Tần phu nhân nhớ tới những lời Yến Thanh Ti nói, “Bà đi cáo trạng, mẹ tôi sẽ nói –đáng đời bà!” Nhạc phu nhân thấy chảo đã nóng, nói: “Được rồi, tôi còn đang bận đây, tạm biệt, bà cũng đừng cứ làm con dâu tôi không vui. Đừng nói tôi không nhắc nhở bà, những người tìm nó phiền toái đều là chính mình tìm chết.” Nói xong, Nhạc phu nhân thoải mắt cắt đứt điện thoại, bà bĩu môi, hừ, ai quản bà ta. Sau đó lập tức đem Tần phu nhân quên luôn, tuy rằngbà bao che khuyết điểm nhưng thực tế cũng là tin tưởng Yến Thanh Ti. Yến Thanh Ti không sẽ vô duyên vô cớ đối với một người không quen biết mà tức giận.Nếu nói Yến Thanh Ti chủ động đối với ai không tốt thì không cần nói thêm gì nữa, chắc chắn là người đó đắc tội Yến Thanh Ti. Nhạc phu nhân đối với Yến Thanh Ti làtin tưởng vô điều kiện, sẽ không vì có ai cáo trạng mà hoài nghi con dâu của mình. Tần phu nhân đầu bên kia cầm di động, cơ bắp trên mặt đều run rẩy. Tô Ngưng Mi thế nhưng… thế nhưng… Aaa, tức đến ngực đau, cả nhà này là người thế nào? Tằng Khả Nhân ở một bên nhìn sắc mặt Tần phu nhân thì biết ngay kết quả không tốt.Trong lòng Tằng Khả Nhân khinh thường, Tần phu nhân này trước mặt Yến Thanh Ti chả còn một chút thể diện gì. Tằng Khả Nhân cẩn thận gọi một tiếng: “Bác gái…” Tần phu nhân lấy lại tinh thần: “Đi thôi, trở về.” “Vậy… Chị Thanh Ti?” Tần phu nhân im lặng liếc nhìn Tằng Khả Nhân làm cô ta sợ tới mức nhanh chóng ngậm miệng. Tằng Khả Nhân có chút ảo não, biết rõ Tần phu nhân sĩ diện, cô ta còn cố ý hỏi về Yến Thanh Ti làm gì chứ? Nhưng là, nếu hôm nay không có cách nào khiến Yến Thanh Ti đi ra, anh của cô ta nên ra tay như thế nào? Tằng Khả Nhân nóng nảy. Tần Cảnh Chi sau khi nói chuyệncùng Tống Thanh Ngạn, trở về thấy sắc mặt của mẹ mình vô cùng khó chịu cũng chẳng hề cảm thấy kỳ quái.Tần Cảnh Chi biết ngay bà lại không chiếm được chút ưu thế gì trước Yến Thanh Ti. Vừa mới cùng người ta cãi nhau, bây giờ lại muốn mời ăn cơm, hơn nữa còn có Tằng Khả Nhân ở đây, Yến Thanh Ti đồng ý mới là lạ. Tần Cảnh Chi cũng chỉ hy vọng mẹ mình có thể ngừng làm những chuyện đó. Tần phu nhân tức giận nói: “Mẹ không cần thể diện mời cô ta ăn cơm, vậy mà cô ta không thèm nể mặt, nói cái gì giảm béo, căn bản chính là không cho mẹ mặt mũi.” Tần Cảnh Chi miễn cưỡng nói: “Nữ diễn viên giảm béo không phải bình thường sao? Mẹ ngày mai trở về đi, nơi này không thích hợp với mẹ đâu.” “Như thế nào không thích hợp với mẹ?Mẹ thật vất cả đến thăm con một lần, còn không nói được với con mấy câu, con còn liền muốn đuổi mẹ đi, có người làm con như vậy sao? Tần Cảnh Chi vươn tay: “Được, được, mẹ cảm thấy nơi này tốt thì mẹ ở đây, mẹ cứ tiếp tục…” Có đôi khi anh thật sự không quen nói chuyệncùng bố mẹ, có khi mình có nói cái gì cũng không có tác dụng. Ánh mắt Tần Cảnh Chi lạnh lùng nhìn Tằng Khả Nhân. Chờ bộ phim này kết thúc, về sau… trong giới giải trí, anh không muốn gặp lại Tằng Khả Nhân. Lực ảnh hưởng của Tần Cảnh Chi trong giới giải trí thực sự rất lớn.Các đạo diễn, biên kịch nổi tiếng đều giữ mối quan hệ tốt với anh.Chỉ cần anh ta mở miệng nói diễn viên nào không được thì về sau khi có bộ phim mới của những đạo diễn này tuyển người đều sẽ tránh diễn viên đó. Tần phu nhân nói: “Đi thôi, đi ăn cơm, mẹ đói chết rồi.” Tằng Khả Nhân nhanh nhảu nói: “Bác gái, cơm chiều chắc đã được chuẩn bị tốt, trước kia cháu bảo anh cháu thuê người nấu còn bị nói quá yếu ớt. Xem ra lần này quả thực là mời đúng rồi, chuyên môn chuẩn bị cho bác.” Tần phu nhân trên mặt cuối cùng có nét cười: “Đứa bé này, nhìn xem cháu nói chuyện thật ngọt, nói rất hay rồi. Bác thích người như cháu vậy, vừa ngoan ngoãn lại tri kỷ, so với những người không có chút giáo dưỡng kia tốt hơn bao nhiêu lần…”
Bình luận facebook