• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Boss Yêu Nghiệt Chớ Mập Mờ (2 Viewers)

  • Chương 126

An Ôn cẩn thận dò xét Tô Tiểu Mễ mấy lần, bà không tìm được ở cô điểm nào đặc biệt, cũng không phát hiện được cô đến tột cùng đẹp ở đâu, nếu bàn về xinh đẹp cùng khí chất, so với Lãnh Tĩnh Thi vẫn còn kém một bậc.
Để cho bà chán ghét chính là kiểu từ chối của Tô Tiểu Mễ, tuyệt không tôn trọng bà! Đã như vậy, Tô Tiểu Mễ kia đời này cũng đừng mơ tưởng bước chân vào cửa nhà họ Lâm.
"Tô tiểu thư, tôi hi vọng cô hiểu rõ, nếu tôi tới tìm cô, nhất định là hi vọng cô có thể tiếp nhận lời đề nghị của tôi mà không phải để cho cô có bất kỳ lý do gì cự tuyệt." Bà mặc dù tức giận nhưng vẫn duy trì sự ưu nhã như cũ.
"Thật xin lỗi, Lâm phu nhân, thứ cho tôi tạm thời không thể đáp ứng yêu cầu của ngài, chỉ cần đến lúc, không cần ngài cho tôi bất kỳ thù lao gì, tôi cũng sẽ rời đi." Tô Tiểu Mễ rất thẳng thắn nói, hi vọng bà có thể hiểu được cô có nỗi khổ không thể nói.
"Nếu Tô tiểu thư chấp nhất như thế, tôi lại muốn hỏi một chút, như lời cô nói "đến lúc" là chỉ cái lúc nào đây?" An Ôn rất muốn biết, cô rốt cuộc muốn cái gì
"Cái này..." Tô Tiểu Mễ mím môi, An Ôn chắc không biết Lâm Khải ở trên người cô tốn rất nhiều tiền.
Cô do dự có nên nói hay không, coi như cô nói ra, An Ôn sẽ tin tưởng cô sao? Lâm Khải vung một tỷ mua cô, bọn họ ký một hiệp ước tình nhân, chế định 36 điều, nhìn như hoang đường lại chân thật xảy ra, nếu như An Ôn biết con trai mình ở trên người cô tốn một tỷ, An Ôn đoán chừng sẽ càng thêm không chấp nhận được, thậm chí sẽ đi chất vấn con trai, cô cần gì phải ở chính giữa sanh sự? Đến lúc đó mẹ con bất hòa, Tô Tiểu Mễ cô đắc tội lại càng lớn, nghĩ đến đây, cô chỉ có thể mặc cho An Ôn đối với cô hiểu lầm cùng căm hận.
"Thật xin lỗi, Lâm phu nhân, đối với việc này, tôi tạm thời không thể nói. Ý tứ của phu nhân tôi hiểu, tôi cũng sẽ an phận thủ thường, không đi phá hỏng bất cứ chuyện gì của Lâm tổng."
"Tô tiểu thư, cô rất cố chấp, nhưng tôi sẽ cho cô thời gian suy nghĩ, hi vọng cô có thể hiểu rõ, ở chỗ này, tôi không đề phòng trực tiếp nói cho cô, nếu như cô chỉ là muốn kéo con tôi về phía cô, để cho con của tôi cưới cô, vậy tôi khuyên cô nên chết tâm đi. Bởi vì muốn qua cánh cửa nhà họ Lâm, nhất định phải trải qua sự đồng ý của tôi, mà An Ôn tôi chỉ nhận một con dâu, đó chính là Tĩnh Thi." An Ôn cũng đem suy nghĩ của mình nói ra, ý bảo cô không cần quấn lấy Lâm Khải, để tránh ngày sau xôi hỏng bỏng không.
"Cám ơn Lâm phu nhân nhắc nhở, tôi sẽ ghi nhớ trong lòng." Tô Tiểu Mễ nỗ lực cười, những gì cô có thể làm cũng chỉ có như vậy.
"Suy nghĩ rõ ràng mình muốn giá bao nhiêu rồi có thể tìm tôi, tôi cam kết với cô, tuyệt đối sẽ không đưa ít hơn so với con tôi, nhưng nếu cô khăng khăng một mực nghĩ tới vị trí thiếu phu nhân kia, tôi sẽ làm cho cô cái gì cũng không còn, tôi nói được sẽ làm được!" An Ôn chậm rãi quan sát, trên mặt nhàn nhạt cười mơ hồ hiện lên, tay của bà vẫn không quên vỗ nhẹ mu bàn tay cô.
Tô Tiểu Mễ chỉ cảm thấy thân thể giống như bị rót vào một loại thuốc mát lạnh, lạnh đến vô pháp nhúc nhích.
An Ôn nói xong câu cảnh cáo cuối cùng, liền đứng dậy rời đi.
Tô Tiểu Mễ thậm chí quên đứng lên đưa tiễn, ngơ ngác ngồi ở ghế salon, mà An Ôn cũng không cần cô đưa tiễn, bởi vì bà ghét Tô Tiểu Mễ cô tham lam. Mặc dù chẳng qua là hiểu lầm nhưng cô cũng hiểu được, coi như không có hiểu lầm, An Ôn cũng không thích cô.
Giữa người với người cảm giác thật rất kỳ quái, có vài người vừa gặp đã yêu, cũng có vài người vừa nhìn đến liền chán ghét.
*********
Tô Tiểu Mễ chỉ ở nơi đó hai ngày liền một người lặng lẽ rời đi. Sau khi rời đi, cô nhắn tin cho Lâm Khải, cô biết, nếu như cô cứ như vậy âm thầm không cùng hắn chào hỏi một tiếng liền đi, hắn nhất định sẽ đem cô moi ra càn rỡ hành hạ.
Nội dung tin nhắn rất đơn giản, cô nói muốn ăn món ăn mẹ làm, cho nên muốn về nhà tĩnh dưỡng, cô làm chuyện gì không trọng yếu, quan trọng là nhất định phải báo cho Lâm Khải biết, đây là cô cho hắn biết thái độ của mình, hi vọng hắn sẽ hiểu cái cô cần thật ra rất đơn giản, hắn không cần dùng quá nhiều thứ nhốt chặt cô, mặc dù không nuôi nhốt cô, cô cũng biết nên làm thế nào trung thành với hắn.
Nghỉ ngơi mấy ngày sau, Tô Tiểu Mễ trở lại cương vị công tác, đi làm ngày thứ nhất liền xảy ra một chuyện làm cho cô nhức đầu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Một bó hoa hồng đỏ thẫm ở trên tay cô, không có ký tên, nhưng đồng nghiệp lại nói chuyện say sưa về cô.
"Tiểu Mễ, nghe nói bạn trai chị từ Mĩ quốc trở lại, còn kiên trì tặng hoa, thật rất tốt nha."
"Tiểu Mễ, nếu là người tốt liền gả đi!"
"Tiểu Mễ, người kia của chị rất tuấn tú, rất có ngoại hình nha..."
"Ngày đó ôm chị chạy đi là bạn trai chị đúng không, thật hoàn hảo. Vội vàng gả đi, người như vậy không gả là thiệt thòi lớn..."
Không biết là bắt đầu từ cái gì, chuyện Lý Triết là bạn trai cô truyền đi rộng khắp công ty, như muốn cho Lâm Khải biết cô thực ra là bạn gái của Lý Triết.
Cô nâng niu bó hoa trong tay còn chưa để xuống, điện thoại di động lại vang lên, vừa vặn không khéo, cư nhiên chính là của Lý Triết.
"Alô, học trưởng!" Tô Tiểu Mễ nhẹ giọng gọi.
"Thân thể như thế nào? Thế nào không nghỉ ngơi thêm đã đi làm rồi?" Miệng của hắn tràn đầy cưng chìu, giống như cô thật sự là bạn gái của hắn.
Tô Tiểu Mễ ở đầu dây bên này có chút miễn cưỡng cười nói: "Cám ơn anh quan tâm, em đã tốt hơn rất nhiều."
"Tiểu Mễ, em xoay người, nhìn một chút!" Lý Triết đứng ở bên cửa sổ nhìn bóng lưng cao ráo của cô, có một loại cảm giác muốn chạy tới ôm cô.
Tô Tiểu Mễ một tay đang cầm hoa, một tay cầm điện thoại di động nghe thanh âm của hắn, khẽ xoay người lập tức nghiêng đầu, Lý Triết đứng ở cửa sổ lớn tòa nhà bên cạnh, mỉm cười hướng cô ngoắc tay.
Cô đang chuẩn bị nói, lại đột nhiên phát hiện bên cạnh Lý Triết có dòng chữ: Tiểu Mễ, I LOVE YOU!
"Tiểu Mễ, để cho anh chiếu cố em được chứ? I LOVE YOU!" Lý Triết cách trời cao nhìn cô, ôn nhu hướng về phía cô vừa nói ra tình yêu của mình.
Tay Tô Tiểu Mễ cầm điện thoại di động có chút run run, có chút trở nên thẫn thờ.
"Tin tưởng anh, Tiểu Mễ! Anh biết em yêu anh, không muốn cự tuyệt, để cho chúng ta bắt đầu, đem đoạn tiếc nuối thời đại học xây đắp lại, có được không?" Hắn giống như là muốn làm cô nhớ lại thời đại học cô đối với hắn đủ loại thầm mến cùng yêu thích.
Tô Tiểu Mễ chỉ là có chút hơi giật mình đứng ở nơi đó, không biết phải như thế nào, đây hết thảy tới quá nhanh, nguyên bổn chính là một cái hiểu lầm cùng trùng hợp, thế nào lại phát sinh đến tình hình hiện nay?
"Anh có kiên nhẫn chờ em, biết em từng chịu một chút tổn thương, anh cũng biết rõ giữa chúng ta bỏ lỡ rất nhiều, nhưng là hiện tại, anh không muốn chúng ta lại bỏ qua. Sau khi về nước gặp lại em, anh nhận ra, thật ra thì năm đó anh đã thích em, chỉ là anh không tự biết mà thôi; khi em ngã bệnh, anh mới biết mình cỡ nào lo lắng, cũng mới biết nội tâm của mình đều đặt hết trên người em, cho nên lần này, anh lấy dũng khí nói ra, chính là không muốn bỏ qua nữa." Lý Triết hướng về phía điện thoại, hướng về khoảng cách phía trời cao, hướng về phía tay cầm bó hoa hồng hắn tặng thâm tình thú tội.
"Học trưởng, em..."
"Tiểu Mễ, cho hai ta một cơ hội thử lui tới, có được không? Anh tin tưởng, em có thể sống lại cảm giác ngày xưa."
Hắn ôn nhu tự tin, tựa như hồi còn đi học. Chẳng qua là Tô Tiểu Mễ đã không còn là cô sinh viên đơn thuần, đối với đoạn tình cảm tốt đẹp có chút thiếu sót cùng tiếc nuối cách cô đã cực xa rồi, cô thừa nhận, lúc đó chỉ cần một câu nói của Lý Triết, cô có thể cái gì đều không để ý đi theo hắn, nhưng bây giờ thì sao?
Hắn độc thân, hắn có mấy công ty, hắn có bề ngoài anh tuấn...Mà cô, cũng chỉ là tình nhân không lộ ra ánh sáng của Lâm Khải, cô cùng hắn đã là người của hai thế giới.
"Học trưởng, cái đó...Thật xin lỗi..." Cô cắn môi, có mấy lời, cô nhất định phải nói rõ ràng, cô không phải là thích cùng người khác chơi trò mập mờ, hơn nữa, mình không thể cùng học trưởng chung đụng đi xuống, làm cho hắn bị thương, chuyện như vậy cô Tô Tiểu Mễ cho tới bây giờ cũng không thể làm, thích chính là thích, không thích chính là không thích.
"Tiểu Mễ, anh nói rồi, không vội, em không cần nhanh như vậy cự tuyệt anh." Lý Triết tuyệt không sốt ruột cũng không tức giận "Người khác cũng cho rằng anh là bạn trai của em, coi như em bây giờ không xem anh là bạn trai, cũng có thể coi như giả, em không phải là đang cần một người bạn trai giả sao?"
"Học trưởng, anh như vậy, em càng thêm ngượng ngùng, em cũng không nghĩ tới hiểu lầm trở nên lớn như thế, muốn giải thích cũng không biết phải nói thế nào." Đối với mọi người trong công ty bây giờ hiểu lầm cô, cô cũng rất nhức đầu.
"Có một số việc không cần giải thích, tại sao có nhiều người như vậy hiểu lầm anh là bạn trai em, cái này không trọng yếu, quan trọng là anh không sợ hiểu lầm." Hắn nhẹ nhàng cười.
Tô Tiểu Mễ có thể cảm giác được hắn không có gì buồn bực, mà là còn có một chút xíu vui sướng.
"Nhưng đối với anh như vậy không công bằng, anh có thể tìm một người bạn gái tốt hơn em." Tô Tiểu Mễ không muốn hắn bởi vì cô mà trì hoãn cái gì.
"Anh cảm thấy em chính là bạn gái tốt nhất." Hắn nho nhỏ bá đạo nói.
Tô Tiểu Mễ cầm điện thoại di động, không biết trả lời như thế nào cho tốt, có những điều, trong điện thoại luôn là nói không rõ ràng.
"Đừng nghĩ quá nhiều nữa, để cho hết thảy thuận theo tự nhiên, anh chỉ là để cho em biết tiếng lòng anh, em có thể không chấp nhận, nhưng anh không muốn em cự tuyệt nhanh như vậy." Lý Triết nhẹ giọng nói: "Chăm chỉ đi làm nhưng cũng đừng để cho quá mệt mỏi, biết không? Lúc rãnh anh sẽ qua tìm em."
Tô Tiểu Mễ cúp điện thoại, trong lòng vô cùng rối rắm, Lý Triết hướng cô thú tội, cái này quá đột ngột, quá ngoài ý muốn, cô nên xử lý như thế nào đây?
Cô suy nghĩ có chút thất thần.
"Người đối diện đã đi rồi, tâm của Tô chủ quản có phải cũng đã đi theo?" Một đạo âm lãnh thanh âm ở phía sau của cô vang lên.
Tô Tiểu Mễ vừa nghe đến thanh âm, dọa cho sợ đến vội vàng xoay người, chỉ thấy vẻ mặt Lâm Khải lóe sát khí, dường như muốn đem cô nuốt sống.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom