• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Binh vương trở thành ông bố bỉm sữa (1 Viewer)

  • Chương 219

Thẩm Mạn cười giảo hoạt, đôi mắt to xinh đẹp nhìn thẳng Lâm Côn, nhìn đến nỗi Lâm Côn hơi cảm thấy rờn rợn. “Chắc chắn anh đang nói dối, đến lúc đó đừng để cho tôi bắt được anh, nếu không tôi sẽ không nương tay đâu.”

Lâm Côn bày ra dáng vẻ bị oan, nói. “Người đẹp, tôi đúng là công dân lương thiện đó được không?”

Ánh mắt quyến rũ động lòng người của Thẩm Mạn liếc anh một cái, quay đầu nhìn chiếc Jetta cũ phía sau đã được cải tiến sửa mới, nói: “Anh uống rượu không thể lái xe, nếu không để tôi đưa anh về?” Cô quay đầu lại nhìn Lâm Côn, “Lái xe của anh.”

“Được thôi!” Lâm Côn cười ha ha nói: “Tôi thật sự không nhìn ra, cảnh sát Thẩm cũng thích chơi xe nha.”

Thẩm Mạn giảo hoạt cười nói: “Tôi không thích chơi xe, tôi chỉ đưa anh về nhà thôi.”

Lâm Côn mỉm cười nói: “Được, được, vậy tôi cảm ơn cảnh sát Thẩm đối xử tốt với tôi như vậy, Lâm Côn tôi cực kỳ biết ơn.”

Mắt Thẩm Mạn trợn trắng, liếc nhìn anh một cái nói: “Được rồi, đừng ở chỗ này mồm mép, anh mau đưa chìa khóa xe cho tôi.”

Lâm Côn móc chìa khóa xe ra đưa cho Thẩm Mạn, hai người lên xe. Sau khi lên xe vẻ mặt của Thẩm Mạn lập tức trở nên kinh ngạc, nhìn nội thất bên trong xe, sau đó cô quay đầu nhìn về phía Lâm Côn. “Jetta cũng có thể sửa được như thế sao?”

Lâm Côn mỉm cười nói: “Đó là chuyện dĩ nhiên, đây cũng không phải là Jetta bình thường, bởi vì đây là chiếc Jettta cũ trước đây được nhập khẩu nguyên chiếc, không giống với những chiếc Jettta cô thấy đầy ngoài đường. Những thứ nhập khẩu nguyên chiếc trước đây đều là hàng thật, giá thật, không gian rộng rãi, cũng dễ nâng cấp cải tiến, không giống như những chiếc xe hiện giờ, chỉ là quảng cáo danh tiếng.”

Thẩm Mạn tán thành gật đầu nói: “Rất có lý.”

Lâm Côn dùng ánh mắt ám chỉ về phía tay lái, nói: “Cảnh sát Thẩm thì khác, cô cứ cảm nhận thỏa thích đi.”

Thẩm Mạn khởi động chiếc xe, nhẹ nhàng đạp cần ga, chiếc Jetta cũ lập tức phát ra một tiếng rít gào như dã thú, một cảm giác kích thích lập tức theo đó sinh ra. Trên khuôn mặt của Thẩm Mạn hơi có vẻ hưng phấn.

Đẩy cần số lên, chiếc Jetta cũ gầm thét lao đi trong bóng đêm. Thẩm Mạn nhìn chằm chằm vào phía trước, vẻ mặt vừa kích động vừa khẩn trương. Thật ra cô chạy với tốc độ không nhanh, thân là một người cảnh sát đạt tiêu chuẩn, từ trong xương cốt của cô tuyệt đối không cho phép chuyện đua xe vượt tốc độ.

Lâm Côn mỉm cười đề nghị: “Nếu không tới đường cao tốc lượn một vòng? Cô lái xe như vậy thì có cảm giác gì chứ?”

“Thôi đi…”

“Thôi cái gì mà thôi, buổi tối trên đường cao tốc ít xe, sau khi cô lên đó có thể thỏa thích phát huy, nếu không xe tốt như vậy bị cô xem thành chiếc ôto con bình thường, thì thật sự quá đáng tiếc.”

Trong lòng Thẩm Mạn hơi do dự một lát, nói: “Được rồi.”

Cô tìm lối vào đường cao tốc, chiếc Jetta cũ chạy vào đường cao tốc, sau khi lái xe khỏi trạm thu phí, chiếc Jetta cũ đột nhiên tăng nhanh tốc độ lên, tiếng rít gào này phá tan bóng đêm, giống như dã thú đang gào thét, tốc độ xe đột nhiên tăng lên cùng với tốc độ trong thành phố lúc nãy hoàn toàn là hai cảm giác khác nhau.

Vẻ mặt của Thẩm Mạn đã không thể đơn thuần dùng khẩn trương, kích động để hình dung nữa, mà là tràn ngập đam mê cùng với khát vọng đối với tốc độ. Chân cô không kìm chế được càng đạp mạnh chân ga, lực đẩy mạnh khiến cho cô cảm nhận sự vui vẻ sung sướng chưa từng có từ trước tới giờ. Cuối cùng cô cũng hiểu rõ tại sao có nhiều người thích đua xe như vậy, cảm giác kích thích, khống chế tốc độ tuyệt đối không thể chỉ hai ba lời là có thể diễn tả được.

Lượn một vòng trên đường cao tốc, chiếc Jetta cũ lại trở về khu vực trong thành phố. Theo yêu cầu Lâm Côn, Thẩm Mạn lái xe trở về nhà của mình trước, sau đó Lâm Côn lại lái xe về nhà. Về phần có chút hơi men, căn bản không có vấn đề gì đối với chỉ huy Lâm của chúng ta, chút bia đó ở trong miệng của anh cũng giống như nước chẳng có vị gì.

Khi về đến nhà đã là hơn ba giờ sáng, Lâm Côn nằm ở trên giường liền mơ màng ngủ say.

Lúc này, trên đường vòng eo núi Nam Sơn của thành phố Trung Cảng, một chiếc Bugatti màu vàng đen đã qua cải tiến giống như tia chớp xuyên qua bóng đêm. Tiếng gào thét rít gào khiến cho cả Nam Sơn đều cảm thấy không yên, lốp xe mài trên mặt đất liên tục phát ra tiếng ken két, từng âm thanh nối liền gần như hoàn mỹ.

Đường vòng eo núi Nam Sơn là một con đường núi có phong cảnh đẹp nhất của thành phố Trung Cảng, đồng thời cũng là một đường núi nguy hiểm nhất. Ở cuối đường núi có chín khúc cua liên tiếp, độ lượn của chín khúc cua này cái sau còn xảo quyệt hơn cái trước, vẽ nên một bức tranh đường núi tuyệt đẹp. Xe ôt gia đình bình thường đến nơi này tốc độ cao nhất có thể lái là hai mươi km/h, nếu nhanh hơn thì rất có khả năng trượt khỏi đường rớt xuống chân núi. Nếu đua xe qua nơi này nếu muốn tăng tốc, nhất định phải dùng kỹ thuật thả trôi lượn liên tiếp. Yêu cầu kỹ thuật thả trôi đối với chín khúc cua liên tiếp này cực kỳ cao, cần phải liên tiếp thả trôi chín làn, tiêu chuẩn trên đường đua xe quốc tế cũng không xuất hiện đường vòng có độ khó như vậy.

Bugatti chạy từ trên núi xuống, dừng ở bên đường của lối vào núi, trên người Kim Khải mặc quần áo đua xe chuyên nghiệp từ trên xe bước xuống, liếc mắt nhìn đồng hồ trên cổ tay, khóe miệng cong lên hiện ra một nụ cười thỏa mãn.

Qua vài giây, trên đường núi lại có vài chiếc xe lao xuống, tất cả đều là những chiếc xe sang trọng đã trải qua cải tiến, trong đó có những chiếc xe nổi tiếng như BMWs, Mercedes-Benz, Porsche cùng với Ferrari... Từ trên xe bước xuống đều là những thanh niên trẻ tuổi, bọn họ cười với Kim Khải nói: “Cậu Kim, tốc độ của cậu lại tăng lên rồi, cuộc đua ngầm của dân nghèo lần này cậu nhất định sẽ là quán quân.”

Tuy Kim Khải rất đắc ý nhưng không tỏ vẻ kiêu ngạo, mỉm cười trả lời: “Các cậu ít nịnh hót tôi đi, mọi người cùng nhau chơi xe lâu như vậy, tài nghệ của các người như thế nào tôi còn không biết sao? Lúc nãy các người đều cố ý nhường tôi phải không?”

“Ha ha, chúng tôi quả thật có nhường một chút, cho dù chúng tôi không nhường, chỉ với mấy chiếc xe trong tay chúng tôi so với chiếc Bugatti mới cải tiến như tia chớp kia, chúng tôi chỉ có thể có lòng mà không có sức.”

“Ha ha, cậu Từ nói như vậy là có ý bảo kỹ thuật của tôi không tốt, mà chỉ có xe của tôi là tốt sao?” Kim Khải cười nói.

“Có thể hiểu như vậy.” Người trẻ tuổi được gọi là cậu Từ cười nói, vừa nhìn đã biết là đang nói đùa với Kim Khải.

Kim Khải mỉm cười thở dài, nói: “Chỉ dựa vào chiếc xe cũng không được, gần đây tôi nghe nói, vì cuộc đua xe ngầm lần này, đã có không ít đại ca trong giới xã hội đen đặc biệt mời tay đua chuyên nghiệp tới, để có thể nhận được quyền nhận thầu tập đoàn Phong Hoàng. Đám người kia cũng thật sự dốc hết vốn liếng, lần này muốn giành được quán quân cũng không dễ như vậy.”

Bên cạnh lại có người trẻ tuổi nói: “Cậu Kim, chuyện này cậu không cần lo lắng, mấy anh em chúng tôi cũng không phải ngồi chơi, đến lúc đó những tay đua chuyên nghiệp kia muốn vượt qua cậu, còn phải qua được ải của chúng tôi trước đã.”

Kim Khải cười ha ha nói: “Được, có những lời này của mấy anh, trong lòng tôi đã nắm chắc hơn vài phần, tuy nhiên tôi lo lắng nhất vẫn là Lâm Côn của Bách Phượng Môn kia, dù sao thằng nhóc kia vẫn cho tôi cảm giác đoán không ra.”

“Anh ta rất lợi hại sao?”

Kim Khải suy nghĩ gật gật đầu nói: “Không nói rõ được, lần trước tôi gặp được anh ta, luôn có thể cảm thấy một luồng áp lực vô hình từ trên người anh ta phát ra, lúc tôi đề nghị nói sử dụng cách đua xe để giải quyết quyền nhận thầu của tập đoàn Phong Hoàng, anh ta rất vui vẻ đồng ý, nếu anh ta không nắm chắc thì sẽ đồng ý dễ dàng như vậy sao?

“Cậu Kim, tôi thấy cậu suy nghĩ nhiều rồi, cho dù tôi chưa từng gặp thằng nhóc kia, nhưng tôi cảm thấy sở dĩ anh ta dứt khoát đồng ý lấy kết quả đua xe để giải quyết vấn đề tranh chấp của tập đoàn Phong Hoàng, đó cũng là hành động bất đắc dĩ. Đầu tiên tình hình hiện tại của Bách Phượng Môn không phải là rất lạc quan, nếu quả thật liều mạng với các bang phái khác thì bọn họ nhất định sẽ không ổn đâu, chuyện đua xe này vừa không cần liều mạng lại là cách có thể giải quyết được tranh chấp. Anh ta cũng không thể tìm lý do từ chối. Theo tôi nghĩ, trong lòng anh ta đã từ bỏ quyền nhận thầu đối với tập đoàn Phong Hoàng từ lâu, chính phủ cho phép anh ta nhận thầu, nhưng nếu tất cả đại ca trong giới xã hội đen không cho phép, anh ta muốn kinh doanh tốt tập đoàn Phong Hoàng thì tuyệt đối không có cửa đâu.”

Sau khi nghe xong Kim Khải cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy dường như rất có lý, ngày hôm nay anh ta đã vượt qua kỷ lục của mình trước đây nên tâm tình thật tốt, anh ta vung tay lên nói với những người bạn đồng hành nói: “Các anh em, tìm nơi uống một ly đi.”

Bên này Bugatti màu vàng đen và mấy chiếc xe hơi sang trọng mới vừa đi thì lại có một đoàn đua xe xuất hiện, những chiếc xe đua nối đuôi nhau chạy vào đường núi, từng tiếng rít gào vang vọng không trung, phá tan bóng đêm yên tĩnh…

Đưa Lâm Lâm tới trường học xong, Lâm Côn lại nhận được điện thoại của Tần Tuyết, Tần Tuyết xin phép nghỉ nửa buổi sáng, bảo là muốn dẫn Lâm Côn đi ngắm phong cảnh. Lâm Côn bị cô dụ ngọt lúc lâu như lọt vào trong sương mù, không thể làm gì khác hơn là đồng ý trước. Hai người hẹn gặp mặt tại quán cà phê ở trung tâm thành phố, sau khi mời Tần Tuyết ăn bữa sáng, Tần Tuyết ngồi lên xe Lâm Côn, dẫn anh đến dưới chân Nam Sơn.

Chiếc Jetta cũ dừng ở ven đường, nhìn Nam Sơn xanh um tươi tốt trước mặt, dâng lên một mảng xanh tươi dạt dào sức sống. Tần Tuyết móc từ trong túi ra một điếu thuốc nhỏ chuyên dành cho phụ nữ, lại móc ra chiếc bật lửa màu hồng tinh xảo, phun ra làn khói thơm, sau đó cô nhìn Nam Sơn trước mắt nói: “Nơi này là Nam Sơn, trên đỉnh là công viên Nam Sơn nổi tiếng của thành phố Trung Cảng, khoảng cách từ chân núi lên đến núi ước chừng khoảng năm mươi cây số. Trên đoạn đường này tổng cộng có hai mươi ba khúc cua, trong đó nguy hiểm nhất chính là chín khúc cua liên tiếp cuối cùng, cũng được gọi cửu quỷ. Hàng năm đều có không ít xe hỏng người chết ở nơi này, người chết đều là dân đua xe, cuộc đua xe ngầm cho dân nghèo lần này được tổ chức ở đây. Trước đây thành tích tốt nhất là mười phút hai mươi giây, là do Kim Khải người đứng ra tổ chức cuộc thi lần này duy trì thành tích đó, bây giờ có thể anh ta càng nhanh hơn.”

Lâm Côn cũng lấy điếu thuốc từ trong túi ra, lấy điếu thuốc trong miệng Tần Tuyết để châm thuốc rồi thản nhiên phun ra một làn khói, mỉm cười nói: “Cô dẫn tôi qua là muốn cho tôi sớm quen thuộc địa hình ở đây sao?”

Tần Tuyết nói: “Anh lên xe chạy một vòng trước, xem thử cảm giác như thế nào?”

Lâm Côn cười nói: “Được.”

Chiếc Jetta cũ lái đến đỉnh núi, dọc đường đi phong cảnh tuyệt đẹp, các loại cây cối cành lá xum xuê, ở giữa lại đan chen rất nhiều con đường nhỏ và đình nghỉ, cung cấp cho những người thích leo núi dùng. Trên đỉnh núi là một công viên núi, vị trí cửa vào có một đài phun nước lớn, trên quảng trường rộng lớn ở đây được lót bằng đá cảm thạch, rất nhiều người thích rèn luyện vào buổi sáng đều sẽ lái xe lên đỉnh núi, tập luyện trên quảng trường.

Lâm Côn dừng xe ở địa điểm Tần Tuyết chỉ định, chỗ dừng xe chính là vị trí xuất phát khi đua xe, Tần Tuyết liếc mắt nhìn đồng hồ, nói: “Anh tạm thời đừng quan tâm tới thời gian, cứ chạy một vòng để cảm nhận đã.”

“Được!”

Lâm Côn trực tiếp đạp chân ga, chiếc xe Jetta cũ rít gào một tiếng liền lao về phía đường núi…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Binh Vương Trở Về
  • Bán Thân Cho Tư Bản
Chương 89-90
Truyền Kỳ Binh Vương
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
(Full) Binh Vương Chiến Thần
Long đô binh vương
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom