• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Boss Yêu Nghiệt Chớ Mập Mờ (2 Viewers)

  • Chương 127

Tô Tiểu Mễ đem hoa đặt bên cạnh, tay gắt gao tựa vào bàn làm việc, thanh âm có chút run run.
"Lâm tổng..."
"Tô Tiểu Mễ, em vào đây cho tôi!" Lâm Khải ném xuống những lời này liền rời khỏi cô.
Cô có chút chật vật đem thân thể ném vào ghế làm việc, tay che ánh nắng mặt trời. Lần này khẳng định chết chắc, nhìn một cái quanh thân, trừ cô không có người khác, đoán chừng cũng đi ăn bánh ngọt, cũng chỉ có khi không có ai, Lâm Khải mới dám như vậy công khai ở sau lưng nói chuyện với cô.
Cô hít một hơi thật sâu, tâm tình vẫn còn có chút thấp thỏm, mặc dù như vậy, cô vẫn phải ngoan ngoãn đi vào phòng làm việc của Lâm Khải.
Lần này, cô đi vào, Lâm Khải đưa lưng về phía cô đứng ở bên cạnh cửa sổ, như vậy trầm mặc, Tô Tiểu Mễ càng thêm tin chắc, đó là dấu hiệu của bão táp sắp tới.
Cô đóng cửa lại, lẳng lặng đứng ở phía sau hắn, không dám quấy nhiễu hắn.
Trong phòng yên tĩnh, ngay cả tiếng hít thở của nhau cũng có thể nghe được, suy nghĩ của Tô Tiểu Mễ nhanh chóng chuyển động. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Hắn nhẹ nhàng xoay người, từng điểm từng điểm dựa vào cô.
Tô Tiểu Mễ đứng ở nơi đó, ngón tay lại khống chế không được có chút run rẩy, lửa giận trong mắt của hắn dường như muốn thiêu đốt cô.
"Lâm tổng..." Cô gọi hắn, ý đồ để cho hắn tỉnh táo một chút.
"Tại sao em cứ muốn hết lần này tới lần khác đụng tới ranh giới cuối cùng?" Tay của hắn nắm thật chặt cổ tay của cô, cắn răng nghiến lợi nói.
"Em không có...Thật không có..." Mặc dù giải thích như vậy không có sức thuyết phục nhưng cô hi vọng hắn sẽ tin tưởng.
"Em vẫn còn ở đó nói xạo? Tôi đứng bên cạnh đã lâu rồi, em cư nhiên tuyệt không biết, trong miệng em trái học trưởng phải cũng học trưởng, nói ngọt như vậy lại nhìn người ở cửa sổ đối diện đến xuất thần. Đây chính là em muốn cùng tôi bề ngoài trung thành sao?" Tâm tình của hắn là tức giận, hắn không có nghĩ đến vừa vào phòng làm việc liền tận mắt thấy cảnh này. Hắn dễ dàng tha thứ cô hết thảy cũng không thể dễ dàng tha thứ trong lòng cô có người đàn ông khác.
"Em không có phản bội anh, thật không có!" Cô không nhịn được lui hai bước.
Mà cước bộ của hắn lập tức ép tới, lực độ nắm cổ tay cô lại càng thêm nặng, nặng đến có thể nghe được đầu khớp xương nhẹ vang lên.
"Anh làm đau em..." Cô đau đến có chút không chịu nổi, hơi cầu khẩn.
"Em cũng biết đau? Loại phụ nữ như em cũng biết đau?" Hắn đẩy thân thể của cô một đường bức đến bên tường.
"Tại sao anh không tin? Em thật sự không có!"
"Nói a, lòng trung thành của em ở nơi nào? Miệng em nói hiểu lầm, nhưng thực tế vẫn còn để cho tôi nhìn thấy em cùng người đàn ông kia lui tới, hắn không phải là cố ý đem phòng làm việc dời đến đối diện, tốt như vậy khung cảnh dễ dàng cho hai người liếc nhìn nhau, điện thoại đưa tình."
"Không phải vậy... Không phải vậy..."
"Em có phải cảm động đến muốn khóc? Hắn đang còn dán ở bên tường Tiểu Mễ, I LOVE YOU! Trên tay em còn cầm hoa hồng hắn tặng, tiếp điện thoại của hắn, trong lòng em nhất định sướng chết đi, đã sớm đem lòng trung thành của em đối với tôi ném lên chín tầng mây, thậm chí hận không thể khiến cho Lâm Khải tôi ra cửa bị xe đụng chết, phải không?" Lâm Khải tức giận đến cực hạn, giọng nói cũng càng lúc càng nhanh, tâm tình mất khống chế làm cho hắn càng thêm muốn xé rách người con gái trước mắt này ra.
"Không phải vậy... Em chưa từng nghĩ như vậy... Anh không nên suy đoán trong lòng em nghĩ gì có được không?" Cô gần như vô lực phản kích.
