Giọng Yến Thanh Ti trong trẻo, dễ nghe, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người xung quanh, tất nhiên bao gồm cả người nhà họ Yến. Yến Minh Châu vừa vào đã tìm Lạc Cẩm Xuyên khắp nơi, tiếng của Yến Thanh Ti khiến cả người cô ta run lên, nhanh chóng quay lại theo phản xạ. Yến Minh Châu chỉ thấy Yến Thanh Ti như con chim nhỏ đang nép vào người Lạc Cẩm Xuyên, thướt tha sạch sẽ, cô cười tươi như hoa, khoác lấy cánh tay Lạc Cẩm Xuyên, như thể cô mới là bạn gái chính thức của hắn, còn Lạc Cẩm Xuyên lại không - hề - đẩy - ra. Giây phút thấy Yến Thanh Ti, Yến Minh Châu chỉ cảm giác như âm thanh của cả thế giới này đều biến mất trong khoảnh khắc đó, bên tai trống rỗng, chỉ còn cơn phẫn nộ và căm hận đang không ngừng tăng lên, hận không thể xé rách gương mặt Yến Thanh Ti ngay lập tức, khiến cô vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian này. Yến Minh Châu hận Yến Thanh Ti vô cùng, sớm đã không còn cách nào để tiêu trừ. Cô ta yêu Lạc Cẩm Xuyên như vậy, vì Lạc Cẩm Xuyên cô ta còn không màng tới tính mạng mà tự sát, trên cổ tay cô ta còn lưu lại một vết sẹo mãi mãi không thể xóa nhòa. Vậy mà giờ đây Yến Thanh Ti lại công khai ôm lấy người đàn ông cô ta yêu, trong nháy mắt, mọi lý trí của Yến Minh Châu đều trở nên trống rỗng, chỉ còn lại toàn hận thù. Vành mắt Yến Minh Châu đỏ lên, cô ta lẩm bẩm: Con hồ ly tinh, đồ đê tiện, con khốn, tao phải giết mày, tao phải giết mày.......... Giờ trong đầu Yến Minh Châu hoàn toàn trống rỗng, chỉ có một câu nói đang lặp đi lặp lại, Yến Thanh Ti mày chết đi, chết đi, đi chết đi......... Diệp Linh Chi và Yến Tùng Nam đều đã thấy Yến Thanh Ti, sau cơn kinh hoàng, hai người họ đều hiểu, Yến Thanh Ti tới đây chắc chắn không phải chuyện tốt lành gì. Ba năm trước, cô ta nói cô ta sẽ trở lại, sẽ khiến họ không được yên ổn, hôm nay sợ rằng cô ta đã bắt đầu hành động rồi. Tuy ai trong số họ cũng hận không thể giết chết Yến Thanh Ti, nhưng họ đều hiểu trong tình huống này, dù có muốn phanh thây Yến Thanh Ti ra cũng vẫn phải tỏ ra là một gia đình thuận hòa, ấm áp trước mặt người khác. Hai người giữ Yến Minh Châu đang muốn lao tới đó lại. “Minh Châu, con bình tĩnh lại một chút, đây là tiệc rượu nhà họ Lạc.” “Mẹ, con không thể bình tĩnh nổi, con không có cách nào để bình tĩnh được cả.....” “Mẹ biết, mẹ biết mà, có mẹ ở đây, mẹ sẽ giết chết con khốn đó giúp con, nhưng giờ không thể làm loạn ở đây được.” Giờ gia đình họ Yến chỉ còn lại cái vỏ rỗng, công ty giờ cũng chỉ còn lại trên danh nghĩa, chỉ là họ vẫn cố gắng chống đỡ chưa tuyên bố phá sản mà thôi, họ bám lấy nhà họ Lạc không chịu buông, nếu hôm nay chỉ vì Yến Thanh Ti mà phá hủy buổi tiệc rượu này, cũng có nghĩ là đã hoàn toàn đắc tội với Lạc gia rồi. “Nhưng con không thể nhẫn nhịn được......” Tình yêu của Yến Minh Châu đối với Lạc Cẩm Xuyên, nỗi căm hận của cô ta với Yến Thanh Ti chính là hai chấp niệm lớn trong lòng cô ta, vậy mà hiện tại, người cô ta hận nhất đang ôm lấy người mà cô tay yêu nhất, bảo cô ta làm sao mà chịu được đây? Yến Minh Châu từ lâu đã chẳng còn cái gọi là hình tượng, gương mặt trang điểm xinh đẹp chỉ toàn thù hận và đố kị, vặn vẹo dữ tợn, cô ta lao tới như một con chó đang lên cơn dại: “Yến Thanh Ti, đồ đê tiện, sao mày lại cứ phải giành với tao.........” Người Yến Minh Châu còn chưa lao tới, tay đã giơ lên cao. Yến Thanh Ti sớm đã có chuẩn bị, cô nhanh tay hất tay Yến Minh Châu ra. Yến Minh Châu được nuông chiều từ bé, làm sao có thể khỏe được như Yến Thanh Ti đã phải làm thuê khắp nơi suốt ba năm qua, cơn lửa giận và nỗi căm hận của cô ta trước mặt Yến Thanh Ti cũng chỉ như con cọp giấy vô dụng. Yến Minh Châu gào lên chửi: “Con khốn nạn kia, mày buông tao ra........” Yến Thanh Ti mỉm cười nói: “Bà chị tốt của em, đừng tức giận tới vậy chứ, chị xem bố mẹ chồng tương lai đang nhìn chị kìa, nếu phá hỏng buổi tiệc rượu này, chị đừng bao giờ nghĩ tới việc bước chân được vào nhà họ Lạc nữa? Đây là em có ý tốt nhắc nhở chị đấy!”
Bình luận facebook