, mà là cùng chết.]
Đây là điều mà ba đã nói với anh mấy ngày hôm trước.
[Anh không rút lui thì em chỉ có thể gia nhập thôi.]
Cho nên, cô nhóc này định làm đây?
Ba đã nhìn thấu từ lâu, cho nên mới nói anh không hiểu gì. “Em đúng là đồ ngốc.” Sở Lạc Ninh khẽ nói, nhưng lại không thốt nên lời tâm trạng của bản thân lúc này, là cảm động hay áy náy. An Hinh Duyệt hơi rũ mắt, máu bầm ở bả vai được Sở Lạc Ninh nhẹ nhàng xoa bóp, dường như không còn đau như trước.
“Tuy kỹ thuật của em đã vượt qua thử thách, nhưng về mặt thể chất, em phải thừa nhận, cho dù em có xuất thân từ trường Thợ Săn cũng vẫn không thể mạnh bằng một số nam binh được.” Sở Lạc Ninh trầm giọng nói, những vết thương chồng chất này là bằng chứng rõ nhất.
Nam binh có thể nâng được khúc gỗ mấy trăm cân, nhưng cô thì chưa chắc đã nâng được. An Hinh Duyệt hơi cúi đầu, siết chặt ngón tay mình.
Huấn luyện tại trường Thợ Săn mặc dù nói là nam nữ bình đẳng, nhưng trên tiêu chuẩn, khó tránh khỏi có chút chênh lệch.
“Nhưng nếu em thắng thì sao? An Hinh Duyệt đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Sở Lạc Ninh.
Sở Lạc Ninh: “...”
Sao anh cảm thấy những lời vừa nói đều vô ích hết thế nhỉ?
Bồi thuốc cho cô xong, Sở Lạc Ninh kéo ghế qua ngồi trước mặt cô, sau đó nói: “Trước hết, em có biết tiểu đội này của bọn anh có ý nghĩa như thế nào không, nghĩa là tử vong, là tàn nhẫn, là hy sinh và máu tươi. Còn nữa, em gia nhập sẽ khiến anh phân tâm, có thể sẽ khiến anh phạm sai lầm trong lúc chỉ huy. Đây là lý do tại sao vợ chồng không thể ở cùng một đội. Em biết không, bất kỳ ai cũng không thể khắc phục được cảm giác này, trừ phi anh không yêu em.”
An Hinh Duyệt hơi mím môi, nhìn Sở Lạc Ninh.
Sở Lạc Ninh vươn tay cầm lấy tay cô: “Cho nên, đừng khiến anh lo lắng, cứ làm lính kỹ thuật thôi có được không?”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com