• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Binh vương trở thành ông bố bỉm sữa (5 Viewers)

  • Chương 210

Anh Long vốn tên là Giang Thành Long, là một hàng xóm cũ của nhà Tần Tuyết, anh ta lớn hơn Tần Tuyết mười tuổi, có thể nói là anh ta đã nhìn Tần Tuyết lớn lên, khi còn bé anh ta thường quan tâm tới Tần Tuyết, cho nên Tần Tuyết vẫn xem anh ta là anh trai của mình.

Bây giờ Giang Thành Long nhận định Tần Tuyết thích Lâm Côn, không quan tâm Tần Tuyết giải thích thế nào cũng không có tác dụng, Giang Thành Long lại quan sát Lâm Côn từ trên xuống dưới một lúc, lông mày hơi nhíu mày bộ dạng vắt óc suy nghĩ nói: "Vẻ ngoài thì coi như chấp nhận được, nhưng còn chưa đủ để xứng tới em gái tôi. Tuy nhiên vẻ ngoài của người đàn ông không quan trọng, mặt có đẹp đẽ ra sao cũng không thể làm thẻ để quét rút tiền, hơn nữa em gái tôi đường đường là tổng thư ký của tập đoàn Thiên Sở cũng không thiếu tiền. Tiêu chuẩn em gái tôi tìm đối tượng là nhất định phải có khí phách của đàn ông để có thể bảo vệ được em gái tôi!"

"Anh Long, em đã nói anh ta không phải là bạn trai của em rồi mà..." Tần Tuyết dở khóc dở cười nói.

"Bây giờ không phải, sau này có thể." Giang Thành Long nghiêm túc nói.

"Anh Long..." Tần Tuyết hoàn toàn bất đắc dĩ, Giang Thành Long lại không để ý, tiếp tục nhìn Lâm Côn, nói: "Thằng nhóc nhà cậu nhìn quá gầy, tôi sợ vào lúc quan trọng cậu không bảo vệ được em gái tôi. Nếu không như vậy đi, hai chúng ta tới vật tay, tôi muốn thử xem sức lực của cậu thế nào, sức lực cũng rất quan trọng đối với một người đàn ông."

"Chuyện này... Hay là thôi đi." Lâm Côn khó xử cười nói, anh không có khả năng không dám ứng chiến, đường đường là vua sói Mạc Bắc, anh làm sao có thể sợ vật tay được. Vấn đề quan trọng là anh không muốn thắng Giang Thành Long, nói thế nào người ta cũng xem như là người nhà mẹ đẻ của Tần Tuyết, mặc dù anh và Tần Tuyết thật sự không có quan hệ gì, nhưng ở trong mắt Giang Thành Long lại có, một khi anb thắng Giang Thành Long, vậy Giang Thành Long cũng sẽ xấu hổ.

"Thôi cái gì mà thôi, không được!" Giang Thành Long rất dứt khoát nói: "Một người lớn nói nhiều như vậy sao được, tương lai nếu chẳng may gặp phải nguy hiểm, tôi làm sao biết được cậu có thể bảo vệ em gái tôi hay không?"

"Anh Long, thật sự muốn vật tay sao?" Vẻ mặt Lâm Côn khó xử cười nói.

"Vật tay, nhất định phải vật tay, cái này xem như là bước đầu tiên để tôi kiểm tra xem cậu có đạt tiêu chuẩn làm bạn trai của em gái tôi hay không!"

Lâm Côn lại nhìn về phía Tần Tuyết. "Thật sự phải vật tay sao?"

Vẻ mặt Tần Tuyết mong đợi gật đầu, cô cũng muốn xem thử Lâm Côn rốt cuộc mạnh tới thế nào. Dựa theo những gì cô biết được, Lâm Côn là một nhân vật rất lợi hại, nhưng từ trước đến nay cô cũng chưa từng thấy qua anh lợi hại ở chỗ nào. Ngày hôm nay đúng lúc chính là một cơ hội, khi còn bé anh Long chính là người nổi danh có sức lớn, trong đám hàng xóm quanh nhà cô cho tới bây giờ không có ai vật tay thắng được anh ấy, vừa lúc cô có thể kiểm tra một chút.

Được rồi, nếu người đẹp Tần Tuyết người ta cũng lên tiếng, nếu như mình lại còn dây dưa nữa thì chẳng xứng làm đàn ông.

