Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời - Chương 252: Có Chuyện Gì Anh Sẽ Lo Liệu. . .
Đường Cung.
Bùi Vân Khinh tiến phòng khách, liền thấy trên sô pha phòng khách đang có khách.
Nhìn thấy cô, người bên kia lập tức lễ phép chào hỏi.
“Cô nhất định chính là Bùi Tiểu Thư, tôi là quản gia nhà họ Cố, Vương Văn Đức.”
Quản gia?
Bùi Vân Khinh cười một tiếng, trên dưới dò xét đối phương một chút.
“Vương tiên sinh có chuyện gì sao?”
“Cô thật khách khí, lần này tôi cố ý đến đưa thiệp mời cho cô và Bộ trưởng.”
Vương Văn Đức nâng hai tay, mỉm cười đem tấm thiệp mời tinh xảo đưa cho Bùi Vân Khinh.
Cố Tây Phán?
Mời cô!
Bùi Vân Khinh tiếp nhận thiệp mời, lật ra nhìn một chút, chỉ thấy trên đó viết ‘Nghi thức khởi động Quỹ Tây Phán’, phía dưới là thời gian cùng địa điểm.
Nói là mời cô cùng chú nhỏ, chỉ sợ Cố Tây Phán tuyệt không muốn gặp cô!
Bùi Vân Khinh cười một tiếng, "Ta nhất định chuyển cho chú nhỏ.”
Vương Văn Đức vừa rời đi, điện thoại của cô liền kêu lên.
Nhìn thấy là số điện thoại của Đường Mặc Trầm, cô nhanh chóng kết nối, đưa đến bên tai.
“Chú nhỏ?”
“Anh ở căn cứ quân sự, đêm nay không thể trở về.”
“Biết rồi. Đúng rồi. . . Chú nhỏ, em nhìn thấy bài phát biểu của anh, phần đối đáp với phóng viên. . . Quá là soái!”
Đường Mặc Trầm ở đầu kia cười mỉm .
Bùi Vân Khinh lại đem chuyện thư mời nói rõ cho anh biết, Đường Mặc Trầm cũng không có hứng thú quá lớn.
“Em không cần tham gia, chỉ cần gửi một tờ chiếu qua là được.”
"Đối phương thiệp mời đều đã đưa tới, nếu như chúng ta không đi, chỉ sợ đến lúc đó có người lấy đây là cái cớ, nói không chừng phóng viên lại viết linh tinh rằng anh không quan tâm đến chuyện công ích.”
Bùi Vân Khinh ngữ khí chính nghĩa, "Nếu là anh không có thời gian, em liền thay anh."
Chú nhỏ đã chính thức tuyên bố tham gia tranh cử, dạng hoạt động xã giao thượng lưu như này, kì thực cũng nên thích ứng để tham gia, tự cộng điểm cho mình.
Cô biết anh chán ghét loại xã giao này, dứt khoát để cô đi xử lý giúp anh.
Thứ nhất là vì Đường Mặc Trầm nâng cao cảm giác tồn tại, lại tăng lên một chút hình tượng, thứ hai cũng để thăm dò chút tin tức thực tế của đối thủ.
Cô hiểu rõ thực lực của Đường Mặc Trầm, nhưng lúc nào cô cũng nhớ kỹ lời nhắc nhở của Đường Mặc Trầm —— vĩnh viễn không nên đánh giá thấp đối thủ.
Từ sau khi cô sống lại, rất nhiều chuyện đã thay đổi một cách vi diệu.
Con bướm vỗ cánh ở lưu vực Sông Amazon có thể gây ra lốc xoáy ở Texas.
Cô sống lại rất có thể sẽ mang đến một loạt hiệu ứng cánh bướm.
Vô luận thế nào, cô đều giúp anh nắm chắc lần tranh cử này.
Dạng yến hội này, luôn là nơi tập kết hàng bát quái, cô có thể đi kết giao vài bằng hữu, tìm hiểu chút tin tức.
Cố Tây Phán chủ động vì cô mà tạo cơ hội, cô đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Đầu bên kia điện thoại, Đường Mặc Trầm ngữ khí thâm trầm.
“Em cũng biết cô ta không thích em, nếu như em đi, cô ta rất có thể nhằm vào em, em không cần phải trêu chọc cô ta!”
Điểm này, Bùi Vân Khinh đương nhiên đã nghĩ đến.
Cô mấy lần đắc tội Cố Tây Phán, lấy tính cách Cố Tây Phán, nếu như không cho cô chút thủ đoạn thì mới thật kì lạ!
Nếu như bị đối phương dọa theo cách này mà sợ hãi, thì cô đã không phải là Bùi Vân Khinh.
"Đối phương đem chiến thư gửi đến, chẳng lẽ chú nhỏ để em làm con rùa đen rụt đầu, cơ hội khó được, em coi như là luyện tập!"
Xã hội thượng lưu, chuyện tranh đấu giữa nữ nhân là bình thường.
Cùng anh ở cùng một chỗ, cô đã xác định tránh không thoát cái vòng này, về sai khẳng định sẽ còn gặp càng nhiều đối thủ, vừa vặn có thể đem Cố Tây Phán để luyện tập.
“Được, vậy em thay anh tham dự.”
Trước khi cúp máy, Đường Mặc Trầm lại nói.
“Đừng có để mình bị ủy khuất, có việc gì anh sẽ lo liệu.”
Bùi Vân Khinh tiến phòng khách, liền thấy trên sô pha phòng khách đang có khách.
Nhìn thấy cô, người bên kia lập tức lễ phép chào hỏi.
“Cô nhất định chính là Bùi Tiểu Thư, tôi là quản gia nhà họ Cố, Vương Văn Đức.”
Quản gia?
Bùi Vân Khinh cười một tiếng, trên dưới dò xét đối phương một chút.
“Vương tiên sinh có chuyện gì sao?”
“Cô thật khách khí, lần này tôi cố ý đến đưa thiệp mời cho cô và Bộ trưởng.”
Vương Văn Đức nâng hai tay, mỉm cười đem tấm thiệp mời tinh xảo đưa cho Bùi Vân Khinh.
Cố Tây Phán?
Mời cô!
Bùi Vân Khinh tiếp nhận thiệp mời, lật ra nhìn một chút, chỉ thấy trên đó viết ‘Nghi thức khởi động Quỹ Tây Phán’, phía dưới là thời gian cùng địa điểm.
Nói là mời cô cùng chú nhỏ, chỉ sợ Cố Tây Phán tuyệt không muốn gặp cô!
Bùi Vân Khinh cười một tiếng, "Ta nhất định chuyển cho chú nhỏ.”
Vương Văn Đức vừa rời đi, điện thoại của cô liền kêu lên.
Nhìn thấy là số điện thoại của Đường Mặc Trầm, cô nhanh chóng kết nối, đưa đến bên tai.
“Chú nhỏ?”
“Anh ở căn cứ quân sự, đêm nay không thể trở về.”
“Biết rồi. Đúng rồi. . . Chú nhỏ, em nhìn thấy bài phát biểu của anh, phần đối đáp với phóng viên. . . Quá là soái!”
Đường Mặc Trầm ở đầu kia cười mỉm .
Bùi Vân Khinh lại đem chuyện thư mời nói rõ cho anh biết, Đường Mặc Trầm cũng không có hứng thú quá lớn.
“Em không cần tham gia, chỉ cần gửi một tờ chiếu qua là được.”
"Đối phương thiệp mời đều đã đưa tới, nếu như chúng ta không đi, chỉ sợ đến lúc đó có người lấy đây là cái cớ, nói không chừng phóng viên lại viết linh tinh rằng anh không quan tâm đến chuyện công ích.”
Bùi Vân Khinh ngữ khí chính nghĩa, "Nếu là anh không có thời gian, em liền thay anh."
Chú nhỏ đã chính thức tuyên bố tham gia tranh cử, dạng hoạt động xã giao thượng lưu như này, kì thực cũng nên thích ứng để tham gia, tự cộng điểm cho mình.
Cô biết anh chán ghét loại xã giao này, dứt khoát để cô đi xử lý giúp anh.
Thứ nhất là vì Đường Mặc Trầm nâng cao cảm giác tồn tại, lại tăng lên một chút hình tượng, thứ hai cũng để thăm dò chút tin tức thực tế của đối thủ.
Cô hiểu rõ thực lực của Đường Mặc Trầm, nhưng lúc nào cô cũng nhớ kỹ lời nhắc nhở của Đường Mặc Trầm —— vĩnh viễn không nên đánh giá thấp đối thủ.
Từ sau khi cô sống lại, rất nhiều chuyện đã thay đổi một cách vi diệu.
Con bướm vỗ cánh ở lưu vực Sông Amazon có thể gây ra lốc xoáy ở Texas.
Cô sống lại rất có thể sẽ mang đến một loạt hiệu ứng cánh bướm.
Vô luận thế nào, cô đều giúp anh nắm chắc lần tranh cử này.
Dạng yến hội này, luôn là nơi tập kết hàng bát quái, cô có thể đi kết giao vài bằng hữu, tìm hiểu chút tin tức.
Cố Tây Phán chủ động vì cô mà tạo cơ hội, cô đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Đầu bên kia điện thoại, Đường Mặc Trầm ngữ khí thâm trầm.
“Em cũng biết cô ta không thích em, nếu như em đi, cô ta rất có thể nhằm vào em, em không cần phải trêu chọc cô ta!”
Điểm này, Bùi Vân Khinh đương nhiên đã nghĩ đến.
Cô mấy lần đắc tội Cố Tây Phán, lấy tính cách Cố Tây Phán, nếu như không cho cô chút thủ đoạn thì mới thật kì lạ!
Nếu như bị đối phương dọa theo cách này mà sợ hãi, thì cô đã không phải là Bùi Vân Khinh.
"Đối phương đem chiến thư gửi đến, chẳng lẽ chú nhỏ để em làm con rùa đen rụt đầu, cơ hội khó được, em coi như là luyện tập!"
Xã hội thượng lưu, chuyện tranh đấu giữa nữ nhân là bình thường.
Cùng anh ở cùng một chỗ, cô đã xác định tránh không thoát cái vòng này, về sai khẳng định sẽ còn gặp càng nhiều đối thủ, vừa vặn có thể đem Cố Tây Phán để luyện tập.
“Được, vậy em thay anh tham dự.”
Trước khi cúp máy, Đường Mặc Trầm lại nói.
“Đừng có để mình bị ủy khuất, có việc gì anh sẽ lo liệu.”
Bình luận facebook