"Em nói và em làm vĩnh viễn đều là hai việc khác nhau. Có phải hay không em cảm thấy tôi rất dễ lừa gạt? Chỉ có tôi mới tin tưởng, em tất cả giải thích là trùng hợp, là hiểu lầm, không trách được em rời đi bệnh viện nhanh như vậy, có phải như vậy mới có cơ hội cho em với tiểu tình nhân qua lại? Tôi cho em phòng ốc em cũng không cần, em chính là cố ý đúng không? Em sợ tôi nhốt em, sợ về sau cùng hắn liên lạc không dễ dàng, phải hay không?"
Tô Tiểu Mễ lần đầu tiên nhìn thấy hắn như thế mất khống chế, cô muốn hòa hoãn, nhưng không biết như thế nào mới có thể hòa hoãn.
Tay của cô nhẹ nhàng đưa tới, nhỏ giọng mà trầm nhẹ nói "Khải... Em không nghĩ nhiều như vậy, anh bình tĩnh một chút..."
"Bình tĩnh?... Em cho rằng em là ai? Em cũng xứng nói với tôi hai chữ bình tĩnh sao? Nói cho em biết, Tô Tiểu Mễ, em chẳng qua là tình nhân làm ấm giường của tôi mà thôi, đừng cho là tôi sẽ đối với em động tâm, loại phụ nữ như em, ở trên giường có thể mang đến cho tôi vui vẻ, tôi cả giận, em đương nhiên phải để cho tôi phát tiết..." Hắn vừa nói vừa kéo khóa quần của mình, một cái tay khác gắt gao đem cô ngăn cản ở cạnh tường.
An ủi, giải thích của Tô Tiểu Mễ tất cả trước mặt hắn đều thành che giấu, tâm tình hắn kích động, nhìn vào ánh mắt hắn liền có thể thấy được.
Mắt của hắn cơ hồ muốn phun ra lửa, tay của hắn đem thân thể của cô xoay ngược lại dán vào vách tường, hai tay hắn nâng lên tay của cô đè lên tường, cặp chân hắn dán thật chặt phía dưới cô.
Hắn muốn để cho cô biết, cô ở trước mặt của hắn cái gì đều không phải, cũng chỉ là một món đồ chơi có thể phát tiết.
Mặt Tô Tiểu Mễ dán thật chặt vách tường, thân thể của cô bị hắn mạnh mẽ đè lại, quần lót trong váy cô đã bị hắn cởi xuống, hắn cường đại nhạy cảm không có bất kỳ làm dịu, mạnh mẽ xuyên thấu cơ thể cô.
Thân thể nhạy cảm truyền đến một hồi đau nhói khó chịu, môi của cô bị cô cắn thành màu xám trắng, hắn đang hành hạ cô, cũng là hành hạ mình.
Hắn dán vào cô, bắt đầu mãnh liệt vận động, cô chặt sáp phía dưới bởi vì hắn vận động càng thêm khô khốc, càng thêm đau nhức, loại đoạt lấy nguyên thủy này làm cho thân thể cô đau đớn.
"Tô Tiểu Mễ, em nhớ lấy... Coi như là ấm giường, em cũng chỉ là công cụ ấm giường của riêng tôi..." Tay của hắn cầm lấy tay cô, hắn phía dưới đang mãnh liệt đụng chạm lấy thân thể của cô "Nếu như thân thể của em phản bội tôi, tôi sẽ làm cho da thịt của em, từng tế bào cũng khắc lên hai chữ tiện nhân!"
"A..." Hắn gầm nhẹ, làm cô đau nhói, bất kể cô giờ phút này khó chịu đến cỡ nào, hắn đều muốn cô nhớ loại tư vị này, lừa dối hắn thì phải bị trừng phạt.
Tô Tiểu Mễ chẳng qua là yên lặng thừa nhận, trừ chịu đựng, cô không biết mình còn có thể làm cái gì!
Những người giàu có, mỗi người đều biến thái, mẹ của Lâm Khải, Lâm Khải cũng thế... Tại sao bọn họ đều tự cho phán đoán của mình là đúng? Giải thích của người khác ở trong mắt bọn họ một chút xíu giá trị cũng không có.
Thân thể của hắn ở trong cơ thể cô, do thật chặt khô khốc ở từng điểm từng điểm trở nên bắt đầu trơn, khi hắn muốn mãnh liệt hơn đi đoạt lấy người phụ nữ này, ngoài cửa lại vang lên một tràng tiếng gõ cửa.
Thần kinh Tô Tiểu Mễ trở nên căng thẳng, Lâm Khải lại tự nhiên vẫn như cũ động lên, dùng sức hơn nữa...
Đột nhiên, hắn đẩy ra cô, nhẹ nhàng đem khóa quần kéo lại, Tô Tiểu Mễ cơ hồ là không có suy tư, vội vàng chỉnh lại quần áo, khi hắn trở về bàn ngồi, cô lại phải làm bộ khuôn mặt tươi cười đi tới mở cửa...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom