Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1551-1560
Chương 1551
Tập đoàn Thiện Nhân, vườn hoa ở sân thượng.
Long Nhật Minh đứng khoanh tay, nhìn ngựa xe như nước ở phía dưới, vè mặt không có chút biến hóa nào.
Bùi Nguyên Minh cũng đứng bên cạnh ông ta, rất lâu sau mới thản nhiên nói: “Môn chủ Long, chuyện hôm nay không định cho tôi một lời giải thích sao?”
Cho dù trong quá khứ Bùi Nguyên Minh và Long Nhật Minh từng có giao tình.
Nhưng mà ngày trước, dù sao Bùi Nguyên Minh cũng tự tay phế đi Sở Văn Trung, sau này Sở Văn Trung chết, trên dưới cả Long Môn đều cho rằng là Bùi Nguyên Minh ra tay.
Theo lý mà nói, hôm nay Long Nhật Minh tới gây phiền phức mới đúng, nhưng ông ta lại tới đứng về phía Bùi Nguyên Minh, trong chuyện này chắc chắn có gì đó.
Long Nhật Minh nghiêng đầu nhìn Bùi Nguyên Minh một lát, bỗng nhiên cười từ chối cho ý kiến, nói: “Tổng giáo đầu thiếu niên anh hùng, không rõ vì sao hôm nay tôi tới sao?”
Bùi Nguyên Minh không mở miệng, chỉ nghiêng đầu lạnh nhạt nhìn Long Nhật Minh.
Khí tục trên người Long Nhật Minh đột nhiên trở nên điên cuồng,
Ngay sau đó, một loại uy áp đáng sợ chuyên thuộc về người đứng trên cao tỏa từ trên người ông ta ra.
Chì trong nháy mắt, cho dù là Bùi Nguyên Minh cũng hơi nhíu mày lại.
Bởi vì lúc này Long Nhật Minh cho anh cảm giác vô cùng cường đại, giống như lúc này ông ta có thể nắm giữ sự sống chết của người khác.
Bao gồm Bùi Nguyên Minh.
Chỉ trong nháy mắt, Long Nhật Minh khẽ cười một tiếng, nói: “Tổng giáo đầu tiếp một chiêu của tôi trước di!”
Sau khi nói xong, thân thể Long Nhật Minh khẽ cử động, một quyền vung mạnh tới.
Về mặt Bùi Nguyên Minh thay đổi, nhưng lúc này không có ý lùi về sau, mà bước lên nửa bước, lúc này cũng vung ra một quyển. “Bốp bốp bốp…”
Tiếng vang nhỏ truyền ra, hai người giống như hai đứa bé đang đùa giỡn, không phát ra tiếng nổ mạnh như trong tưởng tượng.
Nhưng mà ngay sau đó, trong hư không lại có gió bão điên cuồng gào thét, quần áo trên người hai người bay phấp phới. “Răng rắc…”
Gần như cùng lúc đó, thủy tinh trên sân thượng đều bị nghiên nát, lúc này hóa thảnh bột phần.
Thân thể hai người tiếp xúc lập tức tách ra, Bùi Nguyên Minh lại quay về vị trí cũ, không có quá nhiều động tác.
Mà Long Nhật Minh thì lùi về phía sau ba bước, trong đôi mắt xuất hiện vẻ kinh ngạc.
Rất rõ ràng ông ta không thể ngờ tới, vị tổng giáo đầu trong truyền thuyết này, xuất ngũ nhiều năm, thực lực vẫn đáng sợ như thế.
Nếu là bình thường, trên thế giới này người có thể chính diện đỡ một chiêu này của ông ta, không vượt quả hai vị. “Quà nhiên tổng giáo đầu là thiếu niên anh hùng, ngủ đông mấy năm, thân thủ vẫn không giảm chút nào, xem ra tôi xem thường cậu rồi.”
Long Nhật Minh nhìn Bùi Nguyên Minh, lộ ra nụ cười. “Long Chiến Quốc nói không sai, cậu quả nhiên là thiên tài của Đại Hạ trăm năm khó có được.”
“Không hổ là truyền kỳ của Đại Hạ, rường cột của nước nhà.
Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, Long Chiến Quốc mà Long Nhật Minh nói, là đại trưởng lão của bộ binh hiện giờ.
Mà Long Nhật Minh từng là đại trưởng lão bộ binh một thể hệ, hai người quen nhau là chuyện rất bình thường.
Nhưng Bùi Nguyên Minh không tiếp tục đề tài này, thản nhiên nói: “Hôm nay môn chủ Long tới đứng bên phía tôi, mục đích là gì, có thể nói rõ được không?”
Long Nhật Minh để hai tay ở sau lưng một lần nữa, mim cười nói: “Ý đổ của tôi vô cùng đơn giản.”
“Thứ nhất, đưa một phần lễ gặp mặt cho tồng giáo đầu, coi như là chút tâm ý của tôi.”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cho dù ông không đến, Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên cũng không lấy được chút ưu đãi nào.”
“Đương nhiên, với thủ đoạn của tổng giáo đầu, có rất nhiều biện pháp xử lý bon họ, chẳng qua tổng giáo đầu không muốn để lộ thân phận của cậu đúng không?”
“Nói như vậy, tôi ra tay giúp chút việc nhỏ, cũng được tính là bán chút ân tình cho tổng giáo đầu, không phải sao?”
Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến.
Chương 1552
Long Nhật Minh tiếp tục nói: “Thứ hai, tôi muốn nhìn xem, tổng giáo đầu đã xuất ngũ, có còn thân thủ lợi hại như trong truyền thuyết nữa không.”
“Thứ ba, xem như đòi chút lẽ phải cho Sở Văn Trung, dù sao ông ta cũng tính là cấp dưới của tôi.”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Ông muốn chết có thể tiễn ông đi bất cứ lúc nào.”
Long Nhật Minh mim cười, tay phải vung lên, một khối ngọc nhìn giống lệnh bài mà cũng không phải là lệnh bài rơi xuống trước người thản nhiên nói: “Thứ tư, phân hội Long Môn ở thủ đô, tôi đã bố trí lâu lắm rồi.”
“Cho dù Sở Văn Trung có bị tổng giáo đầu giết chết hay không, nhưng không thể phù nhận, ông ta vì cậu mà chết.”
“Sở Văn Trung vừa chết, mọi chuyện ở thủ đô sẽ hỗn loạn, tôi muốn tổng giáo đầu cầm lệnh bài trong tay tiếp quản phân hoi Long Môn thù đô một tháng, chính đốn tất cà mọi chuyện.”
Bùi Nguyễn Minh nở nụ cười: “Môn chú Long, ông mơ tưởng hão huyền không khỏi quá đẹp rồi?”
“Long Chiêcn Quốc hết lần này tới lần khác mời tôi làm tổng giáo đầu của chín đại quân, tôi đều từ chối.”
“Không phải là ông cảm thấy, với thân phận môn chủ Long của ông, có thể ép tôi làm phân hội trường của Long Môn thủ đô đấy chứ?”
Long Nhật Minh mim cười: “Tổng giáo đầu suy nghĩ nhiều rồi, tôi đây không phải là ra lệnh, cũng không phải ép buộc, mà là cảm thấy tổng giáo đầu sẽ làm chuyện này.”
Ông ta không cho Bùi Nguyên Minh cơ hội đặt câu hòi, trái lại tự mở miệng nói. “Đại Hạ ta tự quật khởi, vẫn luôn chịu căm thù của năm đại cường quốc.”
“Mấy năm trước, trong cuộc chiến Âu Á, tổng giáo đầu lấy thực lực của bản thân quét ngang năm đại cường quốc liên minh!”
“Từ đó trở đi, cho dù biên cương thỉnh thoảng có xung đột quy mô nhỏ, nhưng không có chiến sự”
“Nhưng cường quốc mất lòng Đại Hạ ta không chết.”
“Mà thủ đô tốt xấu lẫn lộn, đó là cử điểm của cuộc tấn công.”
“Không lâu trước tôi nhận được tin, có lượng lớn nhân thủ của Nhẫn Môn Đào Quốc ẩn nấp ở thủ đô, mục đích không rõ”
“Sở Văn Trung là người tôi sắp xếp tới thủ đô, phụ trách điều tra rõ chuyện này.”
“Nhưng bây giờ ông ta đã chết, cho nên trách nhiệm này, tôi cảm thấy dù thế nào tổng giáo đầu cũng phải gánh vác đúng không?”
Bùi Nguyên Minh nhíu mày: “Ông ăn vạ đấy à?”
Long Nhật Minh bật cười: “Cũng không phải như vậy, chuyện này vốn nên do tôi xử lý, nhưng bên cạnh tôi có nhiều người nhìn chằm chằm lắm, sợ bứt dây động rừng.”
“Lúc này, cho dù là phải người mới đi quản lý Long Môn phân hội thủ đô, tôi cũng khó tìm được người tín nhiệm.”
“Cho nên vạn bất đắc dĩ, mới mời tổng giáo đầu ra tay.”
Bùi Nguyên Minh trầm ngâm một lát, thản nhiên nói: “Ngoại trừ Đào Quốc, còn có người nào ra tay ở thủ đô?”
“Trước mắt tôi mới nhận được tin chính xác, là Đào Quốc.”
“Cường quốc khác đều không tham dự, mà bọn họ đang bí mật mưu đo chuyện gì đó, tạm thời không rõ, mọi chuyện phải dựa vào tổng giáo dầu roi”
Sau khi dứt lời, Long Nhật Minh không đợi Bùi Nguyên Minh đáp lời, mà xoay người bước nửa bước, thân thể lập tức nhảy từ tầng cao nhất xuống.
Nhưng sau khi rơi xuống mấy chục mét, tay trái của ông ta vỗ lên cột điện, thân thể cách không tiếp sức, vững vàng rơi xuống đất.
Chỉ trong nháy mắt, vị môn chủ của Long Môn dung nhập vào trong đám người, biển mất không thấy bóng dáng tăm hơi. “Lão hồ ly…”
Bùi Nguyên Minh lẩm bẩm, một lát sau anh lấy điện thoại ra. “Đây quả thật là lệnh bài của phân hội trường Long Môn.”
Nửa tiếng sau, Đường Nhân Đồ, Viên Cành Thiên, Ngô Kim Hồ đểu có mặt.
Viên Cành Thiên cầm lệnh bài của Long Môn trong tay nhìn rất lâu, nói: “Tổng giáo đầu, xem ra môn chù Long là nghiêm túc, vậy mà giao lệnh bài cho ngài.”
“Nhưng mà ông ta cho rằng mình là ai? Vậy mà muốn ngài trở thảnh thuộc hạ!”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không phải là ông ta muốn tôi tro thảnh thuộc hạ, nếu tôi đoán không sai, bây giờ là Long Nhật Minh và Long Chiến Quốc nhân cơ hội ép tôi rời núi.”
Chương 1553
Nghe thấy thế, mọi người ở đây đưa mắt nhìn nhau.
Một lát sau, Đường Nhân Đồ mới nói khẽ: “Tổng giáo đầu, thứ cho tôi nói thẳng.”
“Nếu chuyện này đúng như môn chủ Long nói, Nhẫn Môn của Đào Quốc có động tác gì ở thủ đô, người bình thường thật sự không thể giải quyết chuyện này.”
“Mà ngươi có phân lương, tám mươi phần trăm là bị người của Đào Quốc theo dõi, tùy tiện bước đi, không có khả năng điều tra ra được gì.”
“Trái lại là ngài, mấy năm nay vẫn luôn ở trong nhà, tuy bây giờ để lộ thân phận thế tử Minh, nhưng thân phận thật sự không ai biết.”
“Đề ngài đi điều tra chuyện này, quá tốt.”
“Hơn nữa tổng giáo đầu ngài ngủ đông nhiều năm, các anh em của Đường Đào Doanh đang đợi ngài rời núi lần nữa.”
“Chúng ta nhìn xem.” Bùi Nguyên Minh nhẹ nhàng xua tay.
Những chỗ cao quá lạnh, bạn đứng càng cao, trách nhiệm cũng càng lớn.
Điểm này Bùi Nguyên Minh biết rất rõ.
Anh không dễ dàng mới xuất ngũ, nếu lại roi núi, thì chính là lại gia nhập giang hồ triệu đinh, có lẽ sau này làm việc thân bất do kỷ.
Ngô Kim Hồ nghĩ một lát, nói: “Tổng giáo đầu, nếu ngài không muốn đi, đề tôi đi thay cho.”
“Nói đến cùng chỉ là mấy người Đào Quốc quấy rối thôi, như vậy đã muốn bức tổng giáo đầu roi núi, nghĩ nhiều quá rồi!”
“Câm miệng!”
Viên Cảnh Thiên trừng Ngô Kim Hồ một cái. “Bên thủ đô nước sâu không thấy đáy, sáu đại thế gia ở thủ đô, có thể gia nào đơn giản?”
“Càng đừng nói bây giờ nhà họ Sở lại càng coi tổng giáo đầu là cái định trong mắt.”
“Đừng nói là anh đi, cho dù là tổng giáo đầu tới thủ đô, chỉ sợ cũng nguy hiểm tầng tầng lớp lóp.”
Ngô Kim Hồ bực bội nói: “Với thân thủ của tổng giáo đầu, còn sợ người nào?” Anh thì biết cái gì, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng! Noi giống như thủ đô, thủ đoạn gì đều có thể sử dụng.”
“Cộng thêm hiện giờ người của Long Môn phân hội thủ đô đã hận tổng giáo đầu thấu xương, một khi tùy ý xuất hiện, sẽ bốn bể là địch!”