"Nào người anh em, qua đây!" Anh Long rất hào phóng gọi Lâm Côn, ấn tượng của anh ta với Lâm Côn đột nhiên cũng tốt hơn vài phần. Nói ra thì anh Long cũng là người thích vật tay, từ nhỏ đến lớn anh ta chưa bao giờ gặp được đối thủ, một khi có người muốn vật tay với anh ta, tâm trạng anh ta lại tốt một cách lạ thường. Đây cũng là một người tính cách cổ quái, tuy nhiên cái đó cũng không liên quan tới việc ấn tượng của anh ta về Lâm Côn tốt lên, chủ yếu là vì anh ta nhìn thấy Lâm Côn tôn trọng ý kiến của Tần Tuyết, Tần Tuyết gật đầu anh mới ứng chiến, điều này nói rõ cái gì, điều này nói rõ trong lòng người ta có em gái của anh ta.

Tuy nhiên nói đi nói lại thì anh Long ở trên mặt tình cảm nam nữ này lại thật sự không hiểu biết nhiều, nếu không cũng sẽ không gần bốn mươi mà còn cô đơn một mình.

Anh Long dẫn Lâm Côn vào trong xưởng sửa chữa lắp ráp, cho dù xưởng sửa chữa lắp ráp này nhìn qua có vẻ cũ kỹ đổ nát, nhưng bên trong lại có diện tích không nhỏ nó còn có rất nhiều chiếc xe hỏng, trên mặt đất bẩn thỉu nhưng đồ được sắp xếp rất gọn gàng.

Bên trong cả xưởng sửa chữa lắp ráp chỉ có anh Long và một người khoảng mười mấy tuổi. Đó là đồ đệ được Anh Long hướng dẫn. Sau khi anh Long dẫn Lâm Côn và Tần Tuyết đi vào, anh nói với đồ đệ của mình: "Tiểu Trần à, cầm hai chai nước qua đây!"

Tiểu Trần vội vàng tháo găng tay lao động ra, cầm hai chai nước khoáng qua, còn nhìn Lâm Côn và Tần Tuyết mỉm cười, sau đó lại xoay người đi làm việc, dáng vẻ nhìn sơ qua có chút kỳ lạ, luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng.

Anh Long lấy bình trà của mình ra, uống một hớp nước, anh liếc mắt nhìn Tiểu Trần đang làm việc, trong giọng điệu rất thông cảm nói: "Đứa nhỏ này là người câm, hơn mười tuổi bị người cha cầm thú của nó tát cho một cái, sau đó không nói chuyện được nữa, nhưng tính tình rất lương thiện."

Trong ánh mắt Lâm Côn và Tần Tuyết đồng thời lộ ra một sự thông cảm, anh Long liền chuyển đề tài, đặt cánh tay trên mặt bàn phía trước, ý chí chiến đấu dâng cao nhìn Lâm Côn nói: "Nào, Tiểu Lâm chúng ta vật chút xem!"

"Cung kính không bằng tuân lệnh." Lâm Côn cười nói, anh cũng đặt cánh tay lên bàn, bàn tay của hai người nắm lấy tay nhau.

Tần Tuyết ngồi ở bên cạnh cười nói: "Các người đều cố gắng lên."

Anh Long cười ha hả nói: "Em gái, em yên tâm đi, anh chỉ giúp em kiểm tra cậu ấy một chút, sẽ không làm cho cậu ấy bị thương đâu."

Tần Tuyết nói: "Em đếm một hai ba, hai người bắt đầu nhé."

Anh Long và Lâm Côn cùng gật đầu.

"Một... Hai... Ba!" Tần Tuyết đếm.

Anh Long và Lâm Côn đồng thời dùng lực, chỉ thấy quai hàm của anh Long căng cứng lên, đột nhiên lại tập trung tất cả sức lực trong cơ thể đến trên tay, một bàn tay không khác gì cái kìm khóa chặt lấy bàn tay của Lâm Côn.

Trên tay của Lâm Côn cũng dùng sức, tuy anh không dùng hết sức lực, nếu như anh vận dụng hết sức lực khẳng định không cần suy nghĩ, kỷ lục của anh Long cho đến tận bây giờ chưa từng bị phá, nhưng vào ngày hôm nay, Lâm Côn thật sự không muốn thắng anh ta, lực tay của anh vẫn luôn cố gắng cân bằng một chút, luôn có thể thích hợp để giằng co cùng anh Long, nếu như vừa bắt đầu đã bị vật ngã cũng quá mất mặt, cũng quá giả đi.

"A! Không nhìn ra cậu gầy như vậy lại có sức lực không nhỏ!" Anh Long căng thẳng nói, trên mặt có ý chí chiến đấu càng tăng lên, lực trên tay anh ta cũng theo đó tăng lên từng chút một.

