Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2359
Lộ Tu Triệt sờ mũi, trên mũi còn đang đổ đầy mồ hôi thế này mà sao cậu lại thấy lạnh sống lưng là sao nhỉ?
Thời tiết này đúng là quái quỷ mà!
Lộ Hướng Đông thấy con trai hắt hơi liền lo lắng thằng bé bị cảm, vội hỏi: “Con sao thế? Có phải buổi sáng trong phòng thi để điều hòa lạnh quá nên giờ bị cảm không?”
Lộ Hướng Đông lo lắng nếu Lộ Tu Triệt bị cảm lúc này thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến việc thi cử.
Lộ Tu Triệt lắc đầu: “Chắc là... Không phải đâu.”
“Hay là con cứ ăn cơm rồi uống thuốc cảm trước đi, đề phòng bị cảm?”
Lần này Lộ Tu Triệt thi vào đại học, người làm cha như Lộ Hướng Đông còn khẩn trương hơn con trai mình nhiều, hai đêm trước khi kì thi chính thức diễn ra còn không ngủ yên giấc. Nhất là sáng hôm nay, từ sáng sớm anh ta đã tỉnh dậy, chỉ sợ mình sẽ đưa Lộ Tu Triệt đi thi muộn. Thật ra nhà họ có lái xe rồi nên cho dù anh ta có bất tỉnh thì vẫn sẽ có người đưa Lộ Tu Triệt đi thi đúng giờ, nhưng Lộ Hướng Đông lại muốn tự mình đưa Lộ Tu Triệt đi thi kia, anh ta nói đây là kì thi đại học của con trai mình, là chuyện vô cùng quan trọng nên anh ta nhất định phải đích thân đưa con mình đi thi, chuyện gì có thể cho qua chứ riêng chuyện này là phải tự mình làm.
Lộ Tu Triệt lắc đầu: “Không sao đâu, con nghĩ là con không bị cảm đâu. Có lẽ vừa rồi ra khỏi phòng thi nhanh quá nên chưa thích ứng kịp với không khí bên ngoài thôi, một lát nữa là ổn.”
“Vậy... Được rồi, để ba lái xe đưa con về nhà. Giờ này chắc bà nội con đã chuẩn bị cơm trưa xong xuôi rồi.”
“Được, vậy ba mau chóng lái xe về đi.”
Trên đường về nhà, Lộ Hướng Đông không nhịn được nữa bèn dò hỏi: “Con trai, lần này con thi thế nào? Có làm được hết đề không con?”
“Đương nhiên rồi, con trai ba bây giờ không còn là cái dạng ngu ngốc một chữ bẻ đôi không biết năm đó nữa đâu!”
Lộ Tu Triệt vô cùng tự tin, hiện giờ cậu rất tin tưởng vào thành tích của ban thân. Cậu đã không còn là cậu nhóc sơ trung ngốc nghếch năm nào nữa rồi.
Lộ Hướng Đông cảm khái không thôi, mấy năm trước khi con trai chơi cùng Nhạc Thính Phong, anh ta còn tức giận và còn làm ra bao nhiêu chuyện hồ đồ không ra sao. Bây giờ nghĩ lại anh ta càng cảm thấy bản thân mình lúc trước thật quá vô liêm sỉ. Suýt chút đã tự tay hủy hoại chính con trai mình rồi, xem ra anh thật sự phải cảm tạ Nhạc Thính Phong rất nhiều.
Giờ nhìn thiếu niên xuất sắc đang ngồi trên ghế phụ cạnh mình, Lộ Hướng Đông không khỏi lấy làm kiêu ngạo. Đây chính là truyền nhân của nhà họ Lộ, là đứa trẻ xuất chúng, có thành tích học tập tuyệt vời.
Trước kia khi Lộ Hướng Đông ra ngoài bàn chuyện làm ăn không thể tránh khỏi mấy như thứ rượu chè nhậu nhẹt tiền tài, nhưng bây giờ mỗi khi bàn chuyện làm ăn, anh đều không tự chủ được mà nhắc đến con trai mình, đứa con khiến anh cảm thấy vô cùng tự hào.
“Tiểu Triệt, con muốn học trường đại học nào? Con có muốn đi du học không?”
Lộ Tu Triệt nhíu mày: “Du học ư? Không cần đâu, đại học Thủ Đô rất tốt rồi. Chuyện du học thì tính sau đi.”
Lộ Hướng Đông âm thầm nuốt nước bọt, đại học Thủ Đô mà con trai cũng có thể thuận miệng nói ra được. Ngôi trường này trước đây có nằm mơ có khi thằng bé cũng không nghĩ rằng mình sẽ vào được ấy chứ. Quả nhiên học giỏi thì không cần phải quá lo lắng rồi!
Lộ Hướng Đông vội gật đầu như bổ củi: “Được được! Đại học Thủ Đô rất tốt, rất tốt!”
Thời tiết này đúng là quái quỷ mà!
Lộ Hướng Đông thấy con trai hắt hơi liền lo lắng thằng bé bị cảm, vội hỏi: “Con sao thế? Có phải buổi sáng trong phòng thi để điều hòa lạnh quá nên giờ bị cảm không?”
Lộ Hướng Đông lo lắng nếu Lộ Tu Triệt bị cảm lúc này thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến việc thi cử.
Lộ Tu Triệt lắc đầu: “Chắc là... Không phải đâu.”
“Hay là con cứ ăn cơm rồi uống thuốc cảm trước đi, đề phòng bị cảm?”
Lần này Lộ Tu Triệt thi vào đại học, người làm cha như Lộ Hướng Đông còn khẩn trương hơn con trai mình nhiều, hai đêm trước khi kì thi chính thức diễn ra còn không ngủ yên giấc. Nhất là sáng hôm nay, từ sáng sớm anh ta đã tỉnh dậy, chỉ sợ mình sẽ đưa Lộ Tu Triệt đi thi muộn. Thật ra nhà họ có lái xe rồi nên cho dù anh ta có bất tỉnh thì vẫn sẽ có người đưa Lộ Tu Triệt đi thi đúng giờ, nhưng Lộ Hướng Đông lại muốn tự mình đưa Lộ Tu Triệt đi thi kia, anh ta nói đây là kì thi đại học của con trai mình, là chuyện vô cùng quan trọng nên anh ta nhất định phải đích thân đưa con mình đi thi, chuyện gì có thể cho qua chứ riêng chuyện này là phải tự mình làm.
Lộ Tu Triệt lắc đầu: “Không sao đâu, con nghĩ là con không bị cảm đâu. Có lẽ vừa rồi ra khỏi phòng thi nhanh quá nên chưa thích ứng kịp với không khí bên ngoài thôi, một lát nữa là ổn.”
“Vậy... Được rồi, để ba lái xe đưa con về nhà. Giờ này chắc bà nội con đã chuẩn bị cơm trưa xong xuôi rồi.”
“Được, vậy ba mau chóng lái xe về đi.”
Trên đường về nhà, Lộ Hướng Đông không nhịn được nữa bèn dò hỏi: “Con trai, lần này con thi thế nào? Có làm được hết đề không con?”
“Đương nhiên rồi, con trai ba bây giờ không còn là cái dạng ngu ngốc một chữ bẻ đôi không biết năm đó nữa đâu!”
Lộ Tu Triệt vô cùng tự tin, hiện giờ cậu rất tin tưởng vào thành tích của ban thân. Cậu đã không còn là cậu nhóc sơ trung ngốc nghếch năm nào nữa rồi.
Lộ Hướng Đông cảm khái không thôi, mấy năm trước khi con trai chơi cùng Nhạc Thính Phong, anh ta còn tức giận và còn làm ra bao nhiêu chuyện hồ đồ không ra sao. Bây giờ nghĩ lại anh ta càng cảm thấy bản thân mình lúc trước thật quá vô liêm sỉ. Suýt chút đã tự tay hủy hoại chính con trai mình rồi, xem ra anh thật sự phải cảm tạ Nhạc Thính Phong rất nhiều.
Giờ nhìn thiếu niên xuất sắc đang ngồi trên ghế phụ cạnh mình, Lộ Hướng Đông không khỏi lấy làm kiêu ngạo. Đây chính là truyền nhân của nhà họ Lộ, là đứa trẻ xuất chúng, có thành tích học tập tuyệt vời.
Trước kia khi Lộ Hướng Đông ra ngoài bàn chuyện làm ăn không thể tránh khỏi mấy như thứ rượu chè nhậu nhẹt tiền tài, nhưng bây giờ mỗi khi bàn chuyện làm ăn, anh đều không tự chủ được mà nhắc đến con trai mình, đứa con khiến anh cảm thấy vô cùng tự hào.
“Tiểu Triệt, con muốn học trường đại học nào? Con có muốn đi du học không?”
Lộ Tu Triệt nhíu mày: “Du học ư? Không cần đâu, đại học Thủ Đô rất tốt rồi. Chuyện du học thì tính sau đi.”
Lộ Hướng Đông âm thầm nuốt nước bọt, đại học Thủ Đô mà con trai cũng có thể thuận miệng nói ra được. Ngôi trường này trước đây có nằm mơ có khi thằng bé cũng không nghĩ rằng mình sẽ vào được ấy chứ. Quả nhiên học giỏi thì không cần phải quá lo lắng rồi!
Lộ Hướng Đông vội gật đầu như bổ củi: “Được được! Đại học Thủ Đô rất tốt, rất tốt!”
Bình luận facebook