Viên Cành Thiên thờ dài một hơi.
Anh ta từng là phó tổng chỉ huy bộ binh ở Giang Nam, thù đô cũng là khu vực phòng thủ, cho nên anh ta biết rõ nước ở thù đô sâu thế nào.
Ngô Kim Hồ nói: “Tổng chỉ huy Viên, anh nghĩ rằng tôi chưa từng điều tra chuyện này sao?”
“Vừa rồi lúc nhận được điện thoại của tổng giáo đầu, tôi đã tìm các anh em ở thủ đô hỏi tình hình rồi.”
“Nghe nói bây giờ Sở Văn Trung đã chết, mà đại đệ tử của ông ta là Tần Ý Hàm bị phế đi xong, cả Long Môn phân hội thủ đô đều rơi vào trong hỗn loạn.”
“Nhà họ Sở vốn là một trong sáu đại thế gia, bây giờ người nhà họ So tranh nhau đi lên.”
“Mà mấy tên đệ tử của Sở Văn Trung, đều muốn trở thảnh phân hội trường, hai bên đã sống mái với nhau mấy lần rồi.”
“Tôi cảm thấy, bây giờ những người này đều nghĩ trèo lên cao thế nào, có lẽ không có hứng thú báo thù cho Sở Văn Trung đầu.”
“Tổng giáo đau qua đó xử lý cục diện không có quá nhiều khó khăn.”
“Tôi đoán môn chủ Long muốn nhìn xem, Long Môn phân hội thủ đô có thể thanh trừ từ trong, cuối cùng kẻ mạnh quật khởi, gánh vác trách nhiệm quản lý Long Môn phân hội thủ đô hay không?”
“Nhưng mà bây giờ xem ra, những người này đều không được, cho dù là người nhà họ Sở hay đám đệ từ, căn bàn đều không có ai có thể chủ trì đại cục.”
“Cộng thêm hiện giờ thủ đô đã tràn ngập gon sóng mạch nước ngầm, bên Đào Quốc thể tới rào rạt, cho nên môn chủ Long không ngồi yên, đặc biệt tới mời ngài rời núi.”
“Đương nhiên, trong chuyện này chắc chắn cũng có sự trợ giúp của đại trường lão Long Chiến Quốc.”
“Chỉ cần bây giờ tổng giáo đầu tham gia vào, sau này Long Chiến Quốc không sợ ngài lại từ chối chức vụ tổng giáo đầu của chín đại quân rồi.”
Nhưng mà nói đi thì phải nói lại, đám nhóc con Đảo Quốc này, năm đó ở chiến trường Âu Á còn chưa bị chúng ta dọa sợ sao? Vậy mà dám tới Đại Hạ chủng ta gây phiền phức, không sợ chết à?” Vẻ mặt Ngô Kim Hổ tức giận.
Tổng giáo đầu, để ý bọn họ làm gì, cứ khiến bọn cho biết vì sao bông hoa lai đỏ như vây!”
Chương 1554
Bùi Nguyên Minh dựa lưng vào ghế số pha, giong nói nhẹ nhàng: “Tạm thời tôi còn chưa nghĩ ra, cảm thấy bị hai lão hổ ly tính kế, trong lòng khó chịu.”
“Hơn nữa bên Long Môn phân hội thủ đô, cho dù thật sự đi quản lý đại cục, cũng không phải bây giờ.”
“Muốn đi cũng phải đợi mười ngày nửa tháng, đợi bọn họ đánh đủ rồi nói.”
Cùng lúc đó, Lôi Tuấn Quang đi tới, anh ta cúi người nói: “Tổng giám đốc Bùi, chuyện bên thư ký Hạ tôi đã phái người điều tra rồi.”
“Nhưng không phát hiện có gì không thích hợp.”
“Cô ấy giống như người bình thường từ chức”
“Nhưng đây là điểm không bình thường nhất, cho nên chỉ sợ ngài phải tự mình đi xem, tôi nghe nói ngày mai cô ấy sẽ đi máy bay chuẩn bị rời Dương Thảnh.”
Nghe thấy lời Lôi Tuấn Quang nói, đám Đường Nhân Đổ, Viên Cành Thiên, Ngô Kim Hổ đểu mắt nhìn mũi mũi nhìn tim.
Đây là chuyện nhà của tổng giáo đầu, không thể tham gia, không thể tham gia.
Bùi Nguyên Minh xoa trán, một lát sau thờ dài một hơi, đứng dậy rời đi.
Nửa tiếng sau, Bùi Nguyên Minh ấn chuông cửa nhà trọ của Hạ Vân.
Một lát sau cửa mờ ra, Hạ Vân không trang điểm mờ cửa.
Bởi vì ở nhà cho nên cô ấy không mặc đồ công sở, mà mặc váy ngủ rộng thùng thình.
Tuy như vậy che giấu dáng người cao gầy yếu điệu của cô ấy, nhưng lại như ẩn như hiện, khiến người ta tràn ngập mơ màng. Có lẽ Hạ Vân đang đợi người nào đó, cho nên lúc thấy Bùi Nguyên Minh cô ấy hơi sừng sốt, biểu cảm có chút luống cuống, nhưng vẫn nói khẽ: “Tổng giám đốc Bùi, sao anh lại tới đây?”
Bùi Nguyên Minh cười nói: “Cô đi theo tôi lâu như vậy, giải quyết giúp tôi nhiều chuyện như thế, nhưng không giải thích một câu đã chuẩn bị từ chức, có phải như vậy không được tốt lắm không?”
“Cho nên tối nay tôi tới đòi lời giải thích.”
“Đương nhiên, nếu có chuyện gì cần tôi giúp đỡ, cô cũng có thể mở miệng, tôi sẽ toàn lực ung phó.” Hạ Vân nghiêm túc nhìn Bùi Nguyên Minh, đột nhiên ngồi trên ghế sô pha, duỗi cái lưng mòi, nói: “Bùi Nguyên Minh, bây giờ tôi không còn là thư ký của anh nữa rồi.”
“Anh nói với tôi những lời này, không so vo anh để ý sao?”
Bùi Nguyên Minh cười khổ một tiếng, chuyện này không thể nói, sẽ xảy ra chuyện.
Đôi mắt Hạ Vân nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, một lúc lâu sau mới nói khẽ: “Tôi đến từ nhà họ Hạ ở Yến Kinh, hẳn là tổng giám đốc Bùi biết?”
“Tôi biết.” Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói. “Những có lẽ anh không biết, bởi vì ba tôi mất sớm, tôi ở nhà họ Hạ Yến Kinh không dễ chịu, cho nên từ nhỏ tới lớn, trên cơ bản là tôi lớn lên ở nhà họ Trầm thủ đô.”
“Nhà họ Trầm ở thủ đô, là nhà ngoại của tôi.”
“Thời gian trước, người nhà họ Hạ ở Yến Kinh tìm đủ cách ép buộc, muốn tôi gả cho Lý Thánh Đức của nhà họ Lý ở Cảng Thảnh, cuối cùng chuyện này không thành.”
“Nhưng chuyện này lại bị mẹ tôi biết được.”
“Mẹ tôi cảm thấy tôi nhà họ Hạ Yến Kinh chịu đủ ấm ức, cho nên bà ấy quyết định để tôi về nhà họ Trầm phát triển.”
“Đưong nhiên cái gọi là phát triển, chính là nhà họ Trầm cũng tìm một đối tượng xem mắt cho tôi.”
“Nhà họ Phương Ở Yến Kinh, cậu chủ Phương…”
“Vụ cậu chủ Phương này được xưng là một trong bốn cậu chủ ở Yến Kinh, thân phận cao quý đáng sợ cỡ nào.”
“Ông ngoại cũng đồng ý mối hôn sự này, cho nên gần đây bọn họ vẫn luôn gọi điện cho tôi, bào tôi trở về.”
“Thậm chí nhà họ Hạ ở Yến Kinh biết được chuyện này xong, cũng cùng ý tưởng đen tối với nhà họ Trầm ở thủ đô.”
“Mấy ngày nay, hai gia tộc lớn này không ngừng cùng tạo áp lực.”
“Mấy ngày hôm trước, lại càng uy hiếp nếu tôi không đồng ý, bọn họ sẽ liên thù với đám Quách Tuấn Anh, Bùi Văn Kiên cùng ra tay với tập đoàn Thiện Nhân.”
“Tôi lo lắng xảy ra chuyện, mang tới phiền phức lớn cho ngài, cho nên tôi đồng ý, điều kiện là tập đoàn thuận lợi đưa ra thị trường xong, tôi sẽ từ chức…”
Chương 1555
Hạ Vân một hơi nói hết chuyện kim nén trong lòng mấy ngày nay ra, cả người lập tức thoải mái hơn nhiều,
Sau đó cô ấy nói khẽ: “Tổng giám đốc Bùi, tập đoàn Thiện Nhân rất không dễ dàng mới đưa ra thị trường, anh đối phó tử đại gia tộc ở Cảng Thảnh và tài phiệt Thượng Tinh, nhà họ Chân ở thủ đô đã vô cùng phiền phức.”
“Tôi không muốn tăng thêm phiền phức cho anh.” Nhà họ Trầm ở thủ đô là một trong mười gia tộc đứng đầu đúng không?”
Hạ Vân thờ dài nói: “Ông ngoại tôi là Trầm Thiên An.”
“Cái gì?” Bùi Nguyên Minh giật này mình: “Trầm Thiên Ân người giàu nhất Giang Nam?”
“Mà cậu chủ Phương kia, là người nhà họ Phương
Ở Yến Kinh “Cộng thêm nhà họ Hạ ở Yến Kinh các cô nữa, đã là ba gia tộc trong mười gia tộc đứng đầu roi!”
Nói tới đây, trái lại Bùi Nguyên Minh không nhịn được thở dài trong lòng.
Cho dù là với thân phận của mình, lúc nghe tới ba nhà này, đều cảm thấy đau đầu.
Hạ Vân không thể không từ chức, hình như là lẽ đương nhiên.
Dù sao cô ấy không muốn mang tới phiền phức lớn cho mình, “Cốc cốc cốc..”
Bùi Nguyên Minh còn chưa cảm thán xong, cửa phòng bị người ta gõ. “Hạ Vân mở cửa, mẹ tới đón con đây!” Ngoài cửa truyền tới giọng nói.
“Là mẹ tôi…”
Biểu cảm của Hạ Vân vốn coi như bình thường, lúc này sắc mặt đột nhiên thay đổi, thân thể đều cứng ngắc.
Cô ấy vừa tìm quần áo thay, vừa bảo Bùi Nguyên Minh trốn đi.
Bùi Nguyên Minh nói: “Mẹ cô mà thôi, cô sợ cái gi? Hơn nữa tôi là ông chủ của cô, cô là thư ký của tôi, tôi quan tâm cô một chút, cũng không có gì đúng không?”
Hạ Vân đau đầu nói: “Tổng giám đốc Bùi, anh không biết mẹ tôi khó chơi cỡ nào đâu, nếu không tôi đã không bị ép từ chức roi.”
Sau khi nói xong, Hạ Vân nhìn một vòng xung quanh.
Chỉ tiếc trong phòng cô ấy không có nhiều đổ lắm, có vẻ rất trống trải, cho dù muốn giấu một người, trong chốc lát cũng không tìm được. “Loại tình huống này không thể giải thích rõ ràng, nhỡ đâu tôi nấp đi bị phát hiện, đến lúc đó nhày vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch.” Bùi Nguyên Anh không thèm để ý nói. “Cho nên đề tôi gặp mặt dì đi.”
“Nếu cô không muốn đến thủ đô, người nào cũng không ép cô đi được!”
Nghe Hạ Vân nói chuyện này xong, Bùi Nguyên Minh đã chuẩn bị tham gia vào chuyện này.
Cho dù mình và Hạ Vân có quan hệ gì, nhưng anh không thể tro mắt nhìn Hạ Vân gà cho một người không biết.
Hạ Vân nghe thấy thể thân thể hơi run rẩy, nhưng mà gấp đến độ xoay quanh, trong lúc này không chủ ý.
Bên ngoài, giọng nói uy nghiêm truyền tới lần hai: “Hạ Vân, mẹ biết con ở bên trong, lập tức mở cửa, nếu không mẹ cho người phá cửa đấy!”
Hạ Vân luống cuống tay chân.
Trái lại Bùi Nguyên Minh không để ý lắm, đi tới mờ cửa phòng.
Thầy cành này, gương mặt Hạ Vân “bum” một tiếng trắng bệch.
Xong đời rồi!
Ngoài cửa, lúc này có mấy nam nữ ăn mặc xa xỉ đang đứng, nhìn bộ dạng đều có khí thế kinh người.
Mà khí thế kinh người nhất trong đám người, là một người phụ nữ trung niên nhìn hơn năm mươi tuổi, ăn mặc đẹp đẽ, quý khí bức người.
Bộ dạng của bà ta có bảy tám phần giống Hạ Vân, trên người tự mang khi thể khiến không ai dám tiếp cận bà ta.
Trừ chuyện đó ra, đám người đứng sau lưng bà ta vừa nhìn là biết không phải người thường, chỉ thản nhiên đứng đó, nhưng lại khóa chặt đường lui của Bùi Nguyên Minh. “Chào dì!”
“Mẹ, sao mẹ lại tới đây?”
Bùi Nguyễn Minh và Hạ Vân cùng mở miệng, Nhin thấy một người đàn ông xuất hiện trong phòng con gái, đôi mắt mẹ Hạ lạnh lẽo, lạnh lùng nói: “Hạ Vân, người đàn ông này là ai?”
Chương 1556:
Nhìn con gái mặc váy ngủ rộng thùng thình, chỉ khoác một cái áo khoác, để lộ dáng người như ẩn như hiện, lúc này mẹ Hạ có kích thích muốn bóp chết Bùi Nguyên Minh.
Lúc này Hạ Vân tiến lên trước, cố nở nụ cười nói: “Mẹ, anh ấy là một đồng nghiệp của con thôi, tới đây bàn công việc với con.”
“Đồng nghiệp?”
“Bàn công việc?”
Mặt mẹ Hạ như phủ băng: “Tối muộn như thế, một đông nghiệp nam tới nhà bàn công việc với con sao?”
“Hơn nữa sao ban ngày không bàn, lại bàn vào lúc này?”
“Con cảm thầy mẹ có tin hay không?”
“Con thành thật khai báo, có phải người đàn ông này và con có quan hệ gì không thể lộ ra ánh sáng?”
“Rốt cuộc cậu ta là ai?”
Mẹ Hạ lạnh giọng mở miệng, mang theo uy nghiêm của người đứng trên cao.
Đồng thời bà ta nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, nếu ánh mắt có thể giết người, lúc này tên nhóc thối làm bẩn con gái bà ta đã chết nghìn lân chục nghìn lần rồi.
Hạ Vân cứng họng, cô ấy từng đồng ý yêu cầu của nhà họ Trầm, về đi xem mắt là bảo vệ Bùi Nguyên Minh.
Nhưng hôm nay bị mẹ Hạ bắt quả tang, một khi bị người ta biết thân phận của Bùi Nguyên Minh, có lẽ tập đoàn Thiện Nhân xong đời.
“Dì, Hạ Vân nói không sai, cháu thật sự chỉ là đồng nghiệp của cô ấy”
Trái lại Bùi Nguyên Minh thản nhiên mở miệng.
“Nhưng mà cháu là tổng giám đốc của công ty, cô ấy là thư ký của cháu, hôm nay cô ấy đột nhiên từ chức, cho nên cháu tới đây làm rõ nguyên nhân.”
“Nếu có người ép cô ấy, hay là bắt cô ấy làm chuyện gì không tình nguyện, như vậy cháu không cho phép.”
Bùi Nguyên Minh vô cùng thẳng thắn thành khẩn, còn bày tỏ thái độ bảo vệ Hạ Vân.
“Tống giám đốc?”
Đôi mắt mẹ Hạ trở nên vô cùng sắc bén: “Cậu là tổng giám đốc của tập đoàn Thiện Nhân, Bùi Nguyên Minh!”
“Là người đàn ông chậm trễ con gái tôi?”
“Là cháu.” Bùi Nguyên Minh nói.
“Được! Cậu giỏi lắm!”
Mẹ Hạ chỉ vào mũi Bùi Nguyên Minh, mãi mà không nói nên lời.
Sau đó bà ta tức giận nói với Hạ Vân: “Con quên hứa hẹn của con rồi sao?”
“Con có thể ở bên cạnh cậu ta đến khi tập đoàn đưa ra thị trường, nhưng tử nay con và tập đoàn Thiện Nhân, cùng với người đàn ông này sẽ không có liên quan gì!”
“Con sẽ ngoan ngoãn nghe lời, về thủ đô xem mắt “Từ nay về sau, cả đời sẽ không qua lại với người đàn ông này nữa!”
“Như vậy nhà họ Trầm đồng ý không giúp đám Quách Tuấn Anh trong ngày tập đoàn Thiện Nhân đưa ra thị trường!”
“Bây giờ nhà họ Trầm hoàn thành hứa hẹn của mình, con lại quên hứa hẹn của mình sao?”
“Nếu để ông ngoại con biết rõ chuyện này, ngày mai tập đoàn Thiện Nhân sẽ phá sản!”
“Nếu bị nhà họ Phương ở Yến Kinh biết, con định ăn nói thế nào với bọn họ đây?”
Lúc này vẻ mặt mẹ Hạ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Hạ Vân, con nhất định phải cho mẹ một lời giải thích “Không có gì phải giải thích, con không làm gì thẹn với lương tâm, hơn nữa con đã từ chức, chuẩn bị ngày mai về thủ đô!”
Hạ Vân nhíu mày nói.
“Nhưng mà có chuyện mẹ cần phải biết, con là đồng ý về xem mắt, không đồng ý chuyện gả vào nhà họ Phương”
“Cái gọi là xem mắt, chính là hai người trẻ tuổi gặp nhau mà thôi, cuối cùng thế nào, quyền quyết định năm trong tay con!”
“Tối nay tổng giám đốc tới chỗ con, mặc kệ là tới làm gì, mẹ cũng không có tư cách quản, hơn nữa..: “Câm miệng! Con câm miệng cho mẹ!” Mẹ Hạ tức tới mức toàn thân run rẩy, chỉ vào Hạ Vân nói: “Mẹ là mẹ con! Ba con chết sớm, con ở nhà họ Hạ Yến Kinh chịu đủ khinh thường, là mẹ đưa con tới nhà họ Trầm ở thủ đô nuôi lớn!”
“Mà ông ngoại con, cũng cho con hoàn cảnh tốt nhất, thậm chí vì cho con gả vào nhà giàu có, cho con rất nhiều cơ hội rèn luyện!”
“Nhưng bây giờ nhà họ Trâm gặp nạn, ông ngoại con tràn ngập nguy hiểm, chỉ có người nhà họ Phương mới giải quyết được chuyện này, con vì chuyện này mà hi sinh một chút, không phải là lẽ đương nhiên sao?”
Chương 1557:
“Tuy con họ Hạ, nhưng mà tính là nửa người nhà họ Trầm!”
“Trên dưới nhà họ Trâm, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, nếu con ăn của nhà họ Trầm, dùng của nhà họ Trầm, hưởng thụ ưu đãi, nhất định phải gánh vác chuyện này!”
“Lúc nhà họ Trầm huy hoàng, con muốn làm gì, mẹ không để ý tới con!”
“Nhưng bây giờ nhà họ Trầm gặp nguy hiểm, con nhất định phải cùng mẹ trở vê, giải quyết phiền phức!”
“Cho nên cho dù con nguyện ý kết hôn với Phương Trung Nghĩa hay không, chỉ chỉ cần mẹ và ông ngoại con đồng ý, con nhất định phải chấp hành!”
“Huống chi làm đám hỏi với nhà họ Phương ở Yến Kinh, nhà họ Hạ ở Yến Kinh cho phép!”
“Hai gia tộc đứng đầu gật đầu, con nhất định phải chấp hành vô điều kiện!”
“Cho nên bây giờ con nói một chút thì thôi, đợi trở lại thủ đô xong, mẹ không hi vọng lại nghe thấy những lời tương tự!”
“Nếu không con biết hậu quả rồi đấy!”
Lúc này giọng nói và vẻ mặt của mẹ Hạ vô cùng nghiêm khắc, mang theo hương vị vô cùng đáng tin.
Bùi Nguyên Minh phát hiện, Hạ Vân luôn mạnh mẽ tự tin, lúc này trên mặt xuất hiện mờ mịt và bất đắc di.
Một lát sau cô ấy nhanh chóng nghiêng đầu, mấy giọt nước mắt rơi xuống, nhưng cô ấy nhanh chóng lau đi.
Lúc này, Bùi Nguyên Minh cảm thấy trái tim mình đau nhói một cái không lý do.
Hạ Vân cố gắng bao nhiêu, anh biết rất rõ ràng.
Cô ấy muốn cuộc sống của mình, muốn theo đuổi hạnh phúc của mình, cho nên cô ấy luôn có ý nghĩ của mình.
Vì thế cô ấy rời khỏi Yến Kinh, rời khỏi thủ đô, cách xa Đà Nẵng, nhưng vẫn không có biện pháp tránh thoát khỏi vận mệnh.
Xuất thân từ gia tộc giàu có, cô ấy nhất định trở thành vật hi sinh của gia tộc.
Có một câu mẹ Hạ nói không sai, hưởng thụ quyền lực của gia tộc lớn, như vậy nhất định phải gánh vác nghĩa vụ của gia tộc lớn.
Mẹ Hạ thấy cảnh này, lạnh lùng nói: “Không được khóc, từ nhỏ con đã biết, đối với chúng ta mà nói, nước mắt không có bất cứ ý nghĩa gì, giá quá rẻ!”
“Hôm nay mẹ tới Dương Thành tự mình đưa con về, chính là muốn nói cho con, xem mắt chỉ là quy trình mà thôi!”
“Phương Trung Nghĩa nhìn thấy ảnh chụp của con, vô cùng hài lòng.”
“Cho nên cuối năm nay, nhất định phải kết hôn!”
“Bây giờ con lập tức về thủ đô với mẹ!”
Hạ Vân hơi sửng sốt, không thể ngờ tới vậy mà mẹ của mình có thể nói ra những lời như vậy.
Cô ấy hận mình không dũng cảm một chút, cảm thấy chỉ cần ở bên cạnh người đó thì tốt rồi.
Nhưng bây giờ, hối hận cũng vô dụng.
“Nơi giống như Dương Thành, có gì phải lưu luyến?”
“Đàn ông ở Dương Thành, sao có thể so được với đàn ông ở Yến Kinh, đàn ông ở thủ đô!”
Trên gương mặt mẹ Hạ tràn ngập khinh thường và khinh bỉ đối với Bùi Nguyên Minh: “Cho dù là tổng giám đốc của công ty đưa ra thị trường thì thế nào? Tập đoàn này có thể đưa ra thị trường, nói đến cùng vấn là vì nhà họ Trầm chúng tôi nhân từ!”
“Nếu không, lúc này cậu ta đã là tổng giám đốc gánh nợ ba trăm năm mươi nghìn tỷ rồi!”
“Người như vậy, không đáng lưu luyến!”
“Chỉ có cậu chủ Phương Phương Trung Nghĩa một trong bốn cậu chủ ở Yến Kinh, mới đáng để con ái mộ!”
Hạ Vân cảm thấy rất vô lực, mẹ đây là đang uy hiếp mình.
Nếu mình không đi, với năng lực của nhà họ Trầm ở thủ đô, muốn làm sập một tập đoàn mới đưa ra thị trường cũng không có nhiều khó khăn.
Mà mọi chuyện cô ấy làm lúc trước, chính là không muốn khiến Bùi Nguyên Minh cuốn vào vòng xoáy tranh đấu của ba gia tộc đứng đầu.
Bởi vì một khi bị cuốn vào bên trong, cho dù là Bùi Nguyên Minh, cũng có khả năng tan xương nát thịt.
“Dì à, dì muốn đưa Hạ Vân đi, có từng hỏi cháu hay chưa?”
Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh tiến lên trước, trực tiếp chắn Hạ Vân ở phía sau, vẻ mặt nghiêm túc: “Hạ Vân chẳng những là thư ký của cháu, còn là hồng nhan tri kỷ của cháu, chuyện mà cô ấy không muốn làm, người nào cũng không thể ép cô ấy làm”
Chương 1558:
Mí mắt mẹ Hạ giật giật, sắc mặt xám ngắt.
Bà ta cố gắng xem nhẹ sự tồn tại của Bùi Nguyên Minh, chính là muốn giải quyết nhanh chóng, trực tiếp đưa Hạ Vân đi.
Nhưng không thể ngờ tới, vậy mà Bùi Nguyên Minh tự mình đứng ra rồi.
Tuy Bùi Nguyên Minh là tổng giám đốc của tập đoàn Thiện Nhân, được xưng là thế tử Minh của Đà Nẵng.
Nhưng ở trong mắt mẹ Hạ, đây là một chuyện cười.
Nơi thô kệch như Đà Nẵng, sao có thể đánh đồng được với thủ đô?
Sáu thế tử ở thủ đô, mới là thế tử chân chính.
Thế tử Minh ở Đà Nẵng tính là gì?
Nhưng không thể ngờ tới, vậy mà thế tử phế vật này còn dám nhảy ra nhảy nhót, còn đối chọi gay gắt, điều này khiến mẹ Hạ cảm thấy quyền uy của mình bị khiêu khích.
Lúc này mẹ Hạ lấy một tờ chỉ phiếu ra, viết một chuỗi con số lên, sau đó ném chỉ phiếu vào mặt Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Tôi mặc kệ cậu là tổng giám đốc của Hạ Vân, hay là đồng nghiệp của Hạ Vân, hoặc là người đàn ông của Hạ Vân: “Nhưng nói ngắn gọn lại, mang theo ba trăm năm mươi tỷ này, lập tức cút đi, từ nay về sau đừng xuất hiện bên cạnh Hạ Vân nữa!”
Lúc nói ra những lời này, trên người mẹ Hạ là khí thế không ai bì nổi.
Lấy tiền ra đập người khác, đây là chuyện nhà họ Trầm am hiểu nhất.
Trong ánh mắt châm chọc của mẹ Hạ, Bùi Nguyên Minh ngồi xổm xuống nhặt tờ chỉ phiếu kia lên, nhìn vô cùng nghiêm túc, vô cùng cẩn thận.
Mẹ Hạ nhìn thấy cảnh này, càng nở nụ cười chế giễu.
Tổng giám đốc của tập đoàn đưa ra thị trường thì thế nào? Không phải là nhà họ Trầm có thể dùng tiền đập chết được sao?
Nhìn con số trên chỉ phiếu, Bùi Nguyên Minh ngẩng đầu, thản nhiên nói: “Dì à, chút tiền này đã muốn cháu rời khỏi Hạ Vân, chỉ sợ không đủ”
“Không đủ sao?”
Mẹ Hạ sửng sốt một lát, trên gương mặt càng có thêm trào phúng.
“Cậu là cái thá gì? Còn dám cò kè mặc cả với tôi?”
“Cho cậu ba trăm năm mươi tỷ, là nể mặt con gái tôi lắm rồi đấy!”
“Nếu cậu thức thời thì cầm tiền cút đi, nếu không kết cục là gì, chỉ sợ cậu khó mà tưởng tượng nổi!”
“Tôi nói cho cậu biết, giữa người và người là không thể so sánh, cho dù đều là người trong giới thượng lưu, nhưng có người nhất định cả đời đều làm vai phụ!”
“Công chúa chỉ có thể gả cho vương tử, một nam tước bình thường cho dù là chịu đựng tám đời cũng không có khả năng chạm vào một sợi tóc của công chúa!”
“Con cóc vĩnh viễn không có tư cách ăn thịt thiên ngai”
“Quan trọng nhất chính là, Hạ Vân nhà tôi đã có hôn ước rồi!”
“Con bé sẽ nhanh chóng kết hôn với Phương Trung Nghĩa, sẽ gả vào nhà họ Phương ở Yến Kinh một trong mười gia tộc đứng đầu!”
“Nếu cậu còn phá rối cuộc hôn nhân này, hay làm ra chuyện gì nhiễu loạn, tôi không tha cho cậu còn chưa tính!”
“Nhà họ Phương ở Yến Kinh là gia tộc thế nào, cậu trêu chọc nổi sao?”
“Dùng chút đầu óc của cậu suy nghĩ cẩn thận xem, đừng kéo mình, kéo người nhà mình, kéo tập đoàn của mình đi lên con đường cùng!”
“Mang theo ba trăm năm mươi tỷ, mang theo chút thiện ý duy nhất của tôi, cút khỏi con gái tôi địt”
“Lập tức!
“Lập tức!”
Rất rõ ràng, mẹ Hạ tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào phá hoại hôn sự của con gái mình.
Cho dù là tổng giám đốc của công ty mới đưa ra thị trường thì thế nào?
Đối với nhà họ Trầm mà nói, có khác gì một tên bất tài vô dụng?
Mà lúc này vệ sĩ của mẹ Hạ cũng lạnh lùng âm hiểm nhìn Bùi Nguyên Minh, đối với người dám gầm thét với chủ nhân của mình, gã ta rất khó chịu.
“Có tiền thì khá lắm đúng không?” Bùi Nguyên Minh vẫy chỉ phiếu mở miệng.
“Không sai, tiền là tất cả, tôi bảo cậu cút, cậu phải cút, bảo cậu rời khỏi con gái tôi, cậu phải rời đi, đây là sức mạnh của tiền!” Mẹ Hạ chỉ Bùi Nguyên Minh, lạnh giọng mở miệng.
Bùi Nguyên Minh mỉm cười, sau đó cũng lấy chỉ phiếu ra, viết một chuỗi con số lên phía trên, sau đó ném chỉ phiếu lên mặt mẹ Hạ: “Đây là ba mươi lăm nghìn tỷ, mang theo ba mươi lăm nghìn tỷ này, lập tức cút đi, từ nay về sau đừng xuất hiện bên cạnh Hạ Vân nữa!”
Chương 1559:
“Cậu!”
Mẹ Hạ tức tới mức toàn thân run rẩy, bà ta không thể ngờ tới vậy mà Bùi Nguyên Minh sỉ nhục bà ta như thế.
Tên nhóc này coi bà ta là kẻ ngốc sao?
Còn ba mươi lăm nghìn tỷ?
“Phế đi!”
Lúc này vẻ mặt mẹ Hạ lạnh lẽo, đã không muốn mở miệng nói gì nữa.
“Tên nhóc, bà chủ đã nói như vậy rồi, vậy mà cậu còn không biết tốt xấu, vậy thì đừng trách tôi!”
Lúc này, một ông cụ vẫn luôn đứng phía sau mẹ Hạ tiến lên một bước, híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh.
“Tôi tiễn cậu ra đi, đừng tùy tiện trêu chọc người khác nữa!”
Sau khi nói xong, ông già ăn mặc đẹp đế tát mạnh về phía mặt Bùi Nguyên Minh.
“Bùm!”
Một chưởng đánh ra, có âm thanh sấm sét.
Hạ Vân nói theo bản năng: “Hạc Vũ, đừng mài”
Mẹ Hạ lanh tay lẹ mắt kéo con gái, thờ ơ nhìn Bùi Nguyên Minh phơi thây tại chỗ.
“Ong!”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, tiến lên một bước, một cái tát đánh về trước.
Vừa nhanh vừa mạnh, đi sau tới trước.
“Bốp!”
Hạc Vũ đang ra tay lập tức thay đổi sắc mặt, căn bản không kịp đổi chiêu, ngay sau đó bàn tay của Bùi Nguyên Minh đã đánh lên mặt ông ta.
“Rầm!”
Một tiếng vang thật lớn, thân thể Hạc Vũ bay ngược ra, trực tiếp đập lên trên vách tường, khiến mặt tường nứt ra như mạng nhện.
Đồng thời trên mặt ông ta cũng có thêm dấu tay màu đỏ.
Che má phải sưng đỏ, trong lòng Hạc Vũ kinh hãi.
Sao có thể có chuyện này được?
Tuy lúc mới ra tay, ông ta chỉ dùng gần năm phần thực lực.
Nhưng tốc độ của ông ta, lực lượng của ông ta, tuyệt đối không phải một tên nhóc trẻ tuổi có thể đối kháng.
Nhưng kết quả lại khiến người ta không phản bác được.
Đối phương tát một cái đã tát bay ông ta!
Chỉ có thể nói, tên nhóc này là một kình địch!
Lúc này ánh mắt Hạc Vũ không có chút khinh thường, mà mang theo vài phần nghiêm túc.
Mà mấy nam nữ mặc trang phục xa xỉ nhìn thấy cảnh này, cả đám đều vô cùng kinh hãi.
Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới, Bùi Nguyên Minh tát một cái có thể tát bay Hạc Vũ.
Phải biết rằng, Hạc Vũ được nhà họ Trầm ở thủ đô cung phụng!
Thực lực siêu quần, dưới tay có vô số mạng người, là một người vô cùng tàn nhãn.
Nghe nói từng có cao thủ Không Thủ Đạo của Đảo Quốc tới khiêu chiến Hạc Vũ, kết quả bị Hạc Vũ tát bay.
Nhưng mà lúc này, ông ta lại chịu thiệt trong tay một tên nhóc?
Mẹ Hạ cũng lấy làm kinh hãi, rất bất ngờ khi thấy Hạc Vũ bị tát bay.
Nhưng mà lúc này vẻ mặt bà ta càng khó coi hơn, nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh nói: “Được lắm, chẳng trách hung hãn ương ngạnh như vậy, hóa ra là có chút công phu mèo quào!
“Nhưng mà người nào cho cậu tư cách và dũng khí như thế?”
Hạ Vân vội vàng đi lên trước: “Mẹ, Bùi Nguyên Minh không cố ý đâu, anh ấy chỉ muốn bảo vệ con thôi!”
“Bảo vệ con?”
Vẻ mặt mẹ Hạ khinh thường: “Dựa vào chút võ lực cá nhân như thế, có thể bảo vệ được con cái gì?
“Đàn ông mạnh mẽ cũng chỉ là thực lực cá nhân, đâu có bối cảnh, chỗ dựa vững chắc, năng lực, quyền thế, tài phú, địa vị!”
“Có thể đánh nhau có thể bảo vệ con? Đánh “Huống chỉ nhân lúc Hạc Vũ không chú ý đánh lén thành công, thì cảm thấy cậu ta vô địch thiên hạ à?”
“Buồn cười, nếu Hạc Vũ thực sự ra tay, một trăm Bùi Nguyên Minh cũng không có tác dụng gì”
Rất rõ ràng, mẹ Hạ rất hiểu tính cách của Hạc Vũ.
Hạc Vũ được cung phụng, thực lực mạnh mẽ, cho nên lúc đối mặt với tiểu bối chắc chắn sẽ lơ là sơ suất.
Chịu thiệt như vậy là lẽ đương nhiên.
Chỉ cần Hạc Vũ nghiêm túc một chút, muốn tiêu diệt Bùi Nguyên Minh còn không phải đơn giản như uống một cốc nước?
Chương 1560:
Hạc Vũ nghe thấy thế lắc đầu, cũng cảm thấy vừa rồi mình lơ là.
Tưởng là một tiểu bối, cho nên chỉ vận dụng năm phần thực lực.
Nếu bây giờ mẹ Hạ có lệnh, ông ta đồng ý dùng toàn lực ứng phó.
Lúc này Hạc Vũ có chút thở dài, tên nhóc này cũng đẹp trai, chỉ sợ lát nữa chết không toàn thây!
Hạc Vũ thở dài nói: “Tên nhóc, cậu khiến tôi tức giận, nhưng mà nể mặt cô chủ, tôi sẽ cố gắng để cậu chết toàn thây.. “
Khi nói chuyện, khí thế toàn thân ông ta phát ra, khung xương phát ra âm thanh như rang xào đậu.
“Bốp..”“
Bùi Nguyên Minh không nói lời vô nghĩa, mà trở tay tát thêm một cái nữa.
Đôi mắt Hạc Vũ hơi trầm xuống, vẻ mặt nghiêm trọng, muốn tránh một kích này của Bùi Nguyên Minh.
Nhưng mà tốc độ của ông ta nhanh, tốc độ của Bùi Nguyên Minh nhanh hơn ông ta.
Võ công trong thiên hạ, sức mạnh vô địch, chỉ cần nhanh thì không gì không phá được.
Bàn tay của Bùi Nguyên Minh vẫn nhanh tới mức cực hạn!
“Bốp!”
Thân thể Hạc Vũ xoay mấy vòng trong không trung, đập lên vách tường lần thứ hai.
Bây giờ trên má trái của ông ta cũng xuất hiện một dấu tay.
Ôm hai má mình, Hạc Vũ run rẩy.
Sao có thể như vậy?
Minh là đại cao thủ, sao có thể đột nhiên không đỡ nổi một kích như vậy?
Vẻ mặt mẹ Hạ không kiên nhẫn, nói: “Hạc Vũ, đừng nể mặt Hạ Vân nữa, dùng toàn lực ra tay đi!”
“Nghiêm túc ra tay, cho tên nhóc này một bài học, cho cậu ta biết, có một số người thì cả đời này cậu ta cũng không đắc tội nổi!”
“Có một số giới, đời này cậu ta đừng mơ tiếp xúc tới!”
Hạc Vũ vô cùng buôn bực, tôi đã sớm nghiêm túc ra tay, vừa rồi dùng ít nhất tám phần thực lực rồi!
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn Hạc Vũ, nói: “Phục chưa?”
Vẻ mặt Hạc Vũ vô cùng khó coi.
Chỉ trong nháy mắt, thân thể ông ta cử động, hai tay chậm rãi hợp nhất: “Tiên Hạc Thủ!”
Chín phần thực lực!
“Bốp!”
Bùi Nguyên Minh tát ra ngoài lân thứ hai.
Thân thể Hạc Vũ bay ra lần thứ hai, đập lên vách tường ở phía sau.
Lúc này gạch men sứ ở trên vách tường đều rơi xuống rào rào, khiến Hạc Vũ mặt xám mày tro.
Hạc Vũ vô cùng mạnh mẽ, lúc này ngực thấy ngòn ngọt, thiếu chút nữa phun ra máu tươi.
Mẹ Hạ sốt ruột tới mức toàn thân run rẩy, không nhịn được nói.
Làm gì thế? Rốt cuộc ông đang làm gì đấy? Nghiêm túc ra tay cho tôi!”
“Giáo huấn tên nhóc hung hãn này cho tôi!”
Bùi Nguyên Minh nhìn Hạc Vũ, thản nhiên nói: “Nếu không phục, lại đánh tiếp”
Vẻ mặt Hạc Vũ lạnh lùng, bướng bỉnh lì lợm, chỉ trong nháy mắt thân thể ông ta lao ra lần hai!
Mười hai phần thực lực!
Lúc này ông ta bùng nổ tất cả thực lực của mình ra.
“Dời núi lấp biển!”
“Bốp!”
Bùi Nguyên Minh bình tĩnh đối mặt, vẫn tát một cái.
“Bốp..”
Hạc Vũ bay ra sau lần nữa, bây giờ ông ta đập mạnh xuống đất, khóe miệng có máu xuất hiện.
Cường đại!
Quá cường đại!
Tên nhóc trước mặt chẳng những tốc độ nhanh, hơn nữa lực lượng cũng đạt tới đỉnh cao rồi.
Lúc này, Hạc Vũ rất sợ hãi.
Sắc mặt mẹ Hạ khó coi như ăn phân: “Hạc Vũ, nhanh dùng toàn lực ứng phó, đừng lề mề nữa!”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Ông còn tới nữa không?”
Vẻ mặt Hạc Vũ do dự, đứng dậy.
Tay phải của Bùi Nguyên Minh giơ lên lần hai…
“Dừng dừng dừng!”
Hạc Vũ nhanh chóng lùi về sau, mí mắt giật điên cuồng, không ngừng lắc đầu: “Anh bạn, đừng đánh, đừng đánh nữa, tôi nhận thua, tôi phục rồi!”
Rất rõ ràng, ông ta biết rõ nếu tiếp tục ra tay, ông ta sẽ bị Bùi Nguyên Minh tát chết mất!
Một thế hệ đại cao thủ, chết dưới bàn tay, còn không bằng ông ta trực tiếp nhảy lầu!
Tập đoàn Thiện Nhân, vườn hoa ở sân thượng.
Long Nhật Minh đứng khoanh tay, nhìn ngựa xe như nước ở phía dưới, vè mặt không có chút biến hóa nào.
Bùi Nguyên Minh cũng đứng bên cạnh ông ta, rất lâu sau mới thản nhiên nói: “Môn chủ Long, chuyện hôm nay không định cho tôi một lời giải thích sao?”
Cho dù trong quá khứ Bùi Nguyên Minh và Long Nhật Minh từng có giao tình.
Nhưng mà ngày trước, dù sao Bùi Nguyên Minh cũng tự tay phế đi Sở Văn Trung, sau này Sở Văn Trung chết, trên dưới cả Long Môn đều cho rằng là Bùi Nguyên Minh ra tay.
Theo lý mà nói, hôm nay Long Nhật Minh tới gây phiền phức mới đúng, nhưng ông ta lại tới đứng về phía Bùi Nguyên Minh, trong chuyện này chắc chắn có gì đó.
Long Nhật Minh nghiêng đầu nhìn Bùi Nguyên Minh một lát, bỗng nhiên cười từ chối cho ý kiến, nói: “Tổng giáo đầu thiếu niên anh hùng, không rõ vì sao hôm nay tôi tới sao?”
Bùi Nguyên Minh không mở miệng, chỉ nghiêng đầu lạnh nhạt nhìn Long Nhật Minh.
Khí tục trên người Long Nhật Minh đột nhiên trở nên điên cuồng,
Ngay sau đó, một loại uy áp đáng sợ chuyên thuộc về người đứng trên cao tỏa từ trên người ông ta ra.
Chì trong nháy mắt, cho dù là Bùi Nguyên Minh cũng hơi nhíu mày lại.
Bởi vì lúc này Long Nhật Minh cho anh cảm giác vô cùng cường đại, giống như lúc này ông ta có thể nắm giữ sự sống chết của người khác.
Bao gồm Bùi Nguyên Minh.
Chỉ trong nháy mắt, Long Nhật Minh khẽ cười một tiếng, nói: “Tổng giáo đầu tiếp một chiêu của tôi trước di!”
Sau khi nói xong, thân thể Long Nhật Minh khẽ cử động, một quyền vung mạnh tới.
Về mặt Bùi Nguyên Minh thay đổi, nhưng lúc này không có ý lùi về sau, mà bước lên nửa bước, lúc này cũng vung ra một quyển. “Bốp bốp bốp…”
Tiếng vang nhỏ truyền ra, hai người giống như hai đứa bé đang đùa giỡn, không phát ra tiếng nổ mạnh như trong tưởng tượng.
Nhưng mà ngay sau đó, trong hư không lại có gió bão điên cuồng gào thét, quần áo trên người hai người bay phấp phới. “Răng rắc…”
Gần như cùng lúc đó, thủy tinh trên sân thượng đều bị nghiên nát, lúc này hóa thảnh bột phần.
Thân thể hai người tiếp xúc lập tức tách ra, Bùi Nguyên Minh lại quay về vị trí cũ, không có quá nhiều động tác.
Mà Long Nhật Minh thì lùi về phía sau ba bước, trong đôi mắt xuất hiện vẻ kinh ngạc.
Rất rõ ràng ông ta không thể ngờ tới, vị tổng giáo đầu trong truyền thuyết này, xuất ngũ nhiều năm, thực lực vẫn đáng sợ như thế.
Nếu là bình thường, trên thế giới này người có thể chính diện đỡ một chiêu này của ông ta, không vượt quả hai vị. “Quà nhiên tổng giáo đầu là thiếu niên anh hùng, ngủ đông mấy năm, thân thủ vẫn không giảm chút nào, xem ra tôi xem thường cậu rồi.”
Long Nhật Minh nhìn Bùi Nguyên Minh, lộ ra nụ cười. “Long Chiến Quốc nói không sai, cậu quả nhiên là thiên tài của Đại Hạ trăm năm khó có được.”
“Không hổ là truyền kỳ của Đại Hạ, rường cột của nước nhà.
Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, Long Chiến Quốc mà Long Nhật Minh nói, là đại trưởng lão của bộ binh hiện giờ.
Mà Long Nhật Minh từng là đại trưởng lão bộ binh một thể hệ, hai người quen nhau là chuyện rất bình thường.
Nhưng Bùi Nguyên Minh không tiếp tục đề tài này, thản nhiên nói: “Hôm nay môn chủ Long tới đứng bên phía tôi, mục đích là gì, có thể nói rõ được không?”
Long Nhật Minh để hai tay ở sau lưng một lần nữa, mim cười nói: “Ý đổ của tôi vô cùng đơn giản.”
“Thứ nhất, đưa một phần lễ gặp mặt cho tồng giáo đầu, coi như là chút tâm ý của tôi.”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cho dù ông không đến, Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên cũng không lấy được chút ưu đãi nào.”
“Đương nhiên, với thủ đoạn của tổng giáo đầu, có rất nhiều biện pháp xử lý bon họ, chẳng qua tổng giáo đầu không muốn để lộ thân phận của cậu đúng không?”
“Nói như vậy, tôi ra tay giúp chút việc nhỏ, cũng được tính là bán chút ân tình cho tổng giáo đầu, không phải sao?”
Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến.
Chương 1552
Long Nhật Minh tiếp tục nói: “Thứ hai, tôi muốn nhìn xem, tổng giáo đầu đã xuất ngũ, có còn thân thủ lợi hại như trong truyền thuyết nữa không.”
“Thứ ba, xem như đòi chút lẽ phải cho Sở Văn Trung, dù sao ông ta cũng tính là cấp dưới của tôi.”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Ông muốn chết có thể tiễn ông đi bất cứ lúc nào.”
Long Nhật Minh mim cười, tay phải vung lên, một khối ngọc nhìn giống lệnh bài mà cũng không phải là lệnh bài rơi xuống trước người thản nhiên nói: “Thứ tư, phân hội Long Môn ở thủ đô, tôi đã bố trí lâu lắm rồi.”
“Cho dù Sở Văn Trung có bị tổng giáo đầu giết chết hay không, nhưng không thể phù nhận, ông ta vì cậu mà chết.”
“Sở Văn Trung vừa chết, mọi chuyện ở thủ đô sẽ hỗn loạn, tôi muốn tổng giáo đầu cầm lệnh bài trong tay tiếp quản phân hoi Long Môn thù đô một tháng, chính đốn tất cà mọi chuyện.”
Bùi Nguyễn Minh nở nụ cười: “Môn chú Long, ông mơ tưởng hão huyền không khỏi quá đẹp rồi?”
“Long Chiêcn Quốc hết lần này tới lần khác mời tôi làm tổng giáo đầu của chín đại quân, tôi đều từ chối.”
“Không phải là ông cảm thấy, với thân phận môn chủ Long của ông, có thể ép tôi làm phân hội trường của Long Môn thủ đô đấy chứ?”
Long Nhật Minh mim cười: “Tổng giáo đầu suy nghĩ nhiều rồi, tôi đây không phải là ra lệnh, cũng không phải ép buộc, mà là cảm thấy tổng giáo đầu sẽ làm chuyện này.”
Ông ta không cho Bùi Nguyên Minh cơ hội đặt câu hòi, trái lại tự mở miệng nói. “Đại Hạ ta tự quật khởi, vẫn luôn chịu căm thù của năm đại cường quốc.”
“Mấy năm trước, trong cuộc chiến Âu Á, tổng giáo đầu lấy thực lực của bản thân quét ngang năm đại cường quốc liên minh!”
“Từ đó trở đi, cho dù biên cương thỉnh thoảng có xung đột quy mô nhỏ, nhưng không có chiến sự”
“Nhưng cường quốc mất lòng Đại Hạ ta không chết.”
“Mà thủ đô tốt xấu lẫn lộn, đó là cử điểm của cuộc tấn công.”
“Không lâu trước tôi nhận được tin, có lượng lớn nhân thủ của Nhẫn Môn Đào Quốc ẩn nấp ở thủ đô, mục đích không rõ”
“Sở Văn Trung là người tôi sắp xếp tới thủ đô, phụ trách điều tra rõ chuyện này.”
“Nhưng bây giờ ông ta đã chết, cho nên trách nhiệm này, tôi cảm thấy dù thế nào tổng giáo đầu cũng phải gánh vác đúng không?”
Bùi Nguyên Minh nhíu mày: “Ông ăn vạ đấy à?”
Long Nhật Minh bật cười: “Cũng không phải như vậy, chuyện này vốn nên do tôi xử lý, nhưng bên cạnh tôi có nhiều người nhìn chằm chằm lắm, sợ bứt dây động rừng.”
“Lúc này, cho dù là phải người mới đi quản lý Long Môn phân hội thủ đô, tôi cũng khó tìm được người tín nhiệm.”
“Cho nên vạn bất đắc dĩ, mới mời tổng giáo đầu ra tay.”
Bùi Nguyên Minh trầm ngâm một lát, thản nhiên nói: “Ngoại trừ Đào Quốc, còn có người nào ra tay ở thủ đô?”
“Trước mắt tôi mới nhận được tin chính xác, là Đào Quốc.”
“Cường quốc khác đều không tham dự, mà bọn họ đang bí mật mưu đo chuyện gì đó, tạm thời không rõ, mọi chuyện phải dựa vào tổng giáo dầu roi”
Sau khi dứt lời, Long Nhật Minh không đợi Bùi Nguyên Minh đáp lời, mà xoay người bước nửa bước, thân thể lập tức nhảy từ tầng cao nhất xuống.
Nhưng sau khi rơi xuống mấy chục mét, tay trái của ông ta vỗ lên cột điện, thân thể cách không tiếp sức, vững vàng rơi xuống đất.
Chỉ trong nháy mắt, vị môn chủ của Long Môn dung nhập vào trong đám người, biển mất không thấy bóng dáng tăm hơi. “Lão hồ ly…”
Bùi Nguyên Minh lẩm bẩm, một lát sau anh lấy điện thoại ra. “Đây quả thật là lệnh bài của phân hội trường Long Môn.”
Nửa tiếng sau, Đường Nhân Đồ, Viên Cành Thiên, Ngô Kim Hồ đểu có mặt.
Viên Cành Thiên cầm lệnh bài của Long Môn trong tay nhìn rất lâu, nói: “Tổng giáo đầu, xem ra môn chù Long là nghiêm túc, vậy mà giao lệnh bài cho ngài.”
“Nhưng mà ông ta cho rằng mình là ai? Vậy mà muốn ngài trở thảnh thuộc hạ!”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không phải là ông ta muốn tôi tro thảnh thuộc hạ, nếu tôi đoán không sai, bây giờ là Long Nhật Minh và Long Chiến Quốc nhân cơ hội ép tôi rời núi.”
Chương 1553
Nghe thấy thế, mọi người ở đây đưa mắt nhìn nhau.
Một lát sau, Đường Nhân Đồ mới nói khẽ: “Tổng giáo đầu, thứ cho tôi nói thẳng.”
“Nếu chuyện này đúng như môn chủ Long nói, Nhẫn Môn của Đào Quốc có động tác gì ở thủ đô, người bình thường thật sự không thể giải quyết chuyện này.”
“Mà ngươi có phân lương, tám mươi phần trăm là bị người của Đào Quốc theo dõi, tùy tiện bước đi, không có khả năng điều tra ra được gì.”
“Trái lại là ngài, mấy năm nay vẫn luôn ở trong nhà, tuy bây giờ để lộ thân phận thế tử Minh, nhưng thân phận thật sự không ai biết.”
“Đề ngài đi điều tra chuyện này, quá tốt.”
“Hơn nữa tổng giáo đầu ngài ngủ đông nhiều năm, các anh em của Đường Đào Doanh đang đợi ngài rời núi lần nữa.”
“Chúng ta nhìn xem.” Bùi Nguyên Minh nhẹ nhàng xua tay.
Những chỗ cao quá lạnh, bạn đứng càng cao, trách nhiệm cũng càng lớn.
Điểm này Bùi Nguyên Minh biết rất rõ.
Anh không dễ dàng mới xuất ngũ, nếu lại roi núi, thì chính là lại gia nhập giang hồ triệu đinh, có lẽ sau này làm việc thân bất do kỷ.
Ngô Kim Hồ nghĩ một lát, nói: “Tổng giáo đầu, nếu ngài không muốn đi, đề tôi đi thay cho.”
“Nói đến cùng chỉ là mấy người Đào Quốc quấy rối thôi, như vậy đã muốn bức tổng giáo đầu roi núi, nghĩ nhiều quá rồi!”
“Câm miệng!”
Viên Cảnh Thiên trừng Ngô Kim Hồ một cái. “Bên thủ đô nước sâu không thấy đáy, sáu đại thế gia ở thủ đô, có thể gia nào đơn giản?”
“Càng đừng nói bây giờ nhà họ Sở lại càng coi tổng giáo đầu là cái định trong mắt.”
“Đừng nói là anh đi, cho dù là tổng giáo đầu tới thủ đô, chỉ sợ cũng nguy hiểm tầng tầng lớp lóp.”
Ngô Kim Hồ bực bội nói: “Với thân thủ của tổng giáo đầu, còn sợ người nào?” Anh thì biết cái gì, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng! Noi giống như thủ đô, thủ đoạn gì đều có thể sử dụng.”
“Cộng thêm hiện giờ người của Long Môn phân hội thủ đô đã hận tổng giáo đầu thấu xương, một khi tùy ý xuất hiện, sẽ bốn bể là địch!”
Viên Cành Thiên thờ dài một hơi.
Anh ta từng là phó tổng chỉ huy bộ binh ở Giang Nam, thù đô cũng là khu vực phòng thủ, cho nên anh ta biết rõ nước ở thù đô sâu thế nào.
Ngô Kim Hồ nói: “Tổng chỉ huy Viên, anh nghĩ rằng tôi chưa từng điều tra chuyện này sao?”
“Vừa rồi lúc nhận được điện thoại của tổng giáo đầu, tôi đã tìm các anh em ở thủ đô hỏi tình hình rồi.”
“Nghe nói bây giờ Sở Văn Trung đã chết, mà đại đệ tử của ông ta là Tần Ý Hàm bị phế đi xong, cả Long Môn phân hội thủ đô đều rơi vào trong hỗn loạn.”
“Nhà họ Sở vốn là một trong sáu đại thế gia, bây giờ người nhà họ So tranh nhau đi lên.”
“Mà mấy tên đệ tử của Sở Văn Trung, đều muốn trở thảnh phân hội trường, hai bên đã sống mái với nhau mấy lần rồi.”
“Tôi cảm thấy, bây giờ những người này đều nghĩ trèo lên cao thế nào, có lẽ không có hứng thú báo thù cho Sở Văn Trung đầu.”
“Tổng giáo đau qua đó xử lý cục diện không có quá nhiều khó khăn.”
“Tôi đoán môn chủ Long muốn nhìn xem, Long Môn phân hội thủ đô có thể thanh trừ từ trong, cuối cùng kẻ mạnh quật khởi, gánh vác trách nhiệm quản lý Long Môn phân hội thủ đô hay không?”
“Nhưng mà bây giờ xem ra, những người này đều không được, cho dù là người nhà họ Sở hay đám đệ từ, căn bàn đều không có ai có thể chủ trì đại cục.”
“Cộng thêm hiện giờ thủ đô đã tràn ngập gon sóng mạch nước ngầm, bên Đào Quốc thể tới rào rạt, cho nên môn chủ Long không ngồi yên, đặc biệt tới mời ngài rời núi.”
“Đương nhiên, trong chuyện này chắc chắn cũng có sự trợ giúp của đại trường lão Long Chiến Quốc.”
“Chỉ cần bây giờ tổng giáo đầu tham gia vào, sau này Long Chiến Quốc không sợ ngài lại từ chối chức vụ tổng giáo đầu của chín đại quân rồi.”
Nhưng mà nói đi thì phải nói lại, đám nhóc con Đảo Quốc này, năm đó ở chiến trường Âu Á còn chưa bị chúng ta dọa sợ sao? Vậy mà dám tới Đại Hạ chủng ta gây phiền phức, không sợ chết à?” Vẻ mặt Ngô Kim Hổ tức giận.
Tổng giáo đầu, để ý bọn họ làm gì, cứ khiến bọn cho biết vì sao bông hoa lai đỏ như vây!”
Chương 1554
Bùi Nguyên Minh dựa lưng vào ghế số pha, giong nói nhẹ nhàng: “Tạm thời tôi còn chưa nghĩ ra, cảm thấy bị hai lão hổ ly tính kế, trong lòng khó chịu.”
“Hơn nữa bên Long Môn phân hội thủ đô, cho dù thật sự đi quản lý đại cục, cũng không phải bây giờ.”
“Muốn đi cũng phải đợi mười ngày nửa tháng, đợi bọn họ đánh đủ rồi nói.”
Cùng lúc đó, Lôi Tuấn Quang đi tới, anh ta cúi người nói: “Tổng giám đốc Bùi, chuyện bên thư ký Hạ tôi đã phái người điều tra rồi.”
“Nhưng không phát hiện có gì không thích hợp.”
“Cô ấy giống như người bình thường từ chức”
“Nhưng đây là điểm không bình thường nhất, cho nên chỉ sợ ngài phải tự mình đi xem, tôi nghe nói ngày mai cô ấy sẽ đi máy bay chuẩn bị rời Dương Thảnh.”
Nghe thấy lời Lôi Tuấn Quang nói, đám Đường Nhân Đổ, Viên Cành Thiên, Ngô Kim Hổ đểu mắt nhìn mũi mũi nhìn tim.
Đây là chuyện nhà của tổng giáo đầu, không thể tham gia, không thể tham gia.
Bùi Nguyên Minh xoa trán, một lát sau thờ dài một hơi, đứng dậy rời đi.
Nửa tiếng sau, Bùi Nguyên Minh ấn chuông cửa nhà trọ của Hạ Vân.
Một lát sau cửa mờ ra, Hạ Vân không trang điểm mờ cửa.
Bởi vì ở nhà cho nên cô ấy không mặc đồ công sở, mà mặc váy ngủ rộng thùng thình.
Tuy như vậy che giấu dáng người cao gầy yếu điệu của cô ấy, nhưng lại như ẩn như hiện, khiến người ta tràn ngập mơ màng. Có lẽ Hạ Vân đang đợi người nào đó, cho nên lúc thấy Bùi Nguyên Minh cô ấy hơi sừng sốt, biểu cảm có chút luống cuống, nhưng vẫn nói khẽ: “Tổng giám đốc Bùi, sao anh lại tới đây?”
Bùi Nguyên Minh cười nói: “Cô đi theo tôi lâu như vậy, giải quyết giúp tôi nhiều chuyện như thế, nhưng không giải thích một câu đã chuẩn bị từ chức, có phải như vậy không được tốt lắm không?”
“Cho nên tối nay tôi tới đòi lời giải thích.”
“Đương nhiên, nếu có chuyện gì cần tôi giúp đỡ, cô cũng có thể mở miệng, tôi sẽ toàn lực ung phó.” Hạ Vân nghiêm túc nhìn Bùi Nguyên Minh, đột nhiên ngồi trên ghế sô pha, duỗi cái lưng mòi, nói: “Bùi Nguyên Minh, bây giờ tôi không còn là thư ký của anh nữa rồi.”
“Anh nói với tôi những lời này, không so vo anh để ý sao?”
Bùi Nguyên Minh cười khổ một tiếng, chuyện này không thể nói, sẽ xảy ra chuyện.
Đôi mắt Hạ Vân nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, một lúc lâu sau mới nói khẽ: “Tôi đến từ nhà họ Hạ ở Yến Kinh, hẳn là tổng giám đốc Bùi biết?”
“Tôi biết.” Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói. “Những có lẽ anh không biết, bởi vì ba tôi mất sớm, tôi ở nhà họ Hạ Yến Kinh không dễ chịu, cho nên từ nhỏ tới lớn, trên cơ bản là tôi lớn lên ở nhà họ Trầm thủ đô.”
“Nhà họ Trầm ở thủ đô, là nhà ngoại của tôi.”
“Thời gian trước, người nhà họ Hạ ở Yến Kinh tìm đủ cách ép buộc, muốn tôi gả cho Lý Thánh Đức của nhà họ Lý ở Cảng Thảnh, cuối cùng chuyện này không thành.”
“Nhưng chuyện này lại bị mẹ tôi biết được.”
“Mẹ tôi cảm thấy tôi nhà họ Hạ Yến Kinh chịu đủ ấm ức, cho nên bà ấy quyết định để tôi về nhà họ Trầm phát triển.”
“Đưong nhiên cái gọi là phát triển, chính là nhà họ Trầm cũng tìm một đối tượng xem mắt cho tôi.”
“Nhà họ Phương Ở Yến Kinh, cậu chủ Phương…”
“Vụ cậu chủ Phương này được xưng là một trong bốn cậu chủ ở Yến Kinh, thân phận cao quý đáng sợ cỡ nào.”
“Ông ngoại cũng đồng ý mối hôn sự này, cho nên gần đây bọn họ vẫn luôn gọi điện cho tôi, bào tôi trở về.”
“Thậm chí nhà họ Hạ ở Yến Kinh biết được chuyện này xong, cũng cùng ý tưởng đen tối với nhà họ Trầm ở thủ đô.”
“Mấy ngày nay, hai gia tộc lớn này không ngừng cùng tạo áp lực.”
“Mấy ngày hôm trước, lại càng uy hiếp nếu tôi không đồng ý, bọn họ sẽ liên thù với đám Quách Tuấn Anh, Bùi Văn Kiên cùng ra tay với tập đoàn Thiện Nhân.”
“Tôi lo lắng xảy ra chuyện, mang tới phiền phức lớn cho ngài, cho nên tôi đồng ý, điều kiện là tập đoàn thuận lợi đưa ra thị trường xong, tôi sẽ từ chức…”
Chương 1555
Hạ Vân một hơi nói hết chuyện kim nén trong lòng mấy ngày nay ra, cả người lập tức thoải mái hơn nhiều,
Sau đó cô ấy nói khẽ: “Tổng giám đốc Bùi, tập đoàn Thiện Nhân rất không dễ dàng mới đưa ra thị trường, anh đối phó tử đại gia tộc ở Cảng Thảnh và tài phiệt Thượng Tinh, nhà họ Chân ở thủ đô đã vô cùng phiền phức.”
“Tôi không muốn tăng thêm phiền phức cho anh.” Nhà họ Trầm ở thủ đô là một trong mười gia tộc đứng đầu đúng không?”
Hạ Vân thờ dài nói: “Ông ngoại tôi là Trầm Thiên An.”
“Cái gì?” Bùi Nguyên Minh giật này mình: “Trầm Thiên Ân người giàu nhất Giang Nam?”
“Mà cậu chủ Phương kia, là người nhà họ Phương
Ở Yến Kinh “Cộng thêm nhà họ Hạ ở Yến Kinh các cô nữa, đã là ba gia tộc trong mười gia tộc đứng đầu roi!”
Nói tới đây, trái lại Bùi Nguyên Minh không nhịn được thở dài trong lòng.
Cho dù là với thân phận của mình, lúc nghe tới ba nhà này, đều cảm thấy đau đầu.
Hạ Vân không thể không từ chức, hình như là lẽ đương nhiên.
Dù sao cô ấy không muốn mang tới phiền phức lớn cho mình, “Cốc cốc cốc..”
Bùi Nguyên Minh còn chưa cảm thán xong, cửa phòng bị người ta gõ. “Hạ Vân mở cửa, mẹ tới đón con đây!” Ngoài cửa truyền tới giọng nói.
“Là mẹ tôi…”
Biểu cảm của Hạ Vân vốn coi như bình thường, lúc này sắc mặt đột nhiên thay đổi, thân thể đều cứng ngắc.
Cô ấy vừa tìm quần áo thay, vừa bảo Bùi Nguyên Minh trốn đi.
Bùi Nguyên Minh nói: “Mẹ cô mà thôi, cô sợ cái gi? Hơn nữa tôi là ông chủ của cô, cô là thư ký của tôi, tôi quan tâm cô một chút, cũng không có gì đúng không?”
Hạ Vân đau đầu nói: “Tổng giám đốc Bùi, anh không biết mẹ tôi khó chơi cỡ nào đâu, nếu không tôi đã không bị ép từ chức roi.”
Sau khi nói xong, Hạ Vân nhìn một vòng xung quanh.
Chỉ tiếc trong phòng cô ấy không có nhiều đổ lắm, có vẻ rất trống trải, cho dù muốn giấu một người, trong chốc lát cũng không tìm được. “Loại tình huống này không thể giải thích rõ ràng, nhỡ đâu tôi nấp đi bị phát hiện, đến lúc đó nhày vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch.” Bùi Nguyên Anh không thèm để ý nói. “Cho nên đề tôi gặp mặt dì đi.”
“Nếu cô không muốn đến thủ đô, người nào cũng không ép cô đi được!”
Nghe Hạ Vân nói chuyện này xong, Bùi Nguyên Minh đã chuẩn bị tham gia vào chuyện này.
Cho dù mình và Hạ Vân có quan hệ gì, nhưng anh không thể tro mắt nhìn Hạ Vân gà cho một người không biết.
Hạ Vân nghe thấy thể thân thể hơi run rẩy, nhưng mà gấp đến độ xoay quanh, trong lúc này không chủ ý.
Bên ngoài, giọng nói uy nghiêm truyền tới lần hai: “Hạ Vân, mẹ biết con ở bên trong, lập tức mở cửa, nếu không mẹ cho người phá cửa đấy!”
Hạ Vân luống cuống tay chân.
Trái lại Bùi Nguyên Minh không để ý lắm, đi tới mờ cửa phòng.
Thầy cành này, gương mặt Hạ Vân “bum” một tiếng trắng bệch.
Xong đời rồi!
Ngoài cửa, lúc này có mấy nam nữ ăn mặc xa xỉ đang đứng, nhìn bộ dạng đều có khí thế kinh người.
Mà khí thế kinh người nhất trong đám người, là một người phụ nữ trung niên nhìn hơn năm mươi tuổi, ăn mặc đẹp đẽ, quý khí bức người.
Bộ dạng của bà ta có bảy tám phần giống Hạ Vân, trên người tự mang khi thể khiến không ai dám tiếp cận bà ta.
Trừ chuyện đó ra, đám người đứng sau lưng bà ta vừa nhìn là biết không phải người thường, chỉ thản nhiên đứng đó, nhưng lại khóa chặt đường lui của Bùi Nguyên Minh. “Chào dì!”
“Mẹ, sao mẹ lại tới đây?”
Bùi Nguyễn Minh và Hạ Vân cùng mở miệng, Nhin thấy một người đàn ông xuất hiện trong phòng con gái, đôi mắt mẹ Hạ lạnh lẽo, lạnh lùng nói: “Hạ Vân, người đàn ông này là ai?”
Chương 1556:
Nhìn con gái mặc váy ngủ rộng thùng thình, chỉ khoác một cái áo khoác, để lộ dáng người như ẩn như hiện, lúc này mẹ Hạ có kích thích muốn bóp chết Bùi Nguyên Minh.
Lúc này Hạ Vân tiến lên trước, cố nở nụ cười nói: “Mẹ, anh ấy là một đồng nghiệp của con thôi, tới đây bàn công việc với con.”
“Đồng nghiệp?”
“Bàn công việc?”
Mặt mẹ Hạ như phủ băng: “Tối muộn như thế, một đông nghiệp nam tới nhà bàn công việc với con sao?”
“Hơn nữa sao ban ngày không bàn, lại bàn vào lúc này?”
“Con cảm thầy mẹ có tin hay không?”
“Con thành thật khai báo, có phải người đàn ông này và con có quan hệ gì không thể lộ ra ánh sáng?”
“Rốt cuộc cậu ta là ai?”
Mẹ Hạ lạnh giọng mở miệng, mang theo uy nghiêm của người đứng trên cao.
Đồng thời bà ta nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, nếu ánh mắt có thể giết người, lúc này tên nhóc thối làm bẩn con gái bà ta đã chết nghìn lân chục nghìn lần rồi.
Hạ Vân cứng họng, cô ấy từng đồng ý yêu cầu của nhà họ Trầm, về đi xem mắt là bảo vệ Bùi Nguyên Minh.
Nhưng hôm nay bị mẹ Hạ bắt quả tang, một khi bị người ta biết thân phận của Bùi Nguyên Minh, có lẽ tập đoàn Thiện Nhân xong đời.
“Dì, Hạ Vân nói không sai, cháu thật sự chỉ là đồng nghiệp của cô ấy”
Trái lại Bùi Nguyên Minh thản nhiên mở miệng.
“Nhưng mà cháu là tổng giám đốc của công ty, cô ấy là thư ký của cháu, hôm nay cô ấy đột nhiên từ chức, cho nên cháu tới đây làm rõ nguyên nhân.”
“Nếu có người ép cô ấy, hay là bắt cô ấy làm chuyện gì không tình nguyện, như vậy cháu không cho phép.”
Bùi Nguyên Minh vô cùng thẳng thắn thành khẩn, còn bày tỏ thái độ bảo vệ Hạ Vân.
“Tống giám đốc?”
Đôi mắt mẹ Hạ trở nên vô cùng sắc bén: “Cậu là tổng giám đốc của tập đoàn Thiện Nhân, Bùi Nguyên Minh!”
“Là người đàn ông chậm trễ con gái tôi?”
“Là cháu.” Bùi Nguyên Minh nói.
“Được! Cậu giỏi lắm!”
Mẹ Hạ chỉ vào mũi Bùi Nguyên Minh, mãi mà không nói nên lời.
Sau đó bà ta tức giận nói với Hạ Vân: “Con quên hứa hẹn của con rồi sao?”
“Con có thể ở bên cạnh cậu ta đến khi tập đoàn đưa ra thị trường, nhưng tử nay con và tập đoàn Thiện Nhân, cùng với người đàn ông này sẽ không có liên quan gì!”
“Con sẽ ngoan ngoãn nghe lời, về thủ đô xem mắt “Từ nay về sau, cả đời sẽ không qua lại với người đàn ông này nữa!”
“Như vậy nhà họ Trầm đồng ý không giúp đám Quách Tuấn Anh trong ngày tập đoàn Thiện Nhân đưa ra thị trường!”
“Bây giờ nhà họ Trầm hoàn thành hứa hẹn của mình, con lại quên hứa hẹn của mình sao?”
“Nếu để ông ngoại con biết rõ chuyện này, ngày mai tập đoàn Thiện Nhân sẽ phá sản!”
“Nếu bị nhà họ Phương ở Yến Kinh biết, con định ăn nói thế nào với bọn họ đây?”
Lúc này vẻ mặt mẹ Hạ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Hạ Vân, con nhất định phải cho mẹ một lời giải thích “Không có gì phải giải thích, con không làm gì thẹn với lương tâm, hơn nữa con đã từ chức, chuẩn bị ngày mai về thủ đô!”
Hạ Vân nhíu mày nói.
“Nhưng mà có chuyện mẹ cần phải biết, con là đồng ý về xem mắt, không đồng ý chuyện gả vào nhà họ Phương”
“Cái gọi là xem mắt, chính là hai người trẻ tuổi gặp nhau mà thôi, cuối cùng thế nào, quyền quyết định năm trong tay con!”
“Tối nay tổng giám đốc tới chỗ con, mặc kệ là tới làm gì, mẹ cũng không có tư cách quản, hơn nữa..: “Câm miệng! Con câm miệng cho mẹ!” Mẹ Hạ tức tới mức toàn thân run rẩy, chỉ vào Hạ Vân nói: “Mẹ là mẹ con! Ba con chết sớm, con ở nhà họ Hạ Yến Kinh chịu đủ khinh thường, là mẹ đưa con tới nhà họ Trầm ở thủ đô nuôi lớn!”
“Mà ông ngoại con, cũng cho con hoàn cảnh tốt nhất, thậm chí vì cho con gả vào nhà giàu có, cho con rất nhiều cơ hội rèn luyện!”
“Nhưng bây giờ nhà họ Trâm gặp nạn, ông ngoại con tràn ngập nguy hiểm, chỉ có người nhà họ Phương mới giải quyết được chuyện này, con vì chuyện này mà hi sinh một chút, không phải là lẽ đương nhiên sao?”
Chương 1557:
“Tuy con họ Hạ, nhưng mà tính là nửa người nhà họ Trầm!”
“Trên dưới nhà họ Trâm, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, nếu con ăn của nhà họ Trầm, dùng của nhà họ Trầm, hưởng thụ ưu đãi, nhất định phải gánh vác chuyện này!”
“Lúc nhà họ Trầm huy hoàng, con muốn làm gì, mẹ không để ý tới con!”
“Nhưng bây giờ nhà họ Trầm gặp nguy hiểm, con nhất định phải cùng mẹ trở vê, giải quyết phiền phức!”
“Cho nên cho dù con nguyện ý kết hôn với Phương Trung Nghĩa hay không, chỉ chỉ cần mẹ và ông ngoại con đồng ý, con nhất định phải chấp hành!”
“Huống chi làm đám hỏi với nhà họ Phương ở Yến Kinh, nhà họ Hạ ở Yến Kinh cho phép!”
“Hai gia tộc đứng đầu gật đầu, con nhất định phải chấp hành vô điều kiện!”
“Cho nên bây giờ con nói một chút thì thôi, đợi trở lại thủ đô xong, mẹ không hi vọng lại nghe thấy những lời tương tự!”
“Nếu không con biết hậu quả rồi đấy!”
Lúc này giọng nói và vẻ mặt của mẹ Hạ vô cùng nghiêm khắc, mang theo hương vị vô cùng đáng tin.
Bùi Nguyên Minh phát hiện, Hạ Vân luôn mạnh mẽ tự tin, lúc này trên mặt xuất hiện mờ mịt và bất đắc di.
Một lát sau cô ấy nhanh chóng nghiêng đầu, mấy giọt nước mắt rơi xuống, nhưng cô ấy nhanh chóng lau đi.
Lúc này, Bùi Nguyên Minh cảm thấy trái tim mình đau nhói một cái không lý do.
Hạ Vân cố gắng bao nhiêu, anh biết rất rõ ràng.
Cô ấy muốn cuộc sống của mình, muốn theo đuổi hạnh phúc của mình, cho nên cô ấy luôn có ý nghĩ của mình.
Vì thế cô ấy rời khỏi Yến Kinh, rời khỏi thủ đô, cách xa Đà Nẵng, nhưng vẫn không có biện pháp tránh thoát khỏi vận mệnh.
Xuất thân từ gia tộc giàu có, cô ấy nhất định trở thành vật hi sinh của gia tộc.
Có một câu mẹ Hạ nói không sai, hưởng thụ quyền lực của gia tộc lớn, như vậy nhất định phải gánh vác nghĩa vụ của gia tộc lớn.
Mẹ Hạ thấy cảnh này, lạnh lùng nói: “Không được khóc, từ nhỏ con đã biết, đối với chúng ta mà nói, nước mắt không có bất cứ ý nghĩa gì, giá quá rẻ!”
“Hôm nay mẹ tới Dương Thành tự mình đưa con về, chính là muốn nói cho con, xem mắt chỉ là quy trình mà thôi!”
“Phương Trung Nghĩa nhìn thấy ảnh chụp của con, vô cùng hài lòng.”
“Cho nên cuối năm nay, nhất định phải kết hôn!”
“Bây giờ con lập tức về thủ đô với mẹ!”
Hạ Vân hơi sửng sốt, không thể ngờ tới vậy mà mẹ của mình có thể nói ra những lời như vậy.
Cô ấy hận mình không dũng cảm một chút, cảm thấy chỉ cần ở bên cạnh người đó thì tốt rồi.
Nhưng bây giờ, hối hận cũng vô dụng.
“Nơi giống như Dương Thành, có gì phải lưu luyến?”
“Đàn ông ở Dương Thành, sao có thể so được với đàn ông ở Yến Kinh, đàn ông ở thủ đô!”
Trên gương mặt mẹ Hạ tràn ngập khinh thường và khinh bỉ đối với Bùi Nguyên Minh: “Cho dù là tổng giám đốc của công ty đưa ra thị trường thì thế nào? Tập đoàn này có thể đưa ra thị trường, nói đến cùng vấn là vì nhà họ Trầm chúng tôi nhân từ!”
“Nếu không, lúc này cậu ta đã là tổng giám đốc gánh nợ ba trăm năm mươi nghìn tỷ rồi!”
“Người như vậy, không đáng lưu luyến!”
“Chỉ có cậu chủ Phương Phương Trung Nghĩa một trong bốn cậu chủ ở Yến Kinh, mới đáng để con ái mộ!”
Hạ Vân cảm thấy rất vô lực, mẹ đây là đang uy hiếp mình.
Nếu mình không đi, với năng lực của nhà họ Trầm ở thủ đô, muốn làm sập một tập đoàn mới đưa ra thị trường cũng không có nhiều khó khăn.
Mà mọi chuyện cô ấy làm lúc trước, chính là không muốn khiến Bùi Nguyên Minh cuốn vào vòng xoáy tranh đấu của ba gia tộc đứng đầu.
Bởi vì một khi bị cuốn vào bên trong, cho dù là Bùi Nguyên Minh, cũng có khả năng tan xương nát thịt.
“Dì à, dì muốn đưa Hạ Vân đi, có từng hỏi cháu hay chưa?”
Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh tiến lên trước, trực tiếp chắn Hạ Vân ở phía sau, vẻ mặt nghiêm túc: “Hạ Vân chẳng những là thư ký của cháu, còn là hồng nhan tri kỷ của cháu, chuyện mà cô ấy không muốn làm, người nào cũng không thể ép cô ấy làm”
Chương 1558:
Mí mắt mẹ Hạ giật giật, sắc mặt xám ngắt.
Bà ta cố gắng xem nhẹ sự tồn tại của Bùi Nguyên Minh, chính là muốn giải quyết nhanh chóng, trực tiếp đưa Hạ Vân đi.
Nhưng không thể ngờ tới, vậy mà Bùi Nguyên Minh tự mình đứng ra rồi.
Tuy Bùi Nguyên Minh là tổng giám đốc của tập đoàn Thiện Nhân, được xưng là thế tử Minh của Đà Nẵng.
Nhưng ở trong mắt mẹ Hạ, đây là một chuyện cười.
Nơi thô kệch như Đà Nẵng, sao có thể đánh đồng được với thủ đô?
Sáu thế tử ở thủ đô, mới là thế tử chân chính.
Thế tử Minh ở Đà Nẵng tính là gì?
Nhưng không thể ngờ tới, vậy mà thế tử phế vật này còn dám nhảy ra nhảy nhót, còn đối chọi gay gắt, điều này khiến mẹ Hạ cảm thấy quyền uy của mình bị khiêu khích.
Lúc này mẹ Hạ lấy một tờ chỉ phiếu ra, viết một chuỗi con số lên, sau đó ném chỉ phiếu vào mặt Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Tôi mặc kệ cậu là tổng giám đốc của Hạ Vân, hay là đồng nghiệp của Hạ Vân, hoặc là người đàn ông của Hạ Vân: “Nhưng nói ngắn gọn lại, mang theo ba trăm năm mươi tỷ này, lập tức cút đi, từ nay về sau đừng xuất hiện bên cạnh Hạ Vân nữa!”
Lúc nói ra những lời này, trên người mẹ Hạ là khí thế không ai bì nổi.
Lấy tiền ra đập người khác, đây là chuyện nhà họ Trầm am hiểu nhất.
Trong ánh mắt châm chọc của mẹ Hạ, Bùi Nguyên Minh ngồi xổm xuống nhặt tờ chỉ phiếu kia lên, nhìn vô cùng nghiêm túc, vô cùng cẩn thận.
Mẹ Hạ nhìn thấy cảnh này, càng nở nụ cười chế giễu.
Tổng giám đốc của tập đoàn đưa ra thị trường thì thế nào? Không phải là nhà họ Trầm có thể dùng tiền đập chết được sao?
Nhìn con số trên chỉ phiếu, Bùi Nguyên Minh ngẩng đầu, thản nhiên nói: “Dì à, chút tiền này đã muốn cháu rời khỏi Hạ Vân, chỉ sợ không đủ”
“Không đủ sao?”
Mẹ Hạ sửng sốt một lát, trên gương mặt càng có thêm trào phúng.
“Cậu là cái thá gì? Còn dám cò kè mặc cả với tôi?”
“Cho cậu ba trăm năm mươi tỷ, là nể mặt con gái tôi lắm rồi đấy!”
“Nếu cậu thức thời thì cầm tiền cút đi, nếu không kết cục là gì, chỉ sợ cậu khó mà tưởng tượng nổi!”
“Tôi nói cho cậu biết, giữa người và người là không thể so sánh, cho dù đều là người trong giới thượng lưu, nhưng có người nhất định cả đời đều làm vai phụ!”
“Công chúa chỉ có thể gả cho vương tử, một nam tước bình thường cho dù là chịu đựng tám đời cũng không có khả năng chạm vào một sợi tóc của công chúa!”
“Con cóc vĩnh viễn không có tư cách ăn thịt thiên ngai”
“Quan trọng nhất chính là, Hạ Vân nhà tôi đã có hôn ước rồi!”
“Con bé sẽ nhanh chóng kết hôn với Phương Trung Nghĩa, sẽ gả vào nhà họ Phương ở Yến Kinh một trong mười gia tộc đứng đầu!”
“Nếu cậu còn phá rối cuộc hôn nhân này, hay làm ra chuyện gì nhiễu loạn, tôi không tha cho cậu còn chưa tính!”
“Nhà họ Phương ở Yến Kinh là gia tộc thế nào, cậu trêu chọc nổi sao?”
“Dùng chút đầu óc của cậu suy nghĩ cẩn thận xem, đừng kéo mình, kéo người nhà mình, kéo tập đoàn của mình đi lên con đường cùng!”
“Mang theo ba trăm năm mươi tỷ, mang theo chút thiện ý duy nhất của tôi, cút khỏi con gái tôi địt”
“Lập tức!
“Lập tức!”
Rất rõ ràng, mẹ Hạ tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào phá hoại hôn sự của con gái mình.
Cho dù là tổng giám đốc của công ty mới đưa ra thị trường thì thế nào?
Đối với nhà họ Trầm mà nói, có khác gì một tên bất tài vô dụng?
Mà lúc này vệ sĩ của mẹ Hạ cũng lạnh lùng âm hiểm nhìn Bùi Nguyên Minh, đối với người dám gầm thét với chủ nhân của mình, gã ta rất khó chịu.
“Có tiền thì khá lắm đúng không?” Bùi Nguyên Minh vẫy chỉ phiếu mở miệng.
“Không sai, tiền là tất cả, tôi bảo cậu cút, cậu phải cút, bảo cậu rời khỏi con gái tôi, cậu phải rời đi, đây là sức mạnh của tiền!” Mẹ Hạ chỉ Bùi Nguyên Minh, lạnh giọng mở miệng.
Bùi Nguyên Minh mỉm cười, sau đó cũng lấy chỉ phiếu ra, viết một chuỗi con số lên phía trên, sau đó ném chỉ phiếu lên mặt mẹ Hạ: “Đây là ba mươi lăm nghìn tỷ, mang theo ba mươi lăm nghìn tỷ này, lập tức cút đi, từ nay về sau đừng xuất hiện bên cạnh Hạ Vân nữa!”
Chương 1559:
“Cậu!”
Mẹ Hạ tức tới mức toàn thân run rẩy, bà ta không thể ngờ tới vậy mà Bùi Nguyên Minh sỉ nhục bà ta như thế.
Tên nhóc này coi bà ta là kẻ ngốc sao?
Còn ba mươi lăm nghìn tỷ?
“Phế đi!”
Lúc này vẻ mặt mẹ Hạ lạnh lẽo, đã không muốn mở miệng nói gì nữa.
“Tên nhóc, bà chủ đã nói như vậy rồi, vậy mà cậu còn không biết tốt xấu, vậy thì đừng trách tôi!”
Lúc này, một ông cụ vẫn luôn đứng phía sau mẹ Hạ tiến lên một bước, híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh.
“Tôi tiễn cậu ra đi, đừng tùy tiện trêu chọc người khác nữa!”
Sau khi nói xong, ông già ăn mặc đẹp đế tát mạnh về phía mặt Bùi Nguyên Minh.
“Bùm!”
Một chưởng đánh ra, có âm thanh sấm sét.
Hạ Vân nói theo bản năng: “Hạc Vũ, đừng mài”
Mẹ Hạ lanh tay lẹ mắt kéo con gái, thờ ơ nhìn Bùi Nguyên Minh phơi thây tại chỗ.
“Ong!”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, tiến lên một bước, một cái tát đánh về trước.
Vừa nhanh vừa mạnh, đi sau tới trước.
“Bốp!”
Hạc Vũ đang ra tay lập tức thay đổi sắc mặt, căn bản không kịp đổi chiêu, ngay sau đó bàn tay của Bùi Nguyên Minh đã đánh lên mặt ông ta.
“Rầm!”
Một tiếng vang thật lớn, thân thể Hạc Vũ bay ngược ra, trực tiếp đập lên trên vách tường, khiến mặt tường nứt ra như mạng nhện.
Đồng thời trên mặt ông ta cũng có thêm dấu tay màu đỏ.
Che má phải sưng đỏ, trong lòng Hạc Vũ kinh hãi.
Sao có thể có chuyện này được?
Tuy lúc mới ra tay, ông ta chỉ dùng gần năm phần thực lực.
Nhưng tốc độ của ông ta, lực lượng của ông ta, tuyệt đối không phải một tên nhóc trẻ tuổi có thể đối kháng.
Nhưng kết quả lại khiến người ta không phản bác được.
Đối phương tát một cái đã tát bay ông ta!
Chỉ có thể nói, tên nhóc này là một kình địch!
Lúc này ánh mắt Hạc Vũ không có chút khinh thường, mà mang theo vài phần nghiêm túc.
Mà mấy nam nữ mặc trang phục xa xỉ nhìn thấy cảnh này, cả đám đều vô cùng kinh hãi.
Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới, Bùi Nguyên Minh tát một cái có thể tát bay Hạc Vũ.
Phải biết rằng, Hạc Vũ được nhà họ Trầm ở thủ đô cung phụng!
Thực lực siêu quần, dưới tay có vô số mạng người, là một người vô cùng tàn nhãn.
Nghe nói từng có cao thủ Không Thủ Đạo của Đảo Quốc tới khiêu chiến Hạc Vũ, kết quả bị Hạc Vũ tát bay.
Nhưng mà lúc này, ông ta lại chịu thiệt trong tay một tên nhóc?
Mẹ Hạ cũng lấy làm kinh hãi, rất bất ngờ khi thấy Hạc Vũ bị tát bay.
Nhưng mà lúc này vẻ mặt bà ta càng khó coi hơn, nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh nói: “Được lắm, chẳng trách hung hãn ương ngạnh như vậy, hóa ra là có chút công phu mèo quào!
“Nhưng mà người nào cho cậu tư cách và dũng khí như thế?”
Hạ Vân vội vàng đi lên trước: “Mẹ, Bùi Nguyên Minh không cố ý đâu, anh ấy chỉ muốn bảo vệ con thôi!”
“Bảo vệ con?”
Vẻ mặt mẹ Hạ khinh thường: “Dựa vào chút võ lực cá nhân như thế, có thể bảo vệ được con cái gì?
“Đàn ông mạnh mẽ cũng chỉ là thực lực cá nhân, đâu có bối cảnh, chỗ dựa vững chắc, năng lực, quyền thế, tài phú, địa vị!”
“Có thể đánh nhau có thể bảo vệ con? Đánh “Huống chỉ nhân lúc Hạc Vũ không chú ý đánh lén thành công, thì cảm thấy cậu ta vô địch thiên hạ à?”
“Buồn cười, nếu Hạc Vũ thực sự ra tay, một trăm Bùi Nguyên Minh cũng không có tác dụng gì”
Rất rõ ràng, mẹ Hạ rất hiểu tính cách của Hạc Vũ.
Hạc Vũ được cung phụng, thực lực mạnh mẽ, cho nên lúc đối mặt với tiểu bối chắc chắn sẽ lơ là sơ suất.
Chịu thiệt như vậy là lẽ đương nhiên.
Chỉ cần Hạc Vũ nghiêm túc một chút, muốn tiêu diệt Bùi Nguyên Minh còn không phải đơn giản như uống một cốc nước?
Chương 1560:
Hạc Vũ nghe thấy thế lắc đầu, cũng cảm thấy vừa rồi mình lơ là.
Tưởng là một tiểu bối, cho nên chỉ vận dụng năm phần thực lực.
Nếu bây giờ mẹ Hạ có lệnh, ông ta đồng ý dùng toàn lực ứng phó.
Lúc này Hạc Vũ có chút thở dài, tên nhóc này cũng đẹp trai, chỉ sợ lát nữa chết không toàn thây!
Hạc Vũ thở dài nói: “Tên nhóc, cậu khiến tôi tức giận, nhưng mà nể mặt cô chủ, tôi sẽ cố gắng để cậu chết toàn thây.. “
Khi nói chuyện, khí thế toàn thân ông ta phát ra, khung xương phát ra âm thanh như rang xào đậu.
“Bốp..”“
Bùi Nguyên Minh không nói lời vô nghĩa, mà trở tay tát thêm một cái nữa.
Đôi mắt Hạc Vũ hơi trầm xuống, vẻ mặt nghiêm trọng, muốn tránh một kích này của Bùi Nguyên Minh.
Nhưng mà tốc độ của ông ta nhanh, tốc độ của Bùi Nguyên Minh nhanh hơn ông ta.
Võ công trong thiên hạ, sức mạnh vô địch, chỉ cần nhanh thì không gì không phá được.
Bàn tay của Bùi Nguyên Minh vẫn nhanh tới mức cực hạn!
“Bốp!”
Thân thể Hạc Vũ xoay mấy vòng trong không trung, đập lên vách tường lần thứ hai.
Bây giờ trên má trái của ông ta cũng xuất hiện một dấu tay.
Ôm hai má mình, Hạc Vũ run rẩy.
Sao có thể như vậy?
Minh là đại cao thủ, sao có thể đột nhiên không đỡ nổi một kích như vậy?
Vẻ mặt mẹ Hạ không kiên nhẫn, nói: “Hạc Vũ, đừng nể mặt Hạ Vân nữa, dùng toàn lực ra tay đi!”
“Nghiêm túc ra tay, cho tên nhóc này một bài học, cho cậu ta biết, có một số người thì cả đời này cậu ta cũng không đắc tội nổi!”
“Có một số giới, đời này cậu ta đừng mơ tiếp xúc tới!”
Hạc Vũ vô cùng buôn bực, tôi đã sớm nghiêm túc ra tay, vừa rồi dùng ít nhất tám phần thực lực rồi!
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn Hạc Vũ, nói: “Phục chưa?”
Vẻ mặt Hạc Vũ vô cùng khó coi.
Chỉ trong nháy mắt, thân thể ông ta cử động, hai tay chậm rãi hợp nhất: “Tiên Hạc Thủ!”
Chín phần thực lực!
“Bốp!”
Bùi Nguyên Minh tát ra ngoài lân thứ hai.
Thân thể Hạc Vũ bay ra lần thứ hai, đập lên vách tường ở phía sau.
Lúc này gạch men sứ ở trên vách tường đều rơi xuống rào rào, khiến Hạc Vũ mặt xám mày tro.
Hạc Vũ vô cùng mạnh mẽ, lúc này ngực thấy ngòn ngọt, thiếu chút nữa phun ra máu tươi.
Mẹ Hạ sốt ruột tới mức toàn thân run rẩy, không nhịn được nói.
Làm gì thế? Rốt cuộc ông đang làm gì đấy? Nghiêm túc ra tay cho tôi!”
“Giáo huấn tên nhóc hung hãn này cho tôi!”
Bùi Nguyên Minh nhìn Hạc Vũ, thản nhiên nói: “Nếu không phục, lại đánh tiếp”
Vẻ mặt Hạc Vũ lạnh lùng, bướng bỉnh lì lợm, chỉ trong nháy mắt thân thể ông ta lao ra lần hai!
Mười hai phần thực lực!
Lúc này ông ta bùng nổ tất cả thực lực của mình ra.
“Dời núi lấp biển!”
“Bốp!”
Bùi Nguyên Minh bình tĩnh đối mặt, vẫn tát một cái.
“Bốp..”
Hạc Vũ bay ra sau lần nữa, bây giờ ông ta đập mạnh xuống đất, khóe miệng có máu xuất hiện.
Cường đại!
Quá cường đại!
Tên nhóc trước mặt chẳng những tốc độ nhanh, hơn nữa lực lượng cũng đạt tới đỉnh cao rồi.
Lúc này, Hạc Vũ rất sợ hãi.
Sắc mặt mẹ Hạ khó coi như ăn phân: “Hạc Vũ, nhanh dùng toàn lực ứng phó, đừng lề mề nữa!”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Ông còn tới nữa không?”
Vẻ mặt Hạc Vũ do dự, đứng dậy.
Tay phải của Bùi Nguyên Minh giơ lên lần hai…
“Dừng dừng dừng!”
Hạc Vũ nhanh chóng lùi về sau, mí mắt giật điên cuồng, không ngừng lắc đầu: “Anh bạn, đừng đánh, đừng đánh nữa, tôi nhận thua, tôi phục rồi!”
Rất rõ ràng, ông ta biết rõ nếu tiếp tục ra tay, ông ta sẽ bị Bùi Nguyên Minh tát chết mất!
Một thế hệ đại cao thủ, chết dưới bàn tay, còn không bằng ông ta trực tiếp nhảy lầu!
Bình luận facebook