Tần Tuyết ngồi ở bên cạnh, vẻ mặt khẩn trương nhìn hai người bọn họ, mặc dù chỉ là một lần vật tay đơn giản, nhưng trong lòng cô vẫn rất mong đợi, cụ thể là chờ mong Lâm Côn có thể thắng hay là kỷ lục bất bại của anh Long có thể kéo dài thì chính cô cũng không biết được.

Sau khi giằng co khoảng chừng hơn một phút đồng hồ, Lâm Côn cảm giác đã đến lúc rồi, anh không tăng lực theo anh Long nữa, đơn giản giữ lại một chút lực, sau đó lập tức ra vẻ không chịu được nữa, ầm một chút bị vật ngã.

"Ha ha!" Sau khi thắng, tâm tình của anh Long rất tốt, điều này nói rõ kỷ lục bất bại của anh trong hơn ba mươi năm qua lại có thể tiếp tục kéo dài, bất chợt anh ta rất thông cảm an ủi Lâm Côn nói: "Tiểu Lâm à, thua cũng không sao, không nên tức giận, anh Long không nói khoác với cậu, ba mười mấy năm qua vẫn chưa từng có người nào vật tay thắng nổi tôi đâu." Anh ta xoay người nhìn về phía Tần Tuyết, mỉm cười và nói: "Sức lực của cậu ta không tệ, có thể suy nghĩ, ha ha!"

Tần Tuyết cũng cười theo, tuy nhiên trên mặt cô lại không mấy vui mừng, ban đầu sau khi nhìn thấy được anh Long thắng, cô phải hưng phấn mới đúng, nhưng trong lúc 1vui vẻ cô chợt thấy mất mát nói không nên lời, rất kỳ quái.

Anh Long hình như đã nhìn thấu được tâm tư của cô, anh cười nói: "Em gái, mặc dù Tiểu Lâm này thua, tuy nhiên cậu ấy là cũng là một trong ba người đối thủ mạnh nhất mà anh từ gặp. Những người trước kia em cũng không phải không biết, cả hàng xóm quanh nhà chúng ta cũng làm gì có người nào trụ được nửa phút."

Tần Tuyết khẽ mỉm cười, nói: "Anh Long, em đã nói bọn em chẳng qua chỉ là bạn, anh vẫn cứ nói lung tung."

"Ha ha, được rồi, anh không nói linh tinh nữa." Anh Long cười nói: "Chúng ta nói chuyện chính đi, Tiểu Lâm muốn sửa chiếc xe sao?"

Tần Tuyết gật đầu, mỉm cười và nói: "Anh Long, anh có nắm chắc không?"

Anh Long vỗ ngực nói: "Yên tâm đi, không có xe nào mà anh Long này sửa không được. Nói thử xem em có yêu cầu tiêu chuẩn gì!"

Tần Tuyết nói: "Yêu cầu tiêu chuẩn không cao, có thể thắng ‘cuộc đua xe ngầm’ lần này là được."

Anh Long đang uống nước nghe tới đó thiếu chút nữa bị sặc, giọng nói oán giận: "Cái gì? Yêu cầu này mà còn không cao sao?"

Tần Tuyết cười nói: "Cao sao?"

"Đợi đã..." Anh Long hỏi: "Cuộc đua xe ngầm cho dân nghèo không phải đã diễn ra vào cuối tuần trước rồi sao, bây giờ hai người sửa chiếc xe này là cho lần tiếp theo à?"

"Không phải, vốn phải tổ chức vào cuối tuần trước, nhưng tạm thời bị người đứng ra tổ chức hoãn lại rồi, cuối tháng này mới diễn ra." Tần Tuyết cười nói: "Anh Long, anh cũng nên đi ra ngoài nhiều hơn đi, bằng không tin tức cũng lạc hậu hết cả rồi."

Anh Long nói: "Anh mới không cần đi ra ngoài, anh chỉ cần để ý tốt nơi này là được, bên ngoài lộn xộn lắm. Em nói muốn thắng trong cuộc đua xe ngầm, nói là cuộc đua xe ngầm cho dân nghèo, thật ra đều là đám người có tiền tham gia, lái cũng đều là một ít xe hơi sang trọng và xe cao cấp được cải tiến, muốn thắng nào có dễ dàng được như vậy."

Tần Tuyết mỉm cười và nói: "Em biết anh chắc chắn là có biện pháp."

Anh Long nhíu mày suy nghĩ, nói: "Anh có thể thử xem, nhưng không thể bảo đảm nhất định có thể thành công, bọn em muốn sửa chiếc xe nào?"

Tần Tuyết chỉ vào phía cửa, anh Long liếc mắt nhìn nói: "Chiếc xe này không tệ, nhưng muốn thắng cuộc đua xe ngầm dành cho dân nghèo lại rất khó khăn, bản thân chiếc xe này có tính hạn chế quá lớn, lại thêm là hàng hiệu, muốn sửa cũng sẽ rất phí tiền."

Tần Tuyết cười nói: "Anh Long, em nói không phải là chiếc xe của em mà là chiếc kia..." Cô chỉ vào chiếc xe Jetta cũ.

Anh Long vừa uống được hớp nữa, lại thiếu chút nữa phun ra ngoài, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn Tần Tuyết, nói: "Em gái, chiếc xe này của em muốn sửa lại để thắng trận thi đấu cũng khó khăn, cái đồ cổ này còn muốn thắng sao?"

Tần Tuyết cười nói: "Anh Long, em biết anh khẳng định có biện pháp, chiếc xe Jetta cũ này cũng không kém giống như anh nói đâu, nó trên dưới đều là đồ nhập khẩu, linh kiện cũng đều là hàng thật cả."

Ánh mắt anh Long lập tức sáng lên: "Hoàn toàn nhập khẩu! Chiếc xe cổ kia sao? Ha ha, phản ứng đầu tiên của anh chính là chiếc xe Jetta cũ được sản xuất trong nước, thật sự còn không nghĩ tới chuyện dùng hàng nhập khẩu này. Vậy thì dễ làm rồi, tuyệt đối có thể sửa được!"

Anh Long bình thường nhìn có vẻ lười biếng, nhưng thật sự liên quan tới công việc thì dáng vẻ của anh ta lại lập tức thay đổi. Anh ta hấp tấp cầm bộ đồ nghề chuyên dụng lại đi về phía chiếc xe Jetta cũ, Lâm Côn và Tần Tuyết cũng vội vàng đi theo.

Anh Long nhận chìa khóa xe từ trong tay Lâm Côn, ngồi vào trong xe và khởi động xe, vừa nghe được âm thanh khởi động của động cơ, anh ta kinh ngạc hỏi Lâm Côn: "Chiếc xe này của cậu đã từng được sửa đổi! Nghe âm thanh của chiếc xe này chắc là động cơ nhập khẩu của Hummer, mã lực lớn nhất có thể đạt được 600 trở lên!"

Lâm Côn mỉm cười gật đầu. "Anh Long, anh nói không sai."

Anh Long hưng phấn cười, bàn tay vuốt ve tay lái nói: "Ha ha, đồng chí già này có khả năng cải tạo rất lớn, không được, tôi phải lái ra ngoài một vòng thử xem, tôi còn chưa thật sự thử nghiệm qua loại phân phối này đâu."

Anh Long nói xong thì lái xe ra khỏi xưởng sửa chữa, lại nghe có tiếng động cơ nổ lớn, chiếc Jetta cũ chạy về phía xa. Qua khoảng chừng hơn mười phút, chiếc Jetta cũ mới quay về, sau khi anh Long xuống xe vẻ mặt rất nghiêm trọng, hình như còn có chút đau lòng, nhìn Lâm Côn nói: "Đáng tiếc, thật đúng là đáng tiếc."

Lâm Côn cười nói: "Anh Long, anh là muốn nói động cơ của chiếc xe này mạnh, nhưng tốc độ lại kém xa so với tiêu chuẩn mong đợi đúng không?"

Anh Long kinh ngạc nhìn Lâm Côn, "Tiểu Lâm, cậu cũng hiểu về xe sao?"

Lâm Côn mỉm cười và nói: "Chỉ biết một chút thôi."

Anh Long cười ha ha nói: "Thằng nhóc cậu thật đúng là đủ khiêm tốn. Tuy nhiên trong cuộc đời của tôi, nếu chiếc xe này đã tìm được tôi, vậy việc cải tạo tiếp theo phải nghe theo tôi, cho tôi một tuần lễ, tôi bảo đảm sẽ làm cho chiếc xe này lập tức thay da đổi thịt, khiến cho động cơ của cậu sẽ được phát huy ra tốt nhất." Anh ta xoa xoa cằm, quan sát chiếc xe Jetta cũ nói: "Hơn nữa chiếc xe này của cậu hình thức có phần quá đơn giản, cũng phải đổi lại một chút."

Lâm Côn cười ha ha nói: "Được, tất cả đều nghe theo Anh Long!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Binh Vương Trở Về
  • Bán Thân Cho Tư Bản
Chương 89-90
Truyền Kỳ Binh Vương
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
(Full) Binh Vương Chiến Thần
Long đô binh vương
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom