CAO NGẠO QUÁ SẼ KHÔNG TÌM ĐƯỢC VỢ “Mấy năm nay thuế quan đường biển được siết chặt, Du gia cũng buộc phải thu tay lại rất nhiều, huống hồ là bà ta, cho nên những năm gần đây bà ta cũng chẳng kiếm được bao nhiêu. Hơn nữa Niết Bàn cũng lỗ vốn rất nhiều, bà ta muốn bù vào chỗ thiếu hụt đúng là rất khó.” Yến Thanh Ti lắc đầu: “Cho nên bà ta mới có ý đồ với củahồi môn của bà ngoại, chậc... nữ cường nhân nha...” Cô không thể không thừa nhận, Hạ Như Sương rất có bản lĩnh, nếu không phải Hạ An Lan để cơ quan tình báo đi điều tra thì trong thời gian ngắn chắc chắn sẽ không điều tra ra được những chuyện này. Nói chuyện xong, cô đứng dậy: “Cám ơn bác, cũng muộn rồi, bác làm xong việc thì mau nghỉ ngơi đi.” “Được.” Yến Thanh Ti đi tới cửa, nghiêng đầu cười ngọt ngào một tiếng: “Đúng rồi, cách vách của của bác có hàng xóm mới, nhớ quan tâm chăm sóc người ta nha bác.” Hạ An Lan: “...” Yến Thanh Ti nháy mắt mấy cái: “Còn nữa, bác quá lạnh lùng rồi, thế này không tốt lắm đâu. Muốn cưới được vợ ít nhất cũng phải như Nhạc Thính Phong nhà con này.” Nếu có người hỏi Nhạc Thính Phong bí quyết để cưới được Yến Thanh Ti là gì, chắc chắn anh sẽ nói: đầu tiên là da mặt phải dày, thứ hai là da mặt phải dày, cuối cùng chính là da mặt phải cực kì dày. Hạ An Lan nhếch môi cười, vẫy vẫy tay nói: “Thanh Ti, con qua đây.” Yến Thanh Ti: “Không, không, không được... chồng con còn đang đợi con, bác ngủ ngon nhé.” Nói rồi xoay người chạy mất. Sau khi ra ngoài, đầu óc cô chuyển vài vòng liền nẩy ra một ý tà ác. Cô chạy đi gõ cửa phòng Nhạc phu nhân, nói: “Mẹ, con đói, mẹ nấu cho con bát mì được không?” Nhạc phu nhân đang buồn bã lắm, nhưng mà có buồn đến mấy cũng không chống đỡ được con dâu làm nũng. Vén tay áo lên xông thẳng vào phòng bếp, Nhạc phu nhân làm rất nhanh, Yến Thanh Ti ở phòng bếp trợ giúp bà. Mì vừa nấu xong, mùi thơm tỏa ra ngào ngạt. Cứ ngửi thấy mùi này Yến Thanh Ti lại nghĩ tới mẹ mình, cô cầm đũa lên, một hơi ăn hết bát mì. Buông chén xuống, Yến Thanh Ti thở dài một tiếng: “Ăn ngon quá, mẹ nấu vẫn là ngon nhất.” Nhạc phu nhân được khen một câu, tâm tình nháy mắt khá lên rất nhiều. “Nếu là ở nhà mình, một ngày ba bữa mẹ đều nấu cho con ăn, bảo đảm nuôi con béo tròn.” “Không sao, chúng ta sẽ về nhanh thôi.” Ăn xong, Yến Thanh Ti kéo Nhạc phu nhân dạo bên ngoài một vòng, nhìn thấy bà có chút mệt mỏi mới trở về. Cô đưa Nhạc phu nhân tới cửa, đẩy ra một cánh cửa, nói: “Mẹ, mẹ vào nghỉ ngơi đi cho khỏe.” Nhạc phu nhân ngây ra một chút, chỉ chỉ phòng bên cạnh: “Ơ, không phải là phòng kia sao?” Yến Thanh Ti lắc đầu: “Không phải ạ, là phòng này, mẹ quên sao?” Nhạc phu nhân gãi đầu một cái: “Cái này... đều giống nhau cả, mẹ... chắc là mẹ nhớ nhầm.” “Mau vào thôi, chúc mẹ ngủ ngon.” Trong nháy mắt Nhạc phu nhân cảm thấy như có một cô con gái ruột, thằng đần Thính Phong kia từ nhỏ đến lớn đã bao giờ chúc bà ngủ ngon đâu. Yến Thanh Ti chờ Nhạc phu nhân đi vào, bỗng nhiên có chút hối hận, cô làm như thế... có phải hơi quá đáng hay không? Nhưng mà... thật mong bác với mẹ chồng thành đôi nha! Yến Thanh Ti xoắn xuýt đi về phòng. Hạ An Lan làm việc đến hơn nửa đêm mới về phòng. Sau khi vào phòng, ông đi thẳng đến phòng tắm, sau khi tắm xong định lên giường đi ngủ thì lại... nhìn thấy một người trên giường, lúc ấy ông sững sờ một lúc. Sửng sốt một hồi, Hạ An Lan khẽ mỉm cười: “Chủ động như thế, liệu có phải tôi... nên làm chút gì hay không
Bình luận facebook