Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1541-1545
Chương 1541:
Cửa xe Maybach mở ra, Quách Tuấn Anh mặc âu phục chậm rãi đi ra…
Trong tay anh ta mang theo một điếu xì gà dài nhỏ, còn chưa kịp châm lửa.
Nhưng mà anh ta tùy ý tiêu sái xuống xe, đã mang theo khí thế vô địch.
Ngay sau đó, cửa xe Rolls – Royce cũng mở ra, Bùi Văn Kiên mặc quân áo bình thường chậm rãi đi xuống.
Bùi Văn Kiên vốn là một trong tứ kiệt của nhà họ Bùi, ở Đà Nẵng một mẫu ba phân có người nào không biết anh ta?
Nhưng mà không thể ngờ tới, sau khi gia tộc nhà họ Bùi sụp đổ, vậy mà Bùi Văn Kiên biến hóa nhanh chóng, trở thành một trong bốn cậu chủ của Cảng Thành!
Thủ đoạn như vậy đủ khiến người ta kinh hãi!
Cho nên cho dù là Quách Tuấn Anh thành danh đã lâu, hay là Bùi Văn Kiên vừa mới được xếp vào bốn cậu chủ ở Cảng Thành, hai người này xuất hiện, đủ khiến quyền quý ở Dương Thành thậm chí là Đà Nẵng không thở nổi.
Trên gương mặt Khổng Chí Minh xuất hiện mừng như điên, Thiệu Tĩnh Anh càng kích động tới mức toàn thân run rẩy.
Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, không nghĩ tới hôm nay lại náo nhiệt như vậy.
Quách Tuấn Anh đến đây còn chưa tính.
Vậy mà Bùi Văn Kiên sa cơ thất thế cũng đến đây?
Xem ra anh ta rất có tự tin!
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh nghiêm trọng, bởi vì tính tình Bùi Văn Kiên cẩn thận, không có tự tin đè chết được mình, anh ta sẽ không dễ dàng xuất hiện.
Lúc này Quách Tuấn Anh không vội mở miệng, trái lại ánh mắt Bùi Văn Kiên liếc nhìn một vòng, cuối cùng nhìn về phía Hạ Trung Hưng, nói: “Ông Hạ, đã lâu không gặp, hôm nay ông cho tôi chút mặt mũi, về nhà dùng trà thế nào?”
Hạ Trung Hưng híp mắt nhìn Bùi Văn Kiên một lát, thản nhiên nói: “Văn Kiên, để Lý Hạnh Mai nói với tôi những lời này, có lẽ còn có ba phần tác dụng, còn cậu ấy à, không có mặt mũi gì ở chỗ tôi!”
Bùi Văn Kiên thản nhiên nói: “Ông cũng biết rôi đấy, cho dù thể nào Bùi Nguyên Minh cũng chỉ là đồ bỏ đi của gia tộc nhà họ Bùi, đứng ở bên Bùi Nguyên Minh, thì có nghĩa là đứng đối diện với gia tộc nhà họ Bùi!”
“Mà gia tộc nhà họ Bùi tôi có lai lịch từ xưa, Bùi Môn đáng sợ, chẳng lẽ ông không rõ lắm sao?”
“Vì một người, mà đắc tội Bùi Môn, nhà thế phiệt cổ xưa đặt song song với Đường Môn, đáng sao?”
Nghe thấy câu này, vẻ mặt mọi người ở đây hoảng hốt.
Rất nhanh, mọi người nhao nhao hỏi thăm, một lát sau lập tức biết rõ Bùi Môn đại diện cho cái gì.
Ở đất nước Đại Hạ cổ đại, ngoài mười gia tộc đứng đầu đã xuất hiện trong thời đại mới, còn có một số nhà thế phiệt có từ thời cổ xưa.
Ví dụ như Đường Môn.
Ví dụ như Bùi Môn.
Những nhà thế phiệt này tồn tại mấy trăm năm thậm chí là hơn ngàn năm, cho dù lịch sử rung chuyển như thế nào, cho dù triệu đại thay đổi ra sao, bọn họ đều đứng sừng sững không ngã.
Nhà thế phiệt như vậy, người bình thường đều không có tư cách biết.
Ngay cả xã hội thượng lưu, cũng phải người nổi bật trong đó mới biết được.
Mà gia tộc nhà họ Bùi, vậy mà là Bùi Môn?
Lúc này tất cả mọi người đã hiểu, vì sao thất bại bỏ chạy ở Dương Thành xong, Bùi Văn Kiên có thể biến hóa nhanh chóng trở thành cậu chủ Lý ở Cảng Thành, một trong bốn cậu chủ ở Cảng Thành.
“Bùi Văn Kiên, cậu đúng là vẫn y như trước đây, chỉ biết ỷ thế hiếp người, không có một chút tiến bộ nào”
Vẻ mặt Hạ Trung Hưng lạnh nhạt, mang theo chút khinh thường.
“Chỉ có thương nhân mới có thể nói có đáng giá hay không”
“Mà đối với Hạ Trung Hưng tôi mà nói, vì chính phủ cũng được, vì nhân dân cũng được, tôi nhất định phải đứng bên công bằng và lẽ phải, pháp luật!”
“Đừng nói là Bùi Văn Kiên cậu muốn gây khó dễ cho Bùi Nguyên Minh, cho dù lúc này người của Bùi Môn các cậu đến, chỉ cần người đó làm sai chuyện gì, tôi đều đứng ở bên cậu ấy!”
“Làm việc không thẹn với lương tâm, là điểm mấu chốt của tôi”
“Bùi Văn Kiên cậu, vẫn nên tự giải quyết cho tốt, đừng rất không dễ dàng mới khởi thế lần hai, đã bị thế tử tát chết!”
Chương 1542:
“Ông Hạ đúng là ông Hạ, quả nhiên là khí phách, không hổ là người đứng đầu một tỉnh…”
Bùi Văn Kiên vỗ tay cười nói.
“Tôi biết ông Hạ thân là người đứng đầu Đà Nẵng, năng lực lớn, nhưng mà hôm nay tôi đứng đây, thì mang theo ý chí của ông cụ mà đến”
“Bắt đầu từ lúc này, ông và nhà họ Hạ đứng sau lưng ông, sẽ thành đối tượng bị Bùi Môn chúng tôi chèn ép!”
“Chúng tôi còn có thể yêu cầu phía trên chèn ép nhà họ Hạ Yến Kinh các ông “Nếu không nể mặt, người trong Bùi Môn sẽ tự mình ra tay”
Bùi Môn đại biểu cho quyền thế vô song, cũng là năng lực vô song.
Cho dù là mười gia tộc đứng đầu, chỉ cần Bùi Môn nguyện ý ra tay, tuyệt đối có thể khiến nhà họ Hạ ở Yến Kinh tiếng kêu than dậy trời.
