Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-249
Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi - Chương 249: Tiên Nhân Động.
< id="divcontent">
< style="text-align: center; width: 100%; background-color: gold; margin: 15px 0;">Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânBùi Tập Dạ măt lạnh nhìn hắn đầy khinh thường: “Dối trá!” Thanh âm hắnkhông lớn nhưng ở đây hầu hết mọi người đều có võ công, làm sao có thểkhông nghe thấy, thế nhưng cũng chẳng có tinh lực đâu mà để ý đến hắn.
Nghỉ ngơi một đêm, hôm sau tất cả mọi người đều khôi phục rất nhiều.
Thương binh đều quay trở về Đại Yến bằng con đường đã nổ từ trước. Mấytrăm con người cùng đàn thú nối đuôi nhau hướng về phía Bắc.
Không cần dùng đến dấu hiệu mà hộ vệ đã để lại, Nhạc Sở Nhân chỉ cầnngửi mùi đã có thể biết lộ tuyến mà Dịch Vọng sư đi qua. Hắn bị trọngthương, rất khó có thể khôi phục trong một thời gian ngắn.
Nhạc Sở Nhân muốn trong lúc này tìm được hắn, một kiếm tuyệt đi hậu hoạn.
Núi rừng liên miên không dứt, trước sau là người, trái phải là thú, toàn bộ ngọn núi dường như chỉ còn nghe thấy tiếng gào rống của dã thú.
Dã thú có khứu giác mạnh hơn con người gấp mấy lần, ngửi được chút mùihương, chúng sẽ kêu lên báo cho Nhạc Sở Nhân biết có phát hiện
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
< id="divcontent">
< style="text-align: center; width: 100%; background-color: gold; margin: 15px 0;">Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânBùi Tập Dạ măt lạnh nhìn hắn đầy khinh thường: “Dối trá!” Thanh âm hắnkhông lớn nhưng ở đây hầu hết mọi người đều có võ công, làm sao có thểkhông nghe thấy, thế nhưng cũng chẳng có tinh lực đâu mà để ý đến hắn.
Nghỉ ngơi một đêm, hôm sau tất cả mọi người đều khôi phục rất nhiều.
Thương binh đều quay trở về Đại Yến bằng con đường đã nổ từ trước. Mấytrăm con người cùng đàn thú nối đuôi nhau hướng về phía Bắc.
Không cần dùng đến dấu hiệu mà hộ vệ đã để lại, Nhạc Sở Nhân chỉ cầnngửi mùi đã có thể biết lộ tuyến mà Dịch Vọng sư đi qua. Hắn bị trọngthương, rất khó có thể khôi phục trong một thời gian ngắn.
Nhạc Sở Nhân muốn trong lúc này tìm được hắn, một kiếm tuyệt đi hậu hoạn.
Núi rừng liên miên không dứt, trước sau là người, trái phải là thú, toàn bộ ngọn núi dường như chỉ còn nghe thấy tiếng gào rống của dã thú.
Dã thú có khứu giác mạnh hơn con người gấp mấy lần, ngửi được chút mùihương, chúng sẽ kêu lên báo cho Nhạc Sở Nhân biết có phát hiện
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook