Đám phóng viên khổ sở trong lòng, mẹ nó, đây rõ ràng là đang đánh chó mà! Cô không biết hầu hết những người làm chó săn đều là FA à? Giữa biển người, Nhạc Thính Phong nắm chặt tay Yến Thanh Ti, anh nhìn đám kí giả, nói: “Yên Thanh Ti tốt thế nào, tự tôi biết. Yến Thanh Ti có không tốt, cũng không cần các người phải tới chất vấn. Đợi tới khi chúng tôi kết hôn, sẽ để các người biết, người đàn ông của Yến Thanh Ti rốt cuộc là ai?” Nhạc Thính Phong ném một quả bom, rồi ôm chặt Yến Thanh Ti vào cửa xoay, nhân viên an ninh và nhân viên trong khách sạn chặn cửa lại, xếp thành tường người không cho đám phóng viên chen vào. Đám phóng viên ở bên ngoài đều không nỡ rời đi: “Cô Yến, cô Yến... Có thể hỏi cô thêm một câu nữa không?” “Cô Yến...” Yến Thanh Ti và Nhạc Thính Phong ôm nhau rời khỏi đó, đám kí giả than ngắn thở dài, có người đã nhanh chóng ngồi bệt xuống đất, lấy máy tính ra gõ bản thảo luôn rồi. Hôm nay, Yến Thanh Ti tiết lộ quá nhiều tin tức, mẹ nó, viết bừa một bài cũng có thể chiếm trang nhất trong phút chốc luôn ấy ấy chứ, ngay đến cả tiêu đề họ cũng nghĩ ra rồi. Vừa vào tới thang máy, Nhạc Thính Phong lập tức tháo khẩu trang, kính với mũ thì chẳng thèm cởi, nâng mặt Yến Thanh Ti lên rồi cúi đầu hôn cô. Nhạc Thính Phong hôn rất mạnh bạo, hận không thể nuốt chửng Yến Thanh Ti. Yến Thanh Ti thật sự không thể chịu nổi khí nóng toát ra từ mặt anh, cô đẩy anh vài cái. Nhạc Thính Phong buông cô ra, nói: “Em đã thừa nhận anh là bạn trai em trước mặt mọi người rồi, nếu em dám nuốt lời hoặc sau này dám thay lòng đổi dạ, anh sẽ không tha cho em đâu. Anh mà điên lên thì chính anh cũng phải sợ đấy.” Nhạc Thính Phong hận không thể lập tức nói với tiểu lão thái thái nhà mình, con trai mẹ cuối cùng cũng được làm phù chính rồi (từ để chỉ từ thiếp lên vợ chính thời xưa), con trai mẹ cuối cùng cũng có thể thấy ánh mặt trời rồi, mẹ có thể yên tâm được rồi, con trai mẹ được dán mác bạn trai rồi nhé! Yến Thanh Ti nhếch mép: “Biết rồi!” Nhạc Thính Phong cởi mũ cả kính ra, nói: “Bịt kín chết anh rồi, ban nãy anh thật sự muốn đánh đám người đó một trận.” Yến Thanh Ti bĩu môi: “Phóng viên đấy, nếu mà đánh được, em chả đánh nhanh hơn anh...” Dư luận, truyền thông đôi khi thật đúng là một con nhím. Nhạc Thính Phong nắm tay Yến Thanh Ti: “Dư luận gần đây anh sẽ bảo công ty truyền thông dưới trướng Nhạc Thị lưu tâm hơn một chút, để họ mở một cuội họp thảo luận xem có cách nào để gạt bỏ nguy cơ lần này không? Không có chuyện gì đâu, em đừng để trong lòng.” Yến Thanh Ti gật đầu: “Thuận tiện thì tốt, không cần miễn cưỡng can dự vào chuyện này. Có vẻ như hôm nay em phải làm ầm lên rồi, hôm nay em sẽ thêm dầu vào lửa, để họ cháy nhiệt luôn thể.” Yến Thanh Ti biết, những lời vừa xong của cô sẽ nhanh chóng được tung lên mạng, phỏng chừng sẽ dẫn tới một cơn chấn động không nhỏ đâu. Nhưng, cô nghĩ tới những gì mình đã nói, phản ứng chắc sẽ không quá tốt. Phỏng chứng toàn dân đang nghĩ, Yến Thanh Ti là một nữ vương chuyên đi tìm chỗ chết cũng nên! Có điều, cô vui là được, cô quả nhiên sẽ không lùi bước, cô phải vạch ra một con đường máu trên đại chiến dư luận này. Yến Thanh Ti bỗng bật cười: “Nếu em cứ làm loạn lên như vậy tiếp, nói không chừng có thể sẽ bị tổng cục phong sát* đấy...” *Ám chỉ các cơ quan chức năng quản lý của nhà nước tiến hành các biện pháp cản trở, ngăn cấm các hành vi trái quy định. Đánh người, đây chắc thành vết nhơ của nghệ sĩ rồi nhỉ? Chết cũng không hối cải, không nhận sai, không xin lỗi, tình cách thì ác liệt? Dù cho tổng cục có không phong sát, nói không chừng thiên quân vạn mã trên mạng cũng sẽ bắt tay lại với nhau để tẩy chay cô. Yến Thanh Ti sờ cằm, cô như vậy là chọc giận nhiều người rồi đấy. Thang máy lên tới nơi, Nhạc Thính Phong ôm cổ Yến Thanh Ti: “Phong sát, thế lại chẳng tốt quá, vừa hay có thể về nhà sinh con cho anh.”
Bình luận facebook