“Anh Bùi đại diện cho Bùi Môn tuyên bố chuyện này, như vậy tôi cũng tuyên bố một chuyện đi…”
Quách Tuấn Anh châm một điếu xì gà dài nhỏ, híp mắt tiến lên, cười âm u: “Người nào đứng bên phía Bùi Nguyên Minh, người nào đứng bên tập đoàn Thiện Nhân, thì người đó là kẻ địch của tứ đại gia tộc đứng đầu Cảng Thành bọn tôi!”
“Còn có tôi nữa!”
Lý Vân Thiện cũng cười mỉa tiến lên, chậm rãi nói: “Tôi đại diện cho tài phiệt Thượng Tinh tuyên bố, người nào đứng bên tập đoàn Thiện Nhân, người đó là kẻ địch với cả Băng Quốc chúng tôi!”
“Trái lại tôi muốn nhìn xem, ai dám là địch với tất cả bọn tôi như thế!”
Lý Vân Thiện vô cùng hung hãn.
Vừa rồi ông ta rơi vào thế yếu, nhưng lúc này Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên cùng xuất hiện, mang theo uy thế của tứ đại gia tộc đứng đầu Cảng Thành và Bùi Môn mà đến, vô cùng dọa người.
“Đập vào! Đập hết tất cả tài chính vào cho tôi!
Hôm nay tôi muốn nhìn thấy màu xanh!”
Lý Vân Thiện cười mỉa mở miệng, vốn đã chuẩn bị trước ba mươi lăm nghìn tỷ giờ chỉ còn thừa hai mươi tư nghìn năm trăm tỷ, chỉ trong nháy mắt ném ra, trực tiếp khiến thị trường chứng khoán kêu than dậy trời đất.
Đường đỏ mới lên một trăm hai mươi lăm, lúc này bị hai mươi tư nghìn năm trăm tỷ đập vào, bay thẳng xuống ba nghìn mét!
Nhìn thấy cảnh tượng này, bên Lý Vân Thiện, tất cả mọi người lộ ra nụ cười đắc ý.
Cái gì gọi là nói một câu khiến anh phá sản?
Chính là đây!
Lúc này Quách Tuấn Anh cũng võ tay thật kêu, nói: “Nào, vì chúc mừng thế tử Minh, nhà họ Quách Cảng Thành vào bàn ba mươi lăm nghìn tỷ”
Bùi Văn Kiên lạnh nhạt gật đầu, nói: “Nhà họ Lý ở Cảng Thành cũng ra ba mươi lăm nghìn tỷ!”
“Bên chúng tôi cũng nhập vào ba nghìn năm trăm tỷ!”
“Chúng tôi chỉ có một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ!”
“Chúng tôi chỉ có một tỷ bảy trăm năm mươi tỷ!”
Rất nhanh, người bên bọn họ đều gầm thét kết quả rồi.
Đối mặt với tài chính mấy chục nghìn tỷ đập vào cổ phiếu của tập đoàn Thiện Nhân.
Vừa rồi còn là đường đỏ đang đi lên, chỉ trong nháy mắt rơi xuống tận sàn.
Đường màu xanh trực tiếp rớt xuống chín mươi điểm, gần với đường thấp nhất.
Giá cổ phiếu chỉ còn mười bảy nghìn năm trăm!
Chuyện này có ý nghĩa, cả đám người đứng bên Bùi Nguyên Minh đều gặp hạn, hơn nữa cả đời không thể xoay người.
Nhìn thấy cảnh này, Quách Tuấn Anh hít một hơi xì gà, thản nhiên nói: “Thấy được không? Chơi tài chính ở Viễn Đông, người nào là đối thủ của chúng tôi?”
“Bây giờ còn có ai không có mắt, muốn là địch với tứ đại gia tộc ở Cảng Thành chúng tôi không?”
“Tôi!”
Ngay sau đó, một giọng nói truyền từ đầu đường tới.
Lạnh lùng, bình tĩnh, còn mang theo khí thế đáng sợ khó tả.
Lúc nghe thấy giọng nói này, những người khác đều chưa kịp phản ứng.
Chỉ có thân thể Bùi Văn Kiên khế run lên, trong đôi mắt xuất hiện kinh ngạc.
“Là ông ta? Không có khả năng!”
Trong giây phút này, giống như có người đang lớn tiếng gầm thét trong lòng anh ta.
Anh ta gần như xoay người theo bản năng, †ầm mắt nhìn về phía đường phố.
Chương 1543:
“Tên nào không có mắt dám đấu với tôi?”
Nghe thấy được lúc này còn có người dám làm trái với mình, trong phút giây này Quách Tuấn Anh nổi trận lôi đình.
“Cút ra đây cho ông!”
Cho dù Bùi Văn Kiên nhận ra được thân phận của đối phương, lúc này muốn ngăn cản cũng không còn kịp rồi.
“Cút ra đây sao?”
“Tứ đại gia tộc đứng đầu Cảng Thành? Uy phong thật to, sát khí thật lớn!”
“Ngay cả Long Nhật Minh tôi đều không để vào mắt, xem ra tứ đại gia tộc ở Cảng Thành đã là vua của Đại Hạ rồi!”
Cùng với giọng nói truyền đến, chỉ thấy một ông già mặc đồ màu xanh, đang chậm rãi bước từ ngoài đường vào.
Quần áo trên người ông ta nhìn vô cùng giản dị, động tác đi đường cũng rất chậm, nhưng ở cự ly mấy trăm mét, ông ta chỉ đi mấy chục bước mà thôi.
Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt, lập tức nhận ra đối phương là Long Nhật Minh, môn chủ của Long Môn!
Ngày đó trước khi giãm chết Sở Văn Trung, Bùi Nguyên Minh đã từng gọi điện cho đối phương.
Nhưng không thể ngờ tới, hôm nay ông ta sẽ đến.
Mà lúc này Long Nhật Minh để hai tay ở sau lưng, nhìn kiểu gì cũng giống một vương giả!
Vương giả của cả Đại Hạ này!
Động tác của ông ta vô cùng nhẹ nhàng, nhưng lúc đi ra, lại mang theo khí phách khó tả.
Xung quanh có một số người nhận ra Long Nhật Minh, lúc này đều nhao nhao cung kính chào hỏi: “Môn chủ Long!”
Sắc mặt Bùi Văn Kiên khó coi tới cực hạn.
Cho dù thế nào anh ta cũng không ngờ tới, vậy mà Long Nhật Minh sẽ xuất hiện ở sau cùng, vội tới đứng bên Bùi Nguyên Minh!
Không phải nói phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô đã chết trong tay Bùi Nguyên Minh sao?
Bây giờ ông ta ra sân, là vì cái gì?
Tuy Long Môn không phải là nhà thế phiệt cổ xưa, nhưng đại diện cho một tổ chức trong chính phủ.
Quan trọng hơn là, thân phận của Long Nhật Minh quá kinh người!
Trước đây ông ta là đại trưởng lão của bộ binh Đại Hạ, thân phận này có thể đè chết mọi người!
Nếu nói hôm nay Hạ Trung Hưng xuất hiện, là dựng thế cho Bùi Nguyên Minh.
Như vậy Long Nhật Minh không hiểu sao xuất hiện, có thể hình thành nghiền áp mang tính tuyệt đối.
Sắc mặt đám Khổng Chí Minh thay đổi, bọn họ đều biết rất rõ ràng, rốt cuộc vị Long Nhật Minh này có lai lịch và thân phận hiển hách cỡ nào.
Mà lúc này Thiệu Tĩnh Anh cũng lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng và không cam lòng.
Cho dù thế nào cô ta cũng không rõ, giãm chết một người là Bùi Nguyên Minh mà thôi, sao lại khó tới vậy?
Mà đám gái tiếp khách không rõ thân phận lai lịch của Long Nhật Minh, được người bên cạnh cẩn thận giảng giải cho, cả đám đều trợn tròn mắt!
Long Nhật Minh môn chủ của Long Môn, người như vậy, đúng là đứng hàng đỉnh phong nhất Đại Hại Người như thế, tuyệt đối là người đám vai phụ như bọn họ phải ngẩng đầu lên nhìn!
Rốt cuộc là Bùi Nguyên Minh có năng lực như thế nào? Mạng lưới quan hệ như thế nào?
Đây là chuyện thế tử của một gia tộc có thể làm được sao?
Điều đó không có khả năng!
Ngay cả đám Hạ Trung Hưng, Chung Nam Sơn đứng bên cạnh Bùi Nguyên Minh cũng có chút kinh ngạc.
Tuy bọn họ biết thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh, nhưng Bùi Nguyên Minh không có giao tình với vị này.
Thậm chí vì chuyện Sở Văn Trung, hai bên còn có một chút xích mích.
Nhưng mà lúc này lại vội tới đứng bên phía anh?
Hạ Trung Hưng mơ hồ có một suy đoán, nhưng cảm thấy chuyện này không có khả năng, cho nên ông ta không mở miệng.
Mà lúc này Quách Tuấn Anh đang vô cùng hung hãn, sắc mặt lập tức thay đổi.
Tứ đại gia tộc đứng đầu Cảng Thành liên thủ, chưa chắc sẽ sợ Long Môn.
Nhưng vấn đề là thân phận và giá trị giữa anh ta và Long Nhật Minh, chênh lệch như trên trời dưới đất!
Một người là chủ của Long Môn, một người chỉ là cậu chủ nhà họ Quách mà thôi!
Anh ta không thể trêu vào Long Nhật Minh!
Chương 1544:
Vẻ mặt Long Nhật Minh lạnh nhạt đi tới bên cạnh Bùi Nguyên Minh, ông ta liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, hơi gật đầu, sau đó xoay người, đôi mắt lạnh lẽo nhìn Quách Tuấn Anh: “Cậu chủ Quách, Long Nhật Minh tôi cút ra đây rồi”
“Không biết ngài định giáo huấn tôi như thế nào? Chuẩn bị chèn ép tôi ra sao?”
Toàn thân Quách Tuấn Anh run lấy bẩy, khí phách hung hãn trên người lập tức thu liễm lại, lúc này hạ thấp người hành lễ: “Môn chủ Long, là tôi nói lỡ lời, xin hãy tha thứ!”
Long Nhật Minh lạnh nhạt nói: “Xin lỗi thế tử Minh ấy!”
Nghe thấy câu này, mí mắt một đám người giật giật, Long Nhật Minh này chẳng những đứng bên phía Bùi Nguyên Minh, còn cho anh mặt mũi rất lớn!
Sắc mặt Quách Tuấn Anh thay đổi, anh ta bố trí rất lâu, mang theo đại thế mà tới, sao có thể nhận sợ lúc này.
Anh ta đứng thẳng người, nói: “Môn chủ Long, tôi…”
“Bốp!”
Long Nhật Minh tát mạnh một cái.
“Xin lỗi!”
Khóe miệng Quách Tuấn Anh có tơ máu tràn ra, nhưng anh ta không dám lộ ra biểu cảm oán hận, mà trâm giọng nói: “Môn chủ Long, đây là.. “
“Bốp…
Long Nhật Minh lại trở tay tát một cái: “Tôi nói cái gì, cậu không nghe rõ sao?”
Toàn trường yên tĩnh như chết lặng, đó là người nào?
Đó là Quách Tuấn Anh người đứng đầu trong bốn cậu chủ ở Cảng Thành!
Vậy mà anh ta bị vả mặt trước mặt bao người như thế?
Quách Tuấn Anh nghiến răng nghiến lợi: “Môn chủ Long, lão tổ nhà tôi và ông.. “
“Bốp!”
Long Nhật Minh lại tát một cái.
“Còn nói lời vô nghĩa sao?”
Lúc này, mặt Quách Tuấn Anh đều đã sưng lên như đầu heo.
Quách Tuấn Anh lùi về sau một bước, che mặt quát: “Môn chủ Long, đủ rồi đấy, ông vì tên Bùi Nguyên Minh đánh tôi, đáng không?”
Mà sắc mặt Bùi Văn Kiên cũng khó coi tới cực hạn.
Anh ta luôn biết Bùi Nguyên Minh có năng lực lớn, nhưng đến bây giờ, bọn họ đều đã tính kế rất rõ ràng, bao gôm Hạ Trung Hưng xuất hiện.
Nhưng cho dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ ra, tại sao Long Nhật Minh lại xuất hiện, còn đứng bên phía Bùi Nguyên Minh.
Nếu là bình thường, không phải là ông ta nên đứng phía đối diện Bùi Nguyên Minh sao?
Dù sao phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô đã bị Bùi Nguyên Minh giết chết!
Trong lòng đám Khổng Chí Minh thì cảm thấy vô cùng chua xót.
Cho dù Bùi Nguyên Minh làm như thế nào, hôm nay bọn họ đều thiệt thòi, xem như gặp hạn.
Ai dám làm trái ý của Long Nhật Minh?
“Bốp!”
“Cậu thân là người đứng đầu bốn cậu chủ ở Cảng Thành, nên làm gương cho Cảng Thành, vì ích lợi của bản thân, vô duyên vô cớ chèn ép những người khác!”
“Bốp!”
“Cậu thân là người Đại Hạ, không suy nghĩ vì ích lợi của quốc gia, lại cho người Băng Quốc trợ uy hò hét, cấu kết làm chuyện xấu!”
“Bốp!”
“Tập đoàn Thiện Nhân của Bùi Nguyên Minh vì cuộc sống của dân chúng, có thể giải quyết vấn đề cuộc sống của mấy chục người người, mà cậu lại không quan tâm, ra tay hủy hoại?”
“Bốp!”
“Thân là người nhà giàu, tay cầm quyền binh kinh tế, cho dù cậu không thể vì nước vì dân, cũng không thể tùy ý làm bậy..”
Long Nhật Minh vừa mở miệng, vừa không khách sáo tát anh tai Mỗi một cái tát đều tát khóe miệng Quách Tuấn Anh rướm máu, không thể không lùi về sau.
“Người nhà của cậu không dạy được cậu, vậy thì tôi dạy cậu thay bọn họ!”
“Xin lỗi!”
“Quỳ xuống nói xin lỗi!”
Long Nhật Minh không cho Quách Tuấn Anh chút mặt mũi nào, mà ở trước mặt mọi người, lúc này đánh Quách Tuấn Anh thành đầu heo.
Quách Tuấn Anh phẫn nộ không thôi, nhiều lần muốn đánh trả, nhưng không dám.
Đôi mắt Bùi Văn Kiên lóe sáng, muốn rút lui theo bản năng.
Long Nhật Minh khẽ đảo mắt một cái, lập tức nhìn về phía anh ta nói: “Tôi nói cậu có thể rời đi sao?”
“Bốp!”
“Thân là người của gia tộc nhà họ Bùi, đến từ Bùi Môn, lại liên hợp với người ngoài chèn ép.
người trong tộc, đáng đánh!”
“Bốp!”
“Nếu là tranh đấu gia tộc, tôi còn không để ý tới âu, mình không đánh lại được thế tử Minh, chỉ dám ở bên ngoài châm ngòi thổi gió, cậu có tác dụng gì?”
“Bốp!”
“Quách Tuấn Anh hung hãn ương ngạnh, ít nhất dám tự mình đứng ra, mà cậu thì phải đợi thời cơ, đồ nhát gan!”
“Bốp!”
“Cậu cũng quỳ xuống cho tôi, xin lỗi!”
Chương 1545:
Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên đưa mắt nhìn nhau, đối mặt với nhân vật lớn như Long Nhật Minh, bọn họ có thể nói gì?
“Các cậu có thể không xin lỗi, lựa chọn viện binh”
Long Nhật Minh vừa lấy một chiếc khăn lụa tinh xảo ra bắt đầu lau ngón tay, vừa lạnh nhạt mở miệng.
“Nhìn xem nhà họ Quách, nhà họ Lý có thể ra mặt vì các cậu hay không!”
Sắc mặt Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên đều vô cùng khó coi.
Ra mặt cái rắm ấy!
Giãm lên một tên thế tử Minh, bố trí rất lâu, vậy mà còn cần người nhà ra mặt dẹp yên chuyện này sao?
Nếu chuyện này truyên tới gia tộc, vậy thì không bằng trực tiếp mua gốc rau hẹ thắt cổ.
Nhưng bọn họ thật sự không cam lòng!
Chuẩn bị nhiều như vậy, còn có nhiều đường rút như thế, cuối cùng lại rơi vào kết cục như vậy?
Hôm nay không giẫm chết thế tử Bùi Nguyên Minh này, trái lại còn nhận lỗi với anh, sau này mình còn lăn lộn thế nào?
“Còn không quỳ xuống nói xin lỗi?”
Vẻ mặt Long Nhật Minh lạnh lẽo: “Là muốn mình chết ở chỗ này, hay là muốn tôi tự mình tới Cảng Thành một chuyến?”
Đối mặt với uy áp của Long Nhật Minh, vẻ mặt Quách Tuấn Anh rất khó coi, nhưng mà anh ta vẫn đi tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, cúi đầu nói: “Bùi Nguyên Minh, rất xin lỗi”
Mà khóe mắt Bùi Văn Kiên cũng giật giật tiến lên trước, nói: “Thế tử, rất xin lỗi”
“Rất xin lỗi sao?”
Bùi Nguyên Minh mỉm cười: “Ngại quá, không quỳ xuống xin lỗi, tôi không chấp nhận”
Quách Tuấn Anh trâm giọng nói: “Họ Bùi kia, mày đừng có mà được một tấc lại muốn tiến một thước, không biết tốt xấu!”
Thiệu Tĩnh Anh cũng nói theo bản năng: “Bùi Nguyên Minh, anh Quách và anh Bùi đã xin lỗi, anh còn muốn thế nào nữa?”
“Xin lỗi sao?”
Bùi Nguyên Minh cười mỉa một tiếng.
“Người nào nói xin lỗi, tôi nhất định phải tiếp nhận?”
“Bùi Văn Kiên, cậu biết tính cách của tôi rồi đấy, cậu biết bây giờ phải làm thế nào đúng không?”
Vẻ mặt Bùi Văn Kiên thay đổi, cuối cùng “bốp”
một tiếng quỳ trên đất, nhỏ giọng nói: “Anh cả, rất xin lỗi”
“Bốp!
Bùi Nguyên Minh đạp Bùi Văn Kiên ngã xuống đất, sau đó vẻ mặt lạnh lùng nhìn Quách Tuấn Anh nói: “Bùi Văn Kiên biết lúc nào nên nhận sợ hãi, cho nên tao không giết cậu ta, mày có muốn học không?”
Vẻ mặt Quách Tuấn Anh đờ đẫn, một lát sau vẻ mặt rét lạnh nói: “Họ Bùi, tao là người đứng đầu bốn cậu chủ ở Cảng Thành, tao nói một câu rất xin lỗi với mày, đã xem như hương khói mồ mả tổ tiên nhà mày rồi, mày đừng cho mặt mũi mà không cần!”
“Bốp!”
Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, tát mạnh một cái vô cùng vang dội.
“Dung túng Bạch Tuấn Hào bắt nạt em vợ †ao? Nói một câu xin lỗi là xong việc sao?”
“Bốp!”
“Xúi giục Bạch Mộ Phong dẫn theo người của Long Ngục tới tìm tao gây phiền phức, nói một câu xin lỗi là xong việc hả?”
“Bốp!”
“Dẫn theo một đám người tới diễu võ dương oai vào ngày công ty tao đưa ra thị trường, nói một câu xin lỗi là xong việc?”
“Bốp!”
“Dùng mấy chục nghìn tỷ đập cổ phiếu công ty của tao chỉ còn mười bảy nghìn rưỡi, một câu rất xin lỗi là xong sao?”
“Bốp!”
“Cậu chủ Quách, có phải là mày nghĩ nói một câu rất xin lỗi, thì mọi chuyện đại cát rồi không?”
Bùi Nguyên Minh không chút lưu tình liên tục tát Quách Tuấn Anh, tát anh ta đầu rơi máu chảy, khóe miệng chảy máu.
“Quách Tuấn Anh, mày đừng tưởng hôm nay Long Nhật Minh ra mặt dẹp yên chuyện này, tao không dám giết mày!”
“Chẳng qua hôm nay là ngày lành tập đoàn tao đưa ra thị trường, tao không muốn bị người ngoài chế giêu mà thôi!”
“Ông ông ông, còn có các ông nữa..”
“Tôi cho các người ba phút, điều động tài chính đập vào cổ phiếu của tôi lên hai trăm nghìn, thiếu một đồng, tôi giãm nát một cục xương của các người!”
Ba phút sau, cổ phiếu của tập đoàn Thiện Nhân bắt đầu dâng lên rào rào, chỉ trong nháy mắt, trực tiếp đột phá cánh cửa hai trăm.
Chuyện này có ngụ ý giá trị của tập đoàn Thiện Nhân tăng lên gấp bốn lân!
Mà đám Quách Tuấn Anh, Bùi Văn Kiên điều động tài chính, đều tan thành mây khói rồi.
Cửa xe Maybach mở ra, Quách Tuấn Anh mặc âu phục chậm rãi đi ra…
Trong tay anh ta mang theo một điếu xì gà dài nhỏ, còn chưa kịp châm lửa.
Nhưng mà anh ta tùy ý tiêu sái xuống xe, đã mang theo khí thế vô địch.
Ngay sau đó, cửa xe Rolls – Royce cũng mở ra, Bùi Văn Kiên mặc quân áo bình thường chậm rãi đi xuống.
Bùi Văn Kiên vốn là một trong tứ kiệt của nhà họ Bùi, ở Đà Nẵng một mẫu ba phân có người nào không biết anh ta?
Nhưng mà không thể ngờ tới, sau khi gia tộc nhà họ Bùi sụp đổ, vậy mà Bùi Văn Kiên biến hóa nhanh chóng, trở thành một trong bốn cậu chủ của Cảng Thành!
Thủ đoạn như vậy đủ khiến người ta kinh hãi!
Cho nên cho dù là Quách Tuấn Anh thành danh đã lâu, hay là Bùi Văn Kiên vừa mới được xếp vào bốn cậu chủ ở Cảng Thành, hai người này xuất hiện, đủ khiến quyền quý ở Dương Thành thậm chí là Đà Nẵng không thở nổi.
Trên gương mặt Khổng Chí Minh xuất hiện mừng như điên, Thiệu Tĩnh Anh càng kích động tới mức toàn thân run rẩy.
Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, không nghĩ tới hôm nay lại náo nhiệt như vậy.
Quách Tuấn Anh đến đây còn chưa tính.
Vậy mà Bùi Văn Kiên sa cơ thất thế cũng đến đây?
Xem ra anh ta rất có tự tin!
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh nghiêm trọng, bởi vì tính tình Bùi Văn Kiên cẩn thận, không có tự tin đè chết được mình, anh ta sẽ không dễ dàng xuất hiện.
Lúc này Quách Tuấn Anh không vội mở miệng, trái lại ánh mắt Bùi Văn Kiên liếc nhìn một vòng, cuối cùng nhìn về phía Hạ Trung Hưng, nói: “Ông Hạ, đã lâu không gặp, hôm nay ông cho tôi chút mặt mũi, về nhà dùng trà thế nào?”
Hạ Trung Hưng híp mắt nhìn Bùi Văn Kiên một lát, thản nhiên nói: “Văn Kiên, để Lý Hạnh Mai nói với tôi những lời này, có lẽ còn có ba phần tác dụng, còn cậu ấy à, không có mặt mũi gì ở chỗ tôi!”
Bùi Văn Kiên thản nhiên nói: “Ông cũng biết rôi đấy, cho dù thể nào Bùi Nguyên Minh cũng chỉ là đồ bỏ đi của gia tộc nhà họ Bùi, đứng ở bên Bùi Nguyên Minh, thì có nghĩa là đứng đối diện với gia tộc nhà họ Bùi!”
“Mà gia tộc nhà họ Bùi tôi có lai lịch từ xưa, Bùi Môn đáng sợ, chẳng lẽ ông không rõ lắm sao?”
“Vì một người, mà đắc tội Bùi Môn, nhà thế phiệt cổ xưa đặt song song với Đường Môn, đáng sao?”
Nghe thấy câu này, vẻ mặt mọi người ở đây hoảng hốt.
Rất nhanh, mọi người nhao nhao hỏi thăm, một lát sau lập tức biết rõ Bùi Môn đại diện cho cái gì.
Ở đất nước Đại Hạ cổ đại, ngoài mười gia tộc đứng đầu đã xuất hiện trong thời đại mới, còn có một số nhà thế phiệt có từ thời cổ xưa.
Ví dụ như Đường Môn.
Ví dụ như Bùi Môn.
Những nhà thế phiệt này tồn tại mấy trăm năm thậm chí là hơn ngàn năm, cho dù lịch sử rung chuyển như thế nào, cho dù triệu đại thay đổi ra sao, bọn họ đều đứng sừng sững không ngã.
Nhà thế phiệt như vậy, người bình thường đều không có tư cách biết.
Ngay cả xã hội thượng lưu, cũng phải người nổi bật trong đó mới biết được.
Mà gia tộc nhà họ Bùi, vậy mà là Bùi Môn?
Lúc này tất cả mọi người đã hiểu, vì sao thất bại bỏ chạy ở Dương Thành xong, Bùi Văn Kiên có thể biến hóa nhanh chóng trở thành cậu chủ Lý ở Cảng Thành, một trong bốn cậu chủ ở Cảng Thành.
“Bùi Văn Kiên, cậu đúng là vẫn y như trước đây, chỉ biết ỷ thế hiếp người, không có một chút tiến bộ nào”
Vẻ mặt Hạ Trung Hưng lạnh nhạt, mang theo chút khinh thường.
“Chỉ có thương nhân mới có thể nói có đáng giá hay không”
“Mà đối với Hạ Trung Hưng tôi mà nói, vì chính phủ cũng được, vì nhân dân cũng được, tôi nhất định phải đứng bên công bằng và lẽ phải, pháp luật!”
“Đừng nói là Bùi Văn Kiên cậu muốn gây khó dễ cho Bùi Nguyên Minh, cho dù lúc này người của Bùi Môn các cậu đến, chỉ cần người đó làm sai chuyện gì, tôi đều đứng ở bên cậu ấy!”
“Làm việc không thẹn với lương tâm, là điểm mấu chốt của tôi”
“Bùi Văn Kiên cậu, vẫn nên tự giải quyết cho tốt, đừng rất không dễ dàng mới khởi thế lần hai, đã bị thế tử tát chết!”
Chương 1542:
“Ông Hạ đúng là ông Hạ, quả nhiên là khí phách, không hổ là người đứng đầu một tỉnh…”
Bùi Văn Kiên vỗ tay cười nói.
“Tôi biết ông Hạ thân là người đứng đầu Đà Nẵng, năng lực lớn, nhưng mà hôm nay tôi đứng đây, thì mang theo ý chí của ông cụ mà đến”
“Bắt đầu từ lúc này, ông và nhà họ Hạ đứng sau lưng ông, sẽ thành đối tượng bị Bùi Môn chúng tôi chèn ép!”
“Chúng tôi còn có thể yêu cầu phía trên chèn ép nhà họ Hạ Yến Kinh các ông “Nếu không nể mặt, người trong Bùi Môn sẽ tự mình ra tay”
Bùi Môn đại biểu cho quyền thế vô song, cũng là năng lực vô song.
Cho dù là mười gia tộc đứng đầu, chỉ cần Bùi Môn nguyện ý ra tay, tuyệt đối có thể khiến nhà họ Hạ ở Yến Kinh tiếng kêu than dậy trời.
“Anh Bùi đại diện cho Bùi Môn tuyên bố chuyện này, như vậy tôi cũng tuyên bố một chuyện đi…”
Quách Tuấn Anh châm một điếu xì gà dài nhỏ, híp mắt tiến lên, cười âm u: “Người nào đứng bên phía Bùi Nguyên Minh, người nào đứng bên tập đoàn Thiện Nhân, thì người đó là kẻ địch của tứ đại gia tộc đứng đầu Cảng Thành bọn tôi!”
“Còn có tôi nữa!”
Lý Vân Thiện cũng cười mỉa tiến lên, chậm rãi nói: “Tôi đại diện cho tài phiệt Thượng Tinh tuyên bố, người nào đứng bên tập đoàn Thiện Nhân, người đó là kẻ địch với cả Băng Quốc chúng tôi!”
“Trái lại tôi muốn nhìn xem, ai dám là địch với tất cả bọn tôi như thế!”
Lý Vân Thiện vô cùng hung hãn.
Vừa rồi ông ta rơi vào thế yếu, nhưng lúc này Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên cùng xuất hiện, mang theo uy thế của tứ đại gia tộc đứng đầu Cảng Thành và Bùi Môn mà đến, vô cùng dọa người.
“Đập vào! Đập hết tất cả tài chính vào cho tôi!
Hôm nay tôi muốn nhìn thấy màu xanh!”
Lý Vân Thiện cười mỉa mở miệng, vốn đã chuẩn bị trước ba mươi lăm nghìn tỷ giờ chỉ còn thừa hai mươi tư nghìn năm trăm tỷ, chỉ trong nháy mắt ném ra, trực tiếp khiến thị trường chứng khoán kêu than dậy trời đất.
Đường đỏ mới lên một trăm hai mươi lăm, lúc này bị hai mươi tư nghìn năm trăm tỷ đập vào, bay thẳng xuống ba nghìn mét!
Nhìn thấy cảnh tượng này, bên Lý Vân Thiện, tất cả mọi người lộ ra nụ cười đắc ý.
Cái gì gọi là nói một câu khiến anh phá sản?
Chính là đây!
Lúc này Quách Tuấn Anh cũng võ tay thật kêu, nói: “Nào, vì chúc mừng thế tử Minh, nhà họ Quách Cảng Thành vào bàn ba mươi lăm nghìn tỷ”
Bùi Văn Kiên lạnh nhạt gật đầu, nói: “Nhà họ Lý ở Cảng Thành cũng ra ba mươi lăm nghìn tỷ!”
“Bên chúng tôi cũng nhập vào ba nghìn năm trăm tỷ!”
“Chúng tôi chỉ có một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ!”
“Chúng tôi chỉ có một tỷ bảy trăm năm mươi tỷ!”
Rất nhanh, người bên bọn họ đều gầm thét kết quả rồi.
Đối mặt với tài chính mấy chục nghìn tỷ đập vào cổ phiếu của tập đoàn Thiện Nhân.
Vừa rồi còn là đường đỏ đang đi lên, chỉ trong nháy mắt rơi xuống tận sàn.
Đường màu xanh trực tiếp rớt xuống chín mươi điểm, gần với đường thấp nhất.
Giá cổ phiếu chỉ còn mười bảy nghìn năm trăm!
Chuyện này có ý nghĩa, cả đám người đứng bên Bùi Nguyên Minh đều gặp hạn, hơn nữa cả đời không thể xoay người.
Nhìn thấy cảnh này, Quách Tuấn Anh hít một hơi xì gà, thản nhiên nói: “Thấy được không? Chơi tài chính ở Viễn Đông, người nào là đối thủ của chúng tôi?”
“Bây giờ còn có ai không có mắt, muốn là địch với tứ đại gia tộc ở Cảng Thành chúng tôi không?”
“Tôi!”
Ngay sau đó, một giọng nói truyền từ đầu đường tới.
Lạnh lùng, bình tĩnh, còn mang theo khí thế đáng sợ khó tả.
Lúc nghe thấy giọng nói này, những người khác đều chưa kịp phản ứng.
Chỉ có thân thể Bùi Văn Kiên khế run lên, trong đôi mắt xuất hiện kinh ngạc.
“Là ông ta? Không có khả năng!”
Trong giây phút này, giống như có người đang lớn tiếng gầm thét trong lòng anh ta.
Anh ta gần như xoay người theo bản năng, †ầm mắt nhìn về phía đường phố.
Chương 1543:
“Tên nào không có mắt dám đấu với tôi?”
Nghe thấy được lúc này còn có người dám làm trái với mình, trong phút giây này Quách Tuấn Anh nổi trận lôi đình.
“Cút ra đây cho ông!”
Cho dù Bùi Văn Kiên nhận ra được thân phận của đối phương, lúc này muốn ngăn cản cũng không còn kịp rồi.
“Cút ra đây sao?”
“Tứ đại gia tộc đứng đầu Cảng Thành? Uy phong thật to, sát khí thật lớn!”
“Ngay cả Long Nhật Minh tôi đều không để vào mắt, xem ra tứ đại gia tộc ở Cảng Thành đã là vua của Đại Hạ rồi!”
Cùng với giọng nói truyền đến, chỉ thấy một ông già mặc đồ màu xanh, đang chậm rãi bước từ ngoài đường vào.
Quần áo trên người ông ta nhìn vô cùng giản dị, động tác đi đường cũng rất chậm, nhưng ở cự ly mấy trăm mét, ông ta chỉ đi mấy chục bước mà thôi.
Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt, lập tức nhận ra đối phương là Long Nhật Minh, môn chủ của Long Môn!
Ngày đó trước khi giãm chết Sở Văn Trung, Bùi Nguyên Minh đã từng gọi điện cho đối phương.
Nhưng không thể ngờ tới, hôm nay ông ta sẽ đến.
Mà lúc này Long Nhật Minh để hai tay ở sau lưng, nhìn kiểu gì cũng giống một vương giả!
Vương giả của cả Đại Hạ này!
Động tác của ông ta vô cùng nhẹ nhàng, nhưng lúc đi ra, lại mang theo khí phách khó tả.
Xung quanh có một số người nhận ra Long Nhật Minh, lúc này đều nhao nhao cung kính chào hỏi: “Môn chủ Long!”
Sắc mặt Bùi Văn Kiên khó coi tới cực hạn.
Cho dù thế nào anh ta cũng không ngờ tới, vậy mà Long Nhật Minh sẽ xuất hiện ở sau cùng, vội tới đứng bên Bùi Nguyên Minh!
Không phải nói phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô đã chết trong tay Bùi Nguyên Minh sao?
Bây giờ ông ta ra sân, là vì cái gì?
Tuy Long Môn không phải là nhà thế phiệt cổ xưa, nhưng đại diện cho một tổ chức trong chính phủ.
Quan trọng hơn là, thân phận của Long Nhật Minh quá kinh người!
Trước đây ông ta là đại trưởng lão của bộ binh Đại Hạ, thân phận này có thể đè chết mọi người!
Nếu nói hôm nay Hạ Trung Hưng xuất hiện, là dựng thế cho Bùi Nguyên Minh.
Như vậy Long Nhật Minh không hiểu sao xuất hiện, có thể hình thành nghiền áp mang tính tuyệt đối.
