“Đối với chị…” “Em rất tốt, thứ em thiếu chính là lòng dũng cảm, vài năm lịch lãm mà thôi. Về nhà rồi chị sẽ để em đi theo chị Mạch.” Tiểu Từ kinh ngạc ngẩng đầu lên: “Chị Thanh Ti, chị… chị muốn… cho em đi làm người đại diện sao?” “Chẳng lẽ em định làm trợ lý cả đời à?” Tiểu Từ lắc đầu. Yến Thanh Ti vỗ vỗ vai cậu: “Chị rất coi trọng em, đừng làm chị thất vọng.” “Chị Thanh Ti, em sẽ không làm chị thất vọng đâu.” … Hôm nay quay phim, Yến Thanh Ti phát hiện tâm trạng của Tần Cảnh Chi không tốt, bị NG hai lần, chuyện này với anh ta mà nói đúng là rất hiếm hoi. Lại thêm một lần NG, lúc Quý Miên Miên trang điểm lại cho cô, cô hỏi: “Sao lại mất hứng vậy?” Tần Cảnh Chi nhíu mày: “Mẹ tôi tới đây.” “Tới tham quan à?” “Đúng thế.” “Anh không muốn bà ấy tới à?” Theo lý thuyết, có người thân tới thăm thì phải vui mới đúng chứ? Cô rất muốn Nhạc Thính Phong tới đây, nhưng anh thực sự quá bận bịu chuyện ở công ty. Tần Cảnh Chi cười khổ một tiếng: “Cô cảm thấy có Tằng Khả Nhân ở đây, tôi muốn bà ấy tới thật sao?” Yến Thanh Ti hiểu ra: “Anh không nói thì tôi cũng không nhận ra, hôm nay không thấy cô ta tới. Chẳng lẽ cô ta…” “Đưa mẹ tôi đi tham quan trấn.” Yến Thanh Ti cười cười: “Đúng là con dâu tương lai tốt.” Tần Cảnh Chi chán nản: “Tới rồi kìa…” Yến Thanh Ti đưa mắt theo ánh nhìn của anh ta thì thấy được Tằng Khả Nhân đang đi cùng một người phụ nữ tuổi trung niên, trên mặt luôn là vẻ tươi cười dịu dàng và thân mật, ai không biết còn tưởng họ là hai mẹ con. Yến Thanh Ti không quan tâm, dù sao cũng chẳng liên quan gì tới cô. Trang điểm lại xong, Tống Thanh Ngạn bảo mọi người tiếp tục quay. Cảnh hôm nay là cảnh thổ lộ của nam chính với nữ chính, cuối cùng là cảnh nam chính ôm lấy nữ chính. Vỗ tay hai cái, Tống Thanh Ngạn thông báo cảnh quay đã xong. Tần Cảnh Chi không muốn gặp mẹ mình và Tằng Khả Nhân nên lấy lý do đi toilet rồi chuồn mất. Nhưng Yến Thanh Ti không ngờ, Tằng Khả Nhân lại dẫn Tần phu nhân tới trước mặt mình: “Chị Thanh Ti, đây là mẹ của anh Cảnh Chi, bác Tần.” Thanh âm của cô ta khi gọi “Chị Thanh Ti” làm như thể quan hệ của hai người rất tốt đẹp vậy. Yến Thanh Ti khách khí chào: “Chào Tần phu nhân.” Tần phu nhân đánh giá cô một cái: “Cô chính là Yến Thanh Ti kia à? Đúng là xinh đẹp, thảo nào Cảnh Chi luôn nhớ thương cô mãi.” Yến Thanh Ti liếc nhìn Tằng Khả Nhân một cái, ánh mắt cô lạnh như băng. “Cảm ơn đã để ý tới tôi. Nhưng tôi với Tần Ảnh Đế chỉ là bạn diễn, bà nói như thế sẽ gây hiểu nhầm đấy. Huống chi, tôi là người đã kết hôn, ngoại trừ với chồng ra, tôi không có hứng thú với người đàn ông khác đâu.” Tần phu nhân vừa nghe xong đã nhíu mày: “A, kết hôn rồi sao, nếu đã kết hôn thì phải xem lại đi…” Yến Thanh Ti nở nụ cười, bà ta nói cô không biết kiềm chế sao? Đây là lý do Yến Thanh Ti không thích mấy bà phu nhân nhà giàu, lúc nào cũng cảm thấy mình cao quý hơn so với người khác. Yến Thanh Ti đột nhiên hỏi: “Tằng tiểu thư đây là con dâu bà chọn phải không?” “Tất nhiên rồi. Tôi cực kỳ vừa lòng Khả Nhân, mặc kệ…” Không đợi bà ta nói xong, Yến Thanh Ti liền ngắt lời: “Lại nói tiếp, mẹ chồng tôi và gia đình bà vẫn là họ hàng xa, có thời gian thì mời bà tới gặp mẹ tôi ôn chuyện nhé!” “Mẹ chồng cô là?” “Tô Ngưng Mi…” Tần phu nhân nghệt mặt ra, Yến Thanh Ti lại châm biếm nói tiếp: “Còn nữa, tôi cảm thấy bà nên học hỏi mẹ chồng tôi nhiều hơn. Chọn con dâu cho cẩn thận, đừng có rước họa vào nhà, phả mở to hai con mắt ra mà nhìn cho kỹ.”
Bình luận facebook