Sắc mặt đám Khổng Chí Minh thay đổi, bọn họ đều biết rất rõ ràng, rốt cuộc vị Long Nhật Minh này có lai lịch và thân phận hiển hách cỡ nào.
Mà lúc này Thiệu Tĩnh Anh cũng lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng và không cam lòng.
Cho dù thế nào cô ta cũng không rõ, giãm chết một người là Bùi Nguyên Minh mà thôi, sao lại khó tới vậy?
Mà đám gái tiếp khách không rõ thân phận lai lịch của Long Nhật Minh, được người bên cạnh cẩn thận giảng giải cho, cả đám đều trợn tròn mắt!
Long Nhật Minh môn chủ của Long Môn, người như vậy, đúng là đứng hàng đỉnh phong nhất Đại Hại Người như thế, tuyệt đối là người đám vai phụ như bọn họ phải ngẩng đầu lên nhìn!
Rốt cuộc là Bùi Nguyên Minh có năng lực như thế nào? Mạng lưới quan hệ như thế nào?
Đây là chuyện thế tử của một gia tộc có thể làm được sao?
Điều đó không có khả năng!
Ngay cả đám Hạ Trung Hưng, Chung Nam Sơn đứng bên cạnh Bùi Nguyên Minh cũng có chút kinh ngạc.
Tuy bọn họ biết thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh, nhưng Bùi Nguyên Minh không có giao tình với vị này.
Thậm chí vì chuyện Sở Văn Trung, hai bên còn có một chút xích mích.
Nhưng mà lúc này lại vội tới đứng bên phía anh?
Hạ Trung Hưng mơ hồ có một suy đoán, nhưng cảm thấy chuyện này không có khả năng, cho nên ông ta không mở miệng.
Mà lúc này Quách Tuấn Anh đang vô cùng hung hãn, sắc mặt lập tức thay đổi.
Tứ đại gia tộc đứng đầu Cảng Thành liên thủ, chưa chắc sẽ sợ Long Môn.
Nhưng vấn đề là thân phận và giá trị giữa anh ta và Long Nhật Minh, chênh lệch như trên trời dưới đất!
Một người là chủ của Long Môn, một người chỉ là cậu chủ nhà họ Quách mà thôi!
Anh ta không thể trêu vào Long Nhật Minh!
Chương 1544:
Vẻ mặt Long Nhật Minh lạnh nhạt đi tới bên cạnh Bùi Nguyên Minh, ông ta liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, hơi gật đầu, sau đó xoay người, đôi mắt lạnh lẽo nhìn Quách Tuấn Anh: “Cậu chủ Quách, Long Nhật Minh tôi cút ra đây rồi”
“Không biết ngài định giáo huấn tôi như thế nào? Chuẩn bị chèn ép tôi ra sao?”
Toàn thân Quách Tuấn Anh run lấy bẩy, khí phách hung hãn trên người lập tức thu liễm lại, lúc này hạ thấp người hành lễ: “Môn chủ Long, là tôi nói lỡ lời, xin hãy tha thứ!”
Long Nhật Minh lạnh nhạt nói: “Xin lỗi thế tử Minh ấy!”
Nghe thấy câu này, mí mắt một đám người giật giật, Long Nhật Minh này chẳng những đứng bên phía Bùi Nguyên Minh, còn cho anh mặt mũi rất lớn!
Sắc mặt Quách Tuấn Anh thay đổi, anh ta bố trí rất lâu, mang theo đại thế mà tới, sao có thể nhận sợ lúc này.
Anh ta đứng thẳng người, nói: “Môn chủ Long, tôi…”
“Bốp!”
Long Nhật Minh tát mạnh một cái.
“Xin lỗi!”
Khóe miệng Quách Tuấn Anh có tơ máu tràn ra, nhưng anh ta không dám lộ ra biểu cảm oán hận, mà trâm giọng nói: “Môn chủ Long, đây là.. “
“Bốp…
Long Nhật Minh lại trở tay tát một cái: “Tôi nói cái gì, cậu không nghe rõ sao?”
Toàn trường yên tĩnh như chết lặng, đó là người nào?
Đó là Quách Tuấn Anh người đứng đầu trong bốn cậu chủ ở Cảng Thành!
Vậy mà anh ta bị vả mặt trước mặt bao người như thế?
Quách Tuấn Anh nghiến răng nghiến lợi: “Môn chủ Long, lão tổ nhà tôi và ông.. “
“Bốp!”
Long Nhật Minh lại tát một cái.
“Còn nói lời vô nghĩa sao?”
Lúc này, mặt Quách Tuấn Anh đều đã sưng lên như đầu heo.
Quách Tuấn Anh lùi về sau một bước, che mặt quát: “Môn chủ Long, đủ rồi đấy, ông vì tên Bùi Nguyên Minh đánh tôi, đáng không?”
Mà sắc mặt Bùi Văn Kiên cũng khó coi tới cực hạn.
Anh ta luôn biết Bùi Nguyên Minh có năng lực lớn, nhưng đến bây giờ, bọn họ đều đã tính kế rất rõ ràng, bao gôm Hạ Trung Hưng xuất hiện.
Nhưng cho dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ ra, tại sao Long Nhật Minh lại xuất hiện, còn đứng bên phía Bùi Nguyên Minh.
Nếu là bình thường, không phải là ông ta nên đứng phía đối diện Bùi Nguyên Minh sao?
Dù sao phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô đã bị Bùi Nguyên Minh giết chết!
Trong lòng đám Khổng Chí Minh thì cảm thấy vô cùng chua xót.
Cho dù Bùi Nguyên Minh làm như thế nào, hôm nay bọn họ đều thiệt thòi, xem như gặp hạn.
Ai dám làm trái ý của Long Nhật Minh?
“Bốp!”
“Cậu thân là người đứng đầu bốn cậu chủ ở Cảng Thành, nên làm gương cho Cảng Thành, vì ích lợi của bản thân, vô duyên vô cớ chèn ép những người khác!”
“Bốp!”
“Cậu thân là người Đại Hạ, không suy nghĩ vì ích lợi của quốc gia, lại cho người Băng Quốc trợ uy hò hét, cấu kết làm chuyện xấu!”
“Bốp!”
“Tập đoàn Thiện Nhân của Bùi Nguyên Minh vì cuộc sống của dân chúng, có thể giải quyết vấn đề cuộc sống của mấy chục người người, mà cậu lại không quan tâm, ra tay hủy hoại?”
“Bốp!”
“Thân là người nhà giàu, tay cầm quyền binh kinh tế, cho dù cậu không thể vì nước vì dân, cũng không thể tùy ý làm bậy..”
Long Nhật Minh vừa mở miệng, vừa không khách sáo tát anh tai Mỗi một cái tát đều tát khóe miệng Quách Tuấn Anh rướm máu, không thể không lùi về sau.
“Người nhà của cậu không dạy được cậu, vậy thì tôi dạy cậu thay bọn họ!”
“Xin lỗi!”
“Quỳ xuống nói xin lỗi!”
Long Nhật Minh không cho Quách Tuấn Anh chút mặt mũi nào, mà ở trước mặt mọi người, lúc này đánh Quách Tuấn Anh thành đầu heo.
Quách Tuấn Anh phẫn nộ không thôi, nhiều lần muốn đánh trả, nhưng không dám.
Đôi mắt Bùi Văn Kiên lóe sáng, muốn rút lui theo bản năng.
Long Nhật Minh khẽ đảo mắt một cái, lập tức nhìn về phía anh ta nói: “Tôi nói cậu có thể rời đi sao?”
“Bốp!”
“Thân là người của gia tộc nhà họ Bùi, đến từ Bùi Môn, lại liên hợp với người ngoài chèn ép.
người trong tộc, đáng đánh!”
“Bốp!”
“Nếu là tranh đấu gia tộc, tôi còn không để ý tới âu, mình không đánh lại được thế tử Minh, chỉ dám ở bên ngoài châm ngòi thổi gió, cậu có tác dụng gì?”
“Bốp!”
“Quách Tuấn Anh hung hãn ương ngạnh, ít nhất dám tự mình đứng ra, mà cậu thì phải đợi thời cơ, đồ nhát gan!”
“Bốp!”
“Cậu cũng quỳ xuống cho tôi, xin lỗi!”
Chương 1545:
Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên đưa mắt nhìn nhau, đối mặt với nhân vật lớn như Long Nhật Minh, bọn họ có thể nói gì?
“Các cậu có thể không xin lỗi, lựa chọn viện binh”
Long Nhật Minh vừa lấy một chiếc khăn lụa tinh xảo ra bắt đầu lau ngón tay, vừa lạnh nhạt mở miệng.
“Nhìn xem nhà họ Quách, nhà họ Lý có thể ra mặt vì các cậu hay không!”
Sắc mặt Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên đều vô cùng khó coi.
Ra mặt cái rắm ấy!
Giãm lên một tên thế tử Minh, bố trí rất lâu, vậy mà còn cần người nhà ra mặt dẹp yên chuyện này sao?
Nếu chuyện này truyên tới gia tộc, vậy thì không bằng trực tiếp mua gốc rau hẹ thắt cổ.
Nhưng bọn họ thật sự không cam lòng!
Chuẩn bị nhiều như vậy, còn có nhiều đường rút như thế, cuối cùng lại rơi vào kết cục như vậy?
Hôm nay không giẫm chết thế tử Bùi Nguyên Minh này, trái lại còn nhận lỗi với anh, sau này mình còn lăn lộn thế nào?
“Còn không quỳ xuống nói xin lỗi?”
Vẻ mặt Long Nhật Minh lạnh lẽo: “Là muốn mình chết ở chỗ này, hay là muốn tôi tự mình tới Cảng Thành một chuyến?”
Đối mặt với uy áp của Long Nhật Minh, vẻ mặt Quách Tuấn Anh rất khó coi, nhưng mà anh ta vẫn đi tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, cúi đầu nói: “Bùi Nguyên Minh, rất xin lỗi”
Mà khóe mắt Bùi Văn Kiên cũng giật giật tiến lên trước, nói: “Thế tử, rất xin lỗi”
“Rất xin lỗi sao?”
Bùi Nguyên Minh mỉm cười: “Ngại quá, không quỳ xuống xin lỗi, tôi không chấp nhận”
Quách Tuấn Anh trâm giọng nói: “Họ Bùi kia, mày đừng có mà được một tấc lại muốn tiến một thước, không biết tốt xấu!”
Thiệu Tĩnh Anh cũng nói theo bản năng: “Bùi Nguyên Minh, anh Quách và anh Bùi đã xin lỗi, anh còn muốn thế nào nữa?”
“Xin lỗi sao?”
Bùi Nguyên Minh cười mỉa một tiếng.
“Người nào nói xin lỗi, tôi nhất định phải tiếp nhận?”
“Bùi Văn Kiên, cậu biết tính cách của tôi rồi đấy, cậu biết bây giờ phải làm thế nào đúng không?”
Vẻ mặt Bùi Văn Kiên thay đổi, cuối cùng “bốp”
một tiếng quỳ trên đất, nhỏ giọng nói: “Anh cả, rất xin lỗi”
“Bốp!
Bùi Nguyên Minh đạp Bùi Văn Kiên ngã xuống đất, sau đó vẻ mặt lạnh lùng nhìn Quách Tuấn Anh nói: “Bùi Văn Kiên biết lúc nào nên nhận sợ hãi, cho nên tao không giết cậu ta, mày có muốn học không?”
Vẻ mặt Quách Tuấn Anh đờ đẫn, một lát sau vẻ mặt rét lạnh nói: “Họ Bùi, tao là người đứng đầu bốn cậu chủ ở Cảng Thành, tao nói một câu rất xin lỗi với mày, đã xem như hương khói mồ mả tổ tiên nhà mày rồi, mày đừng cho mặt mũi mà không cần!”
“Bốp!”
Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, tát mạnh một cái vô cùng vang dội.
“Dung túng Bạch Tuấn Hào bắt nạt em vợ †ao? Nói một câu xin lỗi là xong việc sao?”
“Bốp!”
“Xúi giục Bạch Mộ Phong dẫn theo người của Long Ngục tới tìm tao gây phiền phức, nói một câu xin lỗi là xong việc hả?”
“Bốp!”
“Dẫn theo một đám người tới diễu võ dương oai vào ngày công ty tao đưa ra thị trường, nói một câu xin lỗi là xong việc?”
“Bốp!”
“Dùng mấy chục nghìn tỷ đập cổ phiếu công ty của tao chỉ còn mười bảy nghìn rưỡi, một câu rất xin lỗi là xong sao?”
“Bốp!”
“Cậu chủ Quách, có phải là mày nghĩ nói một câu rất xin lỗi, thì mọi chuyện đại cát rồi không?”
Bùi Nguyên Minh không chút lưu tình liên tục tát Quách Tuấn Anh, tát anh ta đầu rơi máu chảy, khóe miệng chảy máu.
“Quách Tuấn Anh, mày đừng tưởng hôm nay Long Nhật Minh ra mặt dẹp yên chuyện này, tao không dám giết mày!”
“Chẳng qua hôm nay là ngày lành tập đoàn tao đưa ra thị trường, tao không muốn bị người ngoài chế giêu mà thôi!”
“Ông ông ông, còn có các ông nữa..”
“Tôi cho các người ba phút, điều động tài chính đập vào cổ phiếu của tôi lên hai trăm nghìn, thiếu một đồng, tôi giãm nát một cục xương của các người!”
Ba phút sau, cổ phiếu của tập đoàn Thiện Nhân bắt đầu dâng lên rào rào, chỉ trong nháy mắt, trực tiếp đột phá cánh cửa hai trăm.
Chuyện này có ngụ ý giá trị của tập đoàn Thiện Nhân tăng lên gấp bốn lân!
Mà đám Quách Tuấn Anh, Bùi Văn Kiên điều động tài chính, đều tan thành mây khói rồi.
Bình